Đặc Thù Không Gian 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Dưới ánh trăng, hai thân thể chậm rãi dung hợp với nhau.

Sau một giờ mây mưa, hai người ôm nhau ngủ.

…………………………….

…………………………….

Sáng sớm, khi ánh sáng xuyên vào trong phòng, Long Vũ mở to mắt, tỉnh lại.

Nhìn thấy Thi Nhân vẫn còn ngon giấc, vẻ mặt kiều diễm thỏa mãn, Long Vũ cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên trán nàng. Giờ phút này, Thi Nhân đang nằm nghiêng người, bờ mông căng tròn trắng nõn hiện ra trước mắt hắn. Nuốt nước miếng, bàn tay Long Vũ đưa qua, nhẹ nhàng vuốt ve bờ mông đẹp.

Thi Nhân tỉnh lại, thấy nam nhân đang đùa bỡn bờ mông mình, trong lòng dâng lên một cảm giác ngọt ngào cùng thẹn thùng. Long Vũ thấy Thi Nhân tỉnh lại, nhẹ giọng vỗ về:

- Cứ ngủ tiếp đi…

Thi Nhân nghe vậy, hai tay ôm lấy cổ nam nhân, can đảm cầu ái:

- Anh Vũ, em còn muốn…

Thi Nhân kiều mị nhìn hắn, khiêu khích nói.

Long Vũ tất nhiên không cự tuyệt. Trong phòng lại tiếp tục trình diễn một cảnh phim mà chúng ta xem xong thường phải xóa history.

Mà lúc này, trước cửa sổ xuất hiện một bóng người. Mỗi lần Thi Nhân phát ra tiếng rên rỉ, cũng làm cho bóng người kia run rẩy.

La Lâm nhanh nhạy bao quát toàn bộ tình huống xung quanh.

Sau khi nghỉ ngơi, Thi Nhân hầu hạ giúp Long Vũ mặc quần áo rời giường. Ra khỏi cửa phòng, trong sâu viện, dường như có một nam một nữ đang giằng co.

Nam chính là Hắc Thiên Ma Thần đẹp trai phong nhã. Mà nữ chính là mẹ của Thi Nhân, Dao. Hai người cứ như vậy đứng trong sân, trừng mắt nhìn nhau.

- Mẹ…

Thi Nhân hơi kinh hãi, vội vàng đi tới thấp giọng nói:

- Mẹ, tại sao mẹ lại gặp phải tên sát tinh này…

Hắc Thiên Ma Thần mỉm cười:

- Nha đầu không được nói bậy, việc này không được trách ta. Kỳ thật ngươi cùng tiểu tử Long Vũ nên cảm tạ ta.

- Ngươi có ý gì?

Long Vũ lo lắng Dao xảy ra chuyện, vội vàng đứng giữa hai người.

- Hắc hắc…

Hắc Thiên Ma Thần liếc nhìn Dao một cái, mập mờ cười. Nói với Long Vũ:

- Kỳ thực sự tình rất đơn giản. Có người trong phòng đang chơi trò yêu đương, có người bên ngoài nghe lén. Mà ta vừa giúp các ngươi bắt được người nghe lén.

- Hắc Thiên, ngươi nói bậy bạ cái gì thế?

Hai tay Dao chống nạnh, tức giận quát một tiếng:

- Ngươi nói là ai nghe lén?

- Ha ha…

Hắc Thiên Ma Thần nhất thời không nhịn được cười:

- Dao ơi Dao, cách nhiều năm như vậy, ngươi vẫn là đần hay là ngốc nghếch. Ta cũng không nói ngươi. Đương nhiên, hiện tại ngươi đã tự mình thừa nhận.

“…”

Lời vừa nói ra, hai má Dao lập tức ửng đỏ.

Thi Nhân đứng ở một bên, dường như cũng minh bạch, trong lòng có chút khó chịu.

Nhưng biểu tình của Long Vũ cũng bình thường. Về chuyện nghe lén, Dao cũng đã từng làm. Long Vũ cũng là thằng không kinh sợ khi thấy chuyện quái dị.

Nhưng mà đối với tâm tư của Dao, hắn cũng có chút đoán không ra.

- Hắc Thiên, ngươi là tên chết tiệt. Ngươi đi theo ta, ta có chuyện hỏi ngươi.

Dao dường như thấy chuyện xảy ra vô cùng xấu hổ, nói to một tiếng, lập tức liền xoay người ly khai.

Hắc Thiên đi hai bước, lập tức quay đầu nói với Long Vũ:

- Ha ha… Chớ để trong lòng. Mẹ vợ xinh đẹp của ngươi, có điểm ham mê như vậy, là chuyện riêng của nàng ta.

- Tiểu nha đầu, đừng ghen tị.

Hắc Thiên dặn dò một tiếng, lập tức dựa vào khí tức của Dao đuổi theo. Long Vũ cùng Thi Nhân đứng tại chỗ đưa mắt nhìn nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net