Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Anh thả tôi xuống trước cửa phòng 120 được không"Lý Cẩn Du khuôn mặt đỏ bừng không biết là do thuốc hay là vì câu nói của anh

"Nhưng mà em...."

cô nắm chặt áo anh, cầu xin mà nói:" Không sao tôi có thể chịu đựng, xin anh đấy"

"Được rồi"không nhìn được cô cầu xin nên anh đã thỏa hiệp với cô, dù biết là cô sẽ đau khổ nhưng thà đau một lần còn hơn nhiều lần

Lục Thời Ngôn ôm cô tới cửa phòng 120, rồi bỏ cô xuống ôm eo cô để cô đứng vững

Lý Cẩn Du biết thế là tốt cho cô nên cô không phản kháng mặc cho anh ôm, bởi cô không thể nào yếu đuối cho kẻ thù mình xem"Cốc Cốc Cốc"

Tiếng mở cửa vang lên sau đó là đôi nam nữ bước ra, nhìn trước mặt là vị hôn phu và đứa em gái quý của cô. Nhưng bây giờ cô không còn cảm giác gì nữa

Vu Thần sững sốt mà nhìn cô rồi vội đẩy Lý Gia Linh ra "Du Du chuyện không như em nghĩ đâu"anh vừa nói hết câu thì bị ăn một cái tát liền sững người anh không nghĩ rằng Lý Cẩn Du có thể tát anh, cô gái yếu đuối hay khóc nhè bây giờ lại tát anh

"Đừng kêu tên tôi thân mật như thế, tôi thật sự ghê tởm anh, đừng làm bẩn tên tôi"

"Chị, sao chị lại đánh anh ấy"Lý Gia Linh vội lên tiếng

"Im miệng, tôi không có em gái, sao tôi lại không biết mẹ tôi lại sinh thêm chứ ???"nói xong cô liền quăng cho cô ta một cái tát"Còn cái tát này tôi dành cho cô vì cô dám tính kế tôi"

"Tôi sẽ làm cho hai người hối hận"

"Du..."định kêu tên cô nhưng lại bị một ánh mắt sắc bén nhìn, bây giờ anh mới phát hiện kế bên cô có một người đàn ông nhưng anh không quan tâm. Bây giờ trong đầu anh chỉ nghĩ đến việc làm sao để làm cô hết giận, vì không có gia đình cô công ty nhà anh sẽ phá sản

"Lý Cẩn Du còn hôn ước thì sao"anh định nắm lấy tay cô nhưng không được, anh đã bị người đàn ông kế bên cô đá một phát

Cô cũng sững sốt vì Lục Thời Ngon đá anh ta nhưng lấy lại bình tĩnh"Hôn ước sao, tôi quên mất"

"Đúng đúng rồi, chúng ta còn hôn ước mà"anh có hy vọng mà nói

"Vậy tôi hủy hôn, ba mẹ của tôi, tôi sẽ nói, còn ba mẹ anh tôi không biết"cả người cô nóng bừng lên, cô biết bây giờ dược đã phát tán, cô cắn môi lấy lại thanh tỉnh

"Đưa tôi đi"cô nhìn anh mà nói

Anh biết dược cô đã phát tán nên liền ôm cô đi về biệt thự

"Du Du, em đừng đi"tiếng nói Vu Thần vang lên ở đằng sau kèm theo đó là tiếng của Lý Gia Linh

"Vu Thần chúng ta mặc kệ cô ta được không"

"Cút đi, tại cô mà cô ấy hủy hôn tôi"anh đẩy cô ra một cái thật mạnh

Hai người liền cãi nhau ầm ĩ

Trên xe

"Lái xe về biệt thự, Nhanh" Anh lạnh giọng nói rồi quay sang hỏi cô" Em ổn chứ"

"Tôi ổn" cô cắn môi mình làm cho mình thật thanh tỉnh, cắn đến môi chảy ra máu

Thấy môi cô chảy máu anh liền lấy tay chạm môi cô"Đứng cắn, anh sẽ đau"

"Em nghe cho rõ đây, cho dù em có thế nào, làm sai chuyện gì đi nữa, hay cả thế giới có quay mặt lại với em thì anh sẽ không bao giờ quay mặt với em, sẽ không bao giờ làm cho em tổn thương"

"Nên em đừng chịu đựng nữa"

Cô nhìn lên anh, bây giờ cô không thể tin ai được nữa ngoại trừ ba mẹ cô, cho dù anh là người cứu cô hay giúp cô

Cô vẫn không tin được

Trong xe chìm trong không khí im lặng, anh thì nhìn cô, cô thì nhìn ngoài cửa sổ tay thì nắm chặt

Đến biệt thự anh liền ôm cô vào ở trong đã có bác sĩ rồi

Bác sĩ khám xong lại lắc đầu

"Dược đã quá giờ rồi không thể chữa chỉ còn cách...."bác sĩ nhìn anh mà nói"Lục tổng hiểu mà"

"Được rồi, tôi sẽ kêu tài xế đưa ông về" nói xong anh liền vào phòng nhìn cô, lúc này cô đã nhịn không được mà cởi áo ra trong miệng thì than nóng

Lúc này anh còn nhịn nữa thì còn gì là đàn ông

Anh bước tới ôm cô vào lòng"Anh xin lỗi" rồi chuyện gì đến nó cũng sẽ đến

Sáng hôm sau

Vẫn cảnh tượng cũ ấy, vẫn là người đàn ông hôm ấy, nhưng trong một căn phòng khác nhưng giờ cô không còn hoảng loạn nữa vì khi uống ly nước ấy thì cô biết sẽ quan hệ một lần nữa, nhưng cô vẫn may mắn rằng đó là anh, cô định vào phòng tắm thì tay bị nắm lấy

"Em định đi đâu, lại định trốn tôi nữa à"

"Nhưng lần này không dễ đâu"

"Em sẽ phải chịu trách nhiệm vì lấy đi 2 lần trong sáng của tôi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#1v1 #sung