Chương 1 : Đến lâu đài hoàng gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pov Shizu 

Tôi không thể bước vào giấc ngủ cả 1 đêm , ý nghĩ 1 chúa quỷ đã dùng tiền để mua tôi và những người mà tôi gọi là cha mẹ lại không quan tâm đến tôi mà chỉ quan tâm đến tiền .

Từ khi được sinh ra , tôi chưa bao giờ được nhìn mặt họ , tôi được gửi đến 1 khu vực hẻo lánh cùng với vài người giúp việc .

Không có người nào là bạn bè để quan tâm đến tôi , vì vậy tôi đã tức giận bởi họ đã trao tay tôi cho những tên hoàng tử rác rưởi của các vương quốc khác .

" Công chúa , bệ hạ yêu cầu cô có mặt ở lâu đài hoàng gia ,xin cô hãy nhanh chóng chuẩn bị " 1 người giúp việc vừa nói vừa đưa quần áo cho tôi .

Lẽ ra những người hầu phải làm việc đó nhưng họ không bao giờ giúp tôi , công việc thường ngày của học chỉ đơn giản là quét dọn và chuẩn bị đồ ăn cho tôi . Thậm chí có lúc tôi phải tự kiếm ăn bởi vì họ không thích làm .

Tôi đi tắm và mặc lên mình chiếc váy màu trắng mà người hầu đưa cho . Khi tôi rời đi , vì lí do nào đó mà không có người giúp việc hay người bảo vệ nào cả , chỉ có duy nhất 1 người mặc đồ đen mà tôi chưa từng gặp bao giờ .

" Tên tôi là Diablo " Vừa nói anh ta vừa cúi đầu giới thiệu " Tôi đến theo lệnh của Rimuru-Sama hộ tống cô về lâu đài , Shizu-sama . " 

" Tôi hiểu rồi , anh không cần quá tôn trọng tôi đâu Diablo-san . "

Diablo-san dẫn tôi đến chiếc xe ngựa được kéo bởi những con sói , điều đó khiến tôi hơi sợ hãi , nhưng Diablo-san lại nói là chúng vô hại .

Những con sói di chuyển cực nhanh và đã đến lâu đài hoàng gia khi tôi còn chưa kịp hỏi bất cứ điều gì về người tên Rimuru này .

" Chúng ta đã đến thưa Shizu-sama . "

Tôi xuống xe và nhìn thấy lâu đài hoàng gia , bên trong là những người mang danh gia đình nhưng lại đối xử với tôi không khác gì 1 người hầu , à không , có lẽ là hơn thế nữa chứ .

Lúc này tôi lên tiếng hỏi Diablo-san là " Anh có thể cho tôi biết tại sao tôi lại ở đây không . "

Diablo-san vừa mỉm cười vừa nói rằng " tôi không muốn phá hỏng sự ngạc nhiên nên tôi chỉ có thể nói bạn là người may mắn nhất trên thế giới này . " 

Những lời nói đó không giúp ích được gì mà nó chỉ khiên tôi thêm lo lắng . Khi chúng tôi bước đi , những người hầu liền nhường đường nhưng không phải vì tôi mà vì Diablo-san .

Sau khi đi bộ một quãng , chúng tôi đến một căn phòng nơi mà mọi người đang tập trung . Ngồi trên ngai vàng là 1 người đàn ông và bên cạnh là 1 người phụ nữ đứng bên cạnh . Không sai , 2 người kia là cha mẹ tôi .

Cả 2 người đó đều có mái tóc màu vàng chỉ có riêng tôi là mái tóc màu đen đơn độc .

Mọi người đến gần tôi và Diablo-san và giới thiệu về bản thân . Họ chào hỏi tôi như thể rất thân thiết vậy .

Tôi không đáp lại bất kì lời chào nào , những người đó đều là người xa lạ đối với tôi .

" Không ai dạy con cách cư xử à " Nhà vua lên tiếng hỏi .

Tôi giả vờ như không nghe thấy quay đầu đi thì thấy 1 cậu bé tóc xanh đang ngồi ở bàn . Ánh mắt tôi vô tình bắt gặp đôi mắt vàng kim của cậu ấy , cậu ấy thực sự rất đẹp đến mức không thể rời mắt . 

" Bạn đã nhìn thấy Rimuru-sama " Diablo-san mỉm cười và đi về phía cậu bé " Rimuru-sama thần đã tuân theo mệnh mệnh của ngài hộ tống cô gái này tới đây " 

Vậy ra đó là Rimuru . Không ngờ lại là 1 người dễ thương như vậy 

" Rimuru-sama " Nhà vua hét lên , không chỉ ông ta mà tất cả mọi người đều ngạc nhiên nhìn về phía Rimuru . Thật kì lạ , không phải họ đã nhìn thấy trước rồi sao .

Đợi đã , khi tôi và Diablo-san vào đây không hề nhìn thấy cậu ta . Vậy là cậu ấy đến sau mình ư , nhưng sao mình lại không  nghe thấy tiếng mở cửa .

" Trước mắt các ngươi là chúa quỷ Rimuru , hãy biết ơn vì sự hiện diện của ngài ấy , con người " Diablo-san nói với vẻ ghê tởm khi nói đến con người .

Đợi đã...gì cơ...Chúa quỷ ư ? 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net