Chap 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Hạ Thiên bị chị Phương đẩy vào vị trí diễn liền xù lông, giơ nắm đấm về phía chị, nghiến răng, gằn giọng:

- Còn chưa kết thúc đâu! Chị cứ chờ đấy!!!

     Chị Phương nghe vậy liền vênh mặt lên, thách thức_"Được thôi, chị xem chú làm được gì chị nào!!!". Hạ Thiên trợn mắt như bắn ra tia sét về phía chị. Chị Phương cũng không chịu thua, cũng hướng y mà lườm lại. Cứ như vậy, mắt to trừng mắt nhỏ rồi như muốn lao vào đánh nhau tiếp. Đạo diễn Quách dở khóc dở cười ra ngăn hai người họ lại. Ông chưa muốn phim trường này trở thành một bãi chiến trường đâu. Có sự ra tay của đạo diễn, Hạ Thiên và chị Phương cuối cùng mới chịu dừng lại. Hạ Thiên chẹp miệng bỏ qua rồi chờ tổ hậu cần chuẩn bị.

     Trên xe, thư ký Kim thấy mọi người đã vào trong studio hết rồi, anh liền quay xuống hỏi Đông Phương Phong Thần:

- Boss, bọn họ vào trong diễn rồi, chúng ta...

     Chưa kịp nói hết câu thì Phong Thần đã nói: "Cậu lấy danh nghĩa là người của công ty DM Entertainment vào trong theo dõi, xong thì về báo cho tôi". Nói rồi, hắn đưa cho anh một cái danh thiếp mà Vân Nguyệt gửi cho. Thư ký Kim nhận lấy rồi gật đầu, đi ra ngoài. 

     Có được cái danh thiếp, anh Kim đường đường chính chính bước vào trong studio theo dõi. Nhận được kịch bản dày cộp, thư ký Kim đẩy đẩy gọng kính đọc:

- Cảnh này là nam chính Lưu Dạ diễn với nữ chính Ngọc Châu, Lưu Dạ vô cùng tức giận với nhà mẹ đẻ của Ngọc Châu, chỉ trích Ngọc Châu, sau đó hai vợ chồng ôm nhau, làm lành với nhau...

     Đọc xong đoạn này thì anh Kim suýt ngã ngửa. Kịch bản kiểu gì vậy trời, nếu đưa cho Thần Tổng xem thì chết chắc rồi. Cứ nghĩ đến cảnh mà mặt mũi của Boss xầm xì như dính phải than xem, chắc tôi đứng không vững được nữa.

" Tình cảm thế nào, không cần tôi phải nhiều lời, cuối cùng Hạ Thiên, cậu phải ôm Á Tình vào lòng, trao đổi ánh mắt một chút..."_ Đạo diễn Quách chỉ bảo tận tình. Hạ Thiên nghe xong, mặt mũi tươi cười gật đầu. Đạo diễn còn nói, "Cậu dẫn dắt Á Tình diễn một chút, một lần không được thì làm lại vài lần, phần đầu cố gắng một chút là được."

      Y phấn khởi ừm một tiếng, đi lên phía trước.

      Thư ký Kim thấy vậy cũng nhanh chóng bật camera quay lén rồi bước lên xem.

      Studio được bài trí lộng lẫy, tiếng clapboard* vang lên, máy quay đẩy lại gần, Hạ Thiên hất đổ hết đống đồ trên bàn xuống đất.

     Thư ký Kim, "!!!"

     "Anh nhịn em quá lâu rồi."_Tiếng quát đầy uy nghiêm vang lên từ miệng Hạ Thiên_"Cha và anh em làm như vậy, anh đã nhịn rồi, nhưng em xem lại mình đi, em có điểm nào giống một thiếu phu nhân không?!?!"

     Tất cả mọi người trong đoàn phim đều bị chấn động, đạo diễn giơ ngón tay cái, ý bảo rất tốt.

     "Lưu Dạ...!"_Hai đầu gối Ninh Á Tình mềm nhũn, quỳ xuống trước mặt Hạ Thiên, gào khan, "Em quen biết anh từ năm mười ba tuổi..."

     Thư ký Kim, "..."

     Ninh Á Tình lết bằng đầu gối qua, nước mắt giàn dụa, tèm lem trên gương mặt, anh Kim thiếu chút nữa thì bật cười thành tiếng.

     Ninh Á Tình, "Trái tim của anh có phải là sắt đá hay không, tại sao lại có thể cứng rắn như thế! Cho dù là sắt đá, em cũng tin rằng mình có thể khiến nó mềm ra, anh đã ba năm nay chưa từng đặt chân vào phòng của chúng ta..."

     Thư ký Kim mém chút nữa thì bị kịch bản làm cho shock nặng, không mở nổi mắt.

     "Cắt!"_Dạo diễn nói.

      Cơ mặt Hạ Thiên lập tức giật giật, vẻ buồn cười mà phải cố gắng nhịn, khom người nhặt đống đồ vừa bị hất xuống lên. Tổ đạo cụ tiến lên đặt lại về vị trí ban đầu, đạo diễn nói với Ninh Á Tình, "Á Tình, lúc bò qua không cần quá nhanh, chỉ cần tượng trưng một chút là được..."

     "Diễn xuất của Hạ Thiên thật sự rất tốt."_Thư ký trường quay nói với chị Phương. Chị Phương không nói gì chỉ gật đầu rồi cười nhẹ, nhưng trong thâm tâm của chị lại há to miệng ra cười lớn, "Áhahaha..., mấy người cho răng tiểu Thiên nhà chúng tôi là ai cơ chứ!!!". Đứng một góc khuất, thư ký Kim bóp trán, "Mợ nó, kịch bản này làm tôi choáng chết mất.". Vừa nói xong, quản lý trường quay liền từ đằng sau cười nói, "Chỉ cần đủ cẩu huyết, đủ hay là được, chị sợ shock mà không hay thôi."

     Thư ký Kim không dám bình luận thêm, tránh để lời nói lại lọt đến tai biên kịch. Một lát sau, đạo diễn hô tiếp tục, Hạ Thiên lại hất đồ, đau xót nói, "Anh nhịn em quá lâu rồi!"

     Lần này diễn còn tốt hơn, thư ký Kim phát hiện muốn đánh giá diễn xuất thế nào, chỉ cần một câu là phân được cao thấp, quả nhiên là ngôi sao xuất thân từ màn ảnh rộng có khác, câu thoại này dù có thu âm tại hiện trường cũng không thành vấn đề. Ninh Á Tình lại gào khan phục xuống, kêu to Lưu Dạ, Lưu Dạ.

     Vì thế vai Ngọc Châu đầu tiên là bị biên kịch chơi khăm một lượt, sau đó lại bị nữ chính bổ cho thêm một đao. 

     "Em đều là vì anh, anh lại...!"

     Hạ Thiên giữ nguyên ánh mắt trừng trừng nghe xong Ninh Á Tình tự thuật. Ninh Á Tình lấy khăn tay che mặt, nhọc nhằn ho mấy tiếng, nghiêng người ngồi xuống đất.

     Hạ Thiên chậm rãi bước lên phía trước, mắt đỏ quạnh nhìn Ninh Á Tình.

     "Em có biết rằng, anh và An Đôn là anh em tốt, vụ tham nhũng lần này cũng là do vợ hắn báo tin. Từ nhỏ anh đã hứa với hắn, cho dù hắn có làm chuyện gì thì anh cũng không trách hắn!"

     "Nhưng..."_Ninh Á Tình nói_"Anh có biết người ngoài nói gì hay không? Vì sao em dâu lại tiết lộ chuyện này, chính là bởi vì có quan hệ bất chính với anh...Ôi, em không thể nói tiếp được nữa, nếu anh cảm thấy..."

     "Cắt"_Đạo diễn nói_"Làm lại"

     Hạ Thiên đứng dụi mắt, ngoắc tay gọi chị Phương. Chị liền hiểu ý, cầm ngay lọ thuốc nhỏ mắt đem tới cho y. Ấn Hạ Thiên ngồi xuống, chị nhỏ thuốc cho y. Vừa rồi vì phải trừng mắt quá lâu nên hai mắt đỏ ngầu lên rồi. Hạ Thiên lại day day mắt, chị Phương tốt bụng đứng sau bóp vai cho y. Đạo diễn hô diễn, chị Phương liền lập tức rời khỏi tầm nhìn của ống kính, tất cả lại bắt đầu.

*clapboard: Tấm bảng đen có ghi thứ tự của cảnh quay để phần hậu kỳ dễ xử lý. Khi bộ phận gõ của clapper-board đập xuống bảng thì tức là bắt đầu quay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#abo #đam