Hồi 1 - tìm thấy rồi cừu trắng à!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Một ngày nắng lên đầu hè , tôi - Nice bắt đầu ngày đầu tiên của tuổi 16 rực rỡ (Nice nghĩa là tốt lành như cách tôi tận hưởng cuộc sống . ].

Sau bữa tiệc mừng sinh nhật 16 tuổi hôm qua , cả người tôi tràn đầy tin vào một tuổi 16 đẹp đẽ . Tôi vội ăn miếng bánh mì kẹp bơ mẹ tôi đưa rồi chạy một mạch lên đồi hoa oải hương ngồi trước cây sồi già và thành khẩn cầu nguyện cho một năm 16 tuổi đầy " an bình "và"hạnh phúc" !!. Tôi treo tấm bùa may mắn lên cây rồi nằm vật ra . Tôi trượt dài trên bãi cỏ xanh rì hít lấy hít để mùi cỏ non hoà cùng mùi oải hương thoang thoảng trong gió ,chưa bao giờ cảm giác bình yên trong tôi lại đong đầy đến thế .Tôi nằm im nhìn bầu trời xanh cao vời vợi . Những kí ức về bà mẹ quá cố cứ hiện lên trong tâm trí tôi ,nước mắt vì thế mà bất giác trực trào ra . Người mà tôi gọi bây giờ là mẹ lại chính là người dì nhỏ của mình . Tôi yêu dì hơn mọi thứ trên đời . Tôi thích cách mình gọi dì là mẹ !! "Ánh nắng lên cao rồi!!"-tôi hét lên giạt mình. Tôi vội bật dậy lau nước mắt rồi cắp đít chạy về ngôi nhà gỗ với dì . Dì Anna thở dài khi thấy tôi rồi đưa cho tôi một bộ đồng phục và một ly sữa nóng . -"Nhanh nên nào Nice của mẹ .Hôm nay chúng ta không thể đi muộn đâu"- mẹ Anna nói vọng vào nhà khi đang ngồi nổ máy trên chiếc ô tô cũ .
Tôi lên xe với mái tóc hung đỏ rối bù rồi vội vàng đi cùng mẹ nhỏ . - " Ngày đầu năm học đừng gây sự với ai nhé!! Chúc con một ngày tốt lành!! "- mẹ tôi nhắc nhở. -"Con sẽ không làm thế nữa . Mẹ có muốn một nhánh oải hương con mới đem trên đồi về không. Nó đẹp và thơm hơn mọi khi còn nghĩ vậy"- tôi đáp lời. -"Um !Có lẽ? " Mẹ tôi đáp lại và tập trung lái xe . Chúng tôi băng qua thị trấn Lipeh xinh đẹp với đầy những ngọn đồi và cánh đồng ngô để đến trường Hope High mà tôi sẽ theo học. Đến nơi mẹ trào cho tôi một nụ hôn tạm biệt và chúc lành rồi đi về . -" Nice " tiếng gọi xa của mấy đứa bạn vang lên .
-" Chào các cô gái mới lớn " - tôi đáp lại mấy đứa bạn. -" Mày học ở đây ổn chứ !! Bọn t sẽ qua chơi với mày thường xuyên nếu mày buồn nhé và giờ tạm biệt bọn tao phải đi rồi".
Chưa kịp nói câu nào thì bọn nó đã vội vàng bỏ đi .Tôi thở dài chán nản và bước vào cổng trường . Thật ra vì năm trước tôi đã xích mích với con trai của một quý tộc nên trường đã đuổi tôi không một chút do dự . Sau hôm đó tôi cực kì ghét mấy đứa quý tộc . Tôi đã lập lời thề sẽ không dính tới bọn đó .
-"Hazzz..." Tôi thở dài
Đến trước lớp tôi ngại ngùng không dám bước vào vì tôi chả quen ai trong lớp này . Bỗng ở đâu một cậu bạn trông có vẻ lạnh lùng và có mùi quý tộc đi ngang qua rồi huých phải vai tôi .Tôi mất thăng bằng và ngã vào phía thành cửa .
-" Này cậu!! Cậu không biết gì sao!! Cậu vừa huých vào tôi đấy !! Đồ đáng ghét!!"- tôi hét lên với cậu ta .
Cậu ta quay lại nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên sau đó là cau có và khó chịu
-"cậu vừa chửi tôi sao?? " - Cái giọng điệu khó chịu, lạnh lùng phát từ miệng cậu ta.
Mọi người trong lớp bỗng im bặt nhìn tôi với vẻ ngạc nhiên và có chút sợ hãi .
-" Xin lỗi tôi ngay lập tức " tôi lớn tiếng quát vào mặt cậu ta .

Mọi người trong lớp vậy mà vẫn im lặng tôi đang cảm thấy có gì đó không ổn và bắt đầu hơi sợ. Tôi nghĩ đến lời của mẹ và thấy thái độ của mọi người nên tôi chuẩn bị bỏ qua nhưng cậu ta khiến lòng tự trọng tôi phát điên lên
-" cậu là người phiền phức nhất tôi từng gặp"
'Bố mẹ ơi cậu ta đang đùa con ư con có nên cho cậu ta ít mùi giầy không nhỉ' (tôi thầm nghĩ) Tôi nghiến răng nghiến lợi chuẩn bị cho cậu ta ít mùi vị khi bị đánh thì giáo viên bước vào .
-" Kidoce và học sinh mới hai em đang làm gì vậy thật kì lạ"
-" Kidoce ! Ha cái tên đẹp thật nhưng nhân cách thì quá xấu !hứ ! " Tôi lẩm bẩm.
-" Cậu lại đang chửi tôi nữa đó ! " Cậu ta nhéch mép nói với tôi như thể tôi là tiểu nhân vậy.
-"Kidoce về chỗ đi em . Còn học sinh mới giới thiệu về mình nào."- thầy Ocen giáo viên chủ nhiệm tôi nói.
-"Vâng" - chúng tôi đồng thanh đáp.
- " tôi là Nice -16 tuổi - đó gây lộn nên bị chuyển trường mong mọi người giúp đỡ"
Tôi nói xong mọi người cười ồ lên chỉ có Kidoce là vẫn giữ cái vẻ mặt chán ghét đó . Tôi liếc nhìn xung quanh để tìm cho mình một chỗ trống trước để khi thầy hỏi có thể đưa ra một câu trả lời nhanh chống .Nhưng thật tệ khi chỉ còn đúng một chỗ ngồi là cạnh tên nhóc đáng ghét kia . 'Tôi không can tâm .tên nhóc đó sẽ biến cuộc sống mới của tôi thành địa ngục mất .'(tôi nghĩ thầm).
- Nice hãy chọn một chỗ em muốn .
"Không hề có chỗ mà em muốn " - tôi lẩm bẩm .
- có vẻ là em không có nhiều lựa chọn nhỉ vậy hãy ngỗi cạnh Kidoce nhé , trông thằng bé có vẻ khó gần nhưng tốt bụng hơn em nghĩ đó. - thầy nói nhỏ với tôi khi thầy lựa chọn một chỗ ngồi phù hợp cho tôi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#fkidoce1