Chương 96

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Beta: Hy

【 A a a a, nụ cười này của Fire, từ từ tôi sẽ tới để bảo vệ nó. 】

【 Ăn ngay nói thật Fire cười rộ lên quá chẹp troai, khó trách bé Tóc Hồng không thủ vững được tâm mình T-T】

【 Thật đẹp trai, thật đẹp trai, đẹp đến nỗi một thằng đàn ông như tôi hét như con Marmota. 】

【 Không phải, chẳng lẽ chỉ có mình tôi tò mò Fire muốn hỏi gì sao, sao mới sáng sớm mà nói chuyện như đánh đố nhau thế? 】

【 SZ hình như vô cùng ngơ ngác, ha ha ha, một cái keycap thôi mà. 】

【 Cho nên rốt cuộc là hồi nãy Hàn Thần nhắn tin cho ai? 】

【 Mạnh dạn đoán là Pink, ngoài Pink ra thì còn ai có thể khiến Fire cười sủng nịch đến vậy? 】

【 Cho nên ...... Tại sao mượn keycap phải hỏi Pink? 】

Tư Tranh đứng ở phía sau Tống Thời Hàn, vừa cúi đầu nhìn nội dung trong khu bình luận, nháy mắt đột nhiên nhanh trí. Mới đầu biểu tình trên mặt hắn còn có chút kỳ quái, nhưng dù sao hắn cũng không ngốc như Vương Thu, cho nên chỉ yên lặng ở bên cạnh chờ, dần dần cũng đại khái đoán được chút gì đó.

Dù sao cũng chỉ là vở kịch nhỏ của cặp đôi khi yêu nhau, nhớ lại ngày xưa khi hắn ở cùng bạn gái, cũng từng có giai đoạn như vậy.

Trong phòng ngủ.

Tả Đào còn đang ngồi xổm trong phòng phát sóng trực tiếp lập tức che mặt. Cậu nghĩ đêm qua mình đã đủ mất mặt rồi, sợ đợi lát nữa bởi vì chuyện này, lại tiếp tục bị mọi người cười nhạo, cậu không dám chậm trễ thời gian, nhanh chóng trả lời Tống Thời Hàn.

【 Pink: Anh cho mượn đi, không cần hỏi em. 】

Tối hôm qua những lời Tống Thời Hàn nói với cậu đến giờ vẫn còn vang bên tai, đặc biệt là câu "Nếu về sau em cảm thấy không vui, mọi đồ dùng của anh sẽ chỉ cho mình em chạm vào", điều này nếu đặt ở rất nhiều năm trước, cậu thật sự không có biện pháp tưởng tượng một người lãnh đạm như Tống Thời Hàn, sẽ có một ngày nói ra những lời âu yếm như vậy.

Chủ yếu là, cậu không nghĩ tới Tống Thời Hàn thật sự nghiêm túc, hơn nữa bây giờ còn làm trò trước mặt toàn thể cư dân mạng gửi tin nhắn WeChat cho cậu.

Một cái keycap mà thôi.

Nhưng dù vậy, Tả Đào vẫn không kiềm chế được mà rung động, mới sáng sớm tinh mơ, đã bị ngọt tới mức muốn nổ tung.

【 Fire: Anh cảm thấy cần phải hỏi một chút. 】

【 Fire: Vậy lúc em đi lên có thể thuận tiện đến phòng anh lấy một cái keycap ở ngăn kéo thứ nhất của cái bàn bên trái không. 】

Tả Đào lỗ tai đỏ rực trả lời anh.

【 Pink: Em biết rồi. 】

"Có thể mượn." Tống Thời Hàn một lần nữa đặt điện thoại lên bàn, một bên điều khiển tướng trong game đi xuống đường dưới, một bên đạm thanh nói: "Đợi lát nữa để Pink đưa tới cho anh."

Tư Tranh không nhịn được cười thành tiếng, khoa tay múa chân làm thủ thế "OK": "Được."

Mười lăm phút sau.

Sau khi rửa mặt xong Tả Đào thay một bộ quần áo, trên tay còn cầm một cái keycap, cọ tới cọ lui mà đẩy cửa phòng huấn luyện ra.

"Anh Tranh." Tả Đào đi đến bên cạnh Tư Tranh rồi dừng lại, đưa keycap qua, tận lực làm cho thanh âm mình nhỏ một chút: "Cho anh."

Lúc đó Tư Tranh đang trò chuyện với fan hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp, sau khi lấy keycap ra lắp vào bàn phím hắn nói: "Cảm ơn em Đào Bảo, ghép đôi không?"

Nghe vậy, Tả Đào theo bản năng mà nhìn thoáng qua Tống Thời Hàn.

Ván thứ hai của Tống Thời Hàn vừa mới qua hơn 10 phút, đường dưới chưa có trụ nào bị đổ, có lẽ phải qua 20 phút nữa mới xong, nhưng nếu hiện tại cậu ghép cặp với Tư Tranh, đến lúc Tống Thời Hàn đánh xong, cậu khẳng định còn đang trong trò chơi, thời gian chênh lệch quá nhiều.

Vương Thu ngồi ở bên cạnh mở một bao khoai tây chiên, lấy hai miếng nhét vào miệng, trêu ghẹo một câu: "Tranh tổng, anh có biết thứ tự trước sau không vậy, lúc Pink còn ngủ mơ, đội trưởng đã hẹn trước rồi."

Tả Đào đông cứng mà nói sang chuyện khác: "Sao hôm nay mọi người dậy sớm vậy ạ?"

"Như em đã thấy, nhanh chóng bổ sung thời lượng phát sóng, chúng ta đã nửa tháng không phát sóng rồi." Vương Thu một bên đáp lại Tả Đào, một bên nhìn bình luận, nói: "Ừ ừ, trận tiếp theo đánh với GGF. Sợ? Có cái gì phải sợ chứ, mọi người nên đi hỏi Star một chút có sợ hay không ha ha ha."

Nói xong lại quay đầu lại nhìn Tả Đào: "Đúng rồi Đào Bảo, em với ZZ thành Khuê Mật từ khi nào vậy, em không cảm thấy cái miệng của cậu ta rất đáng ghét sao?"

【 ZZ rất độc miệng, tôi đã từng cảm nhận qua! 】

【 Nhưng mà hình như đã một thời gian dài rồi cậu ta không còn nhận đơn nữa. 】

【 Tôi có phải bị ngu không, cư nhiên có chút nhớ cậu ta. 】

【 Lầu trên, tin tức thật không tốt, hiện tại ZZ là bồi luyện của Wildfire. 】

Vương Thu đầu tiên là "Chậc" một tiếng, mới nói: "Ừ ừ, ZZ đã được chúng tôi ký hợp đồng. Tôi thực sự thông cảm với những đứa trẻ ở đội thứ hai ......"

Tả Đào: "......"

Sau khi cố ý phớt lờ câu nói này, Tả Đào cũng không để ý đến cậu ta, tự mình trả lời Tư Tranh: "Đợi lát nữa đi. Giờ em đi gọi cơm hộp đã, chờ đội trưởng đánh xong, chúng ta ghép ba luôn?"

"Không được, anh đánh trước đây." Tư Tranh nhìn màn hình, vui đùa nói: "Fans với anh đã chờ nãy giờ rồi, nếu lại chờ nữa anh sẽ bị hệ thống đá ra khỏi trò chơi mất."

Tả Đào nói được, vừa mới lấy di động ra định gọi cơm thì nghe thấy thanh âm Tốn Thời Hàn.

"Không cần gọi, anh đặt rồi."

Tống Thời Hàn dùng mấy mũi tên bắn bay đầu người đối diện, ngước mắt liếc nhìn Tả Đào rồi nói: "Một lát nữa sẽ giao tới, em có thể đi xuống lấy đồ?"

【 Oa, tôi nhớ rõ ...... Fire đã ăn sáng rồi đúng không, lúc phát sóng trên miệng còn đang gặm bánh mì. 】

【 Để tôi làm phép tính trên đầu ngón tay, xét theo dòng thời gian, Fire đặt cơm hẳn là sau khi Pink tỉnh lại? Oa, tôi đã phát hiện ra cái gì đây! 】

【 Còn tính cái gì nữa, khẳng định là cố ý mua cho Pink. 】

【 Hỏi một chút, khi nào hai người kết hôn? 】

【 Đập 10 cái hoa hồng trang viên, không cần cảm ơn, coi như quà ra mắt gia đình. 】

Cùng lúc đó, bên kia thành thị.

Tô Nguyệt Yểu nhíu nhíu mày liễu. Hôm nay sáng sớm thấy Tống Thời Hàn mở phát sóng trực tiếp, nàng không hề nghĩ ngợi liền ấn vào, ý định thăm dò trình độ của Wildfire, nhưng sau khi xem một vòng, lại kết hợp với bình luận, luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm.

Hiện tại internet phát triển, mọi người thích cắn CP là một chuyện vô cùng bình thường, năm thành viên chiến đội FG bọn họ, đều có thể bị ghép thành 6 cặp CP cũng không có gì hiếm lạ.

Hơn nữa Tô Nguyệt Yểu đã sớm nghe nói về Fans CP của Tả Đào và Tống Thời Hàn, lúc trước còn không coi là chuyện gì quan trọng, nhưng gần đây lên hot search quá thường xuyên, cô liền để ý hơn một chút.

Trong video, ánh mắt của cô liên tục đảo qua đảo lại giữa Tả Đào và Tống Thời Hàn, vài phút qua đi, Tô Nguyệt Yểu mày càng nhăn chặt hơn, hiện tại hai người hiển nhiên không tương tác nhiều, nhưng cô chỉ cảm thấy giữa bọn họ vẫn có gì đó không đúng.

Đặc biệt là Tả Đào.

Chính là Tống Thời Hàn chỉ là thuận tay cho gọi cơm cho nó, có cần phải cười toe toét thế này không?

Trước kia sao không biết nó thích cười thế nhỉ?

Còn có Tống Thời Hàn. Ở dưới bình luận Fans của anh nói không sai, ở thời điểm này dùng sản phẩm đại ngôn không có gì vấn đề gì, nhưng dùng của Tả Đào thì lại thành rất kỳ quái.

Tóm lại, không giống như chuyện Tống Thời Hàn sẽ làm ra.

Nghĩ đến đây, Tô Nguyệt Yểu chậm rãi dời tầm mắt, liếc Lâm Thái Sâm đang cầm điện thoại đánh nhau. Sau một lúc, như đang suy tư gì đó cô nói: "Anh nói xem, hai người bọn nó sẽ không thật sự ở bên nhau chứ?"

Lâm Thái Sâm đầu cũng không nâng: "Ai?"

Tô Nguyệt Yểu trầm giọng nói: "Fire và Tả Đào."

"Cái gì cơ?!!"

Lâm Thái Sâm đột nhiên không kịp phòng ngừa mà bị sặc nước miếng, ho đến suýt chút nữa tay run rớt điện thoại. Không hề nghĩ ngợi liền vẫy vẫy tay: "Em đừng nghĩ quá nhiều, chỉ là mấy người ở trên mạng nói giỡn mà thôi. Sao có thể, hoàn toàn không có khả năng!"

Tô Nguyệt Yểu không quá yên tâm: "Lỡ may là thật thì sao?"

Lâm Thái Sâm ngữ khí chắc chắn: "Không có lỡ may."

Tô Nguyệt Yểu lắc đầu, lại nhặt di động lên tiếp tục nhìn chằm chằm màn hình điện thoại của mình: "Anh không hiểu đâu, bây giờ em có một loại cảm giác vô cùng kỳ lạ."

"Em cũng nói là cảm giác." Lâm Thái Sâm hoàn toàn không tin, còn cười cô: "Hơn nữa không phải lúc trước em nói rồi sao, về sau Tiểu Đào nó có nói yêu một con chó, em cũng muốn dâng cả hai tay chúc phúc cho nó?"

Nói xong, ông lại bồi thêm một câu nữa.

"Lùi một bước mà nói, nếu bọn nó thật sự ở bên nhau."

Lâm Thái Sâm ném cho cô quả bom cuối cùng, cười sảng khoái nói: "Thì không phải Fire tốt hơn một con chó sao?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net