2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

______

Sau sự cố bất đắc dĩ ấy, chuyện mà Danielle không ngờ được là bản thân mình bị hai con mèo ở cùng phòng áp bức đến phát điên.

Hôm này là Haerin, hôm sau là Vanessa, hôm nọ lại là Haerin. Khiếp, sức đâu mà dồi đào tinh lực thế, nàng cũng biết mỏi quai hàm chứ.

Quay lại vấn đề chính, Danielle hét ầm lên một tiếng, hai con mèo lập tức im lặng.

"Đòi lắm đòi lốn, cút hết đi! Hôm nay tôi mệt tôi không muốn phục vụ cho mấy người!"

Cơn thịnh nộ của Danielle bùng nổ, hai chị em đều nín thinh. Họ hiểu rõ là mấy nay đã đòi hỏi nàng rất nhiều, nhưng mà lỡ một lần rồi lại thêm nhiều lần, thật khó mà cưỡng lại sức hấp dẫn của Danielle.

"Xin lỗi Dani, tại cậu ngon quá..."

"Biết rồi nín đi."

Nàng tự biết bản thân mình ngon cơm, nhưng không có nghĩa là nàng dễ dãi. Bởi vì bị mắng cho một trận, bất ngờ là cả hai đều nhịn được, không đụng chạm với nàng hẳn hai, ba tuần gì đó.

Nhờ thế mà Danielle như được hồi xuân.

Cho đến tối hôm nọ, nàng quay trở về kí túc xá, không thấy Kang em đâu, nàng thắc mắc hỏi với Kang chị.

"Con Haerin nay nó phải ở lại trường làm việc gì đó đến khuya mới về."

Sau khi biết được lý do, Danielle mới thôi làm phiền. Bỗng nhiên, Vanessa chợt hỏi nàng một câu và điều đó khiến nàng chột dạ.

"Mê người ta hay gì mà hỏi hoài thế?"

"..." Một khoảng lặng.

"Người ta mới đi có xíu mà vợ đã nhớ nhung rồi."

"Im đi!"

Một tay nàng đưa lên muốn bịt miệng Vanessa, nhưng cô rất nhanh nhẹn bắt trúng. Cô kề sát môi mình vào vành tai Danielle, tai nàng vô thức đỏ lên.

"Còn tớ thì sao?"

Vì quá ngại ngùng, Danielle vội đẩy Vanessa, hai chân hùng hục đi thẳng vào phòng tắm. Trông nàng gấp gáp né tránh câu hỏi khó của cô, Vanessa liền cười khẩy. Vừa bước vào phòng riêng thì lại nghe tiếng kêu í ới của nàng.

"Lại gì nữa?"

"Hồi nãy đi vô gấp quá, quên mang theo đồ ngủ, cậu lấy giúp tớ được không?"

Đương nhiên với cương vị là một người tốt, Vanessa sẽ chấp nhận thôi. Nhưng chưa kịp đi thì cô lại nghe thoáng tiếng nàng kêu.

"Vanessa, phiền cậu... lấy giùm tớ cả quần trong với..."

Nói tới đây, giọng Danielle ngày càng lí nhí dần. Quá đỗi dễ thương, chỉ khiến Vanessa muốn trêu chọc nàng mãi.

"Bởi mốt có muốn làm gì thì cũng phải từ từ, gấp quá cũng không tốt nghe chưa."

Thật sự Danielle không biết phải nói gì, chỉ tại lúc nãy Vanessa ức hiếp nên nàng mới vội chạy đi thôi. Khoảnh khắc bước chân vào phòng tắm, lột đồ xong xuôi, xả nhẹ nước lên người các thứ rồi mới phát hiện ra mình chưa mang theo đồ thay.

Đành phải nhục kế nhờ Vanessa chứ có chết nàng cũng không bao giờ mặc lại đồ cũ đã dơ đâu. Bây giờ nàng còn phải chờ đợi trong tình trạng khỏa thân thế này thật là khó chịu.

"Cốc cốc, đồ tới rồi đây thưa chị."

Cánh cửa được kéo hở ra một tí, tay người bên trong thò ra để nhận đồ từ người giao. Nhưng không, thứ nàng cảm nhận được là bàn tay của Vanessa đang nắm trọn lấy tay nàng, tay còn lại của cô đẩy mạnh cửa phòng tắm ra. Vanessa nhanh chóng bước vào rồi nhanh tay khóa chốt cửa phòng tắm lại.

Giật mình giật mẩy, Danielle đỏ hết cả mặt, nàng la hét thất thanh. Nàng vội dùng hai tay che ngực và khép chặt hai chân để che chắn dù nó khá vô nghĩa.

"Sao cậu lại vào đây!? Đi ra đi tôi còn đang tắm!"

"Đó giờ cái gì không nên nhìn cũng đã nhìn hết rồi, cậu còn ngại cái gì chứ?"

Đúng là hai chị em ruột, mặt dày khốn nạn nói toàn những điều thô thiển với nàng.

"Vấn đề không phải ở đó!"

"Không nói nhiều, tớ cũng muốn tắm, chỉ là tớ không chờ được."

Toang! Toang thật! Danielle đó giờ chỉ phục vụ cho chị em họ Kang bằng miệng mà thôi. Cơ mà có vẻ Vanessa không nhịn được mà muốn thử nếm môi dưới của Danielle. Nàng vội quay đầu muốn kéo chốt cửa để chạy ra, nhưng lại bị Vanessa chắn ngay trước cửa.

"Dani, cậu đang tắm dang dở mà đúng không? Để mình tắm giúp cậu!"

Lời vừa dứt, Vanessa nở nụ cười đầy gian xảo nhào tới ôm trọn người trước mặt có hơi thô bạo. Đồ ở trên người cô từ khi nào đã yên vị dưới sàn.

Chỉ có Danielle còn đang hoảng loạn với cái thứ nóng bỏng đang dựng đứng và bị kẹp giữa bụng nàng với Vanessa. Cô kéo nàng ngồi xuống bồn tắm, để cho phần mông nàng đè hẳn lên côn thịt.

Quả thật Vanessa chỉ kì cọ lưng nàng đúng như lời cô nói. Đưa tay chỉnh vòi nước cho ấm lên rồi xối lên người cả hai. Vanessa dùng hai bàn tay dính đầy xà phòng của mình thoa đều lên người Danielle. Bàn tay mèo luồn lách khắp nơi, từ cổ cho tới ngực rồi đi xuống dưới đùi nàng.

Từng động tác mà Vanessa làm, nó khiến tim nàng đập liên tục. Từng nơi Vanessa lướt qua, nó khiến nàng ngứa ngáy, nhột nhạt.

Hoàn toàn bị án binh bất động, Danielle ngồi rất khép nép, bờ vai trần run rẩy không dám di chuyển. Ở dưới đó, chỉ cần nhúc nhích một chút, Danielle sợ mình sẽ bị nhai không còn xương mất.

"Đừng căng thẳng thế, tớ chỉ muốn giúp cậu tắm thôi."

Có đứa ngu mới tin, rõ ràng là Vanessa đang cố tình chơi đểu nàng trước mà.

"Mo Dani!"

Nghe thấy tiếng gọi, nàng theo quán tính liền xoay đầu.

"Ưmm..."

Khuôn mặt của người phía sau phóng đại trước mắt, Vanessa là đang hôn nàng, nhưng cô hôn rất nhẹ nhàng, không có vội vã, gấp gáp như Kang Haerin.

Hình ảnh của Haerin chợt thoáng qua, Danielle lại xấu hổ, bên dưới không chịu được liền ngọ nguậy muốn đứng dậy. Vanessa đâu có để nàng đi dễ dàng, cô vòng hai tay ôm eo nàng thật chặt. Âm hộ ngày càng áp chặt với dương vật của Vanessa, Danielle liền cong lưng như con tôm.

Cho tới khi cả hai hết không khí, Vanessa mới chịu buông ra. Trước mắt cô đây là một Danielle đang nhìn cô thật ủy khuất, khóe mắt có hơi ươn ướt.

Không nhịn nữa, Vanessa kéo Danielle đứng dậy, tay giữ chặt nhúm tóc màu vàng rồi ép người nàng dựa vào thành tường. Ngực nàng bị ép chặt như thế có hơi đau, Vanessa biết nhưng cô vẫn giữ nguyên tư thế đó. Côn thịt phía dưới đã sẵn sàng để đi vào nơi đang rỉ nước của nàng.

Trước khi đưa vào, Vanessa vẫn muốn đùa giỡn thêm tí nữa. Tay cầm thân gậy lướt qua bờ mông tròn trịa của nàng.

Hàng tá luồng điện chạy dọc khắp người Danielle, nàng khó chịu vô cùng. Nhân lúc nàng không để ý, Vanessa đẩy đầu dương vật đi vô bên trong và từ từ lún hết vào.

Vì là lần đầu của đời mình, phần hông Danielle đau nhói, cảm giác mọi xương cốt đều rã, nàng hét lên rất chói tai. Vanessa chờ nàng bình tĩnh lại rồi lại kéo côn thịt ra, tiếp tục nhấp vào thật đều đặn.

"Ư ah... ahhh... nóng quá... Ahhh..."

Dần dà, khi Danielle đã thích nghi được với cậu nhỏ. Vanessa bắt đầu thúc đẩy nhanh hơn, hai chân nàng run lẩy bẩy có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.

Tiếng chóp chép nơi nhạy cảm của hai người vang dội lên trong phòng tắm. Cơ thể nàng khắp nơi đều ửng đỏ, Vanessa đẩy người nàng tiến lên phía trước, dính chặt hẳn vào bức tường gạch lạnh lẽo. Hai đầu vú sưng tấy bị Vanessa đùa nghịch đến phát tội.

Cô ghé sát lại gần sau gáy Danielle, không báo trước liền cắn vào.

"Áaa đừng cắn Ahhh... hahhh..."

Ở phía dưới, cô bé cũng sắp bắn ra, bụng nàng nóng lên, hai mắt vô thức trợn ngược. Cuối cùng, Danielle cũng lên đỉnh, dâm thủy tiết ra ồ ạt rồi chảy từng giọt xuống đùi.

"Tớ muốn bắn vào Dani ahh..."

Biết mình sắp ra, Vanessa đẩy nước rút thật nhanh vào phút cuối. Trước khi bắn ra, Danielle thở dốc cầu xin cô đừng bắn vào trong nàng.

Tuy nhiên, trước khi nàng kịp nói hết câu, Vanessa liền nhấp mạnh phát cuối cùng, bơm từng giọt tinh dịch đi vào trong Danielle. Đợi cô liền rút ra, nàng liền ngã khuỵu xuống và ngất đi.

Vanessa bế nàng đi ra khỏi bồn tắm, rửa sạch cô bé cho nàng, dùng khăn lau người cho cô và nàng sạch sẽ rồi thay đồ ngủ cho cả hai. Cô bế nàng đi vào phòng ngủ của Danielle, vừa mở cửa phòng tắm thì liền thấy Haerin ngồi nhăn nhó nhìn cô.

"Chị hay lắm, lợi dụng lúc em đi là làm thế."

Vanessa cơ hồ không muốn bào chữa cho mình, vì sự thật là chính cô đã không kiềm chế được.

Giả vờ không nghe lời trách móc của Haerin, tiếp tục đi vào phòng ngủ, đặt nàng ngay ngắn lên giường. Trước khi rời khỏi, Vanessa hôn nhẹ lên trán nàng.

Ra ngoài rồi, Vanessa vẫn bị Haerin dí cho tới cùng. Vì hồi xưa cô hay gáy với nó là sẽ không bao giờ đi quá giới hạn với Danielle.

"Hồi xưa kêu tôi không có liêm sỉ ăn con người ta, giờ xem ai vô liêm sỉ hơn."

Vanessa gương cờ trắng đầu hàng, không muốn đấu khẩu với em mình.

_____  

Sáng hôm sau, Danielle tỉnh dậy, nàng không thể cử động nổi, không ngờ lần đầu làm lại đau như vậy. Ngay cả giọng nàng cũng hơi khàn vì hôm qua rên rỉ quá nhiều.

Đúng lúc đó, Haerin bước vào phòng hỏi thăm Danielle. Nàng hơi thẹn thùng, không dám đối mặt với Haerin dù nàng không làm gì sai.

"Có đau lắm không? Em xin lỗi vì người chị ngu ngốc của em."

Thà Haerin cứ như bình thường Danielle còn dễ thở hơn ấy, em cứ nhắc hoài làm nàng ngại chết đi được.

Ngay sau đó, Haerin dìu Danielle ra ngoài ngồi ăn, em bảo Vanessa đã xin nghỉ dùm nàng với lí do đau bụng, còn sự thật là đau gì thì chỉ có người trong cuộc mới biết.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC