CHƯƠNG 1 : NẮNG ẤM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Tại biệt thự Curious lúc 10:00 a.m]

Mùa hè là mùa của nắng, không le lói như mùa đông, không khô hanh, nhẹ nhàng như mùa thu mà nắng hạ lại chói chang, gay gắt, rọi chiếu vào từng khung cửa sổ.Vào những ngày hè này thì học sinh không cần thiết phải dậy sớm để xách ba chân bốn cẳng phi tới trường, giờ giấc sinh hoạt cứ thế đảo lộn hết lên khi chỉ mới trải qua 2 tuần nghỉ hè.Vậy nên thay vì phải dậy từ lúc 6h để chuẩn bị và 7h đi học thì bạn có thể thích ngủ lúc nào thì ngủ,lúc nào dậy thì dậy.Chính vì thế mà bây giờ mới xuất hiện một thanh niên ngủ vắt lưỡi tới tận 10h sáng mới lom khom dậy đi xuống nhà như ông cụ già.

-Lăm: Dmm nắng chói mắt như thế này mà đ đứa nào kéo rèm vào!Bộ bị mù à?/Cho hai tay vào túi quần và lười biếng bước xuống cầu thang/

-Sú: Chào buổi sáng *Oáp*/Vẫy tay/

Nó đi xuống cầu thang được vài ba bước thì nó khựng lại khi có người lên tiếng.Nó quay lại nhìn lên lan can thì nhận ra là con Sú,hoá ra cũng có đứa ngủ dậy muộn hơn cả nó cơ đấy.Thấy nhỏ chủ động vẫy tay chào buổi sáng trước thì nó cũng chỉ gật đầu cho có lệ.

-Sú: Lăm!Đợi t xuống với/Lon ton chạy theo/

-Lăm: Dậy sớm gớm nhỉ ?/Mỉa mai/

-Sú: Haha,mình t thế chắc ?Xem lại mình đi cu/Cười /

Thật sự là mới sáng sớm thôi không muốn gây chiến tranh đâu nhưng mà chính nó là đứa khiêu chiến trước.Nhìn cái bộ mặt khinh khỉnh của nó là chỉ muốn đấm cho vài phát.Cái tên khó ưa!!Sú thầm chửi như vậy

Bình thường LĂM và SÚ rất ít khi chành choẹ hay cãi nhau,nhưng một khi mà đã đụng thì khó mà lường trước được.Hầu hết đều là do thk db Lăm dở chứng trước và hôm nay chính là ngày xấu số đó, thường thì Sú sẽ nhường nhịn cho qua nhưng có vẻ em nó nay đến tháng khó ở chăng...?Bầu không khí bây giờ vô cùng ảm đạm,nồng nặc mùi sát khí.Tuy trông vẻ mặt bên ngoài em đang cố cười gượng nhưng đấy là để em không điên lên mà nhào vào cắn.Còn nó á?Nó thì đang cố kiềm chế bản thân lại để không lao để xé xác em.Nhìn cái ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của nó là em đủ hiểu rồi.Em cá rằng nếu ai mà chỉ cần đứng gần đây thôi cũng sẽ tắc thở sủi bọt mép dãy đành đạch trước sự ngột ngạt bầu không khí lúc này.Em cá chắc luôn!Vì chính em cũng thấy khó chịu với cái tình huống ái oăm vào sáng sớm tinh mơ ,ai cứu em rời khỏi đây đi huhu.Em hứa sẽ bao hẳn một chầu kem.Hứa đó!

Bỗng nhiên một tiếng gọi quen thuộc cất lên từ dưới sảnh phá vỡ bầu không khí lúc bấy giờ.Ôi cảm tạ đất trời cuối cùng cũng có người tới cứu rỗi em.Đúng là vị cứu tinh của cuộc đời em!

-Quyn:Buổi sáng tốt lành..à không chính xác là buổi trưa thì đúng hơn nhỉ?/Khoanh tay dựa vào tường nhìn 2 con người chuẩn bị nhảy vào cấu xé nhau/

-Sú: Oaaa mùi gì mà thơm quá vậy trời?!/Chạy nhanh xuống bếp/

-Quyn:Đi từ từ thôi cẩn thận ngã đó/Cau mày nhắc nhở/

-Lăm:/Bước xuống ngay sau Sú/Hmm?Tạp dề sao?

-Lăm:Ôi thánh thần thiên địa ơi,nay trời sập hay sao mà chính tay nàng Boss của chúng ta đây lại lăn lội vào bếp thế này?Đảm đang nội trợ quá nhỉ?/Cười khẩy/

Ê ý là mình với nó mới tách ra khỏi nhau còm chưa đầy 10p mà nó lại bắt đầu lên cơn cắn người rồi đó.Thằng chó này hôm nay dở chứng hâm nặng thật rồi,làm người không muốn mà cứ thích làm chó là thế đ nào?Bộ sáng nay nó quên chưa uống thuốc an thần hay mới chơi đồ vậy?Ôi trời ạ nhìn kìa...em Quyn nổi cả gân xanh lên mặt luôn,tay ẻm còn siết chặt vào con dao (cầm dao vì ẻm đang nấu ăn) mà mặt thằng khốn nạn kia vẫn cứ vênh lên khiêu khích mãi thôi.Rồi xong luôn..đoán chắc ngày này năm sau là ngày giỗ của nó luôn.Mình có nên ngăn cản trước khi có án mạng không nhỉ?Sú phân vân suy nghĩ.

-Lăm:Sao nào?Boss sẽ định làm gì t đây?/Khoanh tay dựa vô tường nhà bếp/

-Sú:*Cái miệng hại cái thân,ca này t đ cứu nổi m đâu con ạ*/Hóng drama/

-Tku: Adi vụ gì hot đấy

Bỗng nhiên từ đâu ra con quỷ cái Tku xuất hiện bất chợt khiến cho Sú giật bắn cả mình.Ái chà sao nay nhỏ này dậy sớm vậy nhỉ?Thường ít nhất là 11h trưa nó mới lọ mọ chịu xuống dưới nhà,có lúc muộn quá phải để cả lũ lên phòng đập cửa gọi nó thì mới xuống cơ mà.Không những thế mà tối qua gần 12h đêm nó còn nhắn tin rủ mình chơi game hsr nữa.Có việc gì quan trọng đến mức khiến nó siêng năng đột xuất thế?

-Tku: Hai con trâu húc nhau,một con chết một con què hahahhaha🎤

-Tku: Var luôn đi ae,cố lên Quyn!!/Cổ vũ nồng nhiệt/

-Tku: Chà chà có vẻ phía Quyn đang yếu thế còn daika Lăm đang áp đảo tình thế/Bình luận/

À...biết lí do tại sao nay nó dậy sớm rồi.Thật là...chỉ được cái hóng hớt là nhanh.Sú ngán ngẩm thở dài nhìn phía Tku rồi lại quay ra nhìn về phía trận chiến đang diễn ra ở nhà bếp.

-Quyn: Cảm ơn,t sẽ coi nó là một lời khen từ m/Liếc nhìn Lăm/

-Lăm: Chỉ thế thôi sao?/Nhướng mày/

-Quyn: Chứ m muốn cmn gì từ t ? /Tức giận cắm con dao vào thớt/

Một lần nữa bầu không khí lại tĩnh lặng,nhưng lần này không nặng sát khí như trước.Có vẻ nhờ lần này em Quyn nhẫn nhịn nhường nên dường như trận chiến đã kết thúc và buổi sáng hoà bình đã trở lại.Có lẽ là thế.

-Tku: Eh?Hết rồi à?/Tiếc nuối/

-Quyn: Nếu đã dậy rồi mà rảnh rỗi quá không có việc gì làm thì vô đây nấu thức ăn nốt đi /Tháo tạp dề,vứt lên đầu Tku/

-Tku: Ơ..ơ kìa!

-Sú: Thôi để t phụ m cho nhanh /Kéo Tku vô bếp /*Tốt nhất là t nên bịp mỏ m trước khi ẻm xiên mỏ m lên xào xả ớt.Hãy biết ơn t vừa cứu m 1 mạng đi cưng à*

-Quyn: T lm sắp xong cả rồi đấy,làm nốt phần còn lại đi

-Quyn: Cả m nữa đấy,đừng có đứng ngây ra đấy nữa /Liếc nhìn về phía Lăm/

-Lăm: Hửm?Được rồi,càu nhàu ít thôi/Tiến tới chỗ Tku đang loay hoay/

Nếu bây giờ nó không đồng ý thì có lẽ cái mạng nhỏ của nó không chắc sẽ toàn vẹn đâu,nó còn yêu đời lắm nhé.Để Lăm đây chia sẻ kinh nghiệm sống sót cho mọi người nhé.Cái liếc mắt tình đầy tứ đấy có nghĩa là "Đừng động đến giới hạn của t".Thế nên tốt nhất tạm thời bạn không nên đụng vào nếu không muốn cả tiền lương tháng này và cái mạng này cũng sẽ cuốn bay đi theo gió.Mà hôm nay làm sao thế nhỉ?Sao cứ thích chọc từ người khác quá vậy,sáng giờ hết Sú đến Quyn.Điên mất thôi.

Thấy tất cả bắt đầu nghiêm túc làm việc đàng hoàng thì Quyn mới yên tâm rời khỏi đó và sải bước tới phòng khách.Vừa thả người xuống ghế sofa là em đã ụp mắt xuống đống sổ sách thống kê trên bàn.Phải,em đang phải chạy deadline đấy.Mọi người nghĩ rằng thời gian đi học là mệt nhọc nhất ư?Sai rồi,đối với bọn thất nghiệp như chúng em đây thì những lúc như vậy chưa hẳn là đã khổ.Vì được nghỉ hè và có nhiều thời gian nên công việc nộp hồ sơ sẽ được tăng lên gấp 2,gấp 4 có khi là gấp 10 lần.Mà khổ nỗi em lại có cái tật ngại từ chối và thích giúp đỡ người khác,nhờ ơn phước đó mà bây giờ bản thân em đang ôm một đống chồng chất giấy tờ của em và chúng nó.Việc bản thân còn chưa lo xong thì làm sao mà làm kịp đống này hộ tụi nó đây!?Không trách được chúng nó bởi em là người tự nguyện mà,nếu có trách thì hãy trách bản thân quá ngu ngốc thôi.Suốt 2 tuần nghỉ hè vừa qua,để đẩy nhanh tiến độ mà chưa có đêm nào em ngủ tròn giấc cả.Thế nên bây giờ em đang rất mệt,cả người cứ như muốn rã rời ra ý.

Và từ đâu ra có một cốc cà phê nóng đang bốc khói nghi ngút được đặt lên bàn đối diện với em.

-Quyn: T nhớ rõ ràng t đã nói m là vô trong bếp nấu với bọn kia mà nhỉ?/Ngẩng mặt lên nhìn/

-Lăm:Trông m mệt mỏi quá ha.Uống đi /Ngồi xuống ghế sofa gần đó/

-Quyn:Có bỏ độc vô không đó?

-Lăm:Dcm t có lòng tốt mang ra cho m còn nói thế à!Cái này con Sú pha nhờ t mang ra hộ m đấy!

-Quyn: À à thế à hiểu lầm m mất rồi,thôi cảm ơn nhé.

Có lẽ nó thấy có lỗi nên mang ra cho mình chứ bình thường nó lười bỏ mẹ đi được,hôm trước nhờ nó lấy hộ đồ mà nó còn đánh trống lảng hết cái này đến cái kia.Mà cà phê sao?Em không nhớ nổi mình đã uống bao nhiêu cốc cà phê trong tuần này nữa, liệu giờ nó còn có tác dụng mà trụ nổi cho em nữa không đây?

-Quyn:Haizzz.../Ngán ngẩm nhìn cốc cà phê/

-Lăm: Sao thở dài vậy ?/Tiến lại gần/

Ồ..hoá ra nhỏ Quyn đang bận giải quyết đống sổ sách này.Chậc..sao đống này nhiều vậy,có khi đống này có thể chất thành núi cao ngã ngửa ấy chứ.Sao lại nhiều thế này cơ chứ.À..nhớ ra rồi,mới cách đây vài ngày trước mình đã đưa một đống tài liệu nhờ nó làm hộ.Nhưng mình nhớ đâu có đưa nhiều đến thế..?Vậy thì chắc đống còn lại là của 2 nhỏ kia.Sức con Quyn khủng thật đấy,đúng là mang danh Boss có khác.Tự nhiên thấy tội lỗi quá ta, có nên giúp nó không nhỉ?Siras đứng ngẩn người ra đấy lưỡng lự một lúc.

-Quyn: Im thế,sao đấy?

-Lăm: À không có gì đâu!Hay để t giúp m một tay nhé?

-Quyn: Thôi khỏi,mới mấy hôm nọ còn nhờ t cơ mà/Giật lấy đống tài liệu/

-Lăm: Thôi nào,để t giúp cho

-Quyn: Không khiến/Vẫn quyết tâm không cho giúp/

Nói thật nhé,thà để bản thân khổ nhọc tự làm một mình còn hơn là giao trứng cho ác.Làm việc nhóm bình thường là đã đủ tổn thọ rồi mà giờ còn đưa cho nó làm giúp thì để đi tong cả 2 tuần cật lực làm việc của em à?Em có mắt đấy,không ngu đâu.Nếu so sánh giữa Tku và Lăm thì em thà đưa cho Lăm còn hơn ,đưa cho cái thằng này chỉ có mà đổ bể hết thô-

-Lăm: Ấy..chết!Đổ mất rồi...!

-Quyn: Hả?CÁI GÌ CƠ?!

Chỉ một chút không để ý mà Lăm đã vơ tay vô tình làm đổ cốc cà phê lênh láng hết lên bàn.Và trên bàn còn có đống tài liệu em đang làm dang dở.ĐÙA NHAU À?!T..tài liệu của em!!Em bình thường có thể cố gắng nhường nhịn để mọi chuyện êm xuôi thuận theo buồng gió .Nhưng ngày hôm nay nó đã đạt đến giới hạn của em.Em thề với bản thân rằng,nếu ngày hôm nay không đấm chết nó thì không phải là NMTQ nữa!!!

-Quyn:M ĐANG LÀM CÁI Đ GÌ VẬY!?/Nhấc cổ áo nó lên/

-Lăm : Bình tĩnh nào bro../Trấn an em/

-Quyn: Bình tĩnh?M bảo t bình tĩnh thế nào hả?T đã dặn m như thế nào?!Ai mướn m giúp!!Bản thân còn chưa lo mà còn đòi lo chuyện bao đồng à?M chán sống hả!?

Sau 1 màn dài dằng dặc đấu khẩu thì tiếp theo đó chính là màn rượt đuổi vô cùng kịch tích và đặc sắc đến từ 2 người này.Lăm cứ thế mà cuống cuồng chạy còn em Quyn thì cứ vớ đại được cái gì là ném.Muốn xem full HD màn trình diễn này mà không muốn bị liên luỵ dính chưởng cũng cần phải có kiến thức-kinh nghiệm-trải nghiệm.Nếu không sẽ xảy ra trường hợp bất đắc dĩ,điển hình như vừa nãy con Tku tiến đến gần hơn để xem cho rõ mà bị ăn trọn ngay cái cốc mà em Quyn  định ném vô thằng Lăm nhưng nó né được.Để tránh bị như vậy thì Sú khuyên các bạn đừng dại dột hóng hớt lố lăng như Tku mà hãy biết thân biết phận đứng ở ngoài (cụ thể là nhà bếp) lấy ống nhòm ra nhìn cho rõ nhé!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net