CHƯƠNG 3 : TAM THÊ TỨ THIẾP!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

***chú thích: (&¥#%$) <= lời của tác giả.
( giải thích thêm: để dễ hiểu và không bị lặp ý thì những suy nghĩ của nhân vật sẽ được đưa vào trong 《》, hành động thì [], chư vị đọc kĩ, hiểu cốt truyện giùm tại hạ! )

Chuyện mọi người ngạc nhiên cũng là điều dễ hiểu. Trước nay mỗi khi nhắc đến Lâm thiếu là Mộc Tịch đều xun xoe nhảy xổ tới, giờ lại tỏ ra thờ ơ như vậy, còn trưng ra bộ mặt giống như đang cam chịu lắm. Nhân sinh hết thảy đều cảm thấy bất thường.
- Nếu con đã nói vậy, không bằng cứ nghe theo lời đề nghị của Lâm gia. Dù sao chúng ta cũng không thiệt gì, lại còn nâng cao được chỗ đứng trong thành của Mộc gia.
Mộc Uyên kia cũng có cảm tình với Lâm thiếu từ lâu, nay nghe lão phu nhân nói vậy thì ngỏ lời :
- Nãi nãi, người có thể nói với Lâm lão gia... cho con làm trắc thê không? Con cũng không có ý gì đâu a [ xua xua tay ], chỉ là sợ Đại tỷ một thân một mình nơi đất khách sẽ không quen...
- Được, con ưu tú như vậy, chẳng đợi con nói ta đã sớm an bài rồi.
Mộc Tịch nghe vậy, phải cố nén không bật cười trước lời nói kia. 《 Thời xưa đều giả trân như vậy hay sao? Cười chết ta rồi 》, y không ngờ là cổ nhân có thể cả tin những diễn xuất mang tính nghiệp dư như vậy. 《 Quá nhiều sơ hở. Để bổn tiểu thư xem ngươi diễn xuất giỏi đến đâu. 》Nghĩ vậy, Mộc Tịch vừa che miệng vừa trở về Noãn Huê Uyển.
Về phần Mộc Uyên, dù đã đi được bước đầu rất thuận lợi nhưng có điều y vẫn chưa thoả mãn. 《 Tại sao vô dụng như ả lại được làm chính thê, còn ta lại chỉ có thể làm tì thiếp? 》, y bắt đầu nhắm mắt bày mưu tính kế cho sau này.
Mộc Uyên chỉ kém Mộc Tịch một tuổi, dung mạo chẳng khác lắm với những gương mặt quần chúng, kiến thức cũng không nhiều. Thế nhưng, trước mắt thiên hạ y lại là mẫu con dâu lý tưởng của mọi gia đình : tốt tính ngoan hiền, nữ công gia chánh, tài đức vẹn toàn ( hầu như đều lấp liếm mà thành ); còn Mộc Tịch thì được xem là tuỳ tiện, ẩu đoảng và có phần ngu ngốc. Do vậy nên tất nhiên, họ không phục để Mộc Tịch làm thiếu phu nhân, đối mặt với khó khăn trước mắt này, y thiết nghĩ nên lờ đi thì hơn!
Lâm Hạo Hiên, khi biết đến sắp đặt này thì kịch liệt phản đối. Phần là do chưa màng yêu đương, phần là y không thể nào chấp nhận nổi cái cô Mộc Tịch ấy.
- Phận nữ nhi mà không ai có thể tìm ra ở cô ta một chút hiền thục !?
Nói đoạn, y quay luôn ra thư phòng đọc sách, không thèm để ý đến vị phụ thân đang tức tối nơi kia và cả sự xuất hiện của 'Mộc Nhị tiểu thư'...
Thời gian trôi mau, ngày thành thân cũng đã tới gần. Mộc Uyên đang hân hoan sắm sửa nhiều thứ cho hôn lễ. Thế nhưng, ở Noãn Huê Uyển, trên bộ bàn ghế đặt dưới gốc cây anh đào đang nở rộ, Mộc Tịch lại đang ung dung ngồi ăn bánh thưởng trà, ngắm hoa rơi chim đậu. 《 Ả này không phải bị ngốc thật đấy chứ? Bình thường lẽ ra nên vui sướng đến ngây người mới phải,.. 》nghĩ vậy nhưng Mộc Uyên lại mừng thầm vì sự 'ngu ngốc đáng có' này của Mộc Tịch. Chậc, không phải y sẽ dễ dàng tiếp cận Lâm thiếu hơn hay sao?
     Tối đêm trước hôm tân hôn, Mộc Tịch không ngủ được. Không phải vì hồi hộp hay vui vẻ gì, mà chính là... ngủ không được. Y dạo qua vườn hoa,  đến cạnh hồ sen đứng ngắm thanh phong viên nguyệt, khẽ vuốt mái tóc. Chợt nhận ra điều gì, y kêu lên :
- A,..
《 Chết rồi, sao mới đó mà đã phải gả cho người ta rồi? Mình ở đây mới chỉ có 17 tuổi, mà tuổi thật cũng mới 21, sao phải lấy chồng sớm như vậy  T^T ? Chưa kể có khi còn phải sanh con,... Aiya sao không nghĩ ra sớm hơn cơ chứ,...#&@+*@-, chẹp, đành tự xoay sở vậy. 》Mộc Tịch quay về phòng, đem theo sự bất an vào trong giấc mộng.
     Sớm hôm sau - cũng là ngày diễn ra lễ thành thân. Đầu giờ Mão, Mộc Tịch đã phải dậy để chuẩn bị cho thật tươm tất. Lâm thiếu kia rõ ràng là bị ép thành thân nên sát giờ mới tới, lại bàng hoàng nhận ra khi có tới... 2 nương tử?
- Phụ thân? Sao con chưa nghe chuyện này?
- Chuyện này? Ta đã nói chuyện hôn lễ từ lâu, ý con là..?
- Không phải chỉ lấy một mình Mộc Tịch sao?
- Ta có nói chỉ lấy Mộc Tịch sao? Mộc Tịch là chánh thê, còn Mộc Nhị tiểu thư - Mộc Uyên kia sẽ làm Nhị phu nhân của con...
Lâm Hạo Hiên là một người hướng ngoại, có suy nghĩ tân tiến hơn cả nên y khó lòng chấp nhận được tập tục tam thê tứ thiếp này. Nói tới hôn lễ, Hạo Hiên chỉ đến cho có, mọi thủ tục đều làm rất hời hợt, đến giờ cơm cũng không ở lại ăn mà đi luôn. Mộc Tịch không để ý nhưng Mộc Uyên lại cảm thấy khó chịu đâu đó, chậc chậc,...
---------------
Híu hiu, xin lỗi chư vị vì sự chậm trễ này TAT.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC