10. Cont.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dù có phải đi bằng mông thì tôi cũng không tin rằng bác sĩ Jeon Nayoung vô tình. Chuyện Youngjo yêu Nayoung, cả thế giới đều đã biết. Tình yêu là một điều tôi chưa bao giờ muốn hiểu. Có người như Dongju và anh Geonhak, đứng nhìn thôi cũng biết là họ yêu nhau. Lại có người như tôi, dù lải nhải hết ngày này đến ngày khác thì vẫn có người coi chuyện yêu đương của tôi là không nghiêm túc.

 Nayoung biết Youngjo yêu mình, nhưng cô ấy gửi chocolate cho anh ấy vào ngày lễ Tình nhân để anh ấy hi vọng và hẹn hò với người khác chỉ một tuần sau. Youngjo có thất vọng hay không ư? Đương nhiên là có. Bằng chứng là Youngjo nhận lời hẹn hò với tôi dù trước đó anh đã từ chối phũ phàng. Nayoung biết tất cả, nhưng lúc quay về lại sân si ghen tị với tôi. Vì sao tôi biết Nayoung ghen tị à? Vì bạn trai đẹp trai dịu dàng giỏi giang của tôi trước đây chắc chắn đã cuốn rất nhiều cuộn thịt cho cô ấy, nhưng lúc này lại chỉ cuốn thịt cho tôi. Có thể Nayoung mất bình tĩnh vì cuộn thịt Youngjo làm cho tôi rất lớn. Tôi chỉ nói đùa thôi. Tôi biết cái gì gọi là ích kỉ, cũng biết tư tưởng chiếm hữu của con người mạnh đến mức nào.

 Youngjo lái xe đưa tôi về nhà trong im lặng. Dừng trước cửa nhà tôi, anh nói sắc gọn:

 "Hwanwoong, em chú ý lời nói của em đi. Em làm Nayoung khó xử trước mặt mọi người."

 Tôi cười khì:

 "Vậy chị ấy làm em khó xử trước mặt mọi người thì được đúng không?"

 Youngjo lắc đầu:

 "Nayoung không làm gì em hết, là em tự giãy nảy lên thôi."

 Tôi gật đầu lơ đãng nói xuôi theo anh:

 "Vơnggggggg, Nayoung không làm gì em hết..."

 Đã thành thói quen, tôi xuống xe thì Youngmin cũng xuống theo. Tôi dang tay ra rồi mới phát hiện hai tay mình còn dính vài hạt kim tuyến.

 "Xin chào, mình là Yeo Hwanwoong và mình thích những cái ôm ấm áp."

 Youngjo cuối cùng cũng nở ra một nụ cười hiếm hoi, anh bọc tôi lại trong áo khoác của mình. Tựa cằm lên đầu tôi, Youngjo nói:

 "Ngày mai anh mua thịt tới Hotaru bù cho em."

 Tôi cọ chóp mũi vào ngực Youngjo khó chịu. Kịch bản không phải là rượu thịt, kịch bản là sau câu nói cái ôm ấm áp, người ta phải nói "I love you, Olaf" cơ mà.
--
Đêm hôm đó, tôi hoàn thành xong chi tiết của căn biệt thự thì duỗi dài ra trên giường chơi game. Hôm nay chỉ có tôi và Dongwon, tôi không chắc là mình lên chơi game hay lên chỉ để nói chuyện phiếm. Dongwon chơi rất dở nhưng vô cùng kiên trì cố gắng, chỉ cần không trực là cậu ta sẽ rủ tôi đi đánh quái, không kể ba giờ sáng hay sáu giờ chiều. Tôi dậm chân tại chỗ trên màn hình, tiếng nói của Dongwon vang khắp phòng:

 "Mọi người đang lo cho anh lắm."

 Tôi gãi gãi má:

 "Tôi thấy đóng Olaf cũng được mà. Không phải lần đầu mất mặt."

 "Không phải nói chuyện đó, chị Nayoung kìa."

 Han Dongwon trên màn hình lại bắt đầu nằm chờ hồi máu.

 "À, mọi người đang chờ chuyện tình lâm li bi đát kiểu tôi hẹn hò với Youngjo mà không biết anh ấy đã yêu đơn phương người khác, bây giờ người đó quay về thì tôi sẽ bị đá ra bên lề chứ gì? Lại thêm cả bác sĩ  Nayoung hơn xaaaaa tôi nữa."

 Tôi thả yên cho nhân vật của mình tự xoay sở. So với game thì tôi thích những câu chuyện vỉa hè này hơn.

 "Thật ra mọi người nhầm hết rồi, tôi biết Youngjo thích người khác mà. Tôi hỏi ngay trước khi hẹn hò."

 Dongwon ngạc nhiên:

 "Vậy mà anh vẫn hẹn hò?"

 "Tôi thấy Youngjo còn phải học hỏi tôi đấy. Anh ấy yêu một người không yêu anh ấy mà có được hẹn hò với người đó như tôi đâu. Cuối cùng tôi vẫn lãi hơn."

 Dongwon nói vui:

 "Này Yeo Hwanwoong, sau này anh và bác sĩ Kim chia tay thì anh hẹn hò với em đi. Tư duy của anh thích hợp với kiểu người như em lắm."

Tôi còn chưa kịp trả lời, Dongwon đã offline ngay lập tức. Ba mươi phút sau, tôi chuẩn bị cuộn mình thành kén trên giường thì Dongwon lại xuất hiện.

 "Em vừa bị phạt."

 Tôi ngáp dài:

 "Phạt tội gì?"

 "Tội cò cưa bạn trai người khác. Anh Youngjo bắt em đi dọn phòng trực."

 Chúng tôi chơi chưa được nửa trận thì tôi đã buồn ngủ díp mắt. Tôi hỏi Dongwon:

 "Kim Youngjo đâu rồi?"

 "Anh ấy ở ngoài hành lang."

 Ngập ngừng một chút, Dongwon bổ sung thêm:

 "... Không phải vì em vừa bị phạt nên cay cú đâu. Anh Youngjo đang ngồi với bác sĩ Nayoung, hai người nói gì vui vẻ lắm. Chỉ có hai người thôi, ở chỗ bàn cà phê."

 Lại thêm vài giây, Dongwon nhiều chuyện:

 "Chị ấy còn nghịch ngón tay anh ấy."

 "Ờ. Đi đòi lại công bằng cho cậu đây."

 Tôi thoát game rồi ngay lập tức nhắn tin cho Youngjo.

 "Bác sĩ Kim."

 Tôi tưởng rằng Youngjo còn bận một ngón tay nên lâu lắm mới trả lời, nhưng chỉ một lát sau anh đã nhắn lại:

"Gì vậy em?"

 "Em không biết anh là người thường xuyên dùng tiêu chuẩn kép."

"Từ trước đến giờ anh vẫn đặc biệt công bằng mà."

 "Vậy thì anh phạt bác sĩ Jeon Nayoung đi dọn phòng trực đi."

Vì tội cò cưa bạn trai người khác.

 Trời gần sáng, tôi mở hé mắt để đọc một tin nhắn vừa gửi tới lúc bốn giờ.

 "Có chuyện gì thì trực tiếp hỏi anh, đừng nghe người khác nói."

 Tôi không trả lời Youngjo được. Tôi chỉ muốn hỏi một điều duy nhất với tư cách một người bạn nhưng không dám hỏi, rằng có phải anh ấy rất nhớ cô ấy hay không. Tôi đã thấy rồi, khi lóp ngóp đuổi theo sau đám đông để tới căn tin vào buổi tối hôm qua. Cũng giống như tình yêu, có những ánh mắt không bao giờ biết nói dối. Tôi đi một tháng Youngjo nói nhớ, cô ấy đi tận ba năm, chắc nỗi nhớ của anh ấy cũng đã kéo dài như phô mai trên mặt bánh pizza đặc biệt ngon mà chỉ có Kim Geonhak mới có bí quyết làm.

--
Hết phần 10.
"Xin chào, mình là Olaf và mình thích những cái ôm ấm áp" là câu trích nguyên văn trong phim Frozen. "Hi, I'm Olaf and I love warm hugs".

Voldermort là nhân vật phản diện trong Harry Potter với tạo hình không có mũi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net