Chương 65: Căn cứ bí mật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đi đến một cái cây to ơi là to nhưng ẩn mình sâu trong khu rừng nhỏ này, Nam và HongKong nhảy xuống cái hốc ngay rễ của cái cây. Không để ý rằng.....

Cái hốc ban đầu nhỏ nhưng ngày càng rộng rãi ra, rộng lớn. Rồi sau đó một nguồn sáng chiếu vào mắt.

Cái hốc đó thật thần kì, một nơi khác hiện ra.

Một cánh đồng hoa bao la, một chân trời xa tít tắp, một màu trời trong xanh đẹp đẽ, một màu nắng vàng ươm ngọt ngào, một con suối trong trẻo như tiếng hát.

Những đám mây trắng xoa trôi lênh đênh lạc lối giữa trời, những giọt nắng chảy đầy vai, những cột cây cổ thụ to lớn che mát, những đàn bướm bay lượn xung quanh, những cơn gió mát mang mùi hạnh phúc bay thoảng qua.....

Quá tuyệt vời!

Việt Nam và HongKong đi ra cái cây to nhất gần đó. Nó là một cây Dương Liễu [Chi Liễu].

minh họa__

Bóng mát tỏa ra, nó lôi một cái hộp gỗ ra. Một bộ bài gỗ.

[Trò này tôi hay chơi với mấy đứa bạn mà cái luật nó khó hiểu lắm, không biết mấy bác hiểu được không nữa:'))]

Luật chơi như sau: Bộ bài có 52 lá, tùy mà có thể chia ra thành hai hoặc bốn phe. mỗi con có một giá trị khác nhau [Giống bích chuồn rô cơ á=)) nhưng cái này chơi từ At lên K=))]. Ai có con lớn nhất [K rô] sẽ đặt câu hỏi hoặc thử thách khác nhau [ giống trò True or Dare ấy] rồi sau đó cứ đặt hỏi hay thách theo vòng kim đồng hồ [hoặc ngược lại]. Ai có con bé nhất [3 bích] sẽ trả lời. Sau đó chơi theo quân bài lớn dần. [Nếu trùng hợp người có nước tiếp theo mà lượt đặt hỏi thì để đứa bên cạnh đặt]. Nếu không làm được thì sẽ phải uống 2 ly nước, và bốc thêm một lá bài bất kì mà đối phương đã bỏ xuống [Khi bỏ bài xuống phải úp lại, khi bốc phải xáo bài lên]. Ai hết bài trước người đó thắng, bộ câu hỏi cứ 2 lượt chơi đổi một lần. [Bọn tui chơi cái này trong giờ giải lao xong cứ vào giờ là lại xin đi vệ sinh, tại uống nước nhiều quá=)) nhưng tại trò này mà cả bọn lôi ra biết bao nhiêu bí mật của nhau].

Trong trường hợp này không có nước, nên thay bằng Nam sẽ hít đất 20 cái nếu không trả lời được. Còn HongKong sẽ là 10 cái.

Hôm bữa Nam đã bày ra trò này, khiến cho HongKong thua thảm hại.

Nên nó quyết đánh thắng lại Nam. Nhưng lần này...

_Hahaha! HongKong, hôm qua ai hùng hổ tuyên bố sẽ đánh bại tôi vậy ta? Ai thế? Và giờ lại thua thảm hại đây chứ! Muahahaha!!_ Nam cười phá lên như được mùa làm nó thấy hổ thẹn chết đi được. Mặt nó đỏ lên như lửa [mặc dù đỏ sẵn=))], nó tức quá, hét lên.

_An Nam chơi xấu đúng không! Tại sao ta lại không thắng được tỷ?!_ [*đã đổi xưng hô]. Nó trợn mắt lên.

_Hả? Đệ xấu xa thì có! Ta có làm gì đâu chớ?! Là tại đệ không dám đối diện với sự thật mà thôi. Nếu đệ muốn thắng ta, phải cởi bỏ hết sự giả tạo đi, phải lột cái vỏ bọc kia ra...Đệ là một đứa trẻ 8 tuổi, bây giờ, đệ chỉ có thế. Không phải làm hoàng tử giỏi giang tất cả mọi việc nữa...hãy là chính bản thân thì tất nhiên đệ sẽ thắng thôi! Chứ HongKong đã thấy có nô tỳ nào mà láo như ta chưa? Dám chê rồi còn nhận Hoàng tử là đệ đệ nữa!_ Nam xoa đầu nó.

_....Chưa....Ta nghĩ tỷ to gan lắm mới dám làm vậy! Nếu người tỷ phục vụ không phải là ta...mà là China hoàng huynh thì tỷ đã bay đầu từ lâu rồi!_ Trầm xuống, nhưng sau đó liền gạt bỏ. Nó hưởng thụ cái xoa đầu từ cậu.

_Haha, to gan là một phần đó. Nhưng ta đang sống thật với bản thân mình....Vì ta là chính ta! Ta sống cho ta, chứ không phải cho người khác! Ta làm cho mình chứ cho ai? Tiền ta ta có quyền tiêu, áo ta ta có quyền mặc! Lẽ nào ý ta ta không có quyền làm? Tất nhiên ai cũng có quyền làm theo ý mình. Chỉ là....họ có DÁM hay không thôi!_ Cậu mỉm cười, rồi kéo cả nó xuống nằm trên bãi cỏ.

_Dám...hay không?_ Nó thắc mắc.

_Ừm...Con người ham sống sợ chết, không dám đứng lên vì nhân quyền của mình. Nếu họ Dám đứng lên, họ sẽ được đền đáp xứng đáng thôi!_ Nhìn tán cây lay động, cậu và nó vô thức mỉm cười. Nhưng một tiếng động làm cả hai giật mình.

_AI ĐÓ?!_ Nam giật thót, đem HongKong giấu diếm vào lòng.

_L-là ta....._Một thân ảnh bước ra, nhỏ con.

Nghe cái giọng, HongKong biết ngay là ai.

Lại là ****!!!!

___________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net