Chap 39: Mộng xuân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giấc mơ, những trải nghiệm hay ảo tưởng xuất hiện trong trí óc khi con người ta ngủ. Nó như một bộ phim dài kì trên ti vi hay một cuốn tiểu thuyết dài tập vậy. Phần lớn con người sẽ cuốn theo giấc mơ ấy cho đến khi tỉnh táo mà thức giấc. Giấc mộng, giấc ngủ có chiêm bao. Theo quan niệm của những người chán đời, nó thể hiện những cảnh hão huyền và ngắn ngủi. Dazai Osamu là một ví dụ điển hình cho định nghĩa đó.

Thân ảnh nhỏ bé của thiếu niên tóc cam đang nằm sấp dưới hắn đây khiến Dazai phải bàng hoàng sực tỉnh mà nhìn nhận lại thứ trước mặt. Dáng hình quen thuộc của thanh mai trúc mã hắn thường ngày nóng nảy, kiêu ngạo là như thế, giờ đây chỉ còn là bóng lưng trải đầy dấu hôn đang run rẩy từng đợt. Trông y như một con mồi không thể kháng cự được kẻ đi săn, chỉ biết nằm đó rên rỉ chờ đợi những điều tiếp theo sẽ xảy ra với nó.

Nếu đây thật sự là một giấc mộng, xin đừng đánh thức hắn dậy.

Thầm nuốt nước bọt một cái, Dazai chầm chậm đưa tay lên gáy của người đang nằm dưới thân mình. Cả tấm lưng trắng của Chuuya, nơi đó là hằn lên vết cắn rõ ràng nhất. Chuuya khẽ run lên, điều đó đã làm cho Dazai dậy lên một cái gì đó trong lòng. Thứ đó khiến hắn cảm thấy khó thở... và cũng thật hưng phấn.

Ra đây là thứ gọi là "dục vọng".

- A... hức...

Chuuya rên lên, tay ôm chặt lấy tấm ga giường. Dazai cũng giật mình. Hắn chỉ mới hưng phấn có chút xíu thôi mà? Dazai nhìn xuống... Ra là "thằng em" của hắn đã ở "bên trong" thanh mai trúc mã trước mặt này rồi.

Đến nước này rồi thì hắn cũng không muốn nghĩ ngợi thêm gì nữa. Bên trong của cậu ấm, nóng và ướt lắm, điều đó đã đủ để khiến Dazai phát điên lên rồi. "Miệng dưới" rên rỉ chưa đủ, miệng trên đã chiếm hết phần, không phải hắn thì ai cũng phải điên lên thôi.

Mà sẽ không còn ai nữa đâu, Chuuya là của một mình hắn, ít nhất là ngay thời điểm này.

Dazai cúi người xuống sát tai cậu, hít một vòng chỗ đấy, cảm nhận mùi hương mà hắn luôn hằng ao ước, điều mỗi ngày hắn đều cố gắng vụng trộm. Dazai còn cảm nhận được rằng, tai của Chuuya đang đỏ lên. Dazai lại hít một hơi nữa, đặt lên tai của người dưới thân mình một nụ hôn nhẹ rồi chẳng nói chẳng rằng thúc mạnh vào trong.

- Á! Hức...~

Chuuya ngửa cổ lên rên lớn một tiếng, tay theo phản xạ nắm chặt lấy ga giường. Toàn thân run rẩy như có một luồng kích thích chạy dọc sống lưng từ hậu huyệt đến não. Đầu óc cậu mụ mị, cả gương mặt đỏ bừng, lớp sương mờ phủ trong đôi mắt xanh kia khiến cậu không thể tiếp nhận thứ gì trước mặt mình được. Mà có muốn cũng chẳng thành công, cậu đang nằm sấp, bởi vậy nên người trên thân cậu sẽ chẳng thấy được gương mặt này hiện tại xinh đẹp đến nhường nào.

Phía Dazai thì không ổn lắm. Hậu huyệt co rút mãnh liệt, chiều chuộng ôm chặt lấy hắn. Ấm, mềm, ướt và chặt, đó là những gì Dazai đang được "thử nghiệm". Dù có hơi khó khăn một chút nhưng hắn vẫn thúc mạnh vào trong. Dường như hắn không thể nói được, vì vậy nên Dazai chỉ có thể đi vào bên trong cậu một cách mạnh bạo. Hắn đưa đẩy hông, ra vào liên hồi. Mỗi lần như vậy, Chuuya lại rên lên. Tiếng rên ấy với cái miệng đang bao bọc lấy hắn đây khiến Dazai sướng đến run người.

Thật sự thì hắn không muốn tỉnh dậy đâu, ngủ mãi trong giấc mơ này cũng khiến hắn thỏa mãn rồi.

Xung quanh tai Dazai giờ đây chỉ là tiếng rên rỉ nỉ non của Chuuya và tiếng bạch bạch của nơi đang giao hoan kia. Hậu huyệt bắt đầu co bóp mãnh liệt hơn lúc mới bắt đầu. Và cũng ngay lúc đó, Dazai hắn đã đụng phải một thứ gồ ghề bên trong cậu.

- A! A... không! Không phải... ư... không phải chỗ đó!

Chuuya đau đớn nhận ra, la toáng lên. Nước mắt bắt đầu không tự chủ được, chảy ra khuôn mặt đỏ kia. Cái đầu cam lắc lia lịa, dường như đang cầu mong người trên mình dừng lại.

Còn Dazai? Hắn sẽ không làm thế đâu. So với sự khó khăn lúc nãy, giờ đây hậu huyệt đã thả lỏng ra một chút. Có lẽ chủ nhân của nó đã đau đến không chịu được rồi. Dazai cũng đã biết được nơi gồ ghề kia là gì, liền thúc lấy thúc để vào chỗ ấy.

Tiếng rên ngày càng to hơn, tấm ga giường bị bóp chặt đến nỗi muốn rách ra. Cả người Chuuya như bị điện giật, đau đớn nhưng lại kích thích đến sướng run lên. Dazai cũng không khác gì. Bên trong đang ướt hơn, dâm dịch chảy ra càng nhiều. Nó thật nhớp nháp những cũng phần nào làm "thằng em" của hắn hưng phấn hơn mà ra vào trong đó một cách mãnh liệt, mạnh bạo hơn.

Chuuya hét lên một tiếng khi mà chất dịch trắng đục bắt đầu bị bắn bên trong cậu. Ngay sau đó, cậu cũng bắn ra. Chuuya mệt mỏi nằm hẳn ra đấy mà thở, giọng cậu cũng bị hành hạ cho đến khàn cả đi. Dazai nhìn lại nơi vừa giao hoan một cách mãnh liệt kia. Chất dịch trắng đục hắn vừa bắn tràn ra hai bên mép đùi của Chuuya, gây lên cho hắn sự chú ý đến vết cắn cũng ở ngay đó.

Khoảnh Dazai có thể ngửi được mùi hương tình dục, mùi của mồ hôi và mùi của tinh dịch.

Dazai lật người dưới thân mình lại. Có vẻ như sau đợt hoan ái vừa rồi, Chuuya không muốn ai thấy gương mặt đáng xấu hổ của mình, liền lấy tay che mặt đi. Dẫu vậy, hắn vẫn có thể thấy được đôi môi sưng đỏ dường như đã đắm chìm trong những nụ hôn sâu quá lâu. Hai điểm hồng trước ngực cũng sưng tấy lên, vết cắn này chồng lên vết cắn kia. Thảm nhất có lẽ là phần cổ, vết "muỗi cắn", "chó gặm" gì tụ hết ở đấy, trông lại vẫn thấy vệt máu khô.

Nhưng như thế này chưa đủ đối với Dazai Osamu hắn. Thứ hắn muốn thấy không phải cơ thể mềm oặt yếu ớt đang phục tùng hắn này, thứ hắn muốn chiêm ngưỡng là gương mặt xinh đẹp của cậu, là đôi mặt tựa đại dương...

Dazai kéo cậu dậy. Hắn vẫn chưa lôi "thằng em" của mình ra nên Chuuya khẽ rên lên một tiếng. Giờ đây, mặt đối mặt, Chuuya không thể nào che mặt mình được nữa. Cậu dang tay ôm lấy cổ hắn làm chỗ dựa, đôi mắt vẫn ướt đẫm và hơi thở vẫn chưa ổn định được.

Dẫu vậy, điều đó vẫn làm thú tính trong người Dazai nổi dậy. Chuuya đang ôm hắn, bằng đôi tay yếu ớt vẫn còn hơi run rẩy, đang ngồi trên người hắn trong khi hậu huyệt đang tràn ra thứ chất lỏng trắng đục.

Một lần nữa Dazai lại đè Chuuya xuống, vẫn không một hành động nào báo trước đẩy "thằng em" mình vào sâu bên trong. Chuuya hét lên một tiếng, sau đó là rên rỉ. Lần này "thằng em" của hắn quen đường, vì vậy mà nhằm vào điểm G của cậu mà đâm. Chuuya dần chìm vào đau đớn và khoái cảm, đôi mắt xanh đỏ hoe. Cậu dùng tay cào cấu vào tấm lưng của người đang ôm lấy mình, làm lớp băng gạc dần bung ra, lỏng lẻo hơn, đồng thời cũng để lên đấy những vết cào "đáng yêu". Dazai không hề cảm thấy đau đớn, hắn đang cảm thấy sung sướng với cái "miệng dưới" của người mình yêu. Nó ôm chặt lấy hắn, bên trong nó ấm áp và nhớp nháp nữa. Dazai cắn mạnh vào một bên vai của Chuuya, khiến nó rỉ máu. Nơi đang giao hoan kia vẫn phát ra tiếng bạch bạch đầy dâm dục, buộc người nghe thấy phải đỏ mặt.

Một lúc lâu sau, khi mà giọng của Chuuya đã khàn đi, "tiểu Chuuya" cũng đã bắn ra khá nhiều, thấm ướt cả ga giường, cậu cũng mệt mỏi, bơ phờ hơn, hạ thân Dazai mới run lên rồi bắn ra, một lần nữa lấp đầy bên trong cậu. Dazai ngồi thẳng lên, hơi thở bắt đầu đều đặn lại mà nhìn thiếu nên tóc cam dưới thân mình. Trông Chuuya thiếu đi sức sống đến lạ thường. Mặc kệ cậu đang đang cố gắng đớp từng ngụm không khí một cách yếu ớt trong chính không gian đầy mùi mồ hôi và tinh dịch này, Dazai cúi xuống, ngấu nghiến đôi môi sưng đỏ kia. Hắn đẩy lưỡi vào, càn quét quanh khoang miệng, liếm lấy tất cả nước bọt Chuuya tiết ra. Chuuya nhắm tịt mắt, tiếng rên rỉ nuốt xuống cổ họng, dường như bây giờ cậu không thể thở được.

Đột nhiên, tiếng chuông từ đâu đó reo lên. Dazai ngẩn người, lập tức dứt khỏi nụ hôn khiến hắn đê mê kia ra, mọi thứ trước mắt bắt đầu mờ nhạt hơn trước. Nhạt dần nhạt dần, cuối cùng biến thành một màu đen kịt như cách hắn nhìn cuộc đời của mình.

Dazai bật dậy, mắt mơ mơ màng màng nhìn viễn cảnh trước mặt. Vẫn là cái chăn, cái giường quen thuộc, vẫn là căn phòng nhàm chán thường ngày của hắn. Hẳn rồi, tất cả chỉ là mơ thôi mà, Dazai đã biết đó là mơ ngay khi nhận thức được rồi.

Hắn giở chăn lên, nhìn vào trong, sau đó ôm mặt tỏ vẻ thất vọng, bất mãn. Mới ngày đầu đi học lại mà còn bất ổn hơn cả cách hắn đi tìm kiếm cái chết nữa! •

Lặn tầm mấy ngày gì đó, tôi không nhớ nữa :))))

Nói chung là có vẻ các bạn thất vọng về tôi quá nên bỏ truyện tôi cả rồi. Vì vậy tôi viết chap này để các bạn đỡ ghéc tôi hơn :))). Thực ra là định đăng vào hôm qua để hôm nay ăn mừng ngày Tết Dương lịch, mà tại hôm qua mạng yếu quá nên hôm nay mới đăng.

Chúc độc giả dễ thương của tôi có một năm mới vui vẻ, tràn đầy niềm vui và hoàn thiện được bao mơ ước của mình. Mong cho các bạn có một sức khỏe tốt để đu 🐟🐌 và đợi chiếc Author rõ lười này ra chap :)))

Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng tôiiii 💖🌷

(Tôi sẽ cho các bạn thấy các bạn nên thất vọng vì tôi như thế nào khi đọc chap này :))) )

01/01/2023


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC