Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




-Việt Nam (hay còn gọi là Nam) đang ngủ với tư thế huyền thoại : đầu ở dưới , mông ở bên trên . Bỗng có tiếng nói vọng từ dưới tầng lên:

South VN : Nam,m dậy chx ? Con sâu lười này .

Mặt Trận: NAM,M DẬY NGAY CHO T . T ĐẾM ĐẾN BA MÀ M CHX XUỐNG LÀ T LÊN VÃ M Á .

Mới đến tiếng đến thứ hai , Nam đã phi xuống và nói :

Nam: mới 6h mà anh gọi em !

Mặt Trận: T chx vã m là m ngon r đấy ! Ở đấy mà kêu !

Nam: Anh baque hôm nay chở em nha

South VN: sao t phải chở m ?

Nam: mấy nay anh Mặt Trận chở em sợ vãi cả linh hồn, ổng cứ đánh võng xong phi , hãi vl .

South VN: r sao ? Cố cho nốt đi , hôm nay t có việc rồi

Nam: 😖😖😖

Mặt Trận : *một nụ cười ko thỏa đáng*

Nam: thôi em đi bộ đến trường !

Mặt Trận: tuỳ

*6:30 sáng*

Nam đang đi tới trường , bỗng có một chiếc xe tiến gần đến rồi bắt cậu đi

Nam: Ư...c...ứu.....với!

Chúng chở cậu đến một bãi đất trống , làm chuyện đồi bại với cậu rồi chặt xác giết hại cậu ,đến khi cảnh sát phát hiện thì đã quá muộn, cậu đã ra đi đc một tiếng đồng hồ .

Mặt Trận :Không....không....không thể như thế....//Thất thần nhìn xác của Việt Nam được che một tấm khăn trắng lên//

South vn : "nghĩa ra mik nên chở em ấy , nếu lúc ấy mik không từ chối thì em sẽ ko chết"

Cả hai đau đớn , tự trách. Còn cậu thì đã bị chuyển sang một thế giới khác .

Nam: Ư, đây là đâu ? Anh baque,Mặt Trận đâu rồi?

???: cậu đã chết rồi ,

Nam: Hả , cậu là ai mau ra đây!

???: tôi là Domi.

Domi: người cai quản nơi đưa các linh hồn mới chết về địa ngục .

Domi: vì cậu đáng thương nên tử thần đã bảo tôi đến đây giúp cậu hồi sinh vào một thân xác khác.

Nam: tôi chết rồi Á ?

Domi: phải

Nam: tôi chết như thế nào?

Domi: Hửm,câu hỏi hay lắm?Hahaha! //Cười nhạt//

((Me: cười cc. Domi: mé , chửi cái lol con AU kia ))

Domi: người khác thì cho rằng mik chx chết r gào thét các thứ còn cậu thì chỉ hỏi cậu chết thế nào ư ?

Nam: nếu mik chết rồi thì phải bt mik chết thế nào chứ ko lừa thì sao ?

Domi:oh,thật thú vị...làm sao//nụ cười khinh Bỉ//

Domi: cậu bị bắt cóc rồi bị hãm hiếp , cuối cùng là chặt xác,bị vứt ở bờ sông.

Nam:....thật là...một cái chết éo le mà.

Domi:....//bất lực//

Domi: Đi theo tôi!

Nam: làm j ?

Domi: bảo đi thì cứ đi đi hỏi lắm !

Nam: Ok ok.

*cả hai đi rất lâu lâu đến nỗi mà au còn nhớ là khi nào , rồi họ dừng lại trước một đền thờ to lớn xung quanh toàn xương và máu, tiếng gào thét đau đớn vọng ra từ bên trong. Domi bảo cậu đừng nói j hết , hãy im lặng đến khi người ấy bảo cậu được phép trả lời nếu không cậu sẽ chết hoàn toàn và ko đc tái sinh nữa*

Domi: kính chào nữ hoàng rose

*Người phụ nữ ấy quay lại , hoa Hồng phủ hết người bà ta, máu chảy xuống từ những bông hoa Hồng ấy*

Nữ hoàng Rose: ngươi đã đến rồi ư domi ?

Domi: vâng thưa nữ hoàng.

Nữ hoàng Rose: kia là ai?

Domi: là người mà người đã giao cho thần phải hồi sinh thưa nữ hoàng.

Nữ hoàng Rose:Oh,ta hiểu rồi,cậu trai trẻ đến đây nào !

*Nam từ từ bước đến , cậu lo lắng và tự hỏi bà ta sẽ làm gì *

Nữ hoàng Rose: ngươi tên gì?

Nữ hoàng Rose: ngươi được phép trả lời

Nam: thưa nữ hoàng, tôi tên là Việt Nam,ngài có thể gọi tôi là Nam cho ngắn gọn ạ!

Nữ hoàng Rose: hmmm,ta hiểu rồi

Nữ hoàng Rose:Thật tội nghiệp cho ngươi,ta sẽ hồi sinh cho ngươi nhưng trong một thân xác khác,ngươi chịu chứ?

Nam: nếu được thì tôi sẵn sàng, thưa nữ hoàng.

Nữ hoàng Rose: Được rồi! Domi hãy dẫn đường rồi hồi sinh cho cậu ta.Hmm,ngoài ra, ngươi sẽ phải đi theo,trợ giúp cậu ta sau khi tái sinh , nếu ngươi làm tốt ta sẽ trọng thưởng !

Domi: *cúi đầu xuống * vâng thưa nữ hoàng.

Nữ hoàng Rose: được rồi,đi đi!

Domi: *cầm tay Nam dắt đi * đi thôi.

*Domi kéo Nam đến một toà thánh dưới lòng đất , ở đây có một vòng pháp dùng để hồi sinh*

Domi: ê ku

Nam: giề!

Domi: nằm xuống!

Nam: nằm xuống làm gì má ?

Domi: Mẹ, m ko nằm xuống t hồi sinh cho m kiểu j ?

Nam: à ok ,sao ko nói sớm

*sau khi nam nằm xuống domi bắt đầu làm phép rồi một ánh sáng trắng hiện trước mắt nam , nam tỉnh dậy trong một thân xác khác giống y hệt cậu nhưng nhỏ hơn tầm 13,14 tuổi*

Nam: Oa,Ê, Domi m đâu rồi ?

Domi: đây *dạng con mèo màu đen*

Nam: *bế lên* m đấy hả?

Domi: ừ

Nam: ôi mồn lèo :)))))

Domi: cc

Nam : rồi đây là ai ? Bao tuổi ? Gia thế thế nào? Có giàu ko ? ...v...v

Domi: đây *giơ ra trước mặt nam một bản thông tin*

[Tên: Việt Nam

Tuổi: 15

Gia thế: nhà giàu đẹp trai học giỏi có hai anh là South VN và Vietcong, ba tên là Dainam, mẹ ko rõ. Mục tiêu của cả trường mà cậu học.(nhất thụ đa công đó con)]

Nam: vãi

Domi: làm sao?

Nam: giống tôi nhưng nhà tôi ko giàu

Domi: 😐😐😐

Nam: Vậy là từ nay,thân xác này là của tôi?

Domi: ờ,cố đừng gây thù nhá!

*Việt Nam gật đầu,cậu nhìn Domi,mỉm cười*

*cậu đưa mắt nhìn xung quanh,nơi đây là bệnh viện với một tông màu trắng nhẹ nhàng nhưng hiu quạnh,cô đơn làm sao.Rồi cậu từ từ ngồi dậy quay sang nhìn người bên cạnh*

Nam: um....đây là đâu?

*Lúc này một cô y tá đi vào,cô ấy nhìn thấy cậu đã tỉnh liền hét lên và gọi bác sĩ*
Y tá : BÁC SĨ , TIỂU THIẾU GIA TỈNH RỒI !!!

Bác sĩ: *chạy vào* tiểu thiếu gia cuối cùng ngài cũng tỉnh !

Nam: ngươi nói gì thế ta không hiểu mà đây là đâu ?

Bác sĩ: đây là bệnh viện , ngài bị đánh dẫn đến ngất xỉu rồi được đưa vào bệnh viện!

Nam: ư....vậy ư!

*Bỗng có một người đàn ông trung niên xông vào *

???: con trai ta đâu ? Đâu? Nó đâu?

Bác sĩ: nam tước bình tĩnh! Tiểu thiếu gia tỉnh rồi mà !

Nam: Đây là ai hả bác sĩ ?

Bác sĩ: tiểu thiếu gia , đây là cha của cậu , nam tước Dainam

Nam tước Dainam: con quên người cha già này của con rồi hay sao ? Vậy thì ta cho bọn chúng sống ko bằng chết!

Nam: "Bọn chúng ?"

Nam: à con chỉ đùa một chút thôi, cha lo quá rồi!

Nam Tước Dainam: con làm ta lo quá!

Nam Tước Dainam: Vậy chúng ta đợi thêm một vài ngày nữa rồi xuất viện nhé

Nam: Vâng
*Nam mỉm cười,một nụ cười tỏa nắng,khiến bác sĩ,y tá,và Nam tước Dainam chết mê chết xỉu vì sự đáng yêu này*

_________________  End chương 1 ____________________________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC