CuuDinhky30-31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 30: Thiết Sơn bang

Dịch: Tiền Như Mạng+Vbi

Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

" Xuy xuy~~"

Hàn khí tràn ngập chung quanh Bích Hàn Đàm , bóng nhân ảnh trên mặt Bích Hàn Đàm bị lớp hàn khí che phủ cũng trở nên mơ hồ. "Không thấy nguồn nước của Bích Hàn Đàm, trông giống như một "hồ chết"*, nhưng nước trong hồ lại không hề bốc mùi. Hơn nữa hàng năm mực nước lại không hạ. Dùng cây gỗ mà chọc xuống thì căn bản lại không chạm được tới đáy." Đằng Thanh Sơn nghĩ ngợi.

"Ân, từ khi ta khảo sát đáy của Bích Hàn Đàm này cho tới bây giờ cũng đã gần một tháng thời gian rồi." Đằng Thanh Sơn toàn thân vận kình, nửa người lơ lửng trên nước,nước trong hồ chỉ ngập ngang tới ngực của Đằng Thanh Sơn : " So với một tháng trước thực lực của ta cũng đã đề cao không ít, tái thử nghiệm thêm một lần nửa, thử xem có thể chạm được đến đáy đầm hay không !"

Mấy năm qua, do tò mò về sự thần bí của Bích Hàn Đàm, Đằng Thanh Sơn thường xuyên lặn một mạch xuống đáy đầm để dò xét.

Nhưng vẫn không một lần có thể thực sự xuống được đến đáy đầm.

"Rắc~~"

Bơi tới bờ đầm, Đằng Thanh Sơn hai tay ôm lấy một khối đá nặng hơn trăm cân , hít sâu một hơi, nhất thời, cả người hướng đáy đầm trầm xuống. Thật ra, với khả năng khống chế lực lượng cơ nhục, gân cốt của Đằng Thanh Sơn, nếu như là ở nước sông bình thường chỉ cần khống chế tốt kình lực là có thể dễ dàng hạ được xuống đáy nước.

Bất quá thì nước hồ Bích Hàn Đàm này so với nước sông bình thường thì mật độ cao hơn rất nhiều. Muốn hạ xuống đáy đầm chỉ có hai biện pháp, một là phải ôm khối đá, khối sắt nặng, hoặc là sử dụng nội kình, mới có thể ép hạ xuống. Đằng Thanh Sơn đương nhiên là không bỏ qua phương pháp đơn giản để đi lãng phí nội kình.

Ôm một tảng đá lớn, Đằng Thanh Sơn không ngừng hạ xuống.

Dưới nước,Bích Hàn Đàm không có cỏ dại, cũng không có sinh vật,tất cả hoàn toàn yên tĩnh.

Khi trầm xuống , Đằng Thanh Sơn rõ ràng cảm giác được là nhiệt độ của nước đang kịch liệt giảm, càng lúc càng lạnh như băng. Bất quá lúc mới đầu thì Đằng Thanh Sơn chỉ cần dựa vào thân thể cường hãn là có thể chống đở được.

"Bề mặt của Bích Hàn Đàm rộng chừng bảy tám thước, dài hơn mười thước, nhưng còn độ sâu thì quả là kinh người."

Đằng Thanh Sơn ôm tảng đá lớn, không ngừng trầm xuống : "Bích Hàn Đàm tính từ giữa sườn núi Song Đầu Sơn, bây giờ, đã hạ xuống hơn trăm thước. Hẳn là phải đang ở chỗ sâu trong lòng Song Đầu Sơn rồi."

Song Đầu Sơn, chỉ là một toà núi nhỏ trên Đại Duyên Sơn, độ cao vào khoảng ba bốn trăm mét.

"Thật là lạnh."

Đằng Thanh Sơn cơ thể khẽ run lên, đến lúc này thì nhiệt độ của nước đã lạnh đến mức giống như kim châm đâm vào mọi chỗ trên da tay của Đằng Thanh Sơn, thẩm thấu vào đến tận trong xương cốt.

" Dựa vào khối đá này ép hạ xuống, ta nhớ rất rõ, so với lần trước thì lần này ta lặn sâu hơn bốn thước thì mới phải sử dụng nội kình."

Nội kình hùng hậu bên trong cơ thể nhanh chóng phát động chống đỡ lại sự lạnh buốt.

Bích Hàn Đàm này càng xuống sâu lại càng rộng, đến bây giờ đã rộng ra cỡ chừng mấy chục thước. Nhưng Đằng Thanh Sơn vẫn như trước, không hề thấy được đáy đầm.

"Bây giờ, đã vượt qua chân núi Song Đầu Sơn rồi."

Đằng Thanh Sơn đánh giá độ sâu: "Nơi này thật là tối." Với thị lực của Đằng Thanh Sơn thì cũng chỉ có thể nhìn rõ trong khoảng năm sáu thước, có thể thấy được là chỗ sâu trong hàn đàm này tối tăm đến mức nào. Nhưng là. . . . . .

Đến lúc này vẫn không có chạm đến được đáy đầm.

Kỳ thật, để nín thở dưới mặt nước thì với thực lực của Đằng Thanh Sơn, nhịn thở một hai canh giờ cũng không phải việc khó. Là nội gia quyền cường giả, lục phủ ngũ tạng được trải qua tôi luyện rất cường đại, phế bộ ( phổi ) cường đại khiến cho hắn có thể kiên trụ ở dưới đáy nước rất lâu. Đây chỉ là một lý do, bởi nếu đơn thuần chỉ dựa vào lượng hô hấp dưỡng khí trong phổi thì không thể kiên trụ được ở dưới nước một hai canh giờ.

Lý do quan trọng nhất chính là --

Các kinh mạch chính của Đằng Thanh Sơn nối liền với các tiểu kinh mạch ở lỗ chân lông cơ hồ đều đã dược đả thông.

Với khả năng khống chế khí huyết thân thể của Đằng Thanh Sơn thì hoàn toàn có thể xuyên thấu qua lỗ chân lông mà hấp thu dưỡng khí từ trong nước, bổ sung tiêu hao. Đương nhiên là tốc độ bổ sung như vậy so với hô hấp từ mũi và miệng thì là chậm hơn. Chỉ là để duy trì mức độ tiêu hao thấp thì không thể hoạt động mạnh. Còn nếu như là kịch chiến ở dưới nước thì ngay cả với tạng phủ cường đại của Đằng Thanh, phỏng đoán cũng chỉ trụ được trong chốc lát rồi cũng phải ngoi lên mặt nước để thở.

"Mỗi lúc một lạnh." Đằng Thanh Sơn cảm thấy các gân mô,màng da tay bao vây lấy đầu các khớp xương, đều bị từng đợt buốt lạnh kích thích.

Nhiệt độ thấp xuống mức này, mặc dù Đằng Thanh Sơn đã sử dụng nội kình nhưng cũng bắt đầu cảm thấy khổng thể chống đỡ nổi .

"Không thể xuống sâu hơn được nữa ." Đằng Thanh Sơn buông tay, khối đá liền chìm xuống đáy nước, còn cả người hắn dưới tác dụng sức đẩy của nước liền nổi lên.

"Xao xao!"

Đằng Thanh Sơn chồi đầu lên mặt nước.

"Mặt nước ở chỗ này lại thấy ấm. Ha ha. . . . . ." Đằng Thanh Sơn nở nụ cười, so với ở chỗ sâu trong Bích Hàn Đàm thì mặt nước ở phía trên hàn đàm này đúng là có thể coi là ' ấm '. Đằng Thanh Sơn cũng hiểu, đây là ảo giác của con người. Cũng giống như là hệ thống nước máy vậy, vào mùa đông, có đôi khi lại cảm giác là nước máy rất ấm.

Mà mùa hè, có đôi khi lại có cảm giác là nước máy uống rất lạnh.

Cùng một đạo lý, nước ở đáy đầm có thể coi như là rất lạnh, trải qua cái rất lạnh này, rồi sau đó lại cảm thụ nước ở trên mặt đầm thì cảm thấy ' ấm ' cũng không phải là lạ.

"Hạ sâu xuống khoảng ba trăm thước thì áp lực của nước quả thật quá lớn."

Đằng Thanh Sơn hít sâu một hơi, tạng phủ mới bình thường trở lại, một người bình thường chỉ cần lặn xuống nước khoảng mười mét thì đã cảm thấy áp lực quá lớn không thể chịu nổi. Đằng Thanh Sơn còn nhớ ở tiền thế , kỷ lục lặn sâu thế giới được lập đại khái cũng chỉ hơn một trăm mét.

Đó còn là những người đã trải qua quá trình dài rèn luyện rất lâu thì mới có thể đạt tới trình độ như vậy. Ở kiếp trước, ngay cả nội gia quyền tông sư có nội kình mà lặn xuống nước khoảng hơn hai trăm mét là cũng không chịu nổi rồi.

Mà mật độ nước của Bích Hàn Đàm này so với nước bình thường thì còn lớn hơn nhiều. Mặc dù lần này Đằng Thanh Sơn chỉ lặn xuống nước khoảng hai ba trăm mét, nhưng chính là tương đương với nước bình thường khoảng gần bốn trăm mét. Áp lực của nước ở mức này, cho dù là Đằng Thanh Sơn thân thể cường hãn thì cũng cảm thấy khó chịu, ngực bị đè nén, phải mượn nội kình để đánh tan áp lực.

"Mỗi lần xâm nhập đáy đầm, toàn thân gân cốt cho đến ngũ tạng lục phủ, đều bị hàn nhiệt kích thích vô cùng, cũng từ từ trở lên mạnh mẽ." Đằng Thanh Sơn mấy năm nay, cũng đã phát hiện ra quy luật này.

Mỗi lần lặn sâu, sau đó trải qua quá trình huấn luyện, lục phủ ngũ tạng liền trở biến cường.

Mỗi lần cơ thể bị kích thích thì sự tăng cường cũng giống nhau, tạng phủ được kích thích loại này, cũng biết là có sự tăng tiến. Chỉ là ...... loại cực hạn kích thích này, Đằng Thanh Sơn cũng không dám thường xuyên làm.Khoảng chừng một tháng mới làm một lần.

"Lên bờ!"

Đằng Thanh Sơn rời Hàn đàm,lấy khăn bên trong bọc, lau chùi qua loa thân thể sau đó mặc quần áo.Lấy ra hai đoạn trường thương đã bị tháo gỡ, hợp lại thành một. Thanh Tấn thiết trường thương này đã không phải là thanh trường thương của bốn năm về trước. Bởi vì hôm nay, Đằng Thanh Sơn thân thể đã cao hơn, cho nên đã thay đổi một thanh Tấn thiết trường thương dài chín thước, sức nặng cũng lên tới 68 cân.

"Hô!" "Hô!"

Đằng Thanh Sơn tại bên vờ Hàn đàm, bắt đầu luyện tập thương pháp.

Trời dần dần tối,các tộc nhân canh tác ngoài ruộng của Đằng gia trang cũng đều trở về,...trên luyện võ trường náo nhiệt cũng tụ tập không ít người,ngập tràn âm thanh huyên náo.

"Lan tỷ, Thanh Sơn nhà ngươi về rồi kìa."Trên luyện võ trường,tiếng một phụ nữ vang lên.

Đang ở luyện võ trường,mẫu thân Viên Lan liền quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Đằng Thanh Sơn thân mặc áo vải, quần dài ,bao đeo trên lưng, từ cửa chính của Đằng gia trang đi vào, đồng thời cười cười đáp trả các tộc nhân chung quanh chào hỏi. Mặc lên quần áo, Đằng Thanh Sơn lộ ra là một thanh niên khá thanh tú.

Duyên cớ đặc biệt là bởi vì,tu luyện nội gia quyền, hắn trên người không có một vết sẹo, mặc dù ngũ quan không phải quá tuấn mỹ,nhưng cũng được coi là khá thanh tú.

Nhìn như vậy, ai cũng không thể tưởng tượng,lực lượng của hắn làm cho kẻ khác phải kinh sợ.

"Mẫu thân." Đằng Thanh Sơn từ xa chạy tới gọi.

"Đang chờ ngươi về nhà ăn cơm đó." Viên Lan nhìn con trai cười nói,ánh mắt chớp sáng. Đứng bên cạnh Viên Lan là một thiếu nữ trông rất đáng yêu thân cao sáu thước,chính là muội muội của Đằng Thanh Sơn,Đằng Thanh Vũ, năm nay đã mười một tuổi .Nữ nhi bình thường phát dục so với nam hài sớm hơn.Cuộc sống của gia đình Đằng Thanh Sơn lại rất khá, Đằng Thanh Vũ thân thể đã sớm cao lên rất nhanh.

"Ca, bụng ta đói phát kêu đây này." Đằng Thanh Vũ cố ý hô.

"Được! trở về ăn cơm." Đằng Thanh Sơn sủng nịch đi tới xoa đầu muội muội.

Đằng Thanh Vũ hì hì cười, nàng có thói quen thích động tác cưng chiều này của Đằng Thanh Sơn.

"Thanh Sơn, đã trở về rồi hả."

"Ha ha, Thanh Sơn, ngày mai đừng quên,vào núi săn th đó."

Trên luyện võ trường, không ít người nhiệt tình chào hỏi Đằng Thanh Sơn. Bốn năm qua, địa vị Đằng Thanh Sơn tại Đằng gia trang càng ngày càng cao, tại niên tế hai năm trước, lần đó Đằng Thanh Sơn đã nâng lên cự thạch nặng hai ngàn cân,khiến cho trong tộc mọi người sợ hãi,than mãi không thôi. Đến bây giờ mọi người cũng đoán,Đằng Thanh Sơn, phỏng chừng có thể nâng lên ba bốn ngàn cân cự thạch .

Dù sao, đối với các tộc nhân thuần phác mà nói, có thể nâng lên ba bốn ngàn cân, đã quá đáng sợ rồi.

Còn với Đằng Thanh Sơn,khi không cần thiết, hắn sẽ không bại lộ tất cả thực lực.

Hơn nữa, ngay tại niên tế năm ngoái,do luyện tập Hổ quyền, biểu ca Đằng Thanh Hổ cũng nâng lên được cự thạch nặng hai ngàn cân. Trở thành nội tộc nam nhân,chỉ đứng sau Đằng Thanh Sơn.

Trên chiếc bàn gỗ,gia đình Đằng Thanh Sơn một nhà bốn nhân khẩu,cùng một chỗ ăn cơm chiều,do Đằng Thanh Sơn mỗi ngày buổi tối mới về nhà, cho nên,gia đình Đằng Thanh Sơn , một ngày ba bữu cơm,bữu cơm tối là thịnh soạn nhất.

"Thanh Sơn, ăn đi." Viên Lan quan tâm, gắp một đùi gà lớn đặt vào chén Đằng Thanh Sơn,rồi lại gắp một cánh gà cho hài nhi Thanh Vũ.

"Cám ơn, mẹ." Đằng Thanh Sơn cười nói, kiếp trước không có cảm giác được phụ yêu mẫu yêu thế này,nay cảm nhận được rồi, Đằng Thanh Sơn rất thỏa mãn.

"Thanh Sơn, ngươi có nghe nói chưa? Bây giờ, ở Nghi thành chúng ta mới mọc ra một bang phái rất lợi hại." Đằng Vĩnh Phàm điềm đạm,trầm ổn mở miệng nói,dạo này, Đằng Vĩnh Phàm coi Đằng Thanh Sơn như một thanh niên đã trưởng thành.

"Phụ thân,người nói là Thiết Sơn bang?" Đằng Thanh Sơn nhíu mày nói

"Ngày hôm qua trong khi đi săn, ta cũng có nghe những người khác nhắc tới."

"Ân." Đằng Vĩnh Phàm có chút âu lo: "Thiết Sơn bang này phi thường kiêu ngạo, cũng không đem Bạch Mã bang để vào mắt, ngắn ngủn có nửa năm công phu, đã trở thành đại bang phái thứ hai trong phạm vi Nghi thành. Nghe nói, hạch tâm bang chúng, cũng đông đúc đến ba ngàn người, ba vị đương gia cầm đầu, mỗi người đều là cao thủ lợi hại. Gần nửa năm đã mở rộng, lớn tới như vậy.Hiện nhu cầu cấp bách của Thiết Sơn bang là tiền bạc,trong phạm vi của Nghi thành rất nhiều các thôn trang, đều đã bị bọn họ uy hiếp."

Đằng Thanh Sơn hơi gật đầu.

Bạch Mã bang thu tiền hàng năm, vì duy trì tiền bạc cho Bạch Mã bang cũng đã rất tiêu hao.

Mà Thiết Sơn bang này lại đang kịch liệt phát triển, đương nhiên càng muốn thật nhiều bạc.

"Nghe nói bọn họ thu phí rất nhiều, ta hôm nay vừa nghe được tin tức, ngày hôm qua,ba mươi hơn dặm Hắc Mộc trang, nhân vì...Thiết Sơn bang muốn thu phí quá nhiều,nên không nộp nổi.Cự tuyệt giao nộp ...... ai ngờ, Thiết Sơn bang, đem cả Hắc Mộc trang hơn một ngàn người, toàn bộ giết sạch!"

"Cái gì!Đồ trang?"

Đằng Thanh Sơn đang tĩnh táo, cũng bị tin tức này làm cho khiếp sợ.

Chương 31: Xích Đồng Chuy

Dịch : A Hoàn

Nguồn : Bàn Long Chiến Đội-2T

Hàng về, thanks lão voly đã trợ giúp

Ở cái thời thế này tuy rằng rất loạn, nhưng cái chuyện đồ sát cả một trang khiến người người oán trách này, tại bên trong Nghi Thành rất lâu trước đây đã từng phát sinh rồi.

Mẫu thân Viên Lan ở bên trái kinh hãi hô lên:" Phàm Ca, Thiết Sơn bang điên cuồng như vậy sao? Lẽ nào bọn họ không biết, làm như vậy sẽ khiến nhiều thôn trang ở Nghi Thành cảm thấy phẫn nộ ? Còn có Hắc Mộc trang ....Trong tộc chúng ta cũng có một vài vị cô nương, đang làm dâu ở Hắc Mộc trang."

" Đúng, vì thế trong tộc hiện tại cũng rất ầm ỹ." Đằng Vĩnh Phàm nhíu mày nói," Thế nhưng chúng ta có thể có biện pháp nào đây?"

" Thiết Sơn bang này quá mức tàn bạo." Đằng Thanh Sơn trong lòng nổi lên một cơn tức giận, đồ sát trang, thực sự là hoàn hoàn mất hết tính người.

Đằng Vĩnh Phàm nói," Không có biện pháp, chúng ta đã biết, ba vị đương gia của Thiết Sơn bang đều đã từng nổi danh trên Cửu châu thiên hạ là những cường giả nội kình. Bọn họ rất tàn nhẫn, phỏng chừng tàn sát cả Hắc Mộc Trang cũng là để cho những thôn trang khác nhìn vào. Đây là giết gà đe khỉ."

Đằng Thanh Sơn gật đầu.

Đâu phải đơn thuần thu bạc của một sơn trang mà cần phải đồ sát toàn trang, hiển nhiên là để đe dọa những thôn trang khác.

" Cha, mẹ, ca, vậy cái bang phái kia có đến chúng ta không vậy?" Thanh Vũ có chút lo lắng nói.

" Đó chính là cái hiện ta đang lo lắng nhất...." Đằng Vĩnh Phàm lo lắng nói," Thiết Sơn bang này, rất có khả năng sẽ đi tới Đằng gia trang chúng ta, chuẩn xác mà nói .... nhất định là sẽ đến, bọn họ nhất định sẽ đến thu bạc, vấn đề là ... vào lúc nào?"

" Điểm ấy không thể không phòng ngừa trước." Đằng Thanh Sơn gật đầu, quan hệ đến sự sinh tồn của gia tộc, không thể làm bừa bãi được, thoáng suy nghĩ một chút, Đằng Thanh Sơn tiện thể nói," Được, ta tính thế này .... Bắt đầu từ ngày mai, đội thợ săn đi ra ngoài sẽ do Đằng Thanh Hổ dẫn đầu. Với thực lực của Đằng Thanh Hổ hôm nay, ở bên trong núi cũng không có vấn đề gì. Còn ta trong khoảng thời gian này cũng không vào núi khổ luyện nữa mà sẽ trụ lại ở sơn trang, để phòng ngừa bất trắc."

Đằng Vĩnh Phàm gật đầu nói," Ta cũng nghĩ như vậy, nhưng đó mới chỉ là một vấn đề, còn có nhiều sự tình khác đều phải thay đổi. Ví dụ như việc luyện tập Hổ quyền trong tộc, hiện tại nên chuyển đến tập trên Luyện Võ trường, để bất kỳ lúc nào cũng có khả năng chống lại sự xuất hiện bất ngờ của địch nhân."

Bình thường luyện tập Hổ quyền đều ở trong rừng.

Để từ rừng cây chạy về đến Luyện Võ trường cũng mất một khoảng thời gian.

" Nếu như Thiết Sơn bang yêu cầu giao bạc không quá nhiều, chúng ta lùi một bước cũng không có chuyện gì. Còn nếu như số bạc quá lớn, cũng không còn cách nào khác .... chúng ta chỉ còn cách liều mạng chống lại." Đằng Vĩnh Phàm nói.

" Đúng." Đằng Thanh Sơn đã sớm đưa ra quyết định.

Nếu như thực sự xuất hiện nguy cơ, đến lúc đó sẽ không cần ẩn dấu thực lực, trực tiếp đại khai sát giới. Đối với Đằng Thanh Sơn mà nói ... điều quan trọng nhất đời chính là người thân, cha, mẹ, muội muội, còn có cả những trưởng bối đã chiếu cố hắn rất nhiều, đều ở bên trong tộc. Dòng họ, chính là gốc rễ của hắn, cũng là gốc rễ của người thân gia đình hắn. Hắn thề sống chết cũng phải bảo vệ tốt Đằng gia trang.

" Sự tình của chưa chắc đã đến mức như vậy." Đằng Vĩnh Phàm cũng cảm giác được câu chuyện có chút hơi trầm trọng quá, cười nói :" Đằng gia trang chúng ta, so với Hắc Mộc gia trang còn mạnh hơn nhiều. Thiết Sơn bang kia hẳn cũng biết thiệt hơn."

Đằng gia trang chính xác mạnh hơn Hắc Mộc gia trang nhiều.

Trong bốn năm qua, những tộc nhân luyện ra được nội kình, khoảng chừng ba mươi mốt người. Đương nhiên số lượng tộc nhân luyện tập Hổ quyền có đến hơn trăm người, nhưng chỉ có ba mươi mấy người luyện ra nội kình, tỷ lệ khá thấp. Nhưng những tộc nhân luyện ra được nội kình, lực phá hoại của mình, mỗi chiêu đều vô cùng kinh người.

" Thiết Sơn bang nếu cho rằng chúng ta cũng như Hắc Mộc trang, dễ dàng khi dễ, vậy quá sai rồi." Đằng Thanh Sơn vừa cười vừa nói, trong đáy lòng cũng ẩn hiện sát khí.

Vào thời điểm mấu chốt, Đằng Thanh Sơn chưa bao giờ biết nương tay.

...........

Câu chuyện Hắc Mộc trang bị đồ sát toàn trang lan ra rất nhanh, toàn bộ tộc nhân của Đằng gia trang đều nhanh chóng biết được. Đằng gia trang cũng trở nên thần hồn nát thần tính, những hán tử trong tộc khi huấn luyện đều ở trong Luyện Võ trường, hoặc nếu không ở Luyện Võ trường thì cũng ở trong nhà, rất ít khi rời khỏi thôn trang.

Chỉ có ba mươi mấy người của đội thợ săn là thỉnh thoảng ra ngoài săn thú.

Mà đệ nhất cao thủ trong tộc Đằng Thanh Sơn, cũng ở hẳn trong trang, không hề vào núi, toàn bộ Đằng gia trang đều chuẩn bị tốt để nghênh địch.

Tại cái thời đại hỗn loạn thế này, muốn bảo vệ tông tộc tốt, chỉ có thể dựa vào chính mình.

Trên Luyện Võ trường là một mảng náo nhiệt.

" Hây !"

" Ha !"

Đám tộc nhân hoặc là đang luyện tập thương thuật, hoặc đang luyện tập Hổ quyền, còn có cả những tộc nhân nâng khóa đá, bê thiết cầu, rèn luyện khả năng chịu đựng. Các phương pháp huấn luyện của dân gian lưu truyền, tuy rằng đơn giản nhưng rất có hiệu quả, thêm nữa dưới tình huống cảm thấy nguy cơ, các tộc nhân huấn luyện càng thêm cực khổ.

Đám phụ nữ thì lo việc canh tác, giặt quần áo, làm cơm, chăm sóc cho đám trẻ con cùng vô số việc vặt.

Những nam nhân cường tráng chỉ cần khổ luyện, chỉ có một số ít nam nhân mới cùng phụ nữ làm những việc vặt kia.

" Nhị nương, người đừng có khóc nữa." Ba người phụ nữ đang giặt quần áo, đang ở cùng một chỗ nói chuyện, trong đó có một người phụ nữ con mắt đỏ sọng.

" Đệ đệ ta bị giết rồi, bị Ai Thiên Đao của Thiết Sơn bang giết chết." Phụ nữ này nói, nước mắt không ngừng chảy xuống," Đệ đệ nghe lời ta nhất, khi còn bé thích theo ta đi chơi, thích nhất là tranh ăn với ta." Nói xong lại khóc nức nở," Thế nhưng giờ đã chết rồi."

Các phụ nữ khác nghe thấy vậy, con mắt cũng đỏ hồng lên.

" Nhị nương, nhà mẹ đẻ ngươi ở Lý gia trang còn nguyên vẹn, chỉ chết có vài người, Thiết Sơn bang lấy bạc xong cũng đi ngay, nhưng còn như Hắc Mộc Trang là bị đồ sát cả trang kìa. Nhà người vợ của tam đệ chồng ta, toàn bộ gia đình hắn từ bố mẹ của nàng, em trai em gái, vậy mà toàn bộ bị giết hết. Ài ....." Một người phụ nữ cảm thán nói.

" May mà Đằng gia trang chúng ta vẫn còn tốt."

" Đúng, Đằng gia trang, dù sao trong phạm vi mười dặm cũng nổi danh là một thôn trang lợi hại."

" Lão gia nhà ta cũng có một đứa cháu gái, là Khiếu Phương Lan, lớn lên rất là dễ nhìn, ta cũng muốn giới thiệu cho hán tử của Đằng gia trang chúng ta."

Những phụ nữ này ngồi ở đó nói chuyện, ở thời đại này, người trong thôn trang cường đại sẽ không bị khinh thường, nam nhân ở các thôn trang đó cũng dễ dàng tìm được nữ nhân. Dù sao cha mẹ cũng luôn lo lắng cho con cái, nếu được đưa đến thôn trang cường đại, ăn ngon mặc đẹp, không bị khinh thường, là một cuộc sống tốt đẹp như mộng tưởng.

" Cái Thiết Sơn bang kia đã đi qua rất nhiều thôn trang, không biết lúc nào sẽ đến thôn trang của chúng ta."

" Bớt nói những lời đen đủi đi, Ai Thiên Đao này, cả đời ta không muốn nhìn thấy, nghe thấy về bọn họ nữa."

Ngay trong lúc nói chuyện.

Mặt đất bỗng trở nên rung động.

" Tiếng vó ngựa." Toàn bộ những người trên Luyện Võ trường đều quay đầu nhìn về phía cửa lớn của thôn trang, Bạch Mã bang đến thu tiền hàng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hay