Cuộc sống hạnh phúc của Lâm tiểu ngốc và không biết xấu hổ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ML Cuộc sống hạnh phúc của Lâm tiểu ngốc và không biết xấu hổ

Tác gi: Đoạn Dực Phi Tường

Th loi: hài, bựa, bỉ, ngốc thụ, bựa bỉ mặt dày không biết xấu hổ công.

Couple: Lâm tiểu ngốc x không biết xấu hổ

Trans: QT – Edit: viễn

Văn án: 

Xem khứu sự* xong thì có linh cảm, chỉ làđể cười mà thôi

1 chương 1 tình tiết, 1 vị hãm hại và 1 vị bị hãm hại

*1 trang web chuyên về chuyện cười trên thế giới

Tóm tt:

1 tên ngốc, 1 vị không biết xấu hổ, hãy cùng bước vào chuyện tình của hai người bọn họđể theo dõi xem tình yêu là thế nào nhé~

Mục Lục

Chương 1 17

Chương 18  23

Hoàn

Kịch truyền thanh

1.Công khai

Lâm tiểu ngốc ra một quyết định trọng đại, cậu muốn công khai! Không thì bạn trai luôn coi đây là kiếm cớ muốn cùng cậu chia tay.

.

Sau cơm tối, mẹ muốn thu thập bát đũa, Lâm tiểu ngốc nghiêm mặt nói: “Ba mẹ, con có chuyện rất quan trọng muốn nói với hai người.”

.

Nhị khuyết mẹ: “Cái gì? Người ta còn phải bận đi xem hàn kịch đây.”

.

Lâm tiểu ngốc: “Kỳ thực… Kỳ thực… Kỳ thực con thích đàn ông.”

.

Nhị khuyết mẹ: “Ờ.” Xoay người đi vào bếp.

.

Lâm tiểu ngốc 囧, quay đầu nhìn ba, ba lật tờ báo bình tĩnh nói ra: “Lúc ra ngoài kết bạn, chúý vệ sinh.”

.

… .

.

Lâm tiểu ngốc rất sợ ba mẹ giả vờ trấn định, ôm đầu gối canh giữở ngoài cửa phòng ba mẹ, để ngừa hai lão thương tâm quáđộ, sau đó nghe được chính là Nhị Khuyết mẹ của mình xem Hàn kịch, trừ khi quảng cáo thì tiếng cười vang lên tới ba mươi phút: “Chồng à, anh mau nhìn, anh mau nhìn nam diễn viên kia, a ha ha ha ha ha ha ha ha ha….”

.

Lâm tiểu ngốc hắc tuyến… .

╮(╯▽╰)╭*╮(╯▽╰)╭

2. Nhị khuyết mẹ

Nhị khuyết mẹ của Lâm tiểu ngốc kỳ thực rất không thiếu hụt gì cả, còn là một người phụ nữ mạnh mẽ trong mắt mọi người, nhưng mà một mình chống lại ông chồng mặt than kia, thì làm nũng chơi xấu, cái gì cũng tới, có người nói lúc còn trẻ nhị khuyết mẹđi tương thân hơn mười lần, lần lần lãnh cảm, thẳng đến một ngày nào đó gặp được cha mặt than, vừa gặp đã yêu a!

Ngày hôm đó mẹ nhị khuyết nóng rần lên, dẫn đến tiêu chảy, nằm ở trên giường lăn lộn: “Chồng ơi! Chồng à! Chồng ới ~~~~~”

“Chuyện gì?” Cha mặt than đang ở phòng bếp nấu cháo nghe thấy tới hỏi.

“Chồng ơi… Ta muốn nôn…” Mẹ nhị khuyết như hoa lê rơi trong mưa, “Anh nói có phải ta lại có rồi không?”

Cha mặt than: “Nga, của ai a?”

Mẹ nhị khuyết giận dữ: “Con của anh!!!”

Lâm tiểu ngốc bưng thuốc 囧.

Cha mặt than: “Khó trách con của em thấy con gái thì không đứng dậy được, té ra đều là bị em dọa rồi.”

Mẹ Nhị Khuyết: “Anh đáng ghét! Ta không cần ăn thứ anh nấu, anh lăn đi mau cho ta!!!”

Cha mặt than: “Ta đây đi đổi cháo cho em.”

Mẹ Nhị Khuyết bật người đá chăn: “Ô oa oa oa oa oa oa, hai cha con các anh đều bắt nạt người, ta nếu như không ăn cái gì, ruột sẽ bị lòi ra a a a a a.”

Lâm tiểu ngốc tiếp tục 囧…

╮(╯▽╰)╭*╮(╯▽╰)╭

3. Gp bn mng

Sau khi công khai Lâm tiểu ngốc mới phát hiện, thì ra đó chỉ là một cái cớ của bạn trai, nên chia tay vẫn là chia tay… Lâm tiểu ngốc giận dữ quyết định, lên mạng kết bạn, cùng một người bạn trên mạng suôn sẻ trò chuyện hai hôm, gửi ảnh chụp đôi bên đều nghĩ cũng không tệ lắm, rồi hẹn gặp nhau ở Starbuck.

.

Tới địa điểm hẹn gặp rồi, vóc người xuất chúng của người đàn ông trên ảnh chụp kia quả nhiên đãđang đợi rồi, Lâm tiểu ngốc thầm than mình vận khí tốt, vui vẻ rạo rực chạy tới, còn chưa có mở miệng nói thìđã phát hiện người đóđang trên dưới quan sát mình, dùng sức quan sát, nhìn mình làm mình cũng thấy xấu hổ.

.

Lâm tiểu ngốc: “Xin hỏi anh đang nhìn cái gì?”

.

“Cậu!” Nam nhân vốn cực kỳ nghiêm túc, bỗng nhiên sát lại tiểu ngốc, vẻ mặt hèn mọn nhỏ giọng hỏi, “Một buổi tối bao nhiêu tiền?”

.

Lâm tiểu ngốc vung bàn tay lên, người đó vui vẻ rạo rực hỏi: “Năm mươi?? Rẻ vậy sao ~”.

.

Lâm tiểu ngốc cho một cái tát lên mặt nam nhân: “Năm mươi em ngươi ấy!!!!” Xoay người liền đi.

.

Nam nhân: “Này, cậu còn chưa tính tiền đó nha!!”

.

Lâm tiểu ngốc không đểý tới, lúc đi qua cái bàn nhà bên cạnh, thấy một người nam nhân dùng tạp chí che kín mặt, thế nhưng thân thể run rẩy cười đã muốn nghẹn rồi, tiểu ngốc âm thầm “phi” một tiếng, rồi đi…

╮(╯▽╰)╭*╮(╯▽╰)╭

4. Phỏng vấn

Lâm tiểu ngốc năm xưa xui xẻo, ông chủ không thực hiện điều khoản*, tiểu ngốc từ chức mặc kệ, nhưng mà từ chức rồi mới phát hiện… Kinh tế sa sút a, công việc khó tìm a, thật vất vả có công ty thông báo cho cậu đi phỏng vấn, nhìn công ty này tuy nhỏ, nhưng mà phúc lợi, đãi ngộ cũng không tồi, tiểu ngốc thửđiên đi xem thế nào.

*nguyên văn: tam kim, là tiền bồi thường tổn hại, tiền trái với điều ước, tiền đặt cọc.

.

Dự phỏng vấn có hai người, một người là một phụ nữ khoảng chừng hơn 40 tuổi, một người là một anh đẹp trai gần 30 tuổi, ăn mặc tây trang khéo léo, vóc người cân xứng, mặt trông tuấn tú, nói năng thận trọng, thực tại một bộ dáng tinh anh, tiểu ngốc nhìn mấy lần, góc độ tinh khiết thưởng thức phát ra, nuốt nuốt nước miếng.

.

Phỏng vấn đều là người nữ phỏng vấn hỏi vấn đề, người đàn ông thìở một bên trầm mặc không nói, thẳng đến khi nữ nhân nói: “Được rồi, xin mời ngài vềđợi công ty chúng tôi…” Lúc ấy, nam nhân bỗng nhiên cất tiếng cười to, cười đến mức ghé vào trên bàn dùng sức đập bàn, làm cho nữ phỏng vấn và tiểu ngốc hai mặt nhìn nhau, tiểu ngốc nghĩ thầm… Thói đời này, nhị khuyết sao nhiều thế nhỉ?

.

Thẳng đến khi tinh anh nam nhân cười mà chỉ vào mũi tiểu ngốc nói: “Cậu trai năm mươi đồng… A ha ha ha ha ha ha ha ha A ha ha…”

.

Tiểu ngốc 囧 rồi.

╮(╯▽╰)╭*╮(╯▽╰)╭

5.Đi làm

Công ty lần trước phỏng vấn gọi điện thoại thông báo tiểu ngốc đi làm, tiểu ngốc dùng sức vì mình xây dựng tâm lý: công ty lớn như vậy, sẽ không nhất định gặp phải nhị khuyết kia, hiện tại công việc không dễ tìm, hơn nữa công tay này phúc lợi tốt như vậy, trước đi làm thử xem sao. Tâm lý xây dựng xong, tiểu ngốc đến nhận việc.

.

Công ty không lớn, một cái đại sảnh đều là gian ô vuông, chỉ có một gian phòng dùng kính mờ ngăn lại, phía trên biển vàng lóng lánh có viết “Phòng chủ tịch”. Tiểu ngốc nhìn bốn phía xung quanh, yêu, thuần một sắc của mấy bà vợ a ~.

.

Điền tốt bảng khai đưa tin, tiểu ngốc cầm đi gặp BOSS mới của mình, gõ cửa đi vào, BOSS nhấc đầu lên, tiểu ngốc thoáng chốc nghĩ tới quạđen thành đàn bay qua…

.

“Giới thiệu một chút vềđồng sự mới cho mọi người, cậu trai năm mươi đồng!” Chủ tịch đại nhân rất vui a.

.

Tiểu ngốc nhịn…

╮(╯▽╰)╭*╮(╯▽╰)╭

6.Bị ăn

Tiểu ngốc đi làm một tháng, dần dần dung nhập vào cái tập thể các bà chị bát quái này, các bà chị cảm thán: rốt cục a rốt cục, thần phái tới một nam nhân có thể giúp đỡ bưng đồ nặng rồi a! Tiểu ngốc 囧.

.

Mời khách hàng đi ăn, tiểu ngốc vạn người chờ mong bịđẩy lên tuyến trước, cản chủ tịch đại nhân uống hầu như toàn bộ rượu, say đến rối tinh rối mù, thần chí không rõ.

.

Khi tỉnh lại vào ngày hôm sau, nhìn chỗ nào cũng biết đây là khách sạn, nam nhân bên cạnh và mỗi một vị trí trên người đều đau đớn chứng tỏ… Ngày hôm qua khẳng định đã phát sinh cái chuyện tốt gì rồi.

.

Khách sạn buổi sáng, chủ tịch nào đó hoa lệ tỉnh ngủ, vùng mở mắt ra thì thấy tiểu ngốc nào đó gác ở trên cổ mình… bàn chải đánh răng…

.

Chủ tịch: “Sớm a, cậu săn sóc như thế muốn đánh răng giúp tôi?”

.

Tiểu ngốc: “Đánh răng cái đầu anh í, tối hôm qua anh rốt cục làm cái gì?”

.

Chủ tịch: “Lẽ nào chính cậu không nhớ rõ?”

.

Tiểu ngốc: “Nhớ kỹ tôi còn hỏi anh sao? Nói, cóđúng là anh QJ* tôi không?”

*QJ: cưỡng gian

.

Chủ tịch thở dài, đẩy cái bàn chải đánh răng trên cổ ra, lướt qua tiểu ngốc đem tay trang bên cạnh cầm qua, ở trong túi tiền lục a lục, rốt cục móc ra một đồng năm mươi: “Cho cậu, nói QJ khó nghe như vậy,
tối đa, chỉ là─── piao* ~~”.

*piao: có lẽ là phiêu chăng?

╮(╯▽╰)╭*╮(╯▽╰)╭

7.Thăm bnh

Tiểu ngốc hoa lệ lệ nóng rần lên, tự lúc trở vềở khách sạn. Tiểu ngốc tự mình nằm ngay đơ, không đi làm, cũng không xin nghỉ.

.

Buổi tối, tiểu ngốc ngủ mơ mơ màng màng, bỗng nhiên thấy có một loại cảm giác cường đại áp bách, giãy dụa từ trong mộng tỉnh lại, quả nhiên! Một tên không biết xấu hổđang ngồi ở bên giường nhìn cậu cười!

.

Tiểu ngốc: “Tôi KAO, anh sao lại ở chỗ này?”

.

Không biết xấu hổ: “Tôi tới thăm nhân viên!”

.

Tiểu ngốc: “Không cần anh giả bộ tốt bụng!”

.

Không biết xấu hổ: “Tôi không có giả vờ, tôi căn bản là một lòng bình yên.”

.

Tiểu ngốc: “…(#”) 凸”.

.

Tiểu ngốc: “Tôi muốn từ chức!!!”.

.

Không biết xấu hổ: “Vậy cậu đem tiền trả cho tôi.”

.

Tiểu ngốc: “Tiền gì?”

.

Không biết xấu hổ: “Phí trái điều ước.”

.

Tiểu ngốc: “Tôi còn muốn kiện anh QJ tôi đây!”

.

Không biết xấu hổ: “Cậu chính là cầm phí PIAO tư của tôi, tôi sao lại tính là QJ cậu chứ?”

.

Tiểu ngốc: “(#”)凸”.

.

Mẹ nhị khuyết bỗng nhiên nhăn nhăn nhó nhó chạy vào, vẻ mặt lóe lóe sáng hỏi: “Chủ tịch a, Audi R8 dưới kia là của ngài phải không?”

.

Không biết xấu hổ: “Vâng.”

.

Mẹ nhị khuyết: “Tôi… Tôi có thể lái được không?”

.

Không biết xấu hổ giơ ra cái chìa khóa: “Bá mẫu cứ tự nhiên.”

.

Mẹ nhị khuyết: “Chồng ơi! Chồng ơi! Chúng ta đi ra ngoài hóng gióđi!!!!! Hai người ở nhà hảo hảo chơi đùa ~ chơi đùa cái gìđều được ~~”

.

Chơi đùa cái gìđều có thể…Đều có thể… có thể… có… .

.

Tiểu ngốc: “T-T”.

╮(╯▽╰)╭*╮(╯▽╰)╭

8.Uy hiếp

Tiểu ngốc bệnh tốt lên, tiêu cực chây lười.

.

Không biết xấu hổ: “Lâm tiểu ngốc, đem cái này đưa cho khách hàng đi.”

.

Tiểu ngốc: “╭(╯^╰)╮”.

.

Không biết xấu hổ: “Lâm tiểu ngốc, đem cái này tính một chút.”

.

Tiểu ngốc: “╭(╯^╰)╮”.

.

Không biết xấu hổ: “Lâm tiểu ngốc, cậu vào đây cho tôi.”

.

Tiểu ngốc: “╭(╯^╰)╮”.

.

Không biết xấu hổ: “Lâm tiểu ngốc, cậu có phải rất ao ước tôi nói rõ với mọi người rằng, cậu vì sao gọi là cậu trai năm mươi đồng không hở?”

.

Tiểu ngốc: “T_T”.

╮(╯▽╰)╭*╮(╯▽╰)╭

9.Họp quý

Công ty họp quý, đối với tiến triển và thiếu sót của công ty quý gần đây nhất lúc thảo luận đã hiểu sâu, không biết xấu hổđối với chuyện Lâm tiểu ngốc tiêu cực chây lười phê bình trọng điểm: “Lâm tiểu ngốc đồng học, đừng tưởng rằng cậu tiêu cực chây lười như vậy, tôi sẽ khai trừ cậu, không cần cậu giao tiền trái với điều lệ.”

.

Lâm tiểu ngốc: “╮(╯_╰)╭” Không sao cả, không đểý tới anh.

.

Không biết xấu hổ: “Lâm tiểu ngốc, cậu rốt cục là bất mãn điểm nào với công ty tôi, cậu có thể nói ra mà!”

.

Lâm tiểu ngốc: “”(╰_╯)#” Tôi bất mãn với anh , tôi chỉ bất mãn với anh, chính là anh kêu tôi nói ra thế nào đây!

.

Không biết xấu hổ: “Lâm tiểu ngốc đồng học, tôi sâu sắc phê bình cậu! Đừng tưởng rằng cậu bây giờ thân là chủ tịch phu nhân, thì có thể muốn làm gì thì làm!”

.

Chủ… Chủ tịch phu nhân?? Mọi người kinh ngạc.

.

Lâm tiểu ngốc: “Không phải, không phải, không phải!!!!” Hết đường chối cãi rồi… Cậu sẽ bị các bà chịái mộ chủ tịch nã tia laser bắn chết a a a a a a…

.

Không biết xấu hổ: “(╯▽╰)~” Tôi đắc ý cười, tôi đắc ý cười, xem cậu còn dám đấu cùng tôi!

╮(╯▽╰)╭*╮(╯▽╰)╭

10.Tăng ca

Lâm tiểu ngốc sau khi bị TJ, cũng không dám tiêu cực chây lười nữa, đồ không biết xấu hổ nào đó triệt để không biết xấu hổ, miệng không ý tứ, anh ta là BOSS cậu không quan tâm, nhưng mà cậu Lâm tiểu ngốc còn muốn sống a!

*TJ: ý là điều giáo, đừng nói với tớ là ko biết điều giáo là gì nhé

.

Hậu quả trực tiếp của khoảng thời gian trước tiêu cực chây lười chính là… Công việc đọng lại nhiều như núi! Tiểu ngốc tăng ca tăng đến hơn 10 giờ, mới dọn dẹp một chút chuẩn bị về nhà, vừa đi tới cửa, đồ không biết xấu hổ nào đó lại rất không biết xấu hổ mà xuất hiện.

.

Không biết xấu hổ: “Tiểu ngốc cậu về nhà a?”

.

Tiểu ngốc: “Khép P chuyện của anh lại!”

.

Không biết xấu hổ: “Có cần đáp nhờ xe tôi không?”

.

Tiểu ngốc: “Biến.”

.

Không biết xấu hổ: “Tôi đây ngày mai ngay ở công ty dán một tin báo lớn lên, tùy tiện đem ảnh lỏa thân của cậu dán theo!”

.

Tiểu ngốc: “(#”) 凸”.

.

Vềđến nhà, tiểu ngốc xuống xe, không biết xấu hổđi theo.

.

Tiểu ngốc: “Anh làm gì?”

.

Không biết xấu hổ: “Tôi cũng đến dưới nhà cậu rồi, không tới kêu bác trai bác gái một tiếng thì không phải phép lắm.”

.

Tiểu ngốc: “…”

.

Nhị Khuyết mẹ mở rộng cửa: “Ơ, đây không phải chủ tịch sao? Vào đây ngồi cái đi.”

.

Tiểu ngốc: “Đã khuya rồi, chủ tịch phải về nghỉ ngơi rồi.”

.

Tên không biết xấu hổ nào đó lấy thế sét đánh không kịp bưng tai từ trong ví tiền móc ra một lọ rượu xái[1], ừng ực ừng ực ừng ực.

.

Không biết xấu hổ: “Bác gái, bác thấy tôi uống rượu rồi đó, không thể lái xe về…”

.

Nhị Khuyết mẹ, Lâm tiểu ngốc: “…”.

[1]: rượu xái nguyên văn là rượu nhị oa đầu

╮(╯▽╰)╭*╮(╯▽╰)╭

11.Xin nghỉ

Kết quả cuối cùng chính làđem không biết xấu hổ lưu lại… Nửa đêm tên không biết xấu hổ nào đó lại một lần bò lên trên giường tiểu ngốc.

.

Tiểu ngốc kinh sợ: “Anh… Anh làm cái gì?”

.

Không biết xấu hổ: “Ngoan ~~ cậu muốn cho ba mẹ cậu nghe thấy sao?”

.

Tiểu ngốc: “……”

.

Ngày thứ hai, tiểu ngốc trợn trắng mắt thấy Nhị Khuyết mẹôm mặt vẻ u buồn nhìn mình: “Tiểu ngốc, mẹ biết các con tuổi còn trẻ, thế nhưng không thểỷ vào đó mà không tiết chế a! Ngoan, đánh răng đi, mẹ hầm canh gà cho.”

.

Tiểu ngốc quay đầu, KAO, cũng sắp 11 giờ rồi.

.

Buổi chiều tiểu ngốc thu dọn tốt rồi đi làm, vừa tới công ty, người đứng đầu tổ bát quái, bà chịđứng trước bàn cười tủm tỉm nhìn chằm chằm tiểu ngốc: “Yêu, có thai rồi, còn đi làm a?”

.

Tiểu ngốc: “Cái gì?”

.

Bà chịđứng trước bàn chỉ chỉ máy vi tính, tiểu ngốc ngầm hiểu, lập tức tiến lên xem trang web cột thông báo người xin nghỉ của công ty.

.

XXXX năm XX tháng XX ngày 6h10.

Lâm tiểu ngốc: “Tôi có rồi, xin nghỉ nửa ngày.”

======================.

Chủ tịch: “Phê chuẩn!”

.

Tiểu ngốc: “(#‵′) 凸” .

╮(╯▽╰)╭*╮(╯▽╰)╭

12.Nhân viên hay là khách hàng.

Tiểu ngốc hôm nay đi làm, gặp phải kẹt xe, thiếu chút nữa thìđi muộn, bước thấp bước cao, rốt cục đúng khi tiếng chuông 8h rưỡi vang lên thì bước vào cửa lớn công ty.

.

Vừa vào công ty, thì đã phát hiện, bầu không khí ngày hôm nay đặc biệt ngưng trọng! Tiểu ngốc bật người tới gần bà chị trước bàn trực hỏi từđầu tới cuối.

.

Bà chịở bàn trực chỉ chỉ phòng làm việc của chủ tịch: “Không biết có phải bạn gái trước hay không, vừa hung vừa ác!”

.

Tiểu ngốc tập trung nhìn vào, quả nhiên, phòng chủ tịch một bóng dáng uyển chuyển cho thắt lưng đang mắng chửi, thanh âm thật lớn, đóng cửa cũng không che giấu được, một chuỗi dài lời thô tục nối gót nhau tới. Tiểu ngốc nhìn mà hả hê.

.

Đang nói chuyện, mỹ nữđã từ phòng làm việc của chủ tịch mắng chửi xong đi ra, tiểu ngốc nhìn qua, quả nhiên báu vật, vóc người lồi lõm có tinh tế, gợn sóng, mặt trái xoan, bất quá hơi hùng hổ, lúc đi qua bên người tiểu ngốc, lé mắt nhìn tiểu ngốc một cái, bỗng nhiên ngừng lại, tiểu ngốc thoáng cái trở nên khẩn trương.

.

Mỹ nữ: “Nè, cậu là khách hàng hay là nhân viên?”

.

Tiểu ngốc trong lòng bồn chồn, nhưng mà vẫn rất nhanh đáp trả: “Khách hàng! Tôi là khách hàng!!”

.

Mỹ nữ“ba” một cái tát: “Đánh các ngươi chính là những khách hàng không đầu óc này!”

.

Sau khi được chứng thực, cô gái ấy là quản lý của công ty đối thủ, bị không biết xấu hổ lấy phương thức không biết xấu hổđoạt khách hàng…

╮(╯▽╰)╭*╮(╯▽╰)╭

13.Khiến cậu chờ mong! Khiến cậu tim đập vòn vọt!

Tập thể công ty ngày tăng ca, 6h chiều, mọi người đói bụng, không biết xấu hổ thân làông chủ, thương cảm công nhân, rất hùng hồn chạy đi mua cơm tối cho mọi người.

.

Không bao lâu sau, không biết xấu hổđã xách theo rất nhiều pizza vào tòa nhà, công nhân hoan hô một trận, nhào tới.

.

Không biết xấu hổđặc biệt để lại một phần pizza vị hải sản cho Lâm tiểu ngốc, Lâm tiểu ngốc thích nhất vị này, tiểu ngốc vui vẻ khấp khởi tiếp nhận mở ra ăn, ăn xong mới phát hiện, trong hộp… Cư nhiên có một tờ giấy!

.

Tiểu ngốc nhìn phạm vi chung quanh, không ai chúý mình, tất cả mọi người đang thở hổn hà hổn hển ăn bữa cơm của mình, tiểu ngốc lén lút, giống như kẻ trộm mở tờ giấy ra, phía trên, quả nhiên là chữ viết của không biết xấu hổ!

.

Trên viết: “Lâm tiểu ngốc, cậu hôm nay nếu như chơi không xong phần dự toán, tôi liền đem cậu làm đến một tháng đều không xuống giường được!!”

.

Lâm tiểu ngốc: “…T───T” Cho cậu kích động, cho cậu chờ mong, cho cậu tim đập vòn vọt!

╮(╯▽╰)╭*╮(╯▽╰)╭

14.Anh có phải thích tôi không.

Một ngày nào đó, tiểu ngốc cùng với không biết xấu hổđi ra ngoài ăn.

.

Rượu đủ cơm no, tiểu ngốc to gan hỏi: “Nè. Anh, có phải thích tôi không?”

.

Không biết xấu hổ ngẩng đầu, liếc mắt nhìn tiểu ngốc: “Tôi nói cậu a!”

.

Tiểu ngốc: “Thế nào?”

.

Không biết xấu hổ: “Cậu nếu như muốn biểu lộ cùng tôi, cũng tìm một chỗ có hoàn cảnh tốt bầu không khí tốt a, cái chỗ này tôi nếu như nhịn không được bổ nhào vào cậu, để nhân viên phục vụ gặp phải rồi cậu xấu hổ hơn!”

.

Tiểu ngốc: “…”

.

Bất quá quên đi, dù thế nào, cũng coi như có một ý kiến rồi… Tiểu ngốc nghĩ thầm.

╮(╯▽╰)╭*╮(╯▽╰)╭

15.Gia hạn

Cửa ải cuối năm buông xuống, gia hạn cũng đãđến lúc rồi. Tiểu ngốc đắc ý a, tiểu ngốc hưng phấn a, ngày cậu vươn mình rốt cục đã tới rồi.

.

Buổi tốt, ghế lô của nhà hàng nào đó.

.

Tiểu ngốc: “Tôi muốn từ chức! Không thì anh tăng lương cho tôi! Phải thêm một vạn đồng!!”

.

Không biết xấu hổđáng thương ngưng mắt nhìn tiểu ngốc: “Lâm tiểu ngốc đồng học, kẻ hèn này vốn buôn bán nhỏ…”

.

Tiểu ngốc: “Mặc kệ! Không thêm cho tôi thì tôi sẽ không tiếp tục nữa! Ai muốn làm cấp dưới của anh để mỗi ngày bịức hiếp chứ! Hừ.”

.

Không biết xấu hổ tiếp tục thương cảm: “Vậy bữa cơm cuối cùng này của chúng ta làm dịu đi quan hệ trên dưới của chúng ta rồi, phục vụ, thêm mấy bình rượu tới đây…”.

.

Tiểu ngốc đờ ra… Hình như… Mình là hơi quá phận nhỉ?

.

Say mèm, tiểu ngốc quên bản thân là thế nào về nhà rồi… .

.

Ngày thứ hai đi làm, trên bàn bày ra một văn kiện photocopy gia hạn hợp đồng!! Tiểu ngốc thất kinh, cầm lên nhìn qua, chỗ mà có“Hiệp ước một năm”, bị người nào đó dùng bút bi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC