Tâm sự 1 chút nào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Aw Dy thấy chuyện tình cảm là 1 thứ rất phức tạp lun.Những chuyện như Tuesday,người mình thương lại qt người khác. Tuy đây là 1 fic về P336 nhưng Dy lại hơi lạc đề. Không phải là Dy muốn kể lể gì nhưng mà Dy không thể chấp nhận khi bạn mình đau khổ,lạnh lùng,sống khép kín lại. Làm như vậy thì không có ích gì. Đọc đến đây mọi người nghĩ là Dy nhiều chuyện đúng không ?Đúng Dy là người ngoài cuộc không hiểu về chuyện của họ nhưng mỗi người cứ suy nghĩ bạn thân mình như vậy thì mình có vui đc không ?.1 người mà Dy coi là 1 phần trong cuộc sống của mình bị vậy mình không quan tâm sao đc ?.Nếu như bạn của Dy đọc đc bài viết này thì hãy vượt qua nó nha.Dy cũng đã bị 1 lần cảm giác nó........ Đau lắm 😭😥.Rồi nt với Dy bảo là :

    - Tôi biết tất cả là do tôi
    - Là do tôi quá ích kỷ đúng không ?
    - Là do tôi ảo tưởng nghĩ ngta luôn yêu thương mình nhưng......
    - Tôi biết là mình không có tư cách để ghen

Nhưng lúc đó Dy hong biết nói gì vì sao hửm ? Là vì Dy đã bị 1 lần rồi Dy đã đau 1 lần. Dy nghĩ Dy nói thì sợ bạn mình bc theo con đường của Dy từng đi.Chắc mọi người nghĩ chỉ là bạn thân thoy đâu là gì mà phải đau lòng rồi làm như vậy phải không ? Đối với mọi người có thể bạn thân là người ngoài không là gì để mình đau lòng .Nhưng đối với Dy,những lúc Dy đau thì bạn thân cũng là người mình chia sẻ những nỗi niềm,bị ba mẹ la cũn chia sẻ với nó rồi nó bị vậy chẳng lẽ mình cứ im lặng 💔.Dy đã khuyên rồi còn có quên đc hay không đều là do chính mình. Quên 1 người không dễ .Rồi ngày qua ngày cứ cố tỏ ra mình mạnh mẽ rồi tươi cười .Dy muốn 1 người bạn như ngày xưa của Dy chứ không phải 1 người như vậy .Còn truyện này thì có lẽ Dy sẽ ra ít hơn chừng nào bạn Dy ổn Dy sẽ tiếp tục nha.Hồi nãy Dy đăng vài chap nên mọi người đọc đỡ nha Dy sẽ off 1,2 tháng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net