Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh Tư sau khi bị một chưởng đốn hạ thì bị bạn Trọng lôi vào bên trong, thiếu điều bế lên thôi. Vậy mà, Hồng Duy vẫn thấy sao cậu ta sát khi bừng bừng mà bước vào nhỉ?

Dẫu sao thì, Tiến Dũng đang ở bên trong, hi vọng một lần êm đẹp giải quyết, đỡ phiền chết tôi.

Hai người kia đi vào trong, rất ăn ý vừa lúc tròn tiết, tất thảy mọi người đều bất ngờ mà dòm vào cặp đôi người ngất người tỉnh. Bùi Tiến Dũng đi ra, thấy bạn Tư nằm gục trên vai thanh niên lạ mắt bèn hỏi:

"Ủa, Tư bị sao thế kia? Đột quỵ hả?"

Đình Trọng mặt nhăn chữ "Xuyên", gân xanh nổi đầy tay, vẫn cố gắng rặn ra nụ cười mười phần thì đến tám phần giả:

"Chào cậu, cậu là Bùi Tiến Dũng đúng không?"

"À..ừ, còn cậu là?"

"Tôi là Đình Trọng, ừm, là vợ Tư"

Bùi Tiến Dũng bị một câu nói làm sốc gần té xỉu, hỏi nhỏ:

"Hai cậu..yêu nhau hả? Hay là muốn chọc quê cô nào? Cứ nói tôi nha, đừng giấu.."

Đình Trọng đấu tranh nội tâm dữ dội, một bên muốn giữ hình tượng đẹp trai ngoan ngoãn, một bên lại muốn băm vằm người thanh niên vô duyên số một trước mắt, không bên nào thua bên nào.

Cuối cùng thì, người nào đáng ăn giã thì phải chịu số phận.

~~~

Anh Tư tỉnh lại, lại ập vào mắt hình ảnh bạn Trọng đang phùng má khoanh tay quay lưng lại với Hồng Duy đang cố gắng ép ngực Bùi công tử ngất xỉu, mặt bòn in vết bàn tay đỏ bừng.

Tư Dũng ngơ ngác không hiểu gì xảy ra, thì Đình Trọng nhanh chóng ngồi bên cạnh, hỏi nhỏ:

"Anh tỉnh hẳn rồi chứ?"

"Ừ ừ"

"Không phải chứ, đấy có phải là Bùi Tiến Dũng soái ca trường Z không đó? Hắn ta vừa vô duyên vừa thiển cận, bị em vả một bàn tay vào bản mặt"

"Ơ hơ hơ, đúng là cậu ta đó. Sao lúc nói chuyện với anh, cậu ta lịch sự lắm mà?"

Không nói nữa dừng lại, Đình Trọng mệt mỏi nghiêng đầu dựa vào vai anh Tư, ,ặt phiếm hồng một chút. Anh Tư cũng quay lại, thơm má bạn Trọng rồi cười cười, thẳng vai để bạn Trọng tựa.

Người đi qua lại thấy cảnh tượng ghê gớm: Cặp tình nhân tình tứ nhau bên cạnh đội ngũ y tế đang hồi sức liên tục cho người bị đánh ngất.

~~~

Lát sau thì Tiến Dũng cũng tỉnh dậy, xoa xoa vết bàn tay nóng phừng phừng bên mặt, rồi thấy hai người kia cười cười điệu quái dị, rồi hỏi:

"Buồn cười?"

Anh Tư nhịn cười trả lời:

"Không có..bụm..không.."

"Nhất định vậy sao?"

"Thôi, cậu cũng không sao là may. Đây là vợ tôi, Đình Trọng"

Bùi công tử không muốn ăn đập, nên cười trừ:

"Chào cậu, tôi là Bùi Tiến Dũng"

"Chào cậu, tôi là Đình Trọng" - Bạn Trọng cười tít mắt không thấy tổ quốc, Tiến Dũng bị hù hết hồn. Chậc chậc, bên cạnh người thương có khác.

"Tôi tới để bảo cậu nè, mấy phốt trên mạng thì chỉ là phù du thôi, cứ yên tâm là không lâu sẽ ngưng phát tán, thoải mái ha!"

Thấy giọng Tư Dũng cũng không nghiêm trọng, Tiến Dũng thở phào, gánh nắng bớt đi một chút. Bất quá vẫn là hơi khó thich nghi. Bỗng dưng đời sống bị đảo lộn bất thường, thánh thần cũng bó tay.

"Rồi, vậy hai người lội từ Q qua để bảo tôi cái này thôi à?"

Bạn Trọng mới thấy đúng ngu ngốc, mất công tốn sinh lực để đi thông báo cho người dưng. Cáu lắm, nhưng vẫn cười cười, hơi giả tạo tí thôi.

Anh Tư nảy ý:

"Hay ngày mai chúng ta đi đâu đó tụ tập một bữa được chứ?"

Nghe ăn uống, mắt Đình Trọng sáng hết cỡ, nhanh nhảu gạ:

"Đúng đúng, mai chúng ta đi ăn đi! Tôi biết một quán nấu đồ ngon số một khu này, mà cũng khá vắng đó nha!"

Bạn hỏi anh Tư thêm:

"À mà, chúng ta rủ Đức Chinh được chứ? Em ấy giới thiệu em quán này đó"

Nghe tên Đức Chinh, Bùi công tử giật mình, thiếu điều nhảy cẫng lên, vội vàng hỏi như sợ người ta chạy mất:

"Cậu vừa bảo..Đức Chinh?"

"Ừ. Cậu ta là khóa dưới bọn tôi, cũng khoa Điện tử"

Bùi công tử nghe xong, tâm tư xáo trộn hỗn loạn. Quyết định kiếp trước nợ người ta một mạng, bây giờ có chết cũng phải trả lại.

Anh Tư hơi ngạc nhiên khi thấy Tiến Dũng có vẻ như quen biết Đức Chinh. Anh Tư gật đầu, dù gì cũng khá tò mò.

~~~

Au: Nhạt quá các bạn ạ, tôi mệt quá TT đang đi học, tiến độ viết như rùa TT Sorry TT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net