Chap 5.8:Linh hồn bí ẩn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi kiểm tra và thu toàn bộ dược thảo vào túi, tôi bỗng cảm thấy chóng mặt tột độ . Trời đất quay cuồng,thất bát điên đảo ,tôi bỗng dưng ngã xuống đất, xỉu . Sau một lúc ,tôi tỉnh dậy, tôi đã có một giấc mơ kì lạ . Để tôi kể các bạn nghe, khi ngất, tôi đã mơ thấy một ông lão, ông ta đang ngồi trên một cái ngai vàng , xung quanh có rất nhiều người, cầm đầu là một chàng trai trẻ ( trâu) , hắn đang nở một nụ cười nham hiểm, hắn nói :

-" Chịu thua đi, sư phụ, nếu ông nói ra chỗ chôn giấu bảo tàng thì có lẽ tôi còn tha chết cho ông, miễn ông nghe lời tôi là đc, dù sao tôi cũng còn nhiều điều cần học ở ông "

Sau khi nở nụ cười đê tiện,hắn nói. Ông lão cười khảy, nói : " ngươi nghĩ chỉ nhiêu đây là có thể chặn đc ta sao, ngươi còn non lắm ". Ông lão la lên ," chết đi tặc tử, bỗng ông ngã quỵ xuống :

-" Đây là ..... "

"" Phải,là loại hoa có thể cắt đứt mọi loại khí mà 200 năm trc ông đã tặng tôi làm quà gặp mặt đấy, HaHAHA "

" không ngờ lại có ngày ta thua thảm hại như thế này " ông cười khổ

Nhưng người ta vẫn thường nói, hổ mất nanh còn vuốt. Ông lão chỉ bị ha độc ở khí thôi. Sau một lúc chiến đấu, ông cuối cùng đã ngã xuống , để lại một núi xác phía sau,trước mặt ông chỉ còn lác đác vài người cùng vs tên đồ đệ phản bội. Tầm nhìn ông ngày càng mờ đi . Sau đó tôi thức dậy, bỗng nhiên, từ bên trong chiếc nhẫn xuất hiện một làn khói trắng , một bộ mặt dần hiện lên, a đây là ông già trong giấc mộng. Tôi bắt đầu cảnh giác, khi định sử dụng mân tao ra 1 quả cầu lửa thì bỗng nhiên tôi phát hiện mân đã cạn , chỉ còn một chút nên ko đủ để sử dụng phép thuật đi nữa.

Ông lão nhìn tôi xong rồi mặt hướng về phía trần hang thở dài, nói : " Đã thật lâu...."

Sau đó ông ta nhìn tôi và hỏi, :"này cậu bé, giờ là mấy năm sau thời Hắc Đế " . Cái gì ! Hắc Đế sao,đó là thời đã hơn 1 tỷ năm rồi đó, tương truyền Hắc Đế là một nhân vật to lớn, ông nắm giữ sức mạnh khôn cùng, có người nói sức ông có thể phá hủy một đế quốc chỉ trong 1 cái phẩy tay. Cả đời Hắc đế chỉ nhận 1 người đồ đệ, do ông quá mạnh nên người ta đặt cho khoảng thời gian ông còn xuất hiện là thời Hắc Đế . Sự biến mất của ông cùng hơn 80% lượng cường giả toàn đại lục đã gây ra một thời kì mới :" thời kì Hộn Loạn" . Giờ là 1 ngàn năm sau thời hỗn loạn .

" V-vâng ,là 1 tỷ năm ạ " tôi vội vàng đáp. Ông ta gật đầu rồi nói :" vậy người cho ta biết bây giờ là thời gì ? " với một giọng nói ko thể từ chối, ông hỏi.

" giờ là thời Hắc Hoàng" tôi đáp, ông ta cau mày, lẩm bẩm :" cái tên này thật là lạ,mik chưa từng nghe qua " .

Sau đó ông ta lắc đầu rồi bắt đầu quay sang nhìn tôi hỏi :" Ngươi là người đã tiếm năng lượng cho ta sao ? "

" ko,tôi đâu biết j đâu tôi chỉ cố thử dùng linh thức xâm nhập vào chiếc nhẫn thôi "

-" Ra là vậy " ông lão làm ra vẻ đã hiểu.

-" Vậy ngài là... " tôi hỏi

" Ta là Lâm Điệp Tử, người thường còn gọi ta bằng một cái tên khác nữa, là Hắc Đế" (Hắc Đế)

-" C-cái này,..."

" Ngươi có thể ko tin cũng đc, nhưng ngươi đã thấy kí ức của ta rồi mà,phải ko ?"( Hắc Đế )

Đúng thật nếu liên kết tất cảm mọi chuyện lại thì đều hợp lí, nhưng có một chỗ tôi đang thắc mắc, là vì sao ,mà Hắc Đế lại ở nơi này trong khi trong giấc mơ thì ngài ấy đã chết ngay tại chiến trường rồi mà .

" Chắc ngươi đang thắc mắc vì sao ta ở đây chứ j ?, Haizz mọi chuyện nếu kể ra thì thật đáng tức " ( Hắc Đế) * nắm chặc tay lại,vẻ mặt tức giận * .

" Ngày đó là ngày mừng ta đạt đến cảnh giới cao nhất trong giới cao thủ, VÕ THÁNH , nào ngờ đâu hắn lại thừa dịp lúc cảnh giới ta vì mới đột phá xong, sức mạnh còn đang suy yếu,cũng mộ phần là vì hắn là đệ tử ta nên ta ko đề phòng, hắn đã lén bỏ loại cây độc mạnh nhất Thiên niên tử thảo vào rượu mừng của ta khiến ta bị suy nhược cơ thể nặng, cùng vs điều đó là bị khoá lại, ko thể sử dụng khí, nếu là cường giả Bình thường đã chết lâu rồi, nhưng ta là Hắc Đế "

ông ta nói vs giọng tự hào, nhưng rồi lại tức giận nói :" Nhưng ta ko ngờ tên tặc tử kia lại tính sâu đến thế, hắn ta đã hứa vs các cường giả đến dự tiệc rằng sẽ chia bảo tàng của ta nếu tìm đc, hắn mua chuộc tất cả, thừa lúc ta đang giải độc , hắn ta cùng đám cường giả xông lên, muốn thừa cơ bắt ta nói chỗ ở bảo tàng, nhưng đâu có dễ thế, khi chết ta đã kịp triệu hồi một con hắc yến đem bức bản đồ chỉ vị trí của bảo tàng cùng vs linh hồn của ta đã đc chính mik phong ấn vào chiếc nhẫn đẳng cấp thần khí đó " nói xong, ông nhìn vào chiếc nhẫn trên tay tôi.

" Vậy ngươi có chịu cho ta ở nhờ trong thức hải người ko, bù lại, ta sẽ chỉ điểm người về cách tăng sức mạnh,tăng cảnh giới, nếu đồng ý, hãy nhỏ một giọt máu vào tay ta, chúng ta sẽ kí khế ước sinh tử" Ông ta nói khi chìa tay về phía tôi .

======================================================

GÓC TRÒ CHUYỆN :

Tác : ko biết truyện mik viết có hay ko ,nhưng nếu thấy hay thì các bạn hãy vote dùm mik nhé

Mik cũng đang lười lắm, cũng chẳng mún viết đâu ,tại chơi game thua nên nhảy qua định viết vài đoạn tôi, ko ngờ lại nổi hứng lên viết một hơi hết Nguyên chap.

Nếu truyện có dở hay ko hay chỗ nào thì nhờ các bạn comment cho mik biết để sửa nhá

( ak, tui là boy 100% nhá, vì đã có người hỏi nên sẵn nói lun )

Bye, Mấy bợn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net