cuoi vui

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thi vấn đáp

Một sinh viên phải trả thi trong hội đồng. Giáo sư hỏi:

- Các-mác mất năm nào?

- Các-mác đã mất! Một phút mặc niệm để tưởng nhớ đến Người!

Cả hội đồng đứng dậy tưởng niệm một phút. Giáo sư hỏi tiếp:

- Lê-nin mất năm nào?

- Lê-nin mất, nhưng sự nghiệp của Người vẫn còn sống mãi. Ðể tưởng nhớ người lãnh đạo vĩ đại của giai cấp Cộng sản, 5 phút mặc niệm bắt đầu.

Cả hội đồng đứng dậy, mặc niệm. Giáo sư thì thầm với hội đồng:

- Thôi cho nó 3 (*) điểm đi, không nó bảo chúng ta hát "Quốc tế ca" thì chẳng có ai ở đây thuộc lời đâu!

Thương binh Từ Hải

Trong giờ giảng văn ở trường Đại học Tổng hợp, giáo sư hỏi nữ sinh viên A:

- Chị hãy cho nhận xét về nhân vật Từ Hải trong truyện Kiều của Nguyễn Du?

- Thưa giáo sư. Nữ sinh viên A trả lời

- Từ Hải là một thương binh ạ!

- Sao lại thế? - Giáo sư ngạc nhiên hỏi.

- Dạ thưa... chả là Nguyễn Du viết về Từ Hải: "Một tay gầy dựng cơ đồ..."!

Tội lừa dối

Trong buổi thi về luật hình sự:

- Anh hãy cho biết, thế nào là sự lừa dối?

- Thưa giáo sư, điều đó sẽ xảy ra khi thầy cho tôi rớt.

- Nghĩa là sao? Hãy giải thích cụ thể?

- Theo bộ luật hình sự thì lừa dối là tội của những kẻ chuyên dựa vào việc người khác không biết nhằm gây thiệt hại cho người ta, thưa giáo sư!

Chuyện cười nửa đêm

Đêm khuya, tiếng chuông gọi cửa vang lên, có tiếng hỏi từ trong nhà:

- Ai đấy?

- Mở cửa ra, cảnh sát đây!

- Nhà không có ai cả.

- Ai nói đấy?

- Các anh nghe nhầm đấy thôi.

- Thế sao đèn sáng?

- Tôi tắt đèn ngay bây giờ đây.

4 giờ sáng, Jim nhận đươc cú điện thoại của ông hàng xóm:

- Con chó nhà anh làm sao mà tru tréo sủa suốt đêm như chết cha chết mẹ vậy?

Ngày hôm sau, cũng 4 giờ sáng, Jim phôn lại:

- Con chó nhà tôi không sao cả, vì ban ngày thì nó ngủ.

Không thối lại được

Sau khi nhậu nhẹt say sưa hai tên anh chị đứng dậy tỉnh bơ bước ra khỏi quán. Ông chủ quán người Tầu vội chạy theo:

- Hầy, các nị phải trả tiền nước cho ngộ chứ!

Một trong hai tên anh chị nhìn chủ quán trừng trừng, rồi rút từ trong cạp quần một khẩu Colt 45 quăng xuống cái bàn gần đó.

- Tiền hả? Đây, cầm lấy.

Ông chủ quán run cầm cập van xin:

- Thôi xin nị cứ giữ nó đi, ngộ không dám lấy đâu, vì ngộ không có... súng lẻ để thối lại cho nị mà.

Lý sự cùn

- Này, sao bánh tôm nhà hàng làm không có con tôm nào trong bánh hết vậy?

- Thế ông đã ăn cơm sinh viên chưa ạ?

- (Ngạc nhiên) Hồi còn sinh viên, tôi ăn thường xuyên...

- Thế khi ăn cơm, ông có thấy "con sinh viên" nào không ạ?

o O o

- Bưởi của chị chua thế này mà chị dám đảm đảm bảo là bưởi đường?

- Thì bưởi bán ở lề đường, tôi gọi là bưởi đường, chớ tôi đâu thể nói khác được!

Chuyện trong tù

Hai tử tù được thông báo lúc nửa đêm, là sau hai tiếng nữa, họ sẽ bị treo cổ. Một người than:

- Hôm nay thật xấu ngày.

- Đúng vậy, mới sáng sớm đã treo cổ thì cả ngày còn làm gì được nữa...

o O o

Cai tù nói với một tù nhân:

- Vợ ông muốn được gặp ông.

- Bà nào?

- Sao lại bà nào?

- Thế ông không nhớ là tôi bị tù vì có nhiều vợ à?

Áp dụng triệt để

Một cụ già sống đến hơn 100 tuổi. Khi được hỏi về bí quyết sống lâu của mình, cụ nói:

- Bí quyết sống thọ của tôi là không bao giờ tranh luận với người khác.

- Chẳng lẽ chuyện đúng sai đối với cụ không quan trọng?

- Đúng thế!

- Kể cả khi chuyện đó phương hại đến cụ?

- Vâng.

- Cả trong chuyện sinh tử, ví dụ bị kết án oan ở tòa?

- Cả chuyện sinh tử.

- Không thể nào tin được!

- Đúng, không thể tin được.

- ...

Chàng ngốc nói chữ

Một chàng ngốc nọ là chồng chưa cưới của cô gái thứ hai trong gia đình có ba chị em nọ. Một hôm chàng đến nhà, cô em út ra chào và nói:

- Tọa sàng yến phu lang. (Mời chàng ngồi bàn tiệc)

Nghe câu nói văn hoa Hán tự đó, chàng chẳng hiểu gì, ở lâu sợ mất thể diện nên ngốc ta luống cuống chào về.

Lần sau trong một đêm trăng, ngốc lại đến thăm người yêu, nhưng lần này không dám đi ngả trước, lại lẻn ngả sau. Bất ngờ gặp lúc ba chị em đang tắm ngoài giếng. Nghe tiếng ba chị em cười khúc khích, chàng lén nhìn thấy cô út chỉ vào mình mà khoe rằng:

- Bạch bạch như phấn trang. (Trắng như thoa phấn)

Cô thứ hai lặp lại động tác của cô út mà nói:

- Úc úc như hình quy. (Hình tựa mu rùa)

Cô chị cười:

- Hắc như côn lôn. (Ðen như quả núi)

Nghe được câu nói trên, ngốc lẩm nhẩm đọc đi đọc lại cho thuộc, bụng nghĩ rằng đó là những câu ẩn ý cao siêu cần phải ghi nhớ. Rồi chàng hớn hở ra về.

Lần thứ ba, ngốc ta hăm hở đến nhà người yêu. Cô út ra chào mời:

- Tọa sàng yến phu lang.

Ngốc chỉ ngay vào cô út mà rằng:

- Bạch bạch như phấn trang.

Cô út toát mồ hôi, không hiểu sao hôm nay chàng ta lại ăn nói "văn hoa" đến như vậy. Cô ngượng ngùng rút lui để người yêu của ngốc ra tiếp. Thấy chàng, cô thứ hai mở lời âu yếm hỏi:

- Phu quân như hà ti?

Ngốc làm bộ sành sỏi trả lời:

- Hà ti chi mà hà ti. Úc úc như hình quy.

Nghe vậy, cô ta thẹn đỏ mặt, nguây nguẩy bước vào. Cô chị thấy tình thế có vẻ căng thẳng, muốn giảng hoà, chạy ra cản ngăn ngốc:

- Thôi, dượng bất mật ngôn. (Dượng nói không ngọt ngào)

Ngốc lại chỉ vào chị tỉnh bơ nói:

- Mật ngôn chi mà mật ngôn. Hắc hắc như côn lôn.

Người chị đứng sững như trời trồng, rồi ù chạy một mạch chẳng dám quay đầu lại. ''

Tài bắn giỏi

Tại vùng nọ có một anh, hễ ngồi đâu là khoe tài bắn giỏi, đi săn giỏi của mình. Một lần ngồi uống chè chát bên nhà hàng xóm, anh khoe với bà con một bận đi săn hổ hết sức li kì như sau:

- Tối hôm ấy, tôi có vào rừng săn hổ. Rình mãi, lần mò mãi, đến bên bờ suối thì thấy bên kia bờ cát trắng có một con hổ đang nằm ngủ dưới ánh trăng. Bà con có biết tôi làm gì không?

- Lấy súng ngắm hổ chứ gì? - Có người nói.

Anh ta cười:

- Bắn làm gì cho phí đạn. Nó đang nằm ngủ kia mà. Tôi liền nhẹ nhàng lội qua suối, đi quành ra phía sau nó, rồi nhảy tới đạp một chân lên bụng nó và ngay lập tức lấy dao cắt phăng cái đuôi nó nhanh như cắt.

Một người khác ngạc nhiên hỏi:

- Tại sao anh không cắt cái đầu hổ cho nó oai ?

Với giọng không sôi nổi nhiệt tình như trước nữa, anh ta đáp:

- Cái đầu hổ ấy à ? Thằng cha nào đã cắt mất từ lúc nào rồi.

Nói có đầu có đuôi

Lão nhà giàu nọ có anh đầy tớ tính rất bộp chộp, thấy gì nói ấy, gặp đâu nói đó, chẳng có đầu có đuôi gì cả. Lão mới gọi anh ta bảo:

- Mày ăn nói chẳng có đầu có đuôi gì cả, người ta cười cả tao lẫn mày. Từ rày nói cái gì thì phải nói cho có đầu có đuôi nghe không?

Anh đầy tớ vâng vâng dạ dạ.

Một hôm lão mặc quần áo sắp sửa đi chơi, đang ngồi hút thuốc thì thấy anh đầy tớ đứng chắp tay trịnh trọng nói:

- Thưa ông, con tằm nó nhả tơ, người ta đem tơ đi bán cho người Tầu, người Tầu đem dệt thành the rồi bán sang ta. Ông đi mua the về may thành áo. Hôm nay ông mặc áo, ông hút thuốc. Tàn thuốc nó rơi vào áo ông, và áo ông đang cháy...

Lão giật mình nhìn xuống thì áo đã cháy to bằng bàn tay rồi.

Phép lạ của nàng dâu

Thấy con dâu mới cưới về được vài tháng đã xanh xao vàng vọt, bố mẹ chồng để ý theo dõi mới biết nàng dâu vì giữ lễ phép với mình, phải nhịn đánh rắm nên mới như thế.

- Thì con cứ việc đánh đi tội gì mà nhịn cho nó khổ!

Bố chồng bảo thế, nhưng cô dâu cho biết cái rắm của cô đánh đâu phải bình thường, mọi đồ đạc phải khuân ra hết và mọi người phải lánh xa không thì hư hại. Ông bèn bảo mọi người làm theo y lời. Và cuối cùng một tràng rắm phát ra như tiếng sấm, căn nhà nghe tiếng răng rắc như có một trận gió mạnh lướt qua. Một hồi lâu mới mở cửa, người ta còn thấy cái hũ treo ở xà nhà vì quên khuấy, mà vẫn còn lúc lắc dữ dội. Từ đó bố chồng nhìn nàng dâu bằng con mắt khác trước, nếu không muốn nói là... kính nể.

Một hôm trên đường đi chợ ông thấy có toán lính chừng vài trăm người đang ra sức đẩy một chiếc thuyền rồng bị mắc cạn trên bãi lầy. Nhưng bao lần tiếng "Hò khoan" cất lên, thuyền vẫn không nhúc nhích. Sốt ruột, ông buột miệng: "Hò khoa hò uậy, không bằng rắm dậy dâu tôi!"

Bị bắt về tội ngạo mạn ông đành cho biết "cái lạ" của nàng dâu. Lập tức, họ bảo ông đưa về để mời cô ra giúp kẻo chậm trễ việc quan. Thế rồi trước mũi thuyền rộng, chị con dâu chổng mông làm một tràng rắm. Chiếc thuyền lao vùn vụt xuống nước. Quan lính nhìn nhau lác mắt.

Vợ mà như thế này à?

Một ông đã uống quá say, tỉnh dậy vào lúc nửa đêm, hốt hoảng kêu lên:

- Trời ơi! Sao lại có cá sấu trên giường thế này?

- Ôi, anh yêu, em đây mà! – Bà vợ nói.

- Trời, lại còn biết nói nữa chứ! Mi bao nhiêu tuổi rồi?

- Phụ nữ thì nhìn thế nào, tuổi thế ấy mà.

- Vô lý, làm gì có người nào sống lâu đến như vậy cơ chứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#cuoi #vui
Ẩn QC