Cháp 2 : Bắt Đầu Cho Câu Chuyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~Reng Reng Reng~
Ánh mặt trời chói loá sau tấm a cửa màu xanh dương của lớp 9A2,cũng chính là lớp học cá biệt của trường Hàn Băng (Yoo: t/g láo á, có cái trường nào z au? nghe tên trường là thấy sốc liền) cô gái nhỏ vương vai ngó nghiêng ngó dọc
Haizzz khuôn mặt bình tĩnh bơ phờ...nhưng khi đó đôi tay nhỏ nhắn trắng nỏn đưa xuống học bàn, bốc ra miếng khoai tây chiên...nó giả vờ như mệt úp mặt xuống bàn và "lủm"... Tiếng xột xoạt đã đánh thức thầy dạy Sinh...
- À ha há cô Hà Ngọc Nhi,đứng lên cho tôi (thầy cầm cây thước "bà chà bứ" rõ xuống bàn thật to tiếng, để kéo về sự chú ý của nó 😠)
Lo loay hoay " Ủa còn 1 bịch mất tiu rồi cà" ..đang ăn dở dang chả nghe gì cả
-Ơ ơ cái gì vại (nó đang kiếm thì bị ai kéo cổ áo lên)
Nhìn thầy giáo Sinh bằng đôi mắt hiền lành
-Cô có biết tại cô mà tôi phải tốn bao nhiêu calo và thời gian không_
Nó bực rồi nhé, nó thì đã có 1m58 mà thầy 1m85 ...nói chuyện siti bay dèo dèo vào mặt thế này sao chịu nổi không biết hà
Nó kéo tay của thầy ra, và làm bài luận miệng của mình
-Thầy có biết nảy giờ thầy tốn nhiêu calo không, biết nó ở đâu không , (nó chỉ vào mặt mình) trên mặt em nè...ui ui sắp đến Tết rồi thầy mà nói nhiều sẽ mau già lắm luôn,không đi chơi Tết được là không có vợ đâu thầy... thầy mà....
Thầy lấy tay ngăn lại:
-Được rồi...em là luật sư tương lai, ngồi xuống_(nó cứ lấy điểm yếu trai không vợ 32t còn ế ra thách thức thầy hoài....Ngại nhé 😄)
Nó ngồi xuống way wa nháy mắt với lũ bạn,Hạ Vy cô bạn chí cốt chơi chung 6năm trời,nhìn thấy tâm trạng của nó nhỏ hỏi:
-Đừng có giả vờ với chế, mày có tâm sự...Đúng
Nó lắc đầu:
-Không dấu được mi...ta xin lỗi nhoa,Tết này tao hong đi chơi với mi được doy..
Chưa nói xong,nhỏ fản ứng ngay:
- Giỡn mặt hử? Tại sao _(nhỏ hét lên)
Lại gây lực chú ý:
- Hai chị...Stop (thầy á híhí)
Nhỏ way wa hỏi nhỏ vào tai nó:
-Sao z?
Nó buồn rầu,nhìn vẻ mặt là thấy ngay:
- Má tao bắt dìa quê thăm bác 6 bạn thâm tình ha gì á....
Tưởg nhỏ thương tình xin má cho nó ở nhà, nào ngờ thấy nhỏ vui hết cỡ...
- Tao thấy mày nên đi, tiểu thư thì cũng phải lâu lâu dìa quê bắt cá chứ, sẵn.....héhé (chị này mờ ám ghê nha)
- Thôi được, ờ biết doy trai đẹp chớ gì, vùng quê đó
Nói xong nó úp mặt xuống bàn,thiệt ra thì đi cũng vui,...nhưng.. Hazzz
~~~~~~~~~~~
Tạm chia tay với lũ bạn thân và 2 ác quỷ chí cốt nó bước vào nhà....ngôi nhà có kiến trúc nhà rộng thấp như nhà kiểu Hàn Quốc,phải rồi này chính là nhà của nó,nhà riêng chỉ 1 mình nó....vì nó là con cưng và người thích tự lập cho nên nó nài bama mua cho bằng được, ở 1 mình nhưng kiểu nhà này lại mang lại không khí ấm áp,nói 1 mình cũng hong phải,bama của nó cứ qua ở "ké" hoài à....
"Bé ngoan bé biết vâng lời,mẹ cha thầy cô dạy bảo"(đó là nhạc chuông điện thoại của nó đó nhia...trong fim bé Đốm á....Anh 3 (họ) chơi nó đây mờ...phải đổi, phải đổi)
Nó lại cái tủ mới vừa để đt...à là baba
-Dạ...Dâu nghe (Dâu là biệt danh bama nó đặt cho vì nó thích ăn Dâu)
Bên kìa người đàn ông trung niên tầm 45t, ăn mặc sang trọng. Tay cầm điếu thuốc,hiền hoà nói giọng ôn nhu:
-Con chuẩn bị chưa. Mai bama wa đón con (ngưng 1 lúc, ông nói típ).à ăn mặc giản dị xíu,người ta là quê ,ăn mặc kiểu đi du lịch như con coi chừng bị boxì ..(ông mắc trước nó, tối ngày nói boxì, boxì...)
-Ba trêu con...con có thể không đi ,mà con...
-Thôi đi! là luật sư Không nên nói những thứ vô vị,ngủ sớm đi,hay bama wa...
Nghe đến đây nó "táp" lại ngay:
-Con đi ngủ đây, bama ngủ ngon, Tạm biệt.
Nếu như bình thường khi bamẹ người ta bị con gái "hắc hủi" thì sẽ buồn sẽ thấy tủi thân vô cùng.Nhưng ông bà Hà (bama nó) thì không, biết rõ nó quá mà, ông để di động xuống ngước nhìn vợ cười trừ, bà Hà (mẹ nó) đem cho ông dĩa trái cây ngồi xuống cạnh,vỗ vai ông giả vờ an ủi:
- Sao? (Bà nhướng mày) lại bị con gái "hắc hủi" nữa?
Ông nghe vợ trêu chọc,Không đáp chỉ trầm ngâm suy nghĩ, 1 lúc sau lên tiếng:
-Tôi có 1 cách, nhưg cách này hơi mạo hiểm,nếu Không thành công hậu quả sẽ khó lường..?
Bà Hà nghe cũng suy nghĩ 1 chút rồi gật đầu:
-Tôi biết ông thương Dâu, tui cũng luôn đặt niềm tin vào ông...nhưg làm gì làm,đừng có lố (nhìn bà thì có vẻ nghiêm túc,nhưg trong ánh mắt,sự trêu chọc lộ ra rõ ràng)
Nhìn ra được ánh mắt vợ,ông phản ứng nhanh:
-Định nhắc hoài vậy sao,nó là đã lâu?
-Không hề,phản ứng kịch liệt làm gì,tôi đi ngủ đây, làm việc nhanh lên rồi lên ngủ (nói rồi không để ông fản ứng típ,bà bước đi)
Ông lắc đầu chỉ biết nhìn bà khuất sau cầu thang...Đúng là"Vợ với chả con")
~~~~~~~~
Sau khi tắm xong nó nằm ình ra giường
Sao mà nó cứ có cảm giác,vừa nôn nao vừa không muốn đi nhỉ, cảm giác thật mơ hồ,giống như vó việc quan trọng sắp xảy ra trước mắt (Yoo: đúng rồi đấy, cũng sắp thiệt!)
Hazzz....hay nó nghĩ nhiều rồi....ngủ thôi

#Sắp có việc gì nhỉ? Chờ xem nha...Cháp sau nam chính sẽ tái xuất gian hồ ạ....híhí

~~HẾT CHÁP 1~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net