cuudinhky Q5c51-Q6c36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
đi.

Yêu thú Giao long đang nằm nghỉ, thoáng mở to mắt, liếc nhìn Đằng Thanh Sơn đang bơi qua. Nó cũng không để ý. Phàm là tu luyện không biết bao nhiêu năm, yêu thú cũng có sự cao ngạo của nó. Nhân loại không chọc đến nó, nó cũng sẽ không nhàm chán đi công kích nhân loại.

Bỗng nhiên.

"Rống ~~ tại mặt một phương hướng khác. Tử quang giao long dài mười hai trượng rống giận tru lên.

Đã chạy trốn ở ngoài xa xa, Đằng Thanh Sơn nghe được tiếng rống.

Quay đầu lại mắt nhìn:"Hừ. Giữa một mảnh tối đen, Cổ Ung cùng với Vương Khắc Hầu không thể nhìn trong bóng đêm. Chỉ có thể dựa vào màn hào quang của Tiên thiên chân nguyên. Đến khi bọn chúng phát hiện Tử quang giao long kia thì đã đến trước mặt Tử quang giao long." Đằng Thanh Sơn tuy rằng không biết rõ tính tình của con giao long kia. Nhưng tính tình của con Tử quang giao long dài mười hai trượng kia thì hắn lại biết rõ.

Khi xưa hắn không hề trêu chọc con Tử quang giao long nhưng Tử quang giao long vẫn công kích hắn.

Có thể tưởng tượng ra tình cảnh của Cổ Ung cùng và Vương Khắc Hầu.

"Rống ~~.

"Rống ~~ Tiếng hô rất nhanh biến mất tại giữa u đạo.

"Tử quang giao long hẳn là đuổi giết ra bên ngoài. Tử quang giao long kia dù sao cũng không phải là hư cảnh tồn tại. Không thể so bì với lão long quy kia. Cổ Ung cùng với Vương Khắc Hầu đều là tiên thiên Kim Đan lợi hại. Giết hai người này, Tử quang giao long kia không chắc đã làm được." Đằng Thanh Sơn nghĩ đến. Nhãn tình sáng lên."Nếu kia Tử quang giao long bị thương. Cái kia. Cái con giao long có long trảo long tu không biết tên kia sẽ đi ra ngoài chứ?".

Chân núi Song Đầu sơn.

"Oanh." Một tiếng nổ mạnh mẽ. Vách núi bị tạc ra một lỗ thủng lớn. Đất đá tùy thời bay loạn. Đồng thời, nước của Bích Hàn đàm cũng mãnh liệt phun ra. Hai đạo bóng người cũng từ trong lỗ thủng lao ra. Đúng là Cổ Ung cùng với Vương Khắc Hầu.

"Rống ~~.

Tử quang giao long cũng theo sát sau, từ trong lỗ thủng kia mạnh mẽ thoát ra.

Vốn đang lẳng lặng đóng tại chân núi, các Ngân Giao Quân các quân sĩ bị dọa đến sắc mặt đại biến.

Ở giữa sườn núi, đám Tiên Thiên cường giả cũng đều bị chấn động."Đảo chủ." Người của Thanh Hồ Đảo lập tức lao xuống."Sư huynh." Xạ Nhật Thần Sơn nhân mã cũng nhảy xuống. Những Tiên thiên cường giả khác cũng nhảy xuống.

"Xuy xuy ~~" Tử quang giao long mạnh mẽ phun ra một ngụm khí vụ.

"".

"A."

Lúc này, còn có ba gã Tiên Thiên cường giả trúng chiêu. Thân thể nháy mắt hóa thành bột phấn. Một của thị gia tộc, hai của Ma Ni Tự .

"Một con Tử quang giao long. Chư vị liên thủ cùng giết con nghiệt súc này." Trường mi lão tăng tức giận nói :"Ra khỏi nước. Tử quang giao long này, sẽ chậm hơn nhiều."

Không chiếm được hai đỉnh thì con Tử quang giao long đều là bảo vật. Vốn đang một bụng tức giận, giận đám Tiên Thiên cường giả đều lao đến chém giết con Tử quang giao long. Mười mấy tên Tiên Thiên cường giả là dễ chọc?

Chỉ qua lần công kích thứ nhất, con Tử quang giao long này đã bị thương nặng.

"Rống ~~ Tử quang giao long này phát ra tiếng rống to thê lương, điên cuồng quay cuồng vặn vẹo tại giữa chân núi. Toàn thân tràn đầy máu tươi.

Đột nhiên.

"Ô ngao ~~ một tiếng rống giẫn như từ viễn cổ thời kì truyền ra từ trong đáy Hàn đàm.

bachmicongtu 16-11-2009 01:01 AM

Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị

CỬU ĐỈNH KÝ

ĐỆ NGŨ THIÊN: ĐẠI DUYÊN SƠN ĐẪM MÁU

Chương 54: Hạo Kiếp Hàng Lâm

Dịch giả : Bachmicongtu

Nguồn : Bàn Long chiến đội - 2T

Chương này dài vãi

Dưới chân núi, rất nhiều tiên thiên cường giả đang muốn giết chết Tử Quang Giao Long đột nhiên nghe được tiếng rống, cả nhóm sắc mặt đều hơi đổi.

" Con có một con yêu thú lợi hại nữa" Trường Mi trưởng lão quát.

Đông đảo tiên thiên cảnh giác chờ đợi, đối với họ mà nói thì một con tử quang giao long uy hiếp cũng không lớn.

Đột nhiên

Một đạo ảo ảnh màu tím sẫm khổng lồ trong nháy mắt phá vỡ lỗ thủng khổng lồ trong vách núi thoát ra.

" Bên kia!!"

Tất cả tiên thiên cường giả nhìn về phía lỗ hổng lớn nhưng ảo ảnh khổng lồ kia đã biến mất.

" Hô!!"

Cuồng phong đột nhiên nổi lên!

Đồng thời một đạo sương mù có quang vựng màu xanh xuất hiện tại Ngân Giao quân sĩ, trên đầu những tiên thiên cường giả. Điều này khiến một đoàn tiên thiên cường giả gồm Cổ Ung, Trường Mi lão tăng, Doanh Hạo Giang, Vương Khắc Hầu đều ngửa đầu lên nhìn bầu trời. Dưới nhiều ánh đuốc của quân sĩ mọi người cũng miễn cưỡng thấy rõ.

Đó là đám mây hình tròn.!

ở trên không khoảng trăm trượng, tụ tập một đám mây hình tròn, đám mây hình tròn mơ hồ có màu xanh quang vựng (vầng sáng). Ở giữa đám mây hình tròn mơ hồ có thể chứng kiến một thân hình khổng lồ uốn lượn, màu tím sẫm Long lân cũng có thể thấy được, thân hình chậm rãi du động.

" Đây là...."

Mọi người nín thở.

Đột nhiên con rồng cực lớn xuyên qua đám mây nhìn chăm chú phía dưới.

Hai căn sừng dài có nhánh trên đầu, chiếc râu màu trắng buông xuống dưới, một đôi đồng tử to lớn quét một đoàn nhân loại nhỏ bé phía dưới.

" Đây là yêu thú gì?"

" yêu thú cấp bậc hư cảnh" Doanh Hạo Dân sắc mặt đại biến " Lần này đụng phải ổ kiến lửa rồi, sau lưng Tử Quang giao long có con giao long cấp bậc hư cảnh"

" Vận khí thế nào mà bi thảm thế này" Không ít tiên thiên cường giả sắc mặt trắng bệch, chăm chú nhìn con giao long đáng sợ này. ở đây không ai có dũng khí cử động, người thứ nhất cử động rất có khả năng lọt vào công kích của yêu thú. Đây là yêu thú cấp bậc Hư cảnh a, thật đáng sợ. Trong lớp yêu thú đáng sợ nhất cũng chính là hư cảnh, trong nhân loại lợi hại nhất là chí cường cảnh giới siêu việt hư cảnh.

Mà có thể so với Hư cảnh yêu thú cũng chỉ có thể câu thông thiên địa, lợi dụng lực lượng của thiên địa.

Tuy nhiên có thể ngự không phi hành lại đại biểu cho có thể câu thông được thiên địa, đã đạt được cấp bậc cực cao. Bình thường hư cảnh cao thủ lợi dụng lực lượng thiên địa nhưng cũng không thể ngự không phi hành.

" Ngao ô!!!:"

Con giao long này nhìn về phía con tử quang giao long bị thương, con tử quang giao long cũng ngẩng đầu nhìn con giao long khổng lồ trên bầu trời thấp giọng gầm nhẹ. Đồng thời " Hô" một tiếng một đám mây bay xuống đem con tử quang giao long đang bị thương nặng bao bọc lại và mang đến lỗ thủng trên vách núi.

Tử quang giao long gầm một tiếng chui vào giữa đầm nước.

" Là nó, nó chính là yêu thú Tử Tích! Vào thời điểm Vũ Hoàng trị thủy chính là yêu thú Tử Tích này gây sóng gió.!!" Doanh Hạo Giang bỗng nhiên kinh hô.

Trường Mi lão tăng biến sắc nhìn kỹ " Nó so với trong sử sách ghi lại thì long lân có chút thay đổi, quá khứ là màu tím, hiện tại biến thành màu tím sẫm...còn có thân thể lớn hơn nhiều. Nhưng mà Tử Tích yêu thú tồn tại từ thời bộ lạc, đến bây giờ vẫn còn sống sao?"

Trong thư tịch ghi lại, thời trước khi Vũ Hoàng thống nhất đều gọi là thời đại bộ lạc.

" Đã nhiều năm trôi qua như vậy nó đương nhiên phải biến đổi" Doanh Hạo Giang sắc mặt tái nhợt. " Xong rồi, lão gia hỏa này vẫn còn sống, yêu thú so với nhân loại vẫn còn sống lâu hơn, hiện tại ai có thể trị được nó? Hi vọng nó là lão nhân gia đại nhân đại lượng có tự trọng thân phận sẽ không cùng với chúng ta so đo"

Yêu thú cấp bậc hư cảnh, bát đại tông phái đều thu thập mấy tin tức này.

Tuy nhiên từ cổ chí kim yêu thú đạt tới cấp bậc hư cảnh cũng chỉ ghi lại có hai mươi mấy con, đại bộ phận đều là vài ngàn năm trước. Như Quy, giao long là loại yêu thú sống rất lâu, những loại yêu thú khác sống lâu so với nhân loại nhiều hơn chút chứ không khoa trương như Quy như Long này.

Trong lịch sử, đại bộ phận yêu thú đạt tới hư cảnh đều đã chết già.

Những yêu thú đạt tới hư cảnh phi thường thưa thớt, hơn nữa nhiều con tiềm ẩn, câu thông thiên địa, tập trung tu luyện.

" Ngao ô~~~!"

Thời đại Bộ lạc lưu lại giao long Tử Tích giờ phút này đã há rộng miệng.

" Chạy mau!" Tiếng la thê lương lập tức vang lên

" Trốn" Cổ Ung cũng rống giận.

" Mọi người chạy mau" Tất cả Ngân giao quân sĩ liều mạng trốn.

Đám tiên thiên cường giả vẫn lo lắng e sợ, vẫn hi vọng yêu thú hư cảnh này không động thủ giờ này như kiến bò chảo nóng, nhiều người liều mạng hướng các phía chạy trốn, bọn họ không như ong vỡ tổ hướng một phương hướng bỏ chạy. Bọn họ rất rõ ràng trốn một chỗ sẽ bị yêu thú Tử Tích kia một lần giết sạch.

" Vù vù~~"

Một đạo màu tím hàn phong từ trong miệng giao long Tử Tích phun ra phảng phất như một cơn lốc phát tán tứ tung.

Hễ những nhân loại đang điên cuồng chạy trốn bị cơn gió màu tím lan đến gần thì cả người bị đông cứng, sau đó hóa thành tro bụi, một chút dư thừa cũng không còn.

" Đảo chủ" Một tiếng kêu to thê lương vang lên.

Cổ Ung đang ở phía xa xa chạy trốn liếc mắt, sư đệ của hắn là vị Lam tướng quân cả người đã bị đóng thành băng, sau đó mới "ca,ca" tan thành tro bụi.

" Trốn, trốn, trốn" Cổ Ung trong đầu căn bản không thể nghĩ được gì khác, chỉ còn biết liều mạng trốn, đạt tới tốc độ cực hạn.

Nửa tòa Song Đầu sơn cũng đồng dạng bị đông thành tro bụi, đột nhiên một con ô quy màu vàng từ động khẩu leo ra.

" Hống!!" Long Quy màu vàng ngửa đầu rống lên.

Chiếc đầu lớn của Giao Long Tử Tích quay sang chăm chú nhìn lão quy long.

" Hống, hống...~~~" Long quy màu vàng gầm rú vài tiếng.

Rốt cuộc giao long Tử Tích cũng khép miệng lại, đầu tiên là hướng xung quanh nhìn nhìn, cuối cùng hướng về phía long quy rống một tiếng rồi bay tới. Tiếp theo long quy màu vàng cùng giao long Tử Tích một trước một sau dọc theo động khẩu trên núi đá đi vào, biến mất không thấy.

" Tử tích giao long kia đi rồi!"

Nhiều tiên thiên cường giả liên tiếp ngừng lại, nhiều người nhìn xung quanh

" Sư thúc, người ở đâu?"

" Sư huynh"

Một tiếng kêu to vang lên, nhiều tiên thiên phân tán ra tìm đồng bọn, trong hoàn cảnh ác mộng trước mặt bọn họ chỉ còn có thể lựa chọn chạy trốn.

Đêm khuya.

Một trường hạo kiếp đã qua đi hai canh giờ, đúng, là hạo kiếp. Mặc kệ là nhóm tiên thiên cường giả hay là Ngân Giao quân sĩ của Thanh Hồ đảo. Thời đại bộ lạc lưu lại, từng cùng Vũ Hoàng đại chiến, chỉ vẻn vẹn một lần phun hơi thở liền khiến nhóm cường giả này hoàn toàn sụp đổ.

" Sư bá, mười hai vị La Hán của chúng ta chỉ còn lại năm người. Tam sư đệ của ta và sư thúc đã chết. trước khi chạy trốn chúng ta mang theo hai cái đỉnh thì có một cái bị đông lạnh thành tro bụi, chúng ta chỉ còn lại một cái đỉnh" Một tăng nhân đầu trọc mặc tử bào trên mặt tràn đầy chua xót.

Trường mi lão tăng nhìn bốn gã tăng nhân đứng chung quanh.

Ai ngờ lúc trước tại bảo tàng của Vũ Hoàng không có gì tổn thất, nhưng đứng trước yêu thú Tử Tích lại tổn hại nhiều như vậy.

" Đây là điều không thể tránh khỏi, những tông phái khác cũng tổn thất rất lớn. Doanh thị gia tộc hai cái đỉnh cũng chỉ còn lại một đỉnh nguyên vẹn, Xạ Nhật Thần Sơn vẻn vẹn có một cái đỉnh cũng bị đông lạnh hủy diệt rồi" Trường Mi lão tăng nhìn về phía Cổ Ung đang ở xa xa " Lần này thảm nhất vẫn là Cổ Ung. Đi thôi, chúng ta rời khỏi Đại Duyên Sơn"

Năm tên tăng nhân của Ma Ni tự rời đi, những tông phái khác cũng có không ít người li khai, đợi đến khi Ma Ni tự, Doanh thị gia tộc rời đi hết, chung quanh chỉ còn lại nhân mã của Thanh Hồ đảo.

" Đảo chủ" Một gã thống lĩnh Ngân giao quân sĩ chạy tới nhìn thấy Cổ Ung đang ngồi trên cỏ với sắc mặt âm trầm khiến đáy lòng vị thống lĩnh này cũng phát run.

" Tổn thất bao nhiêu?" Cổ Ung quát lạnh nói.

" Ngân giao quân sĩ đã chết hơn một vạn mốt, thi cốt vô tồn" Thống lĩnh của Ngân Giao quân sĩ nói " Một nửa tòa Song đầu sơn cũng hóa thành tro bụi, trong phạm vi ba dặm ở chân núi không có một gốc cây thực vật, sinh vật còn sống, toàn bộ đều chết hết! Phàm là những người không chạy khỏi khu vực này đều đã chết, trong phạm vi ba dặm vùng núi đều lõm sâu xuống ước chừng mười trượng"

Nếu là ban ngày mắt thường có thể chứng kiến.

Đó có thể coi như một hố sâu trong phạm vi ba dặm.

" Ngươi lui đi" Cổ Ung thấp giọng nói.

" Dạ, đảo chủ" Vị thống lĩnh kia nhanh chóng thối lui

Cổ Ung nhìn về phía Triệu Đan Trần bên cạnh " Lúc này đây, chúng ta tổn thất hơn một vạn mốt Ngân giao quân sĩ, chấp pháp trưởng lão được phái ra cùng với Thiết trưởng lão chết ở Duyên Giang thành tổng cộng mười bốn vị! Lúc này chỉ còn ta và ngươi" Lúc chạy trối chết có ba vị trưởng lão căn bản trốn không thoát.

" Cánh tay phải của ta bị đứt, thực lực tổn hại lớn" Triệu Đan Trần sắc mặt khó coi nói.

Toàn bộ Thanh Hồ đảo có bao nhiêu tiên thiên? Giờ đã chết hơn phân nửa.

" Đằng Thanh Sơn!!"

Cổ Ung nghiến răng nghiến lợi nói " Ta khẳng định hắn biết trong hồ sâu có hai con giao long, nếu không đầm nước khác hắn không trốn sao lại chọn chỗ này? Thủ đoạn đủ tàn nhẫn a! Cổ Ung ta thề, nếu Cổ Ung ta không giết hắn thề không làm người!!!"

Đáy lòng của Triệu Đan Trần đồng dạng cũng lửa hận hừng hực.

Ngàn năm cơ nghiệp của Thanh Hồ Đảo lần này tổn thất hơn phân nửa tiên thiên cường giả, Ngân giao quân tổn thất quá vạn, chưa từng có tổn thất nào lớn như vậy.

" Chờ trở lại Thanh Hồ đảo, nhất định phải treo thưởng toàn Cửu Châu Đại địa phải giết hắn" Cổ Ung nheo mắt " Ta muốn hắn ăn không ngon, ngủ không yên hàng ngày phải thấp thỏm lo sợ cho đến khi bị giết chết! Ta muốn hắn trên toàn Cửu châu không có nơi nào sống an ổn"

Khắp thiên hạ treo giải thưởng giết Đằng Thanh Sơn

Giết chết người không quản thủ đoạn, tren toàn Cửu Châu Đại Địa, các loại thủ đoạn giết người vẫn còn rất nhiều.

..................

Sáng sớm ngày hôm sau

Hắc Giáp Quân đang ở trong Đại Duyên Sơn đi tới, Yến Mạc Thiên cùng với Gia Cát Nguyên Hồng sóng vai mà đi hướng núi lớn ngoại tiến đến.

Yến Mạc Thiên sợ hãi than " Tối hôm qua Ngân giao quân của Thanh Hồ đảo bị thương nặng, chết vô số. Thám tử hồi báo có một khối địa phương đại khái ba dặm toàn bộ bị san phẳng, ngay cả một cây cỏ, một thân cây đều không có! Toàn bộ mặt đầt đều bị lõm sâu mười trượng"

" Ta trong doanh trướng cũng chợt nghe một mảnh tiếng kêu thảm thiết" Ánh mắt Gia Cát Nguyên Hồng nhìn về phía xa xa " Không biết Thanh Sơn có còn sống hay không"

" Có thể khiến trong phạm vi ba trượng một cây cỏ cũng không còn, thủ đoạn này ta cũng không thể tưởng tượng ai có thể làm được" Yến Mạc Thiên thấp giọng sợ hãi than. " Khẳng định gặp đại sự, Thanh Sơn chắc chắn là còn sống"

" Tông chủ, tông chủ"

Một bóng người nhanh chóng chạy tới

" Thanh Hổ?" Gia Cát Nguyên Hồng dò hỏi " Ngươi có chuyện gì?" Bởi vì quan hệ của hắn với Đằng Thanh Sơn nên Gia Cát Nguyên Hồng đối với hắn rất quen thuộc.

" Tông chủ, thuộc hạ có đại sự bẩm báo" Thanh Hổ thấp giọng nói

" Gì?" Gia Cát Nguyên Hồng có chút kinh ngạc

" Trước khi Thanh Sơn đi từng có nói với ta...tại một chỗ kín đáo có dấu bảo bối, bảo ta báo cáo tông chủ" Thanh Hổ nhẹ giọng nói. Gia Cát Nguyên Hồng nghe vậy thì nhãn tình sáng lên, lão cảm nhận được bảo vật này là cái gì, trên mặt không khỏi hiện lên vẻ mừng như điên.

" Sư đệ, đại quân đệ cứ mang đi trước, ta có việc đợi lát nữa đi sau" Gia Cát Nguyên Hồng lập tức cao giọng phân phó. Thống Lĩnh Bàng Sơn lập tức tuân mệnh.

" Thanh Hổ dẫn đường, Yến trưởng lão chúng ta đi"

Gia Cát Nguyên Hồng, Yến trưởng lão, tại mảnh đất mà Thanh Hổ quen thuộc nhanh chóng chạy tới chỗ mà Đằng Thanh Sơn chôn vò rượu nham thạch

" Cây cổ thụ nghiêng" Thanh Hổ lập tức tìm được cây cổ thụ bị nghiêng

" Đi về phương Bắc ba trượng, sâu hai trượng" Thanh Hổ lập tức phấn đoán địa điểm " Tông chủ, bảo bối nằm sâu bên dưới hai trượng"

Gia Cát Nguyên Hồng lập tức rút Thanh Phong Kiếm trên lưng, đầu tiên là đánh bay lớp lá úa bên trên, sau đó tiên thiên chân nguyên xuất ra từ Thanh Phong kiếm khiến lớp đất bên trên toàn bộ bị hất văng. Gia Cát Nguyên Hồng đối với khống chế tiên thiên chân nguyên phi thường chính xác, đến khi bình rượu nham thạch xuất hiện thì dừng lại.

" Đây là...."

Gia Cát Nguyên Hồng dùng tiên thiên chân nguyên đem vò rượu nham thạch cuốn bay lên, dừng lại trên tay Gia Cát Nguyên Hồng.

Vò rượu rất thô ráp, rõ ràng chế tác thủ công, không hề tỉ mỉ chế tác. Còn có nắp đựng bằng gỗ thô sơ

" Bá" chiếc nắp bằng gỗ đã bị rút ra

Gia Cát Nguyên Hồng nhìn kỹ, trên mặt không nhịn được trở nên đỏ bừng. Lão lập tức duỗi tay nhẹ nhàng chấm chấm đưa lên mũi ngửi ngửi, thậm chí còn liếm một chút, cảm thụ hiệu quả lập tức vẻ mặt lộ ra vẻ mặt mừng như điên.

" Là Bắc Hải Chi Linh, thật sự là Bắc Hải Chi Linh" Gia Cát Nguyên Hồng mười phần kích động

" Thanh Sơn lưu lại bảo vật chính là Bắc Hải Chi Linh?" Yến Mạc Thiên cũng có chút không thể tin được " Đằng Thanh Sơn dẫn nhiều tiên thiên cao thủ đi tìm hai đỉnh kia là..."

" Giả, tự nhiên là giả" Thanh Hồ bên cạnh lập tức nói

Gia Cát Nguyên Hồng đang cầm vò rượu bằng đá trên tay. Liên tục hít vào ba hơi mới bình ổn tâm tình kích động " Cso nhiều Bắc Hải Chi Linh như vậy, Quy Nguyên Tông ta sẽ tuyển ra rất nhiều đệ tử vĩ đại, bồi dưỡng họ. GIống như Vũ Hoàng môn bồi dưỡng đệ tử, đến lúc đó...Quy Nguyên Tông ra sẽ trở nên cường đại hơn rất nhiều so với bây giờ. Có cơ hội siêu việt Thanh Hồ Đảo, có hi vọng siêu việt Thanh Hồ Đảo rồi"

"Thanh Sơn"

Gia Cát Nguyên Hồng nhìn lên không trung " Ngươi mang đại ân cho Quy Nguyên Tông, Quy Nguyên Tông sẽ không bao giờ quên" Gia Cát Nguyên Hồng, Yến Mạc Thiên, Thanh Hổ giờ phút này trong lòng đều có chút lo lắng,

Thanh Sơn còn sống không?

...............

Một chỗ bên ngoài Đại Duyên Sơn

Đang ngồi trên một con Hoàng Tông mã già, một thanh niên mang theo khăn trùm đầu đang lảo đảo đi trên quan đạo. Bên cạnh hắn còn một thương đội

" Tần Nguy lão huynh, ngươi thật hợp với tính của ta, chúng ta đi đến khách điếm phía trước uống vài chén"

" Đó là tự nhiên, dọc theo đường đi ta còn phải nhờ lão Trương ngươi chiếu cố" Người thanh niên mang theo khăn trùm đầu nói giọng phương Bắc

Người thanh niên mang khăn trùm đầu quay lại nhìn về phía sau. Trong lòng yên lặng nói " Giang Ninh quận, Quy Nguyên Tông...hẹn gặp lại. Sư phụ, tốc nhân của ta đều giao cho người, cha, mẹ...tha thứ cho con bất hiếu, không ở bên cạnh chiếu cố hai người..."

velikikarol 17-11-2009 03:05 AM

CỬU ĐỈNH KÝ

Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị

Thể loại: Huyền huyễn phương đông

Đệ lục thiên: Thất mã hành thiên hạ

Chương 1 :Hạt Tử kiếm thánh

Dịch giả: A Ve

Biên dịch: A Nhau

Nguồn: Bàn Long chiến đội - 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Mặt trời lên.

Trên quan đạo, Đằng Thanh Sơn cùng mấy trăm người của thương đội chậm rãi đi, thương nhân trò chuyện cùng nhóm hộ vệ.

"Rời Giang Ninh, không biết khi nào mới có thể trở về." Đằng Thanh Sơn thầm hỏi trong lòng.

Nơi này đã ra khỏi địa phận Giang Ninh quận, cách Đại Duyên Sơn ước chừng hơn sáu trăm dặm. Đêm qua, Đằng Thanh Sơn chui sâu xuống bùn dưới lòng hồ, sau khi chui lên thì bốn phía đã bị san thành bình địa. Lấy Khai Sơn Thần Phủ ra, một lúc sau cẩn thận thoát ly Đại Duyên Sơn. Chạy một mạch như bay theo hướng bắc, nửa đêm thì đến Hoa Phong thành.

Vào Hoa Phong thành, mới thấy thành này quả thật sầm uất.

Bằng cách cũ Đằng Thanh Sơn thay hình đổi dạng, bộ dáng hoàn toàn thay đổi. Đồng thời trộm một con Hoàng Tông mã. Đằng Thanh Sơn trực tiếp vác Hoàng Tông mã phóng qua tường thành Hoa Phong thành. Mang con Hoàng Tông mã thi triển khinh công chạy như bay khoảng hai trăm dặm. Cuối cùng mới thản nhiên cưỡi Hoàng Tông mã được khoảng ba mươi dặm, đến một chỗ khách điếm ở biên giới Giang Ninh quận.

Tại khách điếm Đằng Thanh Sơn ăn qua một chút điểm tâm, nghỉ ngơi cho tới khi trời

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#doi
Ẩn QC