Chương 37 - Ngoại truyện 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương trình mà Cố Phán tham gia kia thuộc về một nhà đài trên mạng.

Cảnh phim được quay lại và trình chiếu, mà trước đó làm về cuộc sống riêng tư của nghệ sĩ, xem như tổ tiết mục hâm nóng fan hâm mộ trước, cho phúc lợi để quảng bá.

Nhưng không ai ngờ được, sự quảng bá này sẽ lớn như thế, trong vòng mười phút, những từ có liên quan tới chương trình của bọn họ đã lọt vào top 3 tìm kiếm trên Weibo.

Mà chủ đề sĩ chính của G5 sống chung#, thì bay lên đến vị trí thứ nhất, phía sau còn đi theo một chữ hot.

Chương trình phát trực tiếp bị buộc phải gián đoạn, tổ tiết mục sau đó lập tức áp dụng biện pháp xử lý, phát lời thanh minh ở trên trang web chính thức trước, muốn trước tiên ổn định quần chúng ăn dưa trên mạng.

Nhưng đoạn phát trực tiếp vừa rồi đã bị người chụp lại màn hình, gần như đều truyền đi khắp trên mạng, bên trong cho dù là Cố Phán và Thẩm Mộ Ngạn, đều xuất hiện rõ ràng trước ống kính, áo ngủ đồng bộ mà hai người đang mặc cùng với bầu không khí lúc hai người ngắn ngủi tương tác, dù là ai cũng đều nhìn ra được là chuyện gì.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ ba nhóm fan hâm mộ đều kích động, ngoài fan sự nghiệp của Cố Phán ra, fan của Hứa Hoài, cùng với fan CP của Hứa Hoài và Cố Phán, đều đang la hét ầm ĩ rằng thuyền chìm rồi, nhà sập rồi!

Fan CP Hứa Cố: Cmn mấy ngày nay tôi ngay cả đứa bé của bọn họ tên là gì cũng nghĩ xong rồi, kết quả bây giờ cô nói cho tôi biết đứa bé phải đổi họ???

【Lầu 1 trả lời】: Trước đừng buồn, lỡ như người đàn ông sống chung cũng họ Hứa thì sao!

【Lầu 2 trả lời】: Nhà trên có thể đừng làm trò cười nữa không? Người trong nhà ca sĩ chính kia đã có người đào ra là ai rồi, bối cảnh cũng không đơn giản, vẫn cứ là bớt nói chuyện đi, kiến thức không đủ thì nhanh đi bổ sung đi.

Fan CP Hứa Cố: Tôi là bởi vì phản ứng CP của cặp này mới bắt đầu để ý tới hai bên, giờ thì... Ôi, bỏ theo dõi, thoát fan rồi, hi vọng bọn họ có thể có bình yên của riêng mình đi.

Fan CP Hứa Cố: A a a a a a Tôi cmn thức đêm cắt video muốn không phải là kết quả này được không!!! Cho dù yêu đương cũng không cần nhanh như vậy chứ! Mẹ nó vừa bắt đầu nằm mơ đã đánh thức người ta rồi, khóc thành ngốc luôn.

So sánh với fan CP, fan hâm mộ Hứa Hoài lại có chút ngồi không yên.

Dù sao lúc hai người bắt đầu truyền ra scandal, bọn họ rất coi trọng Cố Phán. Mặc dù có nghi ngờ cô bám vào thần tượng của bọn họ, nhưng nếu là chị dâu, bám thì bám rồi, chỉ cần có thể đi theo anh cả nhà bọn họ thật tốt là được.

Kết quả mới chưa được hai ngày, dấu vết hot-search lúc trước vẫn còn đó, vừa quay đầu đã cho bọn họ một phát súng?

Tuy không biết là vô tình hay cố ý, nhưng mặc kệ như thế nào, vậy cũng là gián tiếp vả mặt anh cả cùng mặt của bọn họ rồi, cho dù bọn họ có hiền như Phật cũng không thể nhịn nữa!

Hậu viện hội đã online tổ chức bàn bạc chính thức, chuẩn bị đi đánh nhau một trận, kết quả đầu bên kia Hứa Hoài bỗng nhiên nổi lên phát Weibo

Hứa Hoài V: Biết các bạn quan tâm tới việc cưới xin của tôi, nhưng là đừng nghe gió tưởng là mưa nha. Cô bé kia tôi đã từng gặp rồi, trước kia cũng từng muốn hợp tác, nhưng đáng tiếc vẫn liên tục không trùng thời gian. Sau này tôi còn muốn tìm cơ hội nữa đấy, không cho phép các bạn dọa người chạy mất nhá. PS: Lần sau khi lại tìm đối tượng cho tôi, trước tiên xem tuổi tác người ta một chút a, kém gần mười lăm tuổi đấy, các bạn sao nhẫn tâm để cô ấy nhảy vào hố lửa, tôi không cưới được cô vợ trẻ, cũng không thể gây họa cho người ta à.

Thật ra Hứa Hoài có thể phát lời thanh minh này từ sớm, nhưng lúc trước anh vẫn rất thưởng thức Cố Phán, trong quá khứ cũng có rất nhiều nữ minh tinh tìm nhiệt độ trên người anh, anh yên lặng cho cô cọ một chút cũng không sao.


Nhưng anh không ngờ tới, những chuyện trước đó vốn cũng không phải là kế hoạch phía sau màn, cho nên sau khi anh nghe nói về sự cố trong buổi trực tiếp ngày hôm nay, thì ngay lập tức phát bài Weibo kia.

Mà fan hâm mộ Hứa Hoài nghe xong lời anh, tuy trong lòng vẫn còn có chút khó chịu, nhưng rốt cuộc lý trí quay về. Cũng đều hào phóng công khai bày tỏ hiểu lầm, cũng không khống chế bình luận trên diện rộng tuyên truyền về sự kiện buổi hòa nhạc tiếp theo của anh.

So sánh mà nói, fan sự nghiệp của Cố Phán cùng với nhóm fan mẹ ruột, ăn dưa cũng cực tỉnh táo.

Bọn họ trước tiên đào ra một ít bài trí cùng chi tiết trong nhà lúc phát trực tiếp, hiểu rõ trong căn hộ nho nhỏ kia gần như khắp nơi đều là đồ sáu chữ số trở lên. Sau đó lại moi ra thân phận của Thẩm Mộ Ngạn, rất dễ dàng, đã đào ra bối cảnh người nắm quyền Thẩm thị của anh.

Có lẽ bọn trẻ trong vòng tròn người hâm mộ biết rất ít một số chuyện của giới kinh doanh, nhưng có người biết chuyện gửi lên một bài post, sau khi phát ra thì lập tức bị người điên cuồng chia sẻ, không đến mười phút đồng hồ đã được chuyển phát hơn mười nghìn lần.

Trong đó toàn bộ là tài liệu giới thiệu Thẩm thị cùng bối cảnh cá nhân của Thẩm Mộ Ngạn, cũng có việc trang chính thức của Thẩm thị đoạn thời gian trước "trượt tay" ấn like một bài phân tích lý trí sau khi scandal của Hứa Hoài và Cố Phán truyền ra.

Có điều khi đó fan CP quá mức mê muội, hai người nhìn từ góc độ nào đó lại quả thật có chút xứng đôi, cho nên gần như toàn mạng là tình trạng ủng hộ kết hôn. Mà cái like kia, cũng bị người hâm mộ của trang web chính trức cho là biên tập viên vô ý trợt tay lúc đang „ăn dưa".

Nhưng bây giờ nhìn lại, chỗ nào là trượt tay chứ! Người ngoài này cũng đều rõ rõ rành rành muốn cướp bà chủ rồi! Biên tập viên nhất định là vội vã khẳng định thân phận cho ông chủ nhà mình mà!

Chờ chút! Nếu bọn họ lớn mật một chút nữa! Cái này có khi nào là...

Chính chủ tự mình ấn like không!?

Toàn mạng sôi trào, sau khi đào ra thân phận của Thẩm Mộ Ngạn, bọn họ lại bắt đầu đào bới một ít chuyện sau khi ban nhạc G5 ra mắt, à, hóa ra công ty ký kết chính là ở dưới trướng Thẩm thị nha, chẳng trách tài nguyên nghịch thiên.

Ồ? Có đoàn đội phía sau màn vạch trần, nói ban nhạc của bọn họ đã từng đẩy đi rất nhiều tiết mục cùng thông báo? Chậc chậc, ông chủ chính là chồng đúng là tốt mà, làm theo ý mình, thích làm thì làm không thích làm thì thôi!


Chờ chút! Cái này nói mấy năm trước Thẩm Mộ Ngạn giành được một viên kim cương hồng giá cả trên trời ở buổi đấu giá là thế quái nào? Chẳng lẽ đã cầu hôn rồi?!

Đám dân mạng ăn dưa còn không quên đếm xem phía sau giá của viên kim cương hồng kia có mấy con số không, hàng chục, hàng trăm, nghìn, vạn... Được thôi, 9 chữ số, không phải chính là một khối pha lê cao cấp, một cục đá cao cấp giá trị hơn trăm triệu sao? Bọn họ không ghen tị, cũng không thấy chua.

Tuyệt đối không ghen tị!! Tuyệt đối không chua!!

...

Sau khi tiễn người của tổ tiết mục đi, Cố Phán vẫn bận đọc bình luận trên mạng, trong lòng cũng nghẹn một cơn giận, cho nên một mực không để ý tới Thẩm Mộ Ngạn.

Người đàn ông cũng không sốt ruột, trên người còn đang mặc bộ áo ngủ kia, đi đến phòng bếp chậm rãi chuẩn bị bữa sáng.

Cố Phán nhìn thấy dáng vẻ chẳng hề muốn giải thích, thậm chí ngay cả áy náy cũng không có này của anh, thực sự không nhịn được nữa.

Cô từ trên ghế salon đi xuống, lạch bạch mang theo một thân khí thế tự cho là rất mãnh liệt, đi vào phòng bếp.

"Ngài Thẩm này, có thể phiền ngài giải thích một chút sự việc ngày hôm nay không?"
"Giải thích cái gì?" Vẻ mặt Thẩm Mộ Ngạn bình tĩnh cắt hai miếng thịt chân giò hun khói, lại đổ chút ít dầu ô liu vào trong chảo, "Không phải em đều đoán được rồi à?"

"..." Đây là ngầm thừa nhận anh chính là cố ý đúng không? Cố Phán thở phì phò, "Chúng ta không phải đã nói tạm thời không công khai sao?!"

"Tạm thời gần một năm?" Thẩm Mộ Ngạn quay người lại nhàn nhạt liếc cô, "Vậy anh còn từng nói không cho phép em làm ra chuyện tai tiếng, sao em không nhớ rõ?"

"..."

Chuyện này Cố Phán đuối lý, nhưng cô tưởng là mấy ngày trước gần như đã qua rồi mà, người đàn ông kia cũng không nói thêm gì nhiều, ầm ĩ cả buổi là giữ lại một chiêu như vậy?

"Vậy anh cũng không thể trước đó cái gì cũng không thông báo cho em, đơn phương ra quyết định này chứ."

Cố Phán vừa rồi đã nghĩ kỹ, thật ra cô cũng không phải là nhất định không công khai, cô để ý chẳng qua là sợ người khác một mực mang theo ánh mắt khác thường nhìn cô thôi.

Nhưng vừa nhìn một vòng hướng gió trên mạng, mọi người hình như ngoài kinh ngạc ra, không có để ý lắm cô và Thẩm Mộ Ngạn đến cùng là "quan hệ" gì.

Đám dân mạng gần như cũng ngầm chấp nhận rồi, xuất hiện ở nhà cô, cùng cô sống chung, khẳng định chính là bạn trai nghiêm túc của cô.

Sau khi nhận ra được điểm này, trong lòng Cố Phán thả lỏng hơn phân nửa, còn lại cũng chỉ là chuyện Thẩm Mộ Ngạn tiền trảm hậu tấu.

Người đàn ông ở trước kệ bếp nghe xong lời cô, bỗng nhiên tắt bếp gas đi, quay người nghiêm mặt, ôm cô lên chỗ trống ở bên cạnh.

Hai tay anh chống ở hai bên người cô, con ngươi tối tăm sâu thẳm không nhúc nhích liếc nhìn cô.


"Hình như anh không chỉ một lần nói với em, đợi sau khi ban nhạc của bọn em phát hành album đầu tiên, chúng ta sẽ công khai, đồng thời tính toán ngày kết hôn. Em đều quên hết rồi?"

Cố Phán ngẩn ra.

Quả thật có chút quên rồi... Thẩm Mộ Ngạn đúng là từng nhắc qua, nhưng đã là chuyện rất xa xưa rồi mà, lúc bọn cô mới chuẩn bị ra mắt, anh nói với cô, có thể tạm thời không công khai quan hệ, nhưng thời hạn là sau khi phát hành album đầu tiên.

Mấy ngày này bọn họ bận bịu đến ngày đêm cũng sắp không phân biệt rõ nữa, Cố Phán đâu còn tâm tư mà nghĩ tới chuyện khác chứ. Lúc này được Thẩm Mộ Ngạn nhắc tới lần nữa, ngoại trừ xấu hổ cũng chỉ còn lại có chột dạ.

Nhưng cô Cố còn có chút mạnh miệng, nói: "Vậy cũng không đến nỗi nhất định phải dùng phương pháp này công khai chứ!"

"Trước đó không phải đang truyền đi scandal của em và thần tượng kia à? Phương pháp này một công đôi việc."

"..." Thôi được, người này quả nhiên chính là nổi cơn ghen rồi! Trước đó còn không thừa nhận! Nhịn nhiều ngày như vậy, anh cũng không sợ nghẹn chết!

Thoáng ngừng lại, cô bỗng nhiên lại nhớ ra gì đó

"À! Trước đây anh đến nhà ông bà nội lần đầu tiên, có mang theo viên kim cương hồng kia, là mua được trong buổi bán đấu giá à?"

Thẩm Mộ Ngạn khẽ "ừ" một tiếng, nhìn qua không quan tâm lắm.


Cố Phán trái lại cũng không quá để ý giá cả của thứ đó, nhưng nhìn thời gian cư dân mạng nói, hình như anh đã sớm mua viên kim cương hồng kia rồi?

Chẳng lẽ trước khi hai người còn chưa chính thức gặp mặt, anh đã nghĩ tới chuyện kết hôn rồi?

Trong lòng Cố Phán không nói rõ được là cảm xúc gì, cô ngẩng khuôn mặt nhỏ lên nhìn anh

"Cho nên, thật sự như cư dân mạng nói, anh đã sớm mua viên kim cương hồng kia rồi? Chính là muốn dùng để cầu hôn em à?"

"Không chỉ cái đó."

Tiếng của Thẩm Mộ Ngạn vừa dứt, như là muốn để cô nhìn cái gì đó, một phen ôm người xuống, lại dắt cô đi về hướng phòng giữ quần áo.

Diện tích của phòng giữ quần áo trong căn hộ không tính là lớn, hơn nữa lại chia thành hai phần, vốn dĩ xem như nước giếng không phạm nước sông, nhưng về sau quần áo Cố Phán cầm tới càng ngày càng nhiều, chỗ Thẩm Mộ Ngạn có thể sử dụng cũng từ từ thu nhỏ lại.

Đến bây giờ, chỉ có mấy cái áo sơmi cùng âu phục của anh được treo trong một tủ nhỏ bên cửa, mà hai hàng ngăn kéo phía dưới tủ nhỏ kia, thì để các loại đồng hồ đeo tay cùng cài tay áo của anh.

Sau khi đi vào, Thẩm Mộ Ngạn lập tức kéo ra một ngăn kéo trong đó, cũng không nói gì, trực tiếp ra hiệu Cố Phán tự mình nhìn.

Cố Phán không rõ nguyên do, bên trong ngăn kéo kia bày biện không phải chính là từng cái cái hộp nhỏ...

Mới nghĩ được một nửa, cô giống như chợt ý thức được cái gì, vội vàng lấy ra một cái hộp mở ra.

Sau khi nhìn thấy thứ bên trong, Cố Phán ngẩn người, tiếp đó lại lần lượt mở ra mười mấy cái hộp ở bên cạnh, theo thứ tự bày lên mặt tủ.

Trong mười mấy cái hộp, toàn bộ đều đặt nhẫn kim cương kiểu dáng không giống nhau, kim cương to nhỏ đều có, màu sắc cũng đều có phổ thông cùng hiếm có.

Hốc mắt Cố Phán hơi nóng lên, nếu như không có sự cố hôm nay, nếu như anh không chủ động mang cô đến phát hiện "Bí mật", vậy những thứ mà người đàn ông này che giấu, cô dường như cũng vĩnh viễn sẽ không biết.

Thẩm Mộ Ngạn bình tĩnh từ bên trong một chiếc hộp trong số đó, lấy ra một chiếc nhẫn kim cương so ra mà nói, không tính là lớn đến khoa trương.

Anh cầm tay phải của Cố Phán lên, thong dong trượt ngón tay của cô vào chiếc nhẫn.

"Kết hôn nhé, kết hôn rồi, những chiếc nhẫn này sẽ đều là của Phán Phán."

"...?" Sự cảm động tuôn ra trong lòng Cố Phán trong nháy mắt bị lời cầu hôn thô tục này của anh làm cho chẳng còn lại gì, cô lườm anh một cái, "Ai muốn chứ! Những thứ này em lại cũng không phải là không mua nổi!"

Thẩm Mộ Ngạn vẫn như cũ nắm lấy tay Cố Phán không buông ra, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve ngón áp út của cô, rất lâu, giọng anh trầm thấp lại nói

"Vậy ngoài những chiếc nhẫn này ra, tặng kèm thêm bản thân anh nữa."

Ngừng lại một lát, anh hơi cúi người xuống, hạ xuống khóe môi cô một nụ hôn

"Em có muốn không?"

Trước đó, một lần cầu hôn Thẩm Mộ Ngạn cũng chưa từng làm, ngoại trừ lần đầu tiên ở nhà ông bà nội, anh mang theo chiếc nhẫn hứa hẹn tượng trưng ra, Cố Phán chưa từng thấy thế trận lớn như vậy nữa.

Cô không biết có phải là chuyện lần này khiến anh lại có cảm giác gì khác hay không, cho nên mới muốn tăng tốc, để quan hệ của hai người gần thêm một bước?

Nhưng chủ yếu là cô còn chưa chuẩn bị xong mà!

... Cũng không thể xem như chưa chuẩn bị xong, thật ra cô đã sớm nghĩ tới việc kết hôn với Thẩm Mộ Ngạn sẽ thế nào.

Chẳng qua là không khác cuộc sống hiện tại là bao, bạn trai phong cách thầy chủ nhiệm thăng cấp làm ông chồng phong cách thầy chủ nhiệm, hơn nữa còn là cầm giấy chứng nhận nhậm chức một cách hợp pháp.

Mỗi ngày một cốc sữa bò nhất định phải uống hết, ba bữa cơm đúng giờ, quần áo không thể quá mỏng, váy không thể quá ngắn. Khụ, còn có ban đêm... không thể thường xuyên khiêu khích anh, không thì cuối cùng thua thiệt vẫn là mình.

Thật ra những ngày này Cố Phán sống vẫn rất vui vẻ, chí ít cảm thấy thú vị hơn cuộc sống trước kia.

Vả lại bản thân cô cũng có sự nghiệp của mình, không cần mỗi ngày đều ở nhà làm sâu gạo, đây là thay đổi lớn nhất. Cô tin cho dù kết hôn rồi, người đàn ông này cũng tuyệt đối sẽ không hạn chế cô.

Những cái này cô đều đã nghĩ đến.

Nhưng vấn đề ngay ở chỗ, nếu hai người kết hôn, chắc chắn phải tổ chức một hôn lễ long trọng, cho dù không long trọng, theo quan niệm cổ lỗ sĩ của ông bà nội, cũng nhất định sẽ không để bọn họ làm qua loa cho xong chuyện.


Đến lúc đó dù cô chỉ đứng chỉ tay năm ngón đi nữa, có một vài chuyện cô cũng phải tốn thời gian tự tay xử lý. Vả lại với tính tình của bà nội, cùng với thái độ coi trọng Thẩm Mộ Ngạn của hai ông bà hiện giờ, coi như Thẩm Mộ Ngạn đồng ý để cô không làm gì hết, hai ông bà khẳng định cũng sẽ không gật đầu.

Nhưng trước mắt, ban nhạc đang ở thời kỳ phát triển, mọi người mỗi ngày thậm chí ngủ cũng không đủ, sao cô có thể không biết ngượng mà nói với bọn họ, à, cái đó, bọn mình trước tiên ngừng lại hai tháng, tớ đi chuẩn bị kết hôn, đợi kết hôn xong lại tiếp tục?

Cố Phán vẫn đang nghĩ tới nghĩ lui, cho nên sau khi Thẩm Mộ Ngạn nói xong, rất lâu cô chưa lên tiếng.

Bên trong phòng giữ quần áo dần dần chìm vào an tĩnh quỷ dị, nếu bây giờ có người thứ ba ở đây, đoán chừng lại phải xấu hổ hận không thể chết ngay tại chỗ rồi.

Có phần muộn màng, đại tiểu thư Cố dường như đã nhận ra mình "Cân nhắc" quá lâu.

Cô vội ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện Thẩm Mộ Ngạn vẫn như cũ con mắt chưa hề di chuyển liếc nhìn mình, trong con ngươi có hơi nặng nề.

Cố Phán ngay lập tức quýnh lên, vội nói: "Không phải là em không muốn kết hôn đâu! Chỉ là... Chỉ là cảm thấy hiện tại ban nhạc còn đang trong thời kỳ phát triển, em lập tức muốn rút ra nhiều thời gian như vậy để chuẩn hôn lễ cũng không tốt lắm? Hai chúng ta kết hôn lại không thể làm qua loa, cho dù anh đồng ý, chỗ ông bà nội cũng không có khả năng đâu."

Nói đến đây, Cố Phán chần chờ, thử thăm dò lại hỏi câu: "Không thì... chúng ta đăng ký kết hôn trước? Hôn lễ hoãn tới một, hai năm sau?"

Cố Phán nói ra ý tưởng này xong, thì càng thấy đáng tin cậy, sợ người đàn ông ở đối diện không tin, thậm chí còn giơ tay lên, duỗi ra ba ngón tay trắng nõn, làm động tác thề.

"Em cam đoan, trong vòng hai năm sau khi đăng ký kết hôn, em nhất định sẽ dẫn dắt ban nhạc G5 mở một buổi biểu diễn vạn người xem, đến lúc đó đây coi như là hoàn thành mục tiêu giai đoạn thứ nhất của bọn em, nếu như vậy, sau này dù em muốn làm gì, mọi người chắc chắn cũng sẽ hiểu!"
Cô gái nhỏ nói xong, Thẩm Mộ Ngạn cũng chỉ đứng yên lặng, không hề đáp lại.

Cô có chút sốt ruột, sợ anh không tin mình, lại vội vàng kéo ống tay áo của anh.

"Thật mà! Anh tin em lần này! Nếu không thì tháng này, anh tìm chút thời gian chúng ta đi đăng ký kết hôn luôn, dù sao đăng ký kết hôn rất nhanh!"

Thẩm Mộ Ngạn lúc này mới có chút phản ứng, mở miệng nói: "Hôm nay."

"Hả?"

"Hôm nay đi đăng ký kết hôn."

"..."

Tiếng nói vừa dứt, Thẩm Mộ Ngạn xoay người, chọn một cái áo phông màu trắng cùng một cái quần bút chì màu đen ở trong tủ quần áo của Cố Phán.

Anh đưa bộ quần áo đã chọn xong kia đến trước mặt cô, "Thay quần áo đi, bây giờ chúng ta đi ngay."

"........."

Hôm nay không phải là ngày gì đặc biệt, người đăng ký ở cục dân chính không coi là đông.

Từ nhỏ Cố Phán chính là một mình đơn độc ở trong một quyển hộ khẩu. Trước kia là cùng với cha mẹ, về sau cha mẹ qua đời, sổ hộ khẩu kia cũng chỉ còn lại có một mình cô.

Sau khi ban nhạc ra mắt, Cố Phán liền đem tất cả giấy chứng nhận đều mang ở bên người, cho nên hôm nay dù cho vội vàng ra quyết định muốn đi đăng ký kết hôn, cô cũng không đến mức phải về nhà ông bà nội lấy sổ hộ khẩu.

Lúc bọn họ lái xe đến cục dân chính, vừa vặn gần tới giờ nghỉ trưa, trong đại sảnh chính chỉ còn lại ba cặp tình nhân còn chưa làm thủ tục.

Cố Phán và Thẩm Mộ Ngạn xếp hàng ở sau bọn họ để lấy số. So sánh với mấy cặp vợ chồng tương lai ở trước mặt, hai người bọn họ trái lại là an tĩnh hơn, có chút không ăn khớp.

Cái này cũng không thể trách bọn họ, dù sao bây giờ Cố Phán vẫn còn đang bị treo trên hot-search đấy, mặc dù cô không có tự kỷ đến mức sẽ cảm thấy đi tới chỗ nào cũng đều gặp được fan hâm mộ của mình, nhưng quần chúng ăn dưa chắc chắn sẽ không thiếu đâu!

Cho nên cô đeo khẩu trang, mũ nón đều phải kín đáo hơn lúc khác không ít.

Nếu không phải là Thẩm Mộ Ngạn từ chối vô cùng triệt để, Cố Phán còn muốn trang bị cho cả anh nữa.

Lúc này cô cách một tầng khẩu trang không tiện nói chuyện, Thẩm Mộ Ngạn lại không phải người sẽ chủ động nói chuyện phiếm tạo không khí, tự nhiên, bầu không khí giữa hai người khẳng định lạnh lẽo hơn mấy cặp đôi trước mặt kia nhiều.

Có điều cũng may, những người ở xung quanh cũng không tính là nhiều chuyện, cũng chưa xuất hiện kiểu quần chúng ăn dưa giàu trí tưởng tượng kia, đến trước mặt hỏi Cố Phán mấy câu đại loại "Phải chăng là tự nguyện kết hôn".

Về sau, xếp hàng được một lúc thì đến hai người bọn họ.

Nhân viên công tác cho bọn họ hai tờ đơn, điền xong rồi, lại chỉ dẫn bọn họ đi chụp ảnh kết hôn.

Thợ chụp ảnh ở trong phòng chụp là một ông chú có vẻ mặt hiền lành, nhìn thấy bọn họ đi vào, còn không ngừng khen bọn họ xứng đôi, dáng dấp đều dễ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#lang #man