Người phụ nữ tàn tật và những thay đổi lớn sau khi tập Pháp Luân Đại Pháp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc sống khó nhọc của một người phụ nữ tàn tật và những thay đổi lớn cả về mặt thể chất và tinh thần mà bà đã trải nghiệm sau khi tập Pháp Luân Đại Pháp

Bài viết của một học viên ở tỉnh Sơn Đông

1. Một cuộc sống khó nhọc

Guihua được sinh ra trong một ngôi chùa cổ trong thời kỳ ba năm tai họa [nói đến một thời kỳ ở Trung Quốc từ năm 1959 đến 1961 khi có hơn 30 000 000 người bị chết đói]. Những điều không may mắn đã theo sau bà. Cha của bà đã chết trước khi bà ra đời. Mẹ của bà sinh ra một người con gái bị tật nguyền nghiêm trọng, Guihua, và sau đó vài năm thì chết vì bệnh tật. Guihua và người anh hơn bà 4 tuổi phải dựa vào nhau mà sống. Do bị tật nguyền nặng nề nên bà gần như không thể đi lại được. Đầu của bà bị vẹo và nghiêng về phía vai. Miệng của bà bị lở loét mãn tính và bà liên tục bị chảy nước dãi. Ngực áo của bà thường xuyên bị ướt sũng nước bọt. Cổ của bà bị sưng to do thường xuyên bị ướt. Cánh tay phải của Guihua bị còng queo và biến dạng và một ngón tay phải của bà không thể duỗi thẳng ra được. Bà chỉ có thể điều khiển được một phần của chân phải và bị đi khập khiễng nghiêm trọng. Guihua thường ngã sau khi bước đi một vài bước và bà thường bị chảy máu mũi và sưng mặt do bị ngã. Thỉnh thoảng tình trạng của bà trở nên tồi tệ và bà chỉ có thể bò. Bà thường bị bẩn và ướt quần do bà không điều khiển được ruột và bàng quang. Guihua tội nghiệp trở thành mục tiêu của bọn trẻ con trong làng đuổi đánh và chửi bà. Ngay cả người lớn cũng trêu trọc bà. Hai anh em sống một cuộc sống nghèo khổ không có đủ cơm ăn áo mặc. Thật không dễ dàng gì. Sau đó người anh cưới vợ và gia đình có vẻ như có hy vọng sống sót. Tuy nhiên, nỗi khổ của Guihua lại sớm tiếp tục. Không lâu sau khi người anh cưới vợ, người chị dâu coi Guihua như một gánh nặng. Chị dâu đối xử với Guihua lạnh nhạt và đánh chửi bà. Chị dâu thường không cho Guihua ăn. Cuối cùng thì người anh và chị dâu khóa trái bà trong một phòng nhỏ và không cho bà ăn trong nhiều ngày đêm. Thật may mắn là một người hàng xóm tốt bụng đã tìm thấy bà và giúp bà trốn chạy.

Khi Guihua lên 19 tuổi, bà vội vã lấy một người đàn ông ở một làng khác hơn bà 20 tuổi. Cuối cùng thì bà đã có nhà và Guihua đã cảm thấy yên tâm hơn một chút. Nhưng cuộc sống dễ chịu đã không kéo dài được bao lâu. Sáu ngày sau khi cưới chồng bà đã đánh bà. Guihua khóc chịu đòn và hy vọng rằng nhờ cố gắng sau một khoảng thời gian chồng bà sẽ đối xử tốt với bà. Guihua đã nhầm. Bà mẹ chồng ngay từ đầu đã không thích bà và thường chửi bà về những chuyện nhỏ nhặt. Guihua không thể làm gì mà chỉ nuốt nước mắt.

Khi Guihua có thai được 8 tháng, chồng bà đánh bà tàn nhẫn và những chuyện vặt cho đến khi bà bị chảy máu nghiêm trọng. Cả hai mẹ con cùng bị rất nguy hiểm. Người chồng tàn bạo không đưa bà đến bệnh viện. Nhưng thật thần kỳ là cả hai mẹ con đã sống sót sau trận đòn đó. Trước ngày đẻ, mẹ chồng bà bắt bà phải làm việc ngoài cánh đồng cả nửa ngày. Khi bà đẻ chồng bà đã không ở bên bà. Người mẹ chồng chủ định bỏ bà đi. Một vài cụ già tốt bụng trong làng đã giúp bà đỡ đẻ. Có người đã tìm thấy chồng bà và bảo chồng bà về nhà. Thái độ của chồng bà đã tốt hơn một chút sau khi thấy đứa bé là con trai.

Vào một ngày đông, đứa bé đang bú mẹ. Ngay sau khi người chồng trở về nhà thì người mẹ chồng chửi mắng Guihua rằng bà ngoại tình với một người đàn ông khác. Không cần biết có đúng hay không, người chồng ngay lập tức đã đánh bà rất tàn nhẫn. Guihua cảm thấy hoàn toàn bất lực trước những sự sỉ nhục này. Sự đau đớn về thể xác và sự tra tấn về mặt tinh thần làm cho bà cảm thấy rằng thế giới đã quên lãng bà và sự tồn tại của bà trên cõi đời này là một sai lầm. Trên thế giới này, ngoài đứa con thì bà chẳng còn có gì để níu kéo bà nữa cả. Bà ôm con trong tay hôn con và uống một nửa chai thuốc trừ sâu. Nghe nói rằng rượu sẽ làm cho chất độc khởi tác dụng nhanh hơn, bà uống một chút rượu và hy vọng rằng sẽ chết nhanh hơn. Nhưng số phận đã không như vậy, bà đã hồi phục sau vài ngày. Tuy nhiên Guihua đã quyết chết. Bà đã cố gắng tự tử lần thứ hai bằng cách nhảy xuống giếng. Lần thứ ba bà nhảy xuống sông. Lần nào người tốt cũng cứu bà. Guihua tự hỏi, tại sao cuộc sống của bà khó khăn nhưng bà cũng khó mà chết được! Lần tự tử thứ tư, bà đến một khu rừng dẻ xa làng và buộc dây thừng vào một cái cây. Ngay trước khi bà chuẩn bị quấn dây quanh cổ, một người đàn ông tự nhiên xuất hiện và giằng lấy sợi dây thừng. Nhưng những người tốt bụng này đã không thể ngăn cản được người chồng độc ác. Cuối cùng thì sau một lần bị đánh đập tàn bạo Guihua không thể chịu đựng được nữa và chạy trốn khỏi nhà. Bà chạy đến một nhà máy ở địa phương, tìm được người quản lý nhà máy, kể cho ông về cuộc sống khốn khổ của mình, và khẩn khoản đề nghị ông cho bà làm việc ở đó. Người quản lý tốt bụng giúp bà ngay lập tức. Ông quyết định để cho bà làm công việc quét dọn và dàn xếp chỗ ở cho bà. Vào ngày thứ 3, bà quay trở về nhà để lấy chăn màn nhưng chồng bà không cho phép. Bà nói "Tôi muốn kiếm chút tiền để trả nợ cho gia đình. Nếu ông không cho tôi đi thì làm sao tôi kiếm tiền được?" Người chồng đã phải đồng ý.

2. Sau khi tập Pháp Luân Đại Pháp cuộc đời bà đã thay đổi

Vào mùa đông năm 1996, một người cùng làm với Guihua đã giới thiệu Pháp Luân Công cho bà. Sau khi được giới thiệu Guihua bắt đầu tập ngay lập tức. Ngay cả trong mơ, Guihua cũng không dám tưởng tượng rằng cuộc đời của bà đã thay đổi từ khi đó. Do bị tật nguyền nghiêm trọng ở phần thân thể bên phải, nên việc tập các bài tập của Pháp Luân Công đối với bà trở nên rất khó khăn. Nhưng Guihua đã không nản chí. Khi bà đang tập bài thứ 3, bà cảm thấy bàn tay phải của bà đang được một bàn tay ấm áp nắm lấy và kéo lên rất mạnh. Cánh tay bà cảm thấy rất ấm áp và dễ chịu. Khi bà đang ôm Pháp Luân trước đầu, bà cảm thấy một dòng năng lượng rất mạnh mẽ chảy giữa hay cánh tay. Cánh tay tàn tật của bà không bị mỏi chút nào sau khi tập nửa giờ đồng hồ. Khi bà nghe các bài giảng của Sư Phụ bà cảm thấy như rất nhiều thay đổi đang diễn ra trong thân thể. Toàn thân bà cảm thấy ấm khác thường. Bà có một cảm giác không bình thường ở quanh miệng và thấy rất ngứa. Bà hiểu rằng bà đang được điều chỉnh thân thể. Ngay lập tức chỗ lở loét ở miệng bà biến mất và bà không bị chảy nước dãi nữa. Cái đầu vẹo của bà đã trở lại vị trí bình thường.

Chưa đầy hai tháng sau khi bà bắt đầu tập và tu sửa tâm tính thì một nhà hàng xóm của bà đột nhiên bị cháy. Không cần suy nghĩ gì, Guihua hoàn toàn quên rằng mình là một người tàn tật. Bà xách hai thùng nước và chạy vào nhà người hàng xóm. Sau khi vào trong, bà đổ nước vào lửa. Những người nhìn thấy bà đã bị sốc "Guihua bà xách được cả hai sô nước cơ à?" "Cánh tay của bà bình thường rồi à? Bà còn có thể chạy nữa? Tại sao vây?" Guihua thấy rằng cánh tay của bà mà trước kia bị tàn tật giờ đây đã có thể duỗi thẳng ra được và bà còn có thể kiểm soát cả chân phải của mình. Bà mững rỡ quá và nói chuyện một lúc. Bà không dám tin rằng một điều thần kỳ đã xảy ra với bà.

Sau đó, khi người liên lạc viên ở địa phương tập hợp các học viên lại để học Pháp cùng nhau và chia sẻ kinh nghiệm, người liên lạc viên đề nghị Guihua kể về những thay đổi lớn cả về thân thể lẫn tinh thần mà bà đã trải qua sau khi bà tu luyện Đại Pháp. Khi bà phát biểu, Guihua duỗi thẳng cánh tay ra để các học viên khác nhìn rõ nhưng ba ngón tay phải của bà vẫn chưa thể duỗi ra được. Nhưng đêm hôm đó, bà từ từ duỗi thẳng được các ngón tay mà đã chưa bao giờ duỗi thẳng ra được trong suốt 36 năm qua. Các học viên có mặt ở đó đã chứng kiến sự việc đó và tất cả đều kinh ngạc trước uy lực của Đại Pháp. Lúc đó mọi người đều vỗ tay như sấm. Hai mắt Guihua tràn đầy nước mắt. Sau khi tu luyện Đại Pháp, 36 năm bị tra tấn cả về thể xác lẫn tinh thần đã biến mất như mây khói. Cuối cùng thì Guihua cũng đã được nếm trải cảm giác của một thân thể khỏe mạnh. Bà rơi những giọt nước mắt vui sướng và biết ơn. Không lời nào có thể diễn tả được sự biết ơn của Guihua đối với Sư Phụ Lý Hồng Chí.

Guihua đã thay đổi. Bà không chỉ đã khỏe mạnh mà còn rất vui vẻ ở trong tâm. Bà đã hiểu ra là tại sao quá nhiều khổ nạn lại xảy đến với bà và đã hiểu rất nhiều câu hỏi đã ám ảnh bà. Bà nghiêm khắc yêu cầu chính mình sống theo tiêu chuẩn "Chân Thiện Nhẫn" và luôn luôn cân nhắc đến người khác trước. Ở nhà, Guihua không còn quan tâm đến các mâu thuẫn trước kia nữa. Bà chăm sóc người mẹ chồng già và đối xử khoan dung với người chồng, chăm sóc con cẩn thận và dọn dẹp nhà cửa cả trong lẫn ngoài gọn gàng sạch sẽ. Thái độ của người chồng và mẹ chồng đã thay đổi rất nhiều. Với sức khỏe và vẻ mặt rạng rỡ, Guihua quay trở về thăm quê thăm người anh và người chị dâu sau bao nhiêu năm. Khi bà về đến ngôi làng mà bà đã xa kể từ khi lấy chồng, có người nói từ đằng xa "Có phải Guihua đấy không? Sao trông lại khác như thế? Một người khác nói "Lam sao lại có thể là Guihua được? Cô ấy bị tàn tật nặng và chắc là đã chết từ lâu rồi chứ!" Sau khi biết chắc rằng đó chính là Guihua tất cả họ đều rất kinh ngạc.

Ở nơi làm việc, Guihua còn làm chăm chỉ hơn nữa. Bà đến sớm về muộn và rất nghiêm khắc với chính mình. Một hôm, bà nhặt được 50 nhân dân tệ khi đang đạp xe đi làm [500 nhân dân tệ bằng một tháng lương trung bình của một người lao động ở thành thị Trung quốc]. Mặc dù Guihua có rất nhiều khó khăn về mặt tài chính, bà hiểu rằng bà là một người tu luyện nên không thể lợi dụng người khác. Người mất tiền hẳn là đang rất lo lắng. Suy nghĩ như vậy nên bà nộp tiền cho nhà máy. Nhà máy treo một tấm biển đỏ lớn khen ngợi bà. Guihua ngay lập tức đi tìm người treo tấm biển và nói rằng bà làm như vậy bởi vì bà tu luyện Đại Pháp và đã hiểu các nguyên tắc làm người tốt. Tất cả những người cùng làm ở nhà máy đều kính trọng bà.

Năm 1998, nhà máy cắt giảm biên chế và Guihua bị mất việc làm. Người mẹ chồng lại đnag bị mất trí. Guihua không chỉ phải chăm sóc người mẹ chồng mà còn phải chăm sóc cả một người hàng xóm là một người già sống một mình. Khi bà mua được đò ăn ngon bà không ăn mà để nhường cho mẹ chồng, chồng, con và người hàng xóm già. Sau khi người hàng xóm già chết đi, có hai vợ chồng già hơn 80 tuổi chuyển đến ở ngôi nhà đó. Không có ai chăm sóc hai vợ chồng già. Với quyết tâm và lòng tự hào, Guihua tốt bụng đảm nhận trách nhiệm chăm sóc hai vợ chồng già. Bà mua đồ ăn thức uống cho họ và giặt quần áo cho họ. Bà làm việc này trong vài năm. Bà chăm sóc hai vợ chồng già này còn tốt hơn cả con gái của họ đối xử với họ. Sau đó hai vợ chồng già chết đi. Do nhà nghèo quá, Guihua phải vay rất nhiều tiền để chăm sóc người mẹ chồng và người chồng bị ốm, để mua thuốc và khám chữa bệnh. Để trả nợ, Guihua phải làm ruộng trên 9 mẫu đất, bao gồm 4.5 mẫu rừng dẻ và 4.5 mẫu ruộng cộng với 2 mẫu đất trồng rau...Bà phải làm công việc của cả hai người. Sức mạnh của Đại Pháp đã được thể hiện đầy đủ ở con người Guihua. Ngay cả hơn hai người cũng không thể làm được hết công việc của bà. Sau khi về nhà, buổi tối Guihua vẫn học Pháp luyện công như bình thường. Ngày hôm sau, bà lại thấy hoàn toàn khỏe mạnh trở lại và lại bắt đầu một ngày làm việc bận rộn nữa.

3. Guihua giải thích sự thật

Chế độ của Giang Trạch Dân bắt đầu đàn áp Pháp Luân Đại Pháp năm 1999. Ngôi nhà của Guihua đã trở thành mục tiêu của cảnh sát. Những lời đe dọa và lục soát nhà cửa đã không thể làm Guihua lay chuyển. Một cảnh sát hỏi "Bà nói 'Pháp Luân Đại Pháp tốt', tốt ở điểm nào?" Guihua trả lời "Việc tu luyện Đại Pháp đã biến tôi từ một người tàn tật thành một người khỏe mạnh. Có thể thấy rằng đầu tôi không còn bị vẹo nữa, tay tôi đã cử động được, tôi không bị đi khập khiễng nữa, và tôi không còn bị chảy nước dãi nữa. Hãy nói xem Đại Pháp có gì là không tốt?" Người cảnh sát không nói được câu nào nữa. Cảnh sát đến quấy nhiễu bà nhiều lần. Lần nào Guihua cùng nói với họ về những thay đổi to lớn mà bà đã trải nghiệm qua sau khi tu luyện Đại Pháp. Guihua đã thắng bằng lòng tin kiên định của mình đối với Pháp Luân Đại Pháp. Không ai còn dám quấy nhiễu bà nữa.

Bây giờ, Guihua vẫn đang giảng rõ sự thật về Pháp Luân Công cho mọi người bằng những trải nghiệm của chính mình và vạch trần cuộc đàn áp. Bà hiểu rằng các thay đổi to lớn cả về thể xác lẫn tinh thần mà bà đã trải nghiệm qua được đã nói lên sự thật. Bà hy vọng rằng sẽ có nhiều người hơn nữa được nghe câu chuyện của bà để nhiều người hơn nữa có thể trải nghiệm được khả năng chữa bệnh của Pháp Luân Đại Pháp.

*****

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC