Chapter 3. Khó Khăn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong suốt thời gian qua chúng tôi đang nỗ lực chăm chỉ từng ngày ,thậm chí chúng tôi còn quên mất cả việc ăn uống ,nhưng cũng chả sao cả vì chúng tôi không phải những con người bình thường , yếu đuối dễ bệnh như thế ,chúng tôi có khả năng không ăn hoặc uống trong vòng 10 đến 20 ngày ấy mà không hề giảm sút sức mạnh của chúng tôi .Tuy thế nhưng tôi và mọi người vẫn không nên quá tự kiêu về sức mạnh của bản thân ,vì chúng tôi biết chắc chắn lũ quái vật rất mạnh ,lũ quái vật chúng nó biết nói ,giác quan nhạy bén ,tốc độ di chuyển nhanh ,đặc biệt một trong số chúng có thể đánh hơi được mùi máu khi ai đó đang bị thương ,nên tôi và mọi người thường rất cẩn thận và hạn chế để bị thương ,sơ sát cơ thể khi tập luyện .

Tôi nói thế không phải do tôi sợ ,vì tôi đã tìm hiểu rất nhiều về lũ chúng nó và nhiều người cũng đã hi sinh mạng sống khi tiêu diệt chúng nó .Thế nên tôi cực kì cực kì phải thật mạnh khỏe và cẩn trọng nhắc nhở bản thân cũng như người bạn của tôi bảo vệ bản thân của họ thật tốt .Tôi không muốn mất thêm bất kì một người thân nào đi nữa ,tôi đã rất buồn ,khóc rất nhiều vì sự mất mát của những người thân xung quanh và tình thương của họ vốn đã không có nhiều trong kí ức của tôi . Nhưng không vì thế mà tôi bỏ mặc họ mà phải thật mạnh mẽ mỗi ngày ,ngày nào tôi còn sống thì tôi càng phải quyết tâm cho khát vọng tự do ,hạnh phúc của mình .Lúc đó tôi sẽ không phải sống trong lo sợ ,trốn tránh mỗi đêm nữa mà là sống trong một cuộc sống mới và một gia đình nhỏ trong tương lai để đền bù cho quá khứ mất mát của mình .Hiện tại tôi có rất nhiều khó khăn nhưng nghĩ đến một tương lai đầy hi vọng kia ,tôi không thể bỏ mạng mình tại đây được .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net