Chap 3 : Sự hiểu lầm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thất bại hoàn toàn trong việc lấy cuốn sách " ngon lành " kia , nó định xông vô quyết chiến với hắn thêm trận nữa thì tiếng chuông điện thoại vang lên khiến nó còn chưa kịp manh động ....

- Papa con nghe ạ ! - Nó thay đổi , hoàn toàn không còn cái giọng chanh chua như lúc đấu võ miệng với hắn đúng là ....choáng

- " địa chỉ nhà của con papa đã gửi cho rồi đấy ... thông tin về trường mới pa cũng xếp sắn trong 1 tập san để ở vani của con đấy ! "

- Oa ! papa chu đáo quá à ! Con yêu pa nhiều ..mwoa..:))))) - Tắt điện thoại nó nhảy tưng tưng lên như "con bệnh " ấy

- Bệnh à ? Cần tôi giới thiệu bác sĩ cho cô không ?

- Anh đi mà tìm bác sĩ chữa bệnh cho anh trước đi nha TÔI - HOÀN - TOÀN - BÌNH - THƯỜNG - HƠN - ANH ! - Nó không ngần ngại hất mặt lên nhìn hắn .....

1s....

2s.....

3s.......

- Ê ! - Hắn thấy nó cứ nhìn hắn nãy giờ mà hình như nó đơ luôn rồi ... - Đừng nhìn tôi nữa mọt luôn sắc tôi rồi - Hắn vội vã kéo mũ lưỡi trai xệ quá phần mắt

- Không thể nào ! .... Sao mắt anh tôi trông quen lắm chẳng...lẽ...là....KHÔNG..KHÔNG.... - Tiểu Linh lắc đầu quần quật dường như nhỏ đang đấu tranh tư tưởng zữ lắm nè ... - Ôi mình điên rồi ..!

- Sao thế ? - Hắn lại vô tình để lộ đôi mắt ấy khi nhìn nó - Mắt tôi làm cô nhớ đến ai à ? - Lần này hắn đưa mặt sát với mặt của Tiểu Linh khiến nó đứng hình trong phút chốc ....

_____________tách____________

Căn nhà nhỏ gần với trường Bát Trung - 7h59'

RENG.....RENG.....RENG....RENG....RENG...RENG...

- Ồn quá ! - Tiểu Linh bực mình vì bị cái đồng hồ báo thức làm vỡ mộng đẹp , nó không thương tiếc quai thẳng cái đồng hồ đất rồi bật điện thoại nên xem giờ ...

- Ukm...giờ là 7h59'...ngoáp...7h59'..HẢ 7H59'

TRƯỜNG BÁT TRUNG 8h5'

Rầm....- Cánh cửa bị nó hấp tấp mở quá mạnh nên khiến nó theo quán tính mà lao thẳng xuống đất ... 1 màn tiếp đất đẹp mắt trong lớp ....

- Hjhjhj.....Em chào cô ! Chào các bạn !

- Em là học sinh mới Trương Tiểu Linh ?

- Dạ ! - Cúi đầu không biết trốn vào đâu khi mà thần tượng số 1 của nó đang....ở đây

- Học sinh mới đến muộn chắc là quen rồi nhỉ ? - Câu hỏi có chút mỉa mai ...khiến nó không " hiện thân" ở thì không chịu đc - Cô ơi ! Em đến muộn vì gặp tai nạn - Nó đáp không chút lo lắng như lúc nãy nữa

(* Tác giả : Bộ không sợ Roy ấn tượng xấu với mi à ? )

(* Tiểu Linh : Xử xong bà này đã , bà ấy dám nhìn Tiểu Linh này bằng cái ánh mắt ấy mới cay chứ ..)

(* Tác giả : o( - . - )o !!!! )

- Thế em có bị thương đâu !

- Đâu có em không bị tai nạn mà em gặp 1 cuộc va chạm giữ cái xe máy mang biển TQ****89 gì đó với cái xe đạp điện của 1 bạn học sinh trường mình ạ ! - Nó làm mặt vô tội ... nhưng trong đôi mắt nâu ấy lại ranh ma vô cùng

- gì.... TQ****89 á !!!!!!! - Cô giáo nghe xong vội vàng lao thẳng ra ngoài trước sự ngạc nhiên của cả lớp

Cô giáo vừa ra ngoài thì cả lớp bắt đầu ào lên bàn tán về học sinh mới - nó . Tiểu Linh hít thở sâu rồi tiến thẳng lên bảng viết tên nó lên , sau đó quay mặt xuống lớp

- Xin chào ! Mình tên là Trương Tiểu Linh . Mong đc các bạn giúp đỡ nhiều hơn ! - Màn chào hỏi thành công ngoài mong đợi của nó

...............................................





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net