Chương 53

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Im lặng độ chừng năm giây, Lâm Thiên Hà trả lời: "Việc này... thứ cho tôi bất lực."
Chưa nghe nói cua gãy chân cần chữa bao giờ — tình hình này thường đã tới giai đoạn nấu lên ăn luôn rồi.

"Tuy vậy," Nghĩ tới sở thích không thể cho ai biết của Thẩm Thính, Lâm Thiên Hà bật thốt, "Anh có thể thử lấy gạc băng lại?"
"Cảm ơn." Thẩm Thính lịch sự cảm ơn, kế đó cúp điện thoại, tha cho bác sĩ Lâm.

Khúc Kim Tích trông thấy chân Thẩm Thính tiến gần về phía mình, vội vàng muốn lùi về sau, không ngờ bị lực đẩy của nước làm ảnh hưởng, sơ sẩy tí thôi đã lật ngửa người, quơ quào thế nào cũng không lật lại được.

Khúc Kim Tích: "..."
Tự dưng cô nhớ tới cảnh tượng khi mình biến thành rùa con.

Trước lạ sau quen, bình tĩnh chờ đợi, quả nhiên không lâu sau cô cảm thấy dòng nước dao động, Thẩm Thính đã thò tay vào, vớt cô ra.

"Bác sĩ Lâm nói có thể lấy gạc băng chân em lại, sẽ giúp bình phục tốt hơn. Tôi làm thử, em cũng thử xem."

Lúc về, Tần Tang trông thấy ông chủ nhà mình đang lấy gạc băng cái chân cua con không thể cử động lại, cuối cùng còn vòng một lần gạc quanh mai cua, một phát biến cua mai xanh thành cua trắng.

Tần Tang thành thật nhìn thẳng, không dám hó hé một lời.
Bụng nghĩ: Sao y lại cảm thấy cô Khúc biến thành cua con cũng rất dễ thương vậy!

Mấy hôm nay netizen được quả drama bự nhất là Mạnh Thiên Hạo với mấy nữ nghệ sĩ, độ hot rần rần suốt một tuần mới dần lắng xuống.

Tới nỗi coi tin trên weibo hiện giờ cứ thấy không vào mắt nổi, đọc mà vô vị nhạt nhẽo kiểu gì. Hơn thế, đa phần tiêu đề hotsearch chỉ cần nghía qua thôi đã biết là hotsearch bỏ tiền mua, không đáng để đọc.

Cho đến khi một tài khoản mới đăng kí bỗng đăng lên mấy tấm hình và video, còn tag mấy tài khoản đăng tin giải trí nổi tiếng. Tít mới nhanh chóng nổi lên: "Khúc Kim Tích tự sát".

Hình ảnh chụp rất mờ, tuy thế vẫn có thể thấp thoáng trông ra người trong hình quả là Khúc Kim Tích. Cô đang ngồi trên xe lăn, cúi gằm đầu, bộ dạng như có thể đi đời bất cứ lúc nào.

Người đẩy xe lăn chỉ để lộ một phần cơ thể, hình ảnh trong video cũng chỉ thấy mình Khúc Kim Tích, không thể trông rõ là ai đẩy xe cho cô.

Trừ nhân viên trường quay, còn ai trồng khoai đất này nữa.

Vốn là độ chú ý cho Khúc Kim Tích đã dần giảm xuống khi hotsearch lắng lại, không ngờ giờ bỗng thình lình có tin như vậy nhảy ra, lại thêm tiêu đề gây hiểu lầm nên đã khiến cho netizen xem được hình ảnh phải có tới tám phần mười tin tưởng tít này, cho rằng Khúc Kim Tích đã tự sát thật.

Sự việc nóng lên, không lâu đã lọt bảng hotsearch.

Lúc này Khúc Kim Tích đã có một lượng nhỏ fan thật. Các cô gái tìm kiếm thông tin về Khúc Kim Tích trên baidu, nhưng không tìm được tin mới mà chỉ có những thông tin từ trước.

Những fan này không biết Khúc Kim Tích đã ngưng hợp đồng với công ty quản lý, tìm đến weibo của công ty ban đầu mắng mỏ công ty không chịu tận tâm bảo vệ Khúc Kim Tích.

Trên weibo có rất nhiều người tự xưng là "Đại sư huyền học", mỗi khi showbiz bùng lên tin sốc, những tài khoản này sẽ lũ lượt trồi lên xem tướng cho các minh tinh, tuồn ra một lô những lời nhảm nhí ba phải.

Sau khi công ty cũ lên bài, một ID tự xưng là "đại sư huyền học" tên "Đại sư xem tướng Trương Ly Huyền" share lại bài weibo phao tin Khúc Kim Tích tự sát, tung ra mấy thuật ngữ huyền học đọc líu cả lưỡi, đại ý nói trong tên Khúc Kim Tích có ẩn chứa ý hồng nhan bạc phận, dễ giải quyết sự việc theo cảm tính, gương mặt cũng có tướng mỹ nhân nhiều bệnh, cuối cùng cho ra kết luận rằng sở dĩ Khúc Kim Tích tự sát, đó là do chịu không nổi đau khổ trong nội tâm dẫn đến vấn đề tâm lý nên mới lựa chọn tự sát.

Mới đó tiêu đề Khúc Kim Tích bị trầm cảm cũng đã lên hotsearch.
"Tội nghiệp ghê, vì một gã đểu mà từ bỏ cuộc sống, đúng là làm người thân khổ, kẻ thù vui mà."
"Ai chưa từng mắng Khúc Kim Tích giơ tay."
"Không biết giờ Khúc Kim Tích thế nào rồi, mong là cổ không sao."

"Em nghĩ phải tuyệt vọng dữ lắm thì chị ý mới tự sát."
"Thực ra mị đã cảm thấy có thể Khúc Kim Tích có vấn đề thần kinh rồi, lúc trước không nên bạo lực mạng người ta. Nhưng lúc ấy mị không dám nói giúp, nói một câu là sẽ bị fan của Thẩm Thính vào cấu xé chết."

"Bác lầu trên, nói Khúc Kim Tích thì nói Khúc Kim Tích thôi, đừng kéo Thẩm Thính của bọn em vào, anh nhà bọn em đang quay phim, không biết gì đâu nhá."
"Ôi chao, tuyết lở, chẳng có một bông tuyết nào là vô tội hết."
......

"Tiên sinh, phản ứng với hotsearch không tệ." Tần Tang nói, "Lượt follow weibo của cô Khúc đã tăng hơn một triệu."
Về hotsearch "Khúc Kim Tích tự sát", tất thảy do Tần Tang đứng sau thao túng, tất nhiên là phải được lệnh từ Thẩm Thính thì y mới làm vậy.

Ấn tượng Khúc Kim Tích để lại trong netizen lúc trước quá tồi tệ, cho dù vì sự việc của Mạnh Thiên Hạo mà đã được tẩy trắng một phần thì danh tiếng vẫn không thực sự dễ nghe.
Thôi thì chơi khổ nhục kế đến cùng.

Tuy công ty mới Thẩm Thính thành lập vẫn chưa chính thức đi vào hoạt động, bộ phận quan hệ công chúng lại đã vận hành, lúc trước thì quản lý việc tuyên truyền cho riêng Thẩm Thính, bây giờ đã thêm việc thao túng thông tin về Khúc Kim Tích, biện pháp có rất nhiều.

Thông qua hotsearch lần này, hình tượng trọng tình của Khúc Kim Tích đã dựng thành.
"Trọng tình", tất nhiên tốt hơn "ngu ngốc" nhiều lắm.

Thẩm Thính trượt ngón tay trên màn hình, dường như không hề đọc được những bình luận mắng chửi Khúc Kim Tích, khóe môi cong cong, cất điện thoại vào, nhìn sang cái bể cá trên bàn trang điểm —
Đến phim trường quay phim, bế cá cũng được mang theo đặt trong phòng trang điểm.

Bé cua con nép vào thành bể ngủ phun cả bong bóng, đám cá vàng trong bể rất thông minh, vây hết quanh bé cua thành một vòng tròn.

Thẩm Thính chọc chọc bé cua qua thành bể. Đám cá vàng hoảng sợ bơi tản đi, riêng mình bé cua vẫn trơ trơ chẳng phản ứng.

Đúng là có sấm đánh cũng không dậy được. Thẩm Thính bật cười.

Từ khi Kiều Tử Ngôn chạy tới, Dụ Đồng bị quản lý nghiêm ngặt, cả điện thoại cũng bị tịch thu, chỉ được phép đọc kịch bản hoặc đọc sách về phim ảnh diễn xuất.
Còn phải do Tiểu Trương lén lút dúi điện thoại của mình cho Dụ Đồng coi, Dụ Đồng mới biết việc Khúc Kim Tích đã lên hotsearch.

Trầm cảm? Tự sát?
Dụ Đồng đen sầm mặt – bằng cái thái độ vô tâm vô tư đó của Khúc Kim Tích, thế mà cũng giống trầm cảm?

Hiển nhiên là có người đứng sau cố tình bôi đen Khúc Kim Tích. Dụ Đồng cau mày, Tiểu Trương thì thào bảo: "Chẳng biết là ai đang tẩy trắng cho Khúc Kim Tích nữa đây."

"Tẩy trắng?" Dụ Đồng ngẩng đầu, "Sao lại nói vậy?"

Tiểu Trương thầm than nghệ sĩ nhà mình thật quá ngây thơ trong mấy cái việc quanh co này, giải thích: "Chúng ta đều biết việc Khúc Kim Tích tự sát với bị trầm cảm là giả, nhưng netizen đâu có biết. Tin này lan ra, cộng đồng mạng có thể không thương cảm? Đôi khi nghệ sĩ kêu than vài câu là hút fan lắm đó."

"Lúc trước bình luận mắng Khúc Kim Tích có nhiều vô kể, bây giờ thì mọi người đều cầu nguyện cho Khúc Kim Tích bình an. Sau lưng Khúc Kim Tích lại không có ekip hỗ trợ, chỉ có thể cho thấy có người đang bí mật giúp đỡ."
Cậu ta sâu sắc hoài nghi người đó là nghệ sĩ nhà mình.

"Anh Đồng, không thì, em liên hệ với cô ấy thử?" Tiểu Trương sắp xếp từ ngữ. Tranh thủ lúc này Kiều Tử Ngôn vào phòng vệ sinh.
Cậu ta có wechat của Khúc Kim Tích, chỉ là chưa có cái gật đầu của Dụ Đồng nên không dám chủ động liên hệ.
Dụ Đồng nhìn cậu ta buốt giá, trong mắt viết rõ hai chữ — cậu dám?!

Tiểu Trương đành thôi.
Rõ ràng nhớ nhung người ta nhưng đánh chết cũng không chịu liên hệ, Tiểu Trương thực lòng không hiểu nổi suy nghĩ của nghệ sĩ nhà mình.

Cùng trong lúc ấy, cửa sổ phòng trang điểm của Thẩm Thính đang mở hé, một bàn chân lông lá dợm bước thăm dò, đẩy cửa vào, kế đó nhảy xuống.
— Là một con mèo mướp béo ú.

Cặp mắt tròn lẳn của nó hết nhìn bên trái lại ngó sang phải, sau đó dính chặt vào bể cá trên bàn trang điểm.
Con mèo giẫm mạnh chân sau, nhẹ nhàng nhảy lên mặt bàn, thò đầu vào gần.

Loáng thoáng nghe thấy tiếng động, Khúc Kim Tích mơ màng mở mắt.

— Ngay khi phát hiện là khi ngâm mình trong nước, hai cái chân không thể cử động trở nên vô cùng dễ chịu, cô phỏng đoán nước có thể chữa khỏi vết thương ở chân và hông mình.

Bèn giơ càng quơ quào với Thẩm Thính một hồi, tới khi mệt đến nỗi sắp không thể đứng vững, cuối cùng Thẩm Thính đã hiểu được ý cô muốn nói, đặt cô ở hoài trong nước.

Mà cứ vào trong nước là cô lại buồn ngủ, hai hôm nay phải tới hai phần ba thời gian là trôi qua trong giấc ngủ.

Khung cảnh trong mắt dần trở nên sáng rõ, nhưng là lạ chỗ nào ấy nhỉ, hình như có cái gì đó dán sát vào lớp kính bể, là Thẩm Thính ư?

Khúc Kim Tích muốn lùi chân về sau, toan nhìn rõ xem đó là gì thì bỗng nước sóng sánh, đàn cá vàng hoảng loạn bơi đi tan tác. Liền ngay sau đó cô trông thấy một bàn chân lông lá rất quen mắt vụt tiến tới gần, chưa để cô kịp phản ứng cơ thể đã nhẹ bẫng – cái chân đó quắp chặt cô lên.

Cho tới khi rời khỏi bể cá, Khúc Kim Tích mới trông rõ thứ bắt mình ra khỏi bể là một con mèo mướp béo ú.

"Meo." Con mèo mướp quẳng phắt con cua xuống đất làm Khúc Kim Tích ngã thấy toàn sao là sao, rồi thì nó bắt đầu liếm lông trên chân trước.

Khúc Kim Tích không rõ mèo có ăn cua hay không, nhưng trông hành động của con mèo cỡ bự chẳng biết từ đâu chui ra này với mình, cô cảm thấy hơi hơi không ổn.
Ham muốn sống sót khiến cô tăng tốc độ lên gấp n lần, bò thục mạng tới sô pha, quyết định chui vào dưới gầm sô pha để trốn.
Song con mèo đã không cho cô cơ hội ấy.

Nó giơ ngay một chân khác lên đè chặt trên lưng Khúc Kim Tích, làm cô không tài nào chạy trốn.

Hành lang phía ngoài bỗng vang lên tiếng bước chân, hình như con mèo mướp sợ hãi, tức tốc ngoạm bé cua trên đất lên chạy về theo đường cũ.

Năng lực bật nhảy của mèo loài người đã biết rõ, bản thân Khúc Kim Tích còn từng được đích thân trải nghiệm. Một con mèo trưởng thành có thể bật nhảy cao tới hai mét, nếu có thứ gì để nó mượn lực, bảo bọn nó nhảy qua tường cũng chẳng phải việc gì khó.

Khúc Kim Tích bị con mèo ngậm trong miệng, ngửi thấy một mùi bạc hà mèo nồng nặc khiến cô không ngừng xổ mũi, phun bong bóng liên hồi. Hơn thế con mèo còn chạy nhanh, cô không thể nghĩ nổi là phải dùng cách gì mới có thể giải cứu mình khỏi miệng nó.

Cuối cùng con mèo dừng lại ở nhà vệ sinh nam của đoàn phim. Kể ra nó cũng thông minh, cho rằng mình đã trộm được đồ ăn, muốn tìm một nơi an toàn để đánh chén.

— Nhà vệ sinh nam chính là nơi nó cho là an toàn. Hành động của nó vô cùng thành thạo, mới đó đã lẻn vào một gian buồng, còn đóng cửa lại, có thể thấy đã không phải lần đầu.

Làm xong những việc trên, nó chuẩn bị đặt bé cua xuống, ngâm cứu xem nên ăn như thế nào.

Lúc bấy giờ, bỗng con mèo nhận thấy vỏ cua trong miệng mỗi lúc mỗi nóng lên, thiêu đốt tới nỗi nó kêu lên một tiếng, lập tức há miệng.
Ngay giây sau, trong căn buồng nhỏ hẹp đã có thêm một cô gái mặc đồ diễn rườm rà.

"Méo?" Con mèo mướp đứng hình, quơ móng gẩy váy Khúc Kim Tích.

Khúc Kim Tích: "..."
Không tâm trí đâu lo "báo thù", tranh thủ lúc không có ai, Khúc Kim Tích mở cửa đi ra, mới bước được mấy bước đã nghe phía ngoài có tiếng bước chân và tiếng nam giới trò chuyện tới gần.

Người căng lên, Khúc Kim Tích ùa về gian buồng, đóng sầm cửa, khóa trái.

Ba người đàn ông mới đi vào trông về cánh cửa gian buồng rung lên với vẻ khó hiểu. Khúc Kim Tích không dám thở mạnh. Cô cúi xuống bế con mèo mướp lên, bịt chặt miệng nó không để nó phát ra tiếng.

Mấy phút "khó tả" trôi qua, Khúc Kim Tích nghe thấy mấy người đàn ông kia rời đi. Cô thở phào, định bụng tranh thủ lúc này trốn khỏi.

Mới vừa mở cửa —
"Thầy Dụ." Phía ngoài có người gọi.
Khúc Kim Tích: "..."
Cô đành lủi về căn buồng thêm bận nữa.

Dụ Đồng vào nhà vệ sinh, vặn vòi nước rửa tay.
Khúc Kim Tích lầm bầm mau xong đi mau xong đi, nhưng nửa phút sau nữa lại có thêm người vào.

"Thầy Thẩm." Dụ Đồng trông thấy người vào qua gương, cặp mắt tối đi khó đoán.
Thẩm Thính gật đầu thay cho lời đáp, vặn một vòi nước khác.

Khúc Kim Tích: "..."
Thế mà là Thẩm Thính!

Một lúc sau, Dụ Đồng nói: "Thầy Thẩm đã thấy hotsearch trên mạng chưa?"
Thẩm Thính: "Hotsearch gì?"
Dụ Đồng ngoái nhẹ sang, lời như bạn đùa: "Cái mà Khúc Kim Tích tự sát ấy."

Khúc Kim Tích: "???"
Tự sát??? Sao cô không biết vậy?!

"Tôi không để ý những chuyện này." Thẩm Thính trả lời thờ ơ.
Dụ Đồng: "Trên mạng nói Khúc Kim Tích bị trầm cảm, thầy cảm thấy có phải thật không?"

Khúc Kim Tích: "??????"
Từ lúc nào mà cô bị trầm cảm rồi vậy?

Bản dịch bạn đang đọc chỉ đăng duonglam.design,blog và wattp3d namonade của người dịch, nếu xuất hiện ở nơi khác đều là bản copy trái phép và sẽ không được cập nhật sửa lỗi.

Bàn tay Thẩm Thính dưới vòi rửa chững lại, ngước mắt nhìn Dụ Đồng, mới định cất tiếng –

"Á –!" Từ một gian buồng nào đó vang lên một tiếng kêu đau đớn.
Khúc Kim Tích: "..."
Trừng trừng con mèo mướp không dưng ngoạm mình một miếng, cô siết chặt nắm đấm, mặt mày tuyệt vọng.

Hai người kia... chắc là không nghe thấy tiếng cô đâu... nhỉ?

"Là ai?!" Dụ Đồng cau mày, tiếng kêu ban nãy rõ ràng là giọng nữ. Có phụ nữ trốn trong nhà vệ sinh nam?
Fan cuồng? Paparazzi?

Thẩm Thính tiến sát tới cửa buồng, tiếng nghe trầm nặng, ẩn hàm giận dữ: "Ra đây."
Mãi lâu không có phản ứng, trong mắt anh bùng lên hơi lạnh, bảo Dụ Đồng: "Gọi điện thoại kêu bảo vệ."

Nghệ sĩ bị fan cuồng chụp trộm, rình trộm, bám đuôi là việc bình thường, nhưng để fan cuồng trà trộn vào đoàn phim, trốn trong nhà vệ sinh nam để chụp trộm hoặc là có mục đích không thể nói rõ nào khác thì không chỉ đơn giản gây ghê tởm nữa mà đã thành phạm pháp.

Khúc Kim Tích tiếp xúc với Thẩm Thính lâu như vậy, chỉ nghe giọng điệu đã biết ngay không ổn. Đầu nóng lên, cô nghĩ ra một biện pháp ra hiệu cho Thẩm Thính: "Meo meo, quạc quạc, ụt ụt, gâu gâu..."

Hơi lạnh trong mắt Thẩm Thính phút chốc sượng cứng, biểu cảm mất kiểm soát trong một khoảnh khắc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net