Chương 1:Ờ thì số em nhọ!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-"Hoàng Triệu My"

-"Thưa mẹ,con có mặt"

-"Chuẩn bị xong chưa?"

-"Dạ vâng!"

-"Đồng phục"

Cô lấy tay phủi vài cái lên quần áo,tươi cừơi trả lời:"Đã ủi!Check in"

-"Giày thì sao??"

-"Đã mang!Check in!"

-"Điện thoạii"

Cô lấy địên thoại ra trước mặt,nhìn lên đồng hồ thì đã đúng bảy gìơ.

  Reng..Reng

-"ALO!"

Đầu dây bên kia trả lời:"Thưa Hoàng tiểu thư,mẹ người đã kiểm tra xong chưa?"

-"Triệu Lục Vy yêu mến của tớ,gọi cho cậu là đã xong quá trình kiễm tra"

-"Vậy ngừơi mau đến trừơng ngay đi, đừng để cô nương ta đây phãi đợi!"

Hoàng Triệu My dập máy,hí hửng túm ngay cái cặp chạy ra ngoài,không quên chào mẹ cô một tiếng:"Mẹ ơi!Con đi học"

Hoàng Triệu My bứơc ra khỏi nhà đã thấy chú tài xế đang đợi mình từ lúc nào.Thấy cô,chú lịch sự chào hỏi:"Cô chủ,chào buổi sáng!"

-"Con chào chú Hàn...Chúc chú một ngày tốt lành"

-Cảm ơn cô chủ,cô mau lên xe để tôi chở cô đến trường,không thì trễ mất.

-"Dạ vâng!"

Tới trừơng,cô đã thấy bóng dáng con bạn thân đứng ỡ trứơc cổng.Phãi công nhận một điều, Triệu Lục Vy rất xinh đẹp,tuy Vy Vy không đc sở hữu cái nét dể thương và đáng yêu như Triệu My, nhưng xét về tổng thể,Vy Vy có một chìêu cao trên 1m6 khi chĩ mới 13t, làn da trắng nõn với đôi mắt biết cừơi, nếu nói đến cái dáng gầy như cây tre cũa Triệu My thì không thể so sánh với thân hình của Vy Vy đựơc.

-"Vy Vy ơi ơi!".Cô nàng mới bứớc ra khỏi xe đả chạy ào tới.

Bịch..Oạch..Á

Ôi!Thôi rồi........

-"Con nhỏ này!Không ý tứ j cã.Mới sáng sớm đả chụp ếch r thấy chưa!"

Triệu My đứng dậy,mếu máo khóc:"Hu hu!Mi có phãi là bạn ta ko vậy?Thấy ta té mà ko thèm đỡ,ở đó mà chọc tức ta!!::>_<::::>_<::"

-"Ta đang gíup mi chữa cái bệnh loi nhoi đấy.Không lo mà cảm ơn,ỡ đó mà đòi hỏi"

Nói dứt câu,Vy Vy thấy con bạn đang nhìn mình bằng ánh mắt thẩn thờ,miệng mấp máy:"Vy Vy..Vy Vy"

Lục Vy nhăn mặt khó hiểu.Té xong r bị ma nhập lun r.

-"Coi chừng. Đằng sau sau.."

╰_╯

-"Hả??"

Nó quay lưng lại,thấy một đám nữ sinh đang chạy tới..Haizz,khõi phải nói....

Đùng đùng chéo chéo..Rầm rầm..Bịch bịch (các bn thõa sức tưỡng tượng nhé)

Tội nghiệp! Hai thân hình mỏng manh đã nằm dứơi lòng bàn chân của các chị nữ sinh iu vấu.Lục Vy cố gắng đứng dậy,miệng chưa kịp chữi đã thấy Triệu My lên tiếng gìum.

-"Ôi!Mấy con điên,gặp thần tượng hay gì mà nhao nhao như thế"

-"Thì đúng rồi .Gặp Hạo Thiên Ân mà....á á.  Thiên thần của ta.."

(Bật mí: Cô nương Triệu Lục Vy cực kì mê trai)

Triệu My quay người,tay vỗ cái lưng đau nhói đằng sau,miệng thì trách con bạn hám zoai:"Bị té dập mặt mà vẩn ở đó mà ngắm zai,ta đang nghi mi có phãi là bạn ta không nữa.Cái tên Hạo Thiên Ân là thằng nào?Không lo giữ cái đám fan tác quai tác quái chứ.Dám làm bổn cô nương ta đây dập mặt,gãy lưng à!" @@

Không thèm xía tới cái bọn sao Hoả đó.FAN gì chứ,cũng là con người mà có cần sùng bái như v không.

-Anh Thiên Ân ơi!Tụi e iu anh

Yêu nữa cơ à.Hỉ mũi còn chưa sạch mà iu đương gì.Đúng là con nít ranh!!!

Cô vẩn quay lưng đi vào trừơng,đc một đoạn thì quay lại hét lên:"Cái con Triệu Lục Vy kia!Ngươi không.."

Nửa câu kia chưa kịp thốt lên đả bị một bóng dáng cao lớn đi ngang qua,vì khoảng cách khá gần nên lở đâm vào lưng.Theo quán tính cô ngã về phía trc,đang cân bằng lại thì đã bị một đám người tông vào..

Tập 2 bắt đầu:Đùng chéo á á bịch bịch.Mẹ ơi!Hôm nay là cái ngày quái gì thế!Cái đám fan kia,có cần ta xây cho một cái đền thờ cho thần tượng mấy người không?Mỗi ngày cúng giùm ba cây nhang nhé!(Fan:Ok!Xây đi!Ý tưởng hay).Còn cái tên Hiên An Thiên Ác gì đó(Ng ta tên Thiên Ân bà cố nội),ta yêu cầu nhà ngươi lo mà chi tiền khám mắt cho đám fan điên kia đi,lúc nào cũng phải đâm sầm vào ng ta mới ăn cơm nổi à.(Fan:Xí!Ai bĩu mi đứng gĩưa đường đi cũa bọn này)

Cô lết cái mạng cuối cùng vào lớp.Tới cửa đã thấy con bạn quỷ quái cười tét le tét lét.

-"Ế!Tiểu My!Ngươi sao vậy?"

Lòng kiên nhẫn của cô đã đến cực điểm

-"Cái con này!Ta hỏi mi lần cuối là mi có phãi bn ta không vậy?"

-"Không lẻ ta là mẹ ngươi.".Mặt Lục Vy vẩn tỉnh bơ như sáo.

Triệu My nuốt cơn tức của mình xuống, cô như múôn nhào tới con bạn vô tâm xé ra làm đôi cho rồi.Bình tĩnh nào!Đang ở trong lớp.Mi không đc lm truyện bậy bạ.Phù phù

-"Mà cái tên hắc ám đó là thằng nào vậy?"

Lục Vy mở to con mắt:"Hắc ám..Ai cơ?"

Ơ hay nhễ!Mình hỏi nó rồi nó hỏi ngựơc lại mình!!

-"Là cái thằng mà mi sùng bái như thần tiên ấy"

-"Mi nói gì??Dám gọi Hạo Thiên Ân của ta bằng cái tên hắc ám đó sao?Mi có tin là ta lấy phi đao chém mi thành một trăm mảnh rồi ném xúông sông Hoàng Hà không?"

Triệu My khoanh tay trứơc ngực,bực bội nói:"Cái đồ mê trai!Mi có biết vì cái tên Thiên Ân quỷ thần và bọn Fan đáng ghét kia mà hình tượng mỏng manh của ta đã bị chà đạp một cách vô lương tâm không?Huhu"

-"Ai thèm quan tâm chứ!Thử hỏi một anh chàng vừa đẹp trai,lạnh lùnh, nhà có quyền có thế mà mi không mê mới lạ."

Đang đắm chìm trong mơ mộng thì cô nàng bị dội cho một xô nước lạnh vào người

-"Đẹp zai có đào ra tiền không?"

-"Mi cẩn thận cái mồm dùm ta.Không thì tụi fan cho mi một trận nhừ tử bây gìơ."

-"Ta không sợ ".

Vy Vy đứng dậy,hai tay chắp lại với nhau:"Nam mô.Hôm nay chính là ngày cuối cùng mi còn sống trên cõi đời.Để ta ra ngoài mua cho mi cái quan tài.Mi thích màu gì?"

Triệu My mắt chữ O miệng chử A:"Ý của người là sao?"

Một giọng nói đầy ma khí phát ra từ sau lưng:"HOÀNG TRIỆU MY, cậu vừa nói gì về anh Thiên Ân của tụi này"

Nó quay ngừơi lại,mắt trái giật liên hồi.Hồn như bay lạc lối,nó nhìn Vy Vy bằngánh mắt thành khẩn.Vy Vy vẩn thản nhiên ngồi bắt chéo chân,tay chống cằm như đang đợi có kịch hay:"Đừng lo!Ta sẽ mua cho mi cái hòm thật là đẹp "

Ôi!Bạn tốt thật!

Một âm thanh khiếp đảm....

-"Á á á..a a a a a a a"

Tiếng gì vậy??

-"Cứu..Á á á"

(Dân chúng:Oách đờ hợi?? @@)

Trong sân trường rộng bao la, chim hót ríu rít.Có một đàn mèo đang rượt một con chuột bé nhỏ đáng thương.Á!Mẹ ơi!Tha lỗi cho con!Kiếp sau con hứa sẽ làm tròn bổn phận làm con cũa mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net