Hai chúng ta!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa hè đó,Anh và Em có nhau.

Chúng ta bên nhau bao lâu rồi anh nhỉ?
Chúng ta đã làm cho nhau những gì,Anh còn nhớ không?

Cuộc sống của em có anh là điều may mắn.Anh là ánh sáng nơi em, là mặt trời của em. Và,Anh nói với em rằng " em là cả thế giới của anh,anh yêu em Build."Câu nói đó em sẽ không bao giờ quên,anh à.

Bé nhỏ của anh, thế giới của anh.Em ổn chứ? Anh nhớ em rồi Build à.


24.02.2xxx

Dưới cơn mưa, có hai người con trai, một lớn một nhỏ đang thì thầm với nhau.Trao cho nhau cái ôm và những nụ hôn thật ngọt ngào.
Bible:Bé con,anh yêu em nhiều lắm.
Build:Em cũng yêu Bơ của em nhiều lắm.
Trời tạnh,hai người họ trở về nhà -nơi được coi là hạnh phúc của họ.Ngôi nhà chứa đầy tiếng cười tiếng nô đùa của hai người họ dành cho nhau. Cứ ngỡ cuộc đời họ sẽ mãi mãi vui vẻ hạnh phúc như vậy, nhưng lại không như họ nghĩ .
Với thế giới hiện tại,ai ai cũng tất bật với cuộc sống,ai ai cũng phải lo về tiền bạc .Và Bible cũng không ngoại lệ.Anh thường xuyên phải đi làm về khuya.Đi làm để lo cho Em, để lo cho cuộc sống của hai đứa sau này .
Ngày ngày,Anh đi làm,Em ở nhà chăm lo nhà cửa bếp núc.Em cũng muốn đi làm, muốn giúp Anh nhưng Anh lại nói với Em "Build ngoan.Anh sẽ đi làm nuôi em, được không?" Em đành phải chấp nhận thôi, bởi vì Anh của Em thương Em lắm, sợ vất vả cho bé cưng của Anh .
Mỗi sáng, trước khi đi làm,anh lại dậy sớm nấu đồ ăn cho em , gọi em dậy và cho em ăn sáng.Và cũng không thể thiếu những nụ hôn chào ngày mới của hai người được.

Cứ tưởng sẽ yên ổn như vậy, nhưng dạo này, hình như họ không còn ngọt ngào như trước nữa.

27.4.2xxx

Ngày hôm nay có lẽ là ngày mà hai người họ khó có thể quên được.Anh lớn vậy mà đã lớn tiếng với Em nhỏ.Chỉ vì em muốn được ở gần anh mà anh lỡ lời với em .
Build:Anh ơi,anh nhìn em một chút có được không anh?Em hơi nhớ anh rồi.
Bible: Build ngoan,anh phải làm việc mà,đợi lát nữa anh ôm em ngủ, được không?
Build:Anh lúc nào cũng công việc, còn em thì sao,em là gì của anh chứ.
Bible:Em thôi nói linh tinh đi được không?Anh đi làm mệt rồi để anh yên có được không?
Build:Anh lớn tiếng với em sao ?Em chỉ là nhớ anh một chút, muốn được anh ôm thôi mà.Tại sao lại quát em chứ.
Bible:Anh xin lỗi là do anh không kiểm soát được mình.Em ngủ trước đi.

Build giận chứ, tại sao anh lại quát mình, mình là người yêu anh cơ mà.Nhưng thôi chắc có lẽ do áp lực công việc quá thôi nhỉ.Ngày mai chắc sẽ tốt hơn thôi.

16.8.2xxx
Hôm nay là ngày kỉ niệm của họ.Em nhỏ ở nhà làm bánh kem đợi người kia trở về.Chờ anh từ chiều,em nóng lòng liền gọi cho anh"Anh ơi anh về chưa?" Nhưng đổi lại, với giọng nói ngọt ngào của em ,anh lại bực tức "Em biết anh đang đi làm mà,sao em cứ làm phiền anh vậy nhỉ?Hôm nay anh về muộn em không cần đợi anh đâu"Sau đó là tiếng 'Tút' tắt máy của anh.Em chỉ muốn anh về với anh thôi,hôm nay là ngày kỉ niệm của chúng mình mà .Tại sao lúc nào anh cũng đi làm đi làm thôi vậy.Anh ngày xưa của em đâu rồi.
Ngồi trong bóng tối, với căn nhà trống vắng,trong lòng em từ buồn tủi thành tức giận.Nỗi tức giận của em bùng phát,em gạt đổ bánh kem, gạt bỏ mọi thứ. Quá khứ ùa về.Bây giờ thì em không cần gì nữa kể cả anh.

_Build bị bỏ rơi từ nhỏ,ba mẹ cũng không nuôi em chỉ có bà ngoại chăm em từ bé.Đến khi em 20, bà em qua đời.Từ đó em sống trong sự dằn vặt đau đớn nhớ thương bà và kể từ đó em cô đơn,em không còn ai để tựa vào nữa.Nhưng rồi anh bước vào cuộc đời em cho em hạnh phúc rồi cuối cùng chính anh đã là người đẩy em ngược trở về quá khứ -cái quá khứ đau thương ấy_

Em bước vào phòng tắm,ngâm mình vào dòng nước mát lạnh rồi từ từ thiếp đi.Trong cơn mơ,em gặp bà,em gọi bà nhưng bà không trả lời cứ thế mà bà dần biến mất.Em không biết có thể làm gì nữa, những câu nói đó của anh đã làm cho tim em đau thắt lại.Anh biết mà,em không có người thân, không có gia đình.Từ khi quen anh em từ lâu đã coi anh là nhà của em rồi.'Anh ơi,Bible yêu quý của Build' .Em lại đắm chìm trong quá khứ khi có anh yêu thương rồi lại ngủ thiếp đi.Khi em tỉnh dậy đã là 5h sáng rồi.Và em đang nằm trên giường.Em biết Bible đã về và mang em vào đây nhưng em thực sự không có can đảm để có thể nói chuyện với anh,em cảm thấy anh không còn yêu em nữa rồi.Có lẽ em nên chấm dứt mối quan hệ này nhỉ?

Ngày hôm sau , khi hai người đang ăn tối với không khí vô cùng ngột ngạt . Giọng em nhẹ cất lên"Anh à,em có chuyện
muốn nói.Chúng ta , dừng lại đi ." Anh bất ngờ lắm . Không tưởng rằng em sẽ nói câu này ngay lúc này.Anh không muốn chia tay đâu nhưng khi anh nghĩ tới em,anh lại thấy mình làm tổn thương em nên anh chấp nhận với em ."Anh đồng ý."

Và kể từ ngày đó hai chúng ta xa nhau.










Góp ý giúp tui ná♥️
Love you all.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net