Chương 26: Xỏ khuyên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit by imlingcheng

“Ưm…”

Quần áo ma sát không ngừng khiến Trần Dật Hoa khó chịu vô cùng.

Vì bộ ngực tự dưng có thêm trước ngực, đồng phục không còn vừa nữa, cúc áo miễn cưỡng cài vào sắp bung ra, áo như muốn tìm sự tự do. Không có đồ lót bảo vệ, áo căng chặt liên tục cọ vào đầu vú mỗi lần cơ thể chuyển động, khiến Trần Dật Hoa ngứa ngáy vô cùng.

Nhưng vấn đề lớn nhất là hạt nhỏ trên cơ quan sinh dục nữ kia, sau khi bị người đàn ông kia cắt phần bao thịt đế, thứ nhạy cảm đó sưng tấy lộ ra ngoài âm thần, quần lót cứ ma sát, hai chân cọ vào có thể khiến cậu phát dâm tại chỗ, phun nước dâm đầy đất.

Với lại, người đàn ông nói một câu “Được rồi, cậu đi đi.” xong là ném cậu xuống xe từ chỗ hơi xa cách trường, cậu chỉ có thể tự về trường, hai tay còn che hai điểm nhô lên trước ngực, đi đường cũng đi hai hàng, cúi gằm mặt sợ bị người ta nhận ra.

Đi được hai ba bước, cuối cùng không chịu nổi quần lót cọ lung tung, tranh thủ không có ai bèn tụt quần lót xuống, nhìn thấy người qua đường, nhất là mấy đứa bé thấp hơn cả váy cậu đều khiến cậu căng thẳng đến mức run lên.

Cuối cùng khi bước chân vào cổng trường, Trần Dật Hoa ngồi phịch xuống đất chẳng còn chút sức lực, nước dâm dính giữa đùi chảy xuống đất.

“Ái chà.” Một giọng nói vang lên: “Chẳng phải bạn học Trần Dật Hoa đây sao?”

Trần Dật Hoa quay đầu sang nhìn, là giáo viên sinh học.

“Lâu rồi không gặp, ài, vú bị chơi nảy nở luôn rồi à.”

Hắn híp mắt, tiến lên kéo Trần Dật Hoa dậy, nhưng lúc đứng lên lại cọ phải đế tử, khiến cổ họng tràn ra tiếng rên, hai chân mềm nhũn khuỵu xuống.

“Bên dưới sao vậy?” Nói rồi không để cho cậu phản ứng lại, vén váy lên cao, cúi đầu dí sát lại gần nhìn, xách bao hành nhỏ lên cao để lộ đế tử sưng tấy phía sau.

“Hưm ưm…”

Hơi thở ập lên đầu đế khiến Trần Dật Hoa run rẩy.

“Biết chơi thật.”

Sau khi giáo viên sinh học xem xong, ánh mắt chợt loé lên vẻ hứng thú, nếu không phải Trần Dật Hoa che lại kịp, chắc chắn mấy ngón tay trong không trung sẽ tóm lấy rồi. 

“Phó, thầy Phó, thế này sẽ bị cọ trúng, có cách gì giải quyết không?”

“Có.” Hắn cười đáp: “Nhưng phải đến phòng chăm sóc y tế một phen.”

“Nhưng bây giờ bạn học Trần Dật Hoa cũng không đi quá xa được nhỉ, thế tôi bế em đi nhé.”

Nói rồi thò tay bế người lên, sải bước đến phòng chăm sóc y tế. 

Trong phòng trống trơn, giáo viên y tế không có bên trong. 

“Tốt quá rồi, thế thì không ai cản trở rồi!”

Hắn thả người xuống, khoá cửa phòng lại, sau đó lục lọi trong ngăn kéo một phen, lấy ra mấy gói đồ.

“Nào, dạng chân nằm lên giường đi.”

Nuốt một ngụm nước bọt, Trần Dật Hoa bò lên giường dạng chân ra, hai cái lỗ bên dưới cũng hé ra theo thói quen vì bị đàn ông làm liên tục, giáo viên sinh học chỉ cười mấy tiếng.

“A… Hức…”

Một cái kẹp kẹp lên đế tử, cảm giác đau lẫn với khoái cảm nho nhỏ ập đến, sau khi chỗ đó bị phẫu thuật, tuy không thể nói là được đối xử tử tế gì, nhưng cũng không bị kẹp mạnh như vậy, mạnh đến mức hình răng cưa trên đó vĩnh viễn khắc lên đế hạch, như thể muốn bóp nát hạt nhỏ ấy, mà người kia chỉ dùng ngón tay khều phần hạt bị kẹp gồ lên. 

“Đừng kẹp mà… A…”

Đôi tay thò xuống bên dưới bị thầy giáo tóm lấy trói lên đầu giường bằng cà vạt, Trần Dật Hoa đá chân loạn xạ, nhưng cái kẹp kia không rơi xuống, mà còn lờ mờ cảm thấy nó cắn chặt hơn. 

“Đừng sợ.”

Thầy giáo thò tay cởi áo cậu, sờ lên hai bên vú, cúi đầu hôn lên môi cậu, dùng lưỡi tách môi răng cậu ra, luồng vào trong khoang miệng Trần Dật Hoa khiêu khích đầu lưỡi cậu, quấn lấy chơi đùa rồi thả ra, chơi đến mức Trần Dật Hoa thở không ra hơi, đến khi thầy giáo tha cho cái miệng của cậu, lúc rời môi còn kéo theo hai sợi tơ bạc, đế tử kia đã bị kẹp đến tê rần.

Thấy thầy giáo lấy kim bạc ra khỏi túi y tế, Trần Dật Hoa hoảng loạn, hai chân lại bắt đầu vùng vẫy. 

“Đạp nữa là tôi đâm thẳng vào luôn, người đau là em đấy.”

“Đúng, thế này mới ngoan, không đau đâu, đừng sợ.” Nói rồi hắn dùng kim bạc nhẹ nhàng đâm lên đế tử.

Thật sự, tê rồi không đau?

Nhưng lúc nghĩ vậy, bên dưới lại xuất hiện cơn đau dữ dội.

“Aaaaaaa”

Chỗ nhạy cảm đầy dây thần kinh ấy bị thẳng thừng đâm xuyên qua, cảm giác tê ban đầu biến mất trong thoáng chốc, chỉ còn lại đau đớn, cơ thịt đùi cũng căng chặt co giật từng cơn. 

Đợi vết thương ổn, không rỉ máu nữa, thầy giáo lấy một món trang sức ra khỏi túi, mở bao bì ra, khử trùng rồi đeo lên cho cậu. 

“Vừa khéo thấy được lũ đi dạo, không ngờ dùng nhanh vậy.”

Hắn sờ lên vòng khuyên có đính đá quý nhỏ rồi nhét vào môi âm hộ cậu, nói: “Em xem, đeo trang sức bên dưới thế này, nhét vào kẹp đi là có thể giữ âm đế trong âm thần.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net