Bao tiền một mớ bình yên ? ( VuxPham)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em nên nghỉ ngơi đi !"

"Không sao đâu,tôi ổn mà "

Lại một hôm làm việc thâu suốt đêm của em.Khi cả văn phòng đã tối đèn,thì em vẫn ở lại ,ngồi trước màn hình và gõ từng con số.

Có những hôm em chẳng ăn chẳng uống,làm việc cật lực từ sáng sớm đến tối khuya chỉ vì bữa cơm manh áo.Em cứ lặng lẽ ngồi giữa cả căn phòng không một bóng người,thỉnh thoảng lại day day trán ,rồi lại tiếp tục đánh máy.Lắm lúc,em chỉ nhanh chóng ăn một cốc mì,rồi lại lao đầu vào mớ công việc.

Này em ơi,một ngày em được mấy bữa cơm ?

Dạo này,công việc có tốt hơn ?

Liệu còn bị những lời dèm pha,những lời rầy la mà òa lên khóc trong vô vọng ?

Nhiều khi em chỉ mong được buông xuôi,được tìm một nơi mà chỉ có một mình.Xã hội xoay vần,từng ngày trôi đi nhanh như một cơn gió và em chỉ mong được một ngày thảnh thơi.Và rồi em mong muốn có một người ở bên,để bầu bạn,để tâm sự,để giãi bày cảm xúc.Người hiện tại đang sánh bước cùng em đó,có vẻ không hiểu em. Và rồi một mối tình tan vỡ.

Áp lực trên vai em ngày một nhiều hơn.Lắm khi chỉ mong thấy em thở một tiếng thở dài để cho nhẹ lòng.Mỗi lần anh nhìn ra ngoài văn phòng,tấm lưng nhỏ bé của em lại đập vào đôi mắt anh.Mỗi lần nhìn em,anh lại thấy xót xa vô cùng.

Em ơi ,hãy mạnh mẽ lên em nhé.Dù cho đau thương ập đến cuộc sống của em,dù cho ai có nói lời dèm pha,thì đừng quan tâm làm chi mà vấp ngã yếu lòng!

Và em ơi....

dù lắm lúc em lạc lối

hãy cho mình,hồn nhiên một chút thôi 

Mặc cho những âu lo ghìm chặt đôi vai

dù cho tiếng thở dài đập vào hư không

Dù lắm lúc em muốn được gục ngã

Thì hãy đi tìm cho mình một chốn bình yên

để được là bản thân

để được là chính mình

em nhé !

..........

"Phạm Quang Minh "

"Sao vậy ?"

"Mình đi trốn đi !"

"Trốn ? Trốn đi đâu mới được ?"

"Trốn khỏi thanh phố này,trốn khỏi mớ công việc này,trốn khỏi cuộc sống đầy áp lực này .Anh không muốn nhìn em như vậy. Em xứng đáng để được nghỉ ngơi !"

Phạm Quang Minh đơ người,nhìn anh và suy nghĩ một hồi.Anh chìa bàn tay mình ra,như muốn cho Quang Minh một lựa chọn.Em có thể tạm biệt đống công việc ngớ ngẩn này và đi cùng anh đến một nơi bình yên hoặc em sẽ từ chối lời đề nghị đó và tiếp tục bào mòn sức khỏe của mình ở nơi xô bồ đầy ắp đau buồn này.Sau cùng ,em chọn để lại đống giấy tờ đó nắm lấy tay anh,chạy khỏi văn phòng.

"Em đi cùng anh !"

---------------------------

 Cần bao nhiêu lâu để em tìm kiếm?


Cần bao nhiêu tiền đổi một mớ bình yên?


Chẳng ai bán, ai mua, ai mần, ai mang


Bình yên chứa chan nơi trong lòng nhân gian


... Dù có những lúc chỉ muốn gục ngã


Má em hồng, cười lên để thấy ta


Thật may mắn khi em như một bông hoa


Mọc lên giữa nơi sa mạc cằn cỗi


Chỉ cần vậy thôi !


--------------------------------------------------------------------------------

Thk Vux OCC dã man ah :))))




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net