CHAP 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thôi nhìn tôi đi cảnh trưởng và cũng đừng ngạc nhiên đến thế chứ,nói xem,kéo nhiu đây người đến chổ làm ăn của tôi để làm gì đây?"âm giọng trầm quen thuộc ấy khiến Thẩm Mộng Dao cô ghê tởm không khỏi nhìn thẳng vào ánh mắt ấy.

"Có người đã thông báo cho chúng tôi biết bar của các người đang giao dịch một số lượng ma túy cho khách trong bar và chúng tôi được lệnh kiểm tra nơi này!"Trương Quỳnh Dư thấy rõ Thẩm Mộng Dao sẽ không trả lời hạng người này nên cô đã đẩy Thẩm Mộng Dao về và đứng trước mặt cao giọng nhìn cô nói.

"Hờ...nên nhớ...băng của tôi không chơi mấy thứ xa xỉ ấy,còn nếu muốn xét được thôi mời vào trong...gọi Vương Dịch!"cô thở hắt một cái rõ lớn, chết tiệt tên nào dám đem thứ dơ bẩn ấy vào trong địa bàn của cô.

"Ánh nhìn đã thay đổi, Thẩm Mộng Dao chỉ nhìn bóng lưng của Viên Nhất Kỳ quay lưng với mình, tại sao lại gặp con người ấy ở đây trong lúc này, hừm vẫn chẳng khác gì ngày xưa, ngu muội bước chân vào cái thế giới không thuộc về mình, để được gì chứ, cao cao ngạo ngạo quả đúng chỉ có cô thôi Viên Nhất Kỳ "

"Cứ tự nhiên mà đi khám xét tôi đây không vội...mời!"Viên Nhất Kỳ nhanh đã yên vị lại chổ cũ cùng Trịnh Đan Ny quàng tay sang người ôm lấy bên hông của cô khiến Thẩm Mộng Dao càng thêm kinh tởm.

"Viên Nhất Kỳ tỷ, gọi em hả?"lúc này Vương Dịch từ xa đã tiến lại ngồi cạnh Viên Nhất Kỳ uống một chút nước có cồn.

"Điều tra xem đứa nào đem hàng cấm vô đây để cảnh sát sờ gáy chị mày, lùng cho ra đem về đây cho chị, nhanh đi!"Viên Nhất Kỳ âm giọng lạnh lùng tay mân mê ly rượu nhìn Vương Dịch nói.

"Khỉ gió, dám chơi khăm băng mình, để em đi điều tra, Đại Kiều em với Tiểu Kiều theo tôi!" Vương Dịch như đập nát ly rượu hắc giọng gọi tên đàn em thân cận.

"Vâng,Nhị Tỷ!"cả hai nghe lệnh nối bước Vương Dịch đi vào trong mấy phòng karaoke trong quán bar.

"Thẩm Mộng Dao cùng đội của cô lục soát tất cả nhưng không thấy bất cứ ai khả nghi hay dấu hiệu nghiện ma túy của những người vui đùa ở đây, cảm thấy như mình bị đem ra làm trò đùa chỉ vì cái thứ chết tiệt ấy, từ bỏ việc tìm kiếm Thẩm Mộng Dao thu đội trở ra vị trí của Viên Nhất Kỳ, Thẩm Mộng Dao không khỏi điên tiết nhìn Viên Nhất Kỳ đang cười tự đắc nhìn cô"

"Sao hả cảnh trưởng, có tìm ra được một tép nào hiện diện ở quán bar của tôi không, hay chỉ là tay không quay lại đây để xin lỗi tôi...!"Viên Nhất Kỳ đứng hẳn dậy ung dung tiến lại gần Thẩm Mộng Dao cao giọng ngạo nghễ lên tiếng.

"Viên Nhất Kỳ ..!!"Thẩm Mộng Dao không kìm chế được mà nắm lấy một bên cổ áo của Viên Nhất Kỳ tức giận gằn giọng kêu tên cô.

"Đại tỷ...!"người của Viên Nhất Kỳ toan lao vào nhưng được Viên Nhất Kỳ ra hiệu ở yên vị trí của họ.

"Cô đừng quá tự đắc, lần này là cô may mắn thoát được, nhưng không có lần sau đâu, ngựa hoang háo đá, cô không khác gì năm năm trước!"Thẩm Mộng Dao ánh mắt sát khí nhìn vào Viên Nhất Kỳ cô thật muốn rút súng một phát bắn chết con người kinh tởm này.

"Hừm...nếu đã nói là may mắn thì tôi may thật đấy, chị thật không khác gì chỉ có điều bạo dạng hơn rồi đấy, vẫn đẹp như xưa nhỉ!"Viên Nhất Kỳ bình thản đáp lại câu nói lại đôi phần như trêu hoa ghẹo nguyệt nhìn Thẩm Mộng Dao cười khẩy.

"Câm miệng đi Viên Nhất Kỳ, đừng để tôi biết cô làm những trò rẻ tiền này sau lưng tôi nếu không tôi sẽ bắn chết cô đấy, chúng ta về!"câu nói của cô khiến Viên Nhất Kỳ thôi không còn cười nữa,"chị dám bắn tôi sao Thẩm Mộng Dao, tôi nghĩ là chị không nỡ đâu"suy nghĩ ấy bỗng lóe trong đầu cô, Trương Quỳnh Dư cũng ngạc nhiên khi cô nghe được những lời cay độc ấy của Thẩm Mộng Dao.

"Rút đội!"Trương Quỳnh Dư quay sang những cô cậu trong đội đang thất kinh trước câu nói đáng sợ ấy của Thẩm Mộng Dao kéo họ về thực tại.

"Lần đầu tiên thấy chị ấy vậy luôn đấy!"Tưởng Thư Đình nuốt ực một cái thẫn thờ lên tiếng.

"Rồi em sẽ quen thôi!"Từ Sở Văn ném ánh nhìn mơ hồ về phía Viên Nhất Kỳ vỗ nhẹ vai Tưởng Thư Đình cười nhạt lên tiếng.

"Viên Nhất Kỳ bất giác cười trong vô thức nhìn bóng lưng của Thẩm Mộng Dao khuất sau bức tường, ngồi phịt xuống ghế đưa đôi mắt vô hồn nhìn lên trên trần không khỏi bật cười ghê tởm bản thân mình, chị vẫn vậy,vẫn đẹp như hồi cô gặp chị thế nhưng cô lại đánh mất chị, ánh mắt ngây thơ ngày trước đã thành ánh mắt sắc lạnh khiến cô cũng ngạc nhiên,chị thay đổi và cô cũng thay đổi..."

"Kỳ ...!"Trịnh Đan Ny ở bên cạnh từ đầu chứng kiến tất cả đã không khỏi đau lòng kêu lên tên cô.

"Không sao, né tránh cũng vô ít, Kỳ đã đoán trước sẽ gặp lại chị ta...nhưng không nghĩ là hôm nay...thôi kệ, gặp lại rồi thì sao chứ hà hà...đến đây thôi, thật mất hứng....!"Viên Nhất Kỳ cong môi cười nhạt nhìn người nữ nhân bên cạnh mình rồi lạnh lùng đứng dậy"Em về đi, hôm sau sẽ gặp!" Viên Nhất Kỳ trước khi đi quay lại nhìn cô nói.

"Mấy ngày sau,Viên Nhất Kỳ cho người truy lùng tên đã bán thông tin cô chứa ma túy ra cho cảnh sát, nhìn cô là một đại tỷ vậy đấy nhưng lại không cho phép đàn em của mình mua bán những thứ dơ bẩn ấy trong quán bar địa bàn của cô, danh tính của cô ai mà không biết, con gái của trùm xã hội đen lớn nhất các băng đảng, từ khi cha cô mất cô là người thay cha quản lý toàn bộ những địa bàn trong quyền quản lý của Viên gia, điều cấm kỵ trong địa bàn của cô chính là ma túy, cô không cho phép cái thứ ấy xuất hiện trong địa bàn của cô, và tất nhiên cô sẽ nghi có kẻ đã lén lúc sau lưng cô mua bán cái thứ ấy và cô cần lôi hắn ra để trừng phạt.."

"Hứa Dương tỷ tỷ, nhân viên có ai là mới không trong đám đó!"Vương Dịch đứng ở quầy pha chế nhìn về hướng những nhân viên phục vụ đang dọn dẹp đồ uống của khách.

"Có đấy, là Tằng Ngải Giai và Chu Di Hân, vụ gì nữa đây,mà nghe bảo hôm qua cảnh sát đến hả?"Hứa Dương ở bên trong lau mấy cái ly rượu tay chỉ về phía hai cô bé đang cắm cúi lau dọn bàn đôi lúc lại thấy trò chuyện với nhau.

"Ừm, có đứa mua bán ma túy trong lãnh địa của chúng ta, tố ngược lại Viên Nhất Kỳ tỷ nên mới bị sờ gáy đấy!"Vương Dịch nhìn mãi vẫn không nghĩ hai cô ấy có cái gan lớn đến làm chuyện đó.

"Thật, hờ...bọn này cũng gan thật, biết rõ luật ở địa bàn Viên gia mà dám tác oai tác oái làm trò dơ bẩn, tìm ra đứa nào chưa?"Hứa Dương đặt cái ly vừa chùi xong xuống bàn nhìn Vương Dịch nghi hoặc cong môi cười khinh.

"Viên Nhất Kỳ tỷ đang lùng hắn, tối nay chắc sẽ có kịch vui để xem, hắn chạy không thoát khỏi địa bàn của Viên gia đâu!"Vương Dịch nói chắc như đinh đóng cột.

"Đêm xuống, quán bar 48 vẫn đông khách tới như thường, Viên Nhất Kỳ vẫn vậy vẫn an vị tại chổ cũ cùng với Trịnh Đan Ny, Thẩm Mộng Dao hôm nay vẫn tới nhưng không vào trong, đội của họ yên vị trên xe theo dõi nhất cử nhất động tại đây, Tưởng Thư Đình và Từ Sở Văn được điều ra phía sau lối thoát từ quán bar để theo dõi, mọi thứ diễn ra khá bình thường chỉ khi có kẻ lẻn ra ngoài quán bar với trang phục nhân viên gặp một kẻ lạ mặt đang chờ sẵn ở đấy..."

"Đội trưởng có động tĩnh!"Tưởng Thư Đình liền thông báo khi vừa thấy bóng của tên nhân viên ấy.

"Là ai!"Thẩm Mộng Dao muốn biết kẻ đó có phải là Viên Nhất Kỳ hoặc người của cô ta hay không.

"Một tên nhân viên phục vụ, hắn đang trao đổi thứ gì đó với một tên lạ mặt!"Từ Sở Văn nhanh cũng đã báo cáo tình hình.

"Cứ theo dõi, đừng manh động,để tôi xem cô ta có ló đầu ra không!"khóe môi đẩy lên cười một nụ cười đắc chí "cô còn dám chối sao Viên Nhất Kỳ ".


"Có bị nghi ngờ gì không, làm cho khéo đừng để con nhỏ Viên Nhất Kỳ ấy phác giác không là bể hết đấy!"tên lạ mặt ấy đang đội nón khó có thể thấy mặt của hắn đưa cho tên nhân viên kia một gói bự gì đó.

"Yên tâm, cảnh sát sẽ nhanh sờ gáy nó thôi, nhiu đây là được rồi, đi đi!"hắn cười khẩy nhìn tên đó rồi nhanh bảo hắn rời đi.

"Yohhh...đi đâu mà nhanh quá vậy hả hai anh trai!"tên đó toan bước đi nhưng bị một đám người bao vậy không lối thoát.

"Qủa thật Viên Nhất Kỳ tỷ đoán không sai...chính là mày...!!"Vương Dịch từ lúc nào đã bố trí sẵn để bao vây chúng ung dung cười nói"

"Khỉ gió, chẳng phải mày bảo không ai nghi ngờ sao?"tên lạ mặt kia tức giận quát lên, hắn vốn đã là cá nằm trong lưới.

"Chuyện...chuyện này...!"hắn run cầm cập tay vẫn còn giữ gói giấy đó.

"Tụi bây cũng gan thiệt dám trao đổi hàng cấm trong địa bàn của Viên Nhất Kỳ tỷ, tụi mày nên biết ở đây là cấm tuyệt việc có thứ dơ bẩn này...vậy mà dám qua mặt đại tỷ làm ba cái trò này, bắt tụi nó lại để Viên Nhất Kỳ tỷ giải quyết!"Đại Kiều nhanh đã cướp cái gói giấy ấy mở ra xem, quả thật là ma túy.


"Báo cáo, là nội gian...cài vào để mua bán hàng cấm, đã bị người của Viên Nhất Kỳ bắt giữ, có thể là bị chơi xấu!"Từ Sở Văn chau mày lên tiếng cô ở gần đấy nên đã nghe rõ được mọi thứ.

"Thật, hừm...người như cô ta không có kẻ thù cũng lạ, gây thù chuốc oán gì bên ngoài nên mới có người chơi khăm đây mà!"Thẩm Mộng Dao ban đầu nghe thấy cũng nực cười, Viên Nhất Kỳ đó mà cũng có ngày bị người ta hại,thật nực cười.

"Giờ chúng ta sẽ làm gì tiếp đây!"Trương Quỳnh Dư ở bên cạnh ánh mắt dịu nhẹ nhìn Thẩm Mộng Dao rồi lên tiếng hỏi.

"Thay phiên nhau theo dõi Viên Nhất Kỳ, tôi không tin cô ta tốt đến mức đó đâu!"Thẩm Mộng Dao âm giọng lạnh lùng lên tiếng,lúc này Trương Quỳnh Dư bấc giác khẽ thở nhẹ lên tiếng nhìn cô bạn của mình " cậu hận người đó đến vậy sao hả Thẩm Mộng Dao!"trong lòng vẫn không thể hiểu nổi Thẩm Mộng Dao đang là muốn gì.

"Rõ!"cả đội nhanh đã đồng thanh.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net