Chương 2.ĐƯỜNG VỀ NHÀ CHỒNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 2.ĐƯỜNG VỀ NHÀ CHỒNG
Tác giả:Nhật Dạ
Edit:VinVin
Xe đã lăn bánh khỏi nhà họ Lăng 10 phút rồi mà bầu không khí nơi đay bây giờ vẫn làm người ta sợ chết mất.Lăng Tịnh Yên bị người băng đá cạnh bên áp đảo tinh thần dù anh không nói gì từ đầu đến giờ.Tịnh Yên thường ngày là cô gái hoạt bát,nghịch ngợm,luôn bày trò làm mọi người đau đầu.Nhưng không ai trách cô vì từ ba đời nay nhà họ Lăng không có con gái nên khi cô ra đời ai cũng vui mừng hết lớn.Không phài vì thế mà cô kiêu căng hống hạch.Ước mơ của cô là được đi khắp nơi trên trái đát này để giúp đỡ những người khó khăn và đó cũng là việc cô đang làm.Tuy nhiên nó đứng sau niềm đam mê shopping của cô,kỉ lục của Tịnh Yên là trong 18 tiếng chỉ chọn đồ và quẹt thẻ liên tục không ngừng nghỉ.
"Anh tên gì nhỉ?"Tịnh Yên bỗng lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngột ngạt.Nhưng cô đang nói gì thế này,không phải lúc nãy mẹ đã nhắc đi nhắc lại nhiều lần đây là Đường Uy Vũ sao.Thật ngu ngốc!
"Anh còn trẻ vậy mà đã là tổng giám đốc của Đường thị nổi tiếng khắp thế giới.Mà anh bao nhiêu tuổi ha?".Có lẽ cô càng chữa cháy thì mọi việc lại càng đỗ vỡ.Bỗng giọng nam trầm rất lôi cuốn nhưng mang đầy sát khí lên tiếng"26"

À vậy chồng cô hơn cô tận 7 tuổi.Mà sao không thấy đám cưới hoành tráng nhỉ?Hay cả giấy đang kí kết hôn.Chắc do mọi người có vẻ hấp tấp quá.Anh ta cũng không phản đối sao?
"Tôi có thể mở radio nghe nhạc không?"Vừa nói Tịnh Yên vừa đưa tay định vặn cái máy thì 'chát' một tiếng.Thật đau!Anh ta đánh một cái thật mạnh vào mu bàn tay Tịnh Yên rõ đau đén cả thấy rõ vết đỏ hiện lên trên làn da trắng ngời.
"Này!"cô gái giận dữ quát trợn mắt nhìn anh"Làm gì đấy!Tôi đau!"Gương mặt vẫn lạnh tanh nhìn đâm đâm về trước anh bảo"Cô gái à,tôi chỉ nói điều này một lần thôi em cố gắng nghe rồi nhớ nhé!Từ bây giờ em đã là vợ tôi nên cẩn thận quản cái miệng nhỏ này không được xấc xược,lớn tiếng nếu em không muốn chết trẻ.Mọi chuyện tôi bảo em đều phải nghe theo,không có phận sự thì em đừng tò mò xía vào chuyện của tôi.Còn bây giờ tôi ghét ồn ào nên ngồi im chờ về tới nhà đi"
Tịnh Yên cảm thấy mình bị ức hiếp xem thường liền hung hăng mở radio ở tầng số đang hát nhạc cố ý vặn thật lớn "Chỉ là nghe radio thôi sao anh lại phản đối,còn đánh tôi chứ!".Cô hét lớn cảm thấy hả dạ.
Mặt Đường Uy Vũ tối sầm lại,vung tay đập nát cái máy chưa đến 1 giây.Nó làm Tịnh Yên hoảng sợ,giật bắn mình."Này cô không hiểu tiếng người sao tôi đã bảo là chỉ nói một lần mà" anh chỉ nói từ từ chậm rãi nhưng thần thái muốn bóp chết cô.
Lăng Tịnh Yên bị làm cho hoảng lí rí"Cho tôi xuống xe!Tôi muốn về nhà không cưới hỏi gì cả!"Đường Uy Vũ cười khinh đậu xe ven đường cười khinh nói"Cô về thì được rồi nhưng liệu cha mẹ cô có cho cô vào nhà không hay lại mang qua nhà họ Đường van xin để cho cô làm con dâu.Họ cần số tiền để xây dựng lại Láng thị mà!"
Nghe giọng châm chọc của Đường Uy Vũ,Tịnh Yên nữa hận nữa nghĩ lại điều hắn nói đều là sự thật.Bây giờ nếu cô xuống xe là sẽ chặn đường sống của các nhân viên trong công ti cũng như chính gia đình cô.Thôi thì đành nhẫn nhục tên này."Đồ khốn đi tiếp đi!Ai bảo anh dừng lại chứ!"
Đường Uy Vũ đúng là chọc tức cô khi quay qua nhìn cô cười nữa miệng.Xe tiếp tục lăn bánh.Chốc lát đã mang cô đến biệt thự trắng sang trọng,to như lâu đài trong phim Harry Potter.Sau này phải cùng tên khốn đó sống ở đây,chỉ hai người cùng người hầu thôi sao?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net