chap 7 : bữa tối bất ổn ( p1 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi ngừi bik zì sao me lạ có ( p1 ) him ~ ?

Tại vì me ....thik :)))

_________________

17:30p // chiều//

Việt Nam sau khi ngâm mình trong bồn , đi ra khỏi phòng tắm , mở chiếc tủ gỗ màu nâu gập ghềnh , sờn cũ , nhiều người hỏi vì sao cô lại không thay tủ mới , vì chiếc tủ này rất ý nghĩa đối với cô cho dù nó có cũ thế nào đi nữa......

Việt Nam bồn chồn , nghĩ ngợi :

Việt Nam // suy nghĩ // : ừm ~~ nên mặc bộ nào đây ta ~~ ?

Lúc này , me xuất hiện :)))

Me : để em chọn cho chị ha ~ ? >:)))

Việt Nam thì có vẻ lo lắng khi me nói chọn đồ giúp, nhưng cũng phải đồng ý vì cô không phải là 1 người biết cách ăn mặc ......

Sau 30p chọn thì me lấy được 3 bộ váy , đưa cho việt Nam , me đã thúc giục việt nam vô thử ....

Bộ thứ nhất :


Me : // bất lực // chùi ui ! Được mời đi ăn chứ có phải người hầu đâu mà chị mặc bộ này T-T

Việt Nam: // quạok// hừ ! Là do em chọn cho chị mà !?

Me : // nhớ lại // à ừ nhể :)) ? À thôi chị chọn bộ khác ik !

Bộ 2 :

Me : // nhìn chằm chằm // ừm ~~

Việt nam : // mặt đỏ // n...nè ..! E...em đừng nhìn chị kiểu ấy.....!

Me : // chán nản // hờ....! Bộ khác ik chị ạ ! Chị mặc như 1 người bình thường trong khi ấy chị lại là đại diện cho một đất nước nữa chứ ? Thôi thôi ! Đi thay bộ khác cho lịch sự tí ik chị ạ ! -_-

Bộ cuối :

Me đang ngồi thảnh thơi thì thấy việt nam ngó đầu từ phòng tắm ra , nói :

Việt Nam // ngó đầu ra // : nè ~ ! Em sẵn sàng chưa ~ ?

Me : thì chị cứ ra đây coi.....?

Việt Nam đi ra đã làm me bất ngờ : bộ áo dài truyền thống màu trắng bạch cùng với thân hình cong của cô đã toát lên việt nam 1 bộ đồ có thể nói là RẤT VIỆT NAM !! Tiếp đó , cô được thêm 1 chiếc kẹp tóc hình hoa sen , mặc dù áo dài truyền thống và chiếc kẹp tóc hoa sen của cô nhìn giản dị , nhưng đã tôn lên vẻ đẹp trong sáng, và thướt tha của cô.....một bộ áo dài truyền thống đã tôn lên phẩm chất của 1 đất nước xã hội chủ nghĩa , và sự tự do của 1 đất nước , từ đó nói lên 1 nền độc lập mà đất nước nào cũng nên được hưởng......

Mắt của me sáng lên , nhìn việt nam mà khen ngợi hết lời :

Me : // ngưỡng mộ // ôi ~ Chị trông thật là thướt tha quá đi ~ em thik cách ăn mặc này của chị hơn bất cứ phong cách nào khác lunnnn ~~~ !

Việt Nam : // cười // ừm , cám ơn em ! Đây là bộ chị ưng nhất khi em chọn đồ cho chị đấy .....! Em biết cách ăn mặc ghê ha ~ ?

Me : // tự hào_ing // Xớk ~~ thé thì chị hạ thấp em quá rùi ~~

Việt Nam : à mà mấy giờ rồi ?

Me : // nhìn đồng hồ // ưm.....18:30 chị ạ .....!

Việt Nam: ừm....! // giật mình // CÁI GÌ !? ĐÃ 6:30 RỒI Á !?

Me : đúng....ạ....?

Việt Nam : // bất lực // ôi không ! Sắp trễ giờ rồiiiiiiiiii !!!! Sẽ không kịp mất ! T-T

Me : // 1 ý tưởng loé lên // Ah ~ chị yên tâm ~ em đã có biện pháp dự phòng roài ~~

Việt Nam : biện pháp dự phòng !? Nhanh ! Nói cho chị biết đi !!!





















































































































































Ờm......ko như mọi người nghĩ đâu.....sự thật là me đã "PHÓNG NHANH VƯỢT ẨU" chỉ để có thể đưa việt nam tới nơi hẹn nhanh nhất có thể.... :)

Mà mọi người hỏi vì sao me "phóng nhanh vượt ẩu" như thế mà ko bị bắt lại thì .....

Quên à....? Đây là thế giới tiểu thuyết của me thì cái gì me làm mà chẳng được :)))) ?

Vâng , sau 7749 lần "phóng nhanh vượt ẩu" thì cũng đã tới nơi hẹn đúng giờ của việt nam....

Việt nam thì mọi người khỏi lo , vì việt nam cũng từng " phóng nhanh vượt ẩu " như me rồi nên ko sao , còn nếu me " phóng nhanh vượt ẩu " mà lại cùng human khác thì....ờm....xác định :)))))

// Me : nói chung là cứ được động tới các phương tiện giao thông nào thì bệnh " ngứa nghề " của me nổi lên ý mà ^^ //

// me : me mà lên cơn " ngứa nghề " đi phương tiện giao thông nhưng ko phải là việt nam thì xác định hôm ấy người mà me chở thì " không tàn cũng phế" >:))) //

_________

End chap 7 nha các mị ^^






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ff