XXVIII ( Chương 1351-1400 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*8:35pm 1-1-17* Thấy hay thì bình chọn giúp với nhá *

Chương 1351: Tử Vân Tông

Thiên la đại lục, bắc giới, mục phủ đại điện.

Trong đại điện, quần hùng hội tụ, hiện giờ, mục phủ đã là thế lực khổng lồ nhất bắc giới, không thẹn với ngôi vị bá chủ, tất cả các thế lực trong bắc giới đều tấp nập tới thần phục, cường giản ùn ùn gia nhập, càng khiến mục phủ càng ngày càng lớn mạnh.

Nhưng mà lúc này,mặc dù trong đại điện hội tụ không ít cường giả mục phủ, nhưng không khí lại có vẻ ngột ngạt khác thường.

ở vị trí thủ tọa, mạn đà la ngồi trên chiếc ghế màu vàng, nàng mặc váy đen, thần hình loli nhỏ xinh, là người đại diện quản lý mục phủ, danh vọng của mạn đà la ở bắc giới hầu như đã đạt tới cực hạn.

Mà kể từ sau khi mục phủ thành lập, phủ chủ Mục Trần liền rời khỏi bắc giới, đến nay chưa về, cho nên tất cả đều do mạn đà la một tay quản lý.

Cái này cũng dẫn tới việc rất nhiều các thế lực bắc giới hiện nay cũng chỉ biết danh mạn đà la, còn đối với Mục Trần thần bí thì lại không biết gì.

ở phía dưới mạn đà la là những thủ lĩnh của các đại thế lực cũ trong bắc giới như liễu thiên đạo, vạn thánh lão tổ, u minh cung chủ, nhưng hiện giờ bọn họ cũng đã sớm là người của mục phủ.

ở phía dưới nữa chính là những cường giả khác của mục phủ, quy mô như vậy, có lẽ không chỉ mạnh gấp mấy lần so với đại la thiên vực ngày xưa.

Trên thủ tọa, bàn tay nhỏ bé của mạn đà la nhẹ nhàng gõ tay vịn, khuôn mặt nhỏ bé lãnh túc, nàng đưa mắt nhìn quanh toàn trường, một lát sau mới chậm rãi nói

- ta nhận được tin tình báo, tử vân tông sắp đưa tin tới mục phủ

đại điện im như thóc, không ít cường giả mục phủ nghe thấy tên tử vân tông này thì thần sắc biến đổi, dường như trở nên sợ hãi.

Thiên la đại lục chính là siêu cấp đại lục trên đại thiên thế giới, địa vực bát ngát mênh mông, mà dựa theo sự phân chia đại khái thì thiên la đại lục được chia thành 5 khu vực: Đông vực, tây vực, nam vực, bắc vực, trung vực.

mà bắc giới thì còn chưa đủ là một góc nhỏ trong bắc vực.

tuy nói hiện nay mục phủ đã trở thành bá chủ bắc giới, nhưng nếu đặt trong toàn bộ bắc vực cũng chỉ có thể coi là nhất lưu, mà "Tử vân tông" mà mạn đà la nói lúc trước lại là một trong tam đại thế lực cấp bá chủ của bắc vực.

nghe nói, trong tử vân tông, mỗi vị trưởng lão đều có thực lực đại viên mãn, nội tình như vậy có thể nói là hùng hậu đến cực hạn.

Nếu như so sánh, mục phủ chỉ có một mình mạn đà la chống đỡ, chẳng khác gì đom đóm.

Thiên la đại lục ẩn chứa quá sâu, trong quá khứ, bất kể là đại hạ hoàng triều hay thánh ma cung, tuy rằng cũng cỏ chút danh tiếng, nhưng nếu so sánh với những thế lực lão làng thâm tàng bất lộ thế này thì vẫn có chênh lệch.

Cho nên, khi đông đảo cường giả mục phủ nghe nói tới tử vân tông thì mới bị khí thế của nó dọa sợ.

- Tử vân tông muốn làm gì?

Lúc lâu sau,phía dưới, liễu thiên đạo sắc mặt nghiêm nghị, hỏi.

Mạn đà la cười lạnh một tiếng, nói:

- Còn có thể làm cái gì? Đơn giản là muốn mục phủ chúng ta trở thành thế lực ôm chân bọn chúng, Tranh đoạt bá chủ bắc vực sắp bắt đầu, hiển nhiên tử vân tông đang có ý đồ thu nạp pháo hôi*, giúp bọn chúng xung phong chiến đấu, tranh phong với 2 đại bá chủ thế lực khác.

*pháo hôi: Tốt thí mạng

- Trong quá khứ, bắc giới chia 5 xẻ 7, tất nhiên là người ta không thèm để ý, nhưng hiện giờ mục phủ ta đã nhất thống bắc giới, thực lực tăng cường, cho nên mới bị người khác để ý

mọi người nghe vậy, sắc mặt cũng có chút khó coi, bọn họ vừa mới thống nhất bắc giới, còn chưa hưởng thụ uy phong được bao lâu, kết quả là đã bị người ta để mắt tới.

- Tranh đoạt bá chủ bắc vực vô cùng tàn khốc, đó là chiến trường của 3 thế lực bá chủ, mỗi một lần tranh đấu, không biết có bao nhiêu những thế lực như chúng ta đều tan thành mây khói, nếu chúng ta tham gia, sợ rằng...

. Vạn thánh lão tổ trầm giọng nói.

- Nhưng nếu cự tuyệt thì chính là không nể mặt mũi tử vân tông, bọn họ thế mạnh, mục phủ chúng ta căn bản không có tư cách cự tuyệt

. Thiên xà lão quỷ thở dài một cái, nói.

- Nhưng cũng không thể trở thành pháo hôi của tử vân tông!

trong đại điện, đông đảo cường giả bắt đầu cãi vã, hiển nhiên thư tín của tử vân tông cũng làm lòng người của mục phủ lo lắng.

Mạn đà la nhìn cảnh này cũng nhíu mày, nàng vốn chỉ muốn thống nhất bắc giới, để mục phủ cường thịnh một chút, nhưng ai ngờ tới lại khiến con sói "tử vân tông" này để ý.

Đây đúng là một đại phiền toái.

- Cũng không biết phủ chủ hiện giờ ờ nơi nào, mục phủ có đại sự bậc này, hắn cũng không xuất hiện

. Trong đại điện, tranh cãi liên miên, mà sau đó cũng đã có người bất mãn lên tiếng.

- Kể từ khi ta gia nhập mục phủ tới giờ chưa từng nhìn thấy vị phủ chủ thần bí này, tất cả mọi chuyện của mục phủ đều do mạn đà la đại nhân quản lý

- Nghe nói phủ chủ cực kỳ trẻ tuổi, hiện giờ cũng mới chỉ là hạ vị địa chí tôn mà thôi, cho dù trở lại cũng không làm được gì

Trên thủ tọa, mạn đà la nghe thấy tranh cãi trong đại điện đã bắt đầu đổi đề tài, lúc này khuôn mặt nhỏ bé trở nên lạnh lẽo, quát:

- Câm miệng!

Đại điện im bặt, đông đảo cường giả đều yên tĩnh lại, hiển nhiên đã sớm biết tính khí mạn đà la uy nghiêm.

Con ngươi lạnh lẽo của mạn đà la quét qua, mọi người rối rít né tránh ánh mắt của nàng,một lát sau, thần sắc nàng chợt động, đưa mắt nhìn về phía bên ngoài đại điện, trầm giọng nói:

- Bằng hữu tử vân tông, nếu đã tới vậy thì hiện thân đi

- haha, nghe đồn mục phủ chi chủ bẩm sinh đã khác thường, hôm nay được thấy, quả nhiên danh bất hư truyền

. Khi thanh âm của mạn đà la vừa dứt,liền có một tiếng cười hài hước vang lên.
Nghe thanh âm này, sắc mặt của đông đảo cường giả mục phủ trong đại điện đều biến đổi, trong mắt bừng bừng lửa giận, đám người này từ đâu tới, lại dám nhạo báng mạn đà la đại nhân.

Ánh mắt mạn đà la cũng thoáng hiện vẻ tức giận, nhưng lại nhanh chóng kìm chế lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm cửa chính, nơi đó linh quang hiện ra, ngay sau đó, ba đạo thân ảnh cất bước đi vào.

Đó là ba vị lão giả áo tím, người đi đầu da mặt trắng nõn như trẻ con, cả đầu bạc trắng, vẻ mặt cười cợt, na ná một con tiếu diện hổ.

Sau lừng, 2 lão giả khác theo sau, thần sắc cao ngạo lạnh nhạt.

Bọn họ vừa xuất hiện, trong đại điện liền có dao động linh lực mênh mông quét ra, những cường giả mục phủ gần đó đều bị đánh bay ra, cực kỳ chật vật

- Đại viên mãn địa chí tôn?

Sắc mặt đám người liễu thiên đạo kịch biến, hiển nhiên không ngờ, 3 người tới đưa tin của tử vân tông lại toàn là đại viên mãn địa chí tôn, thực lực của tử vân tông này thực là sâu không thể lường.

- láo xược!

Mạn đà la thấy ba người này ngông nghênh như vậy, ánh mắt cũng trở nên lạnh lẽo, trực tiếp vỗ ra một chưởng, u quang hiện ra, hóa thành một tấm lụa xuyên thủng hư không, trực tiếp đánh tới lão giả tóc trắng.

lão giả tóc trắng thấy vậy cũng cười lạnh một tiếng, vung tay đánh ra một quyền, trên nắm đấm hiện ra tử quang, tựa như một vầng tử nguyệt (mặt trăng tím), cứng rắn va chạm với tấm lụa

Đoành!

Linh lực cuồng bạo cuộn trào, khiến cả đại điện run rẩy, lão giả tóc trắng cũng lui vài bước,còn thân thể nhỏ nhắn của mạn đà la thì run lên, bàn tay nhỏ nhắn nắm lấy tay vịn, trên tay vịn có vết nứt vỡ lan ra.

Hai người giao phong, hiển nhiên là có vẻ không phân cao thấp.

- haha, không hổ là thượng cổ mạn đà la, thực lực bất phàm, lão phu tử thiên bi, bái kiến mục phủ chi chủ

. Ánh mắt kỳ dị của lão giả tóc trắng lướt qua mạn đà la, chợt cười híp mắt nói.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của mạn đà la không chút biểu cảm, nói

- Ta cũng không phải mục phủ chi chủ, chẳng qua là thay mặt quán lý mà thôi, ngoài ra, đám người tử vân tông các ngươi, tới bắc giới nho nhỏ này làm cái gì?

Lão giả tóc trắng cười một tiếng, nói:

- CÓ lẽ phủ chủ mạn đà la cũng hiểu, tranh đoạt bá chủ bắc vực sắp đến, cho nên lão phu phụng lệnh tông chủ, tới đây xin mời mục phủ gia nhập dưới trướng tử vân tông ta, sau này tử vân tông ta vấn đỉnh bắc vực, mục phủ cũng sẽ có công phò tá, đến lúc đó bổn tông nhất định sẽ ban thưởng mấy cái lãnh thổ như bắc giới

vừa nói, hai tay hắn lấy ra một đạo tử sắc ngọc thư (thiếp mời), trên đó linh quang khởi động, mơ hồ tản ra một cỗ uy nghiêm, hắn búng ngón tay ra, tử sắc ngọc thư bay về phía mạn đà la.

Mạn đà la thấy vậy, sắc mặt không đổi, vung tay nhỏ nhắn lên, một luồng sức mạnh vô hình chặn tử kim ngọc thư lại, thản nhiên nói

- mục phủ chúng ta thực lực yếu ớt, sợ rằng dù gia nhập tử vân tông cũng không làm nên chuyện gì, cho nên mời các ngươi đi tìm người khác đi

Lão giả tóc trắng haha cười nói:

- Phủ chủ mạn đà la, thiệp mời của tử vân tông ta cũng không có ai dám không nhận, mong rằng ngươi thận trọng nha

Mặc dù hắn nở nụ cười, nhưng trong lời nói cũng tràn đầy ý uy hiếp.

khuôn mặt nhỏ của mạn đà la lạnh lẽo, trong mắt hiện lên sự tức giận.

Lão giả tóc trắng vẫn lơ đãng nói:

- Hơn nữa, nếu hôm nay bọn ta không hoàn thành nhiệm vụ, sợ rằng tâm tình cũng sẽ không vui, đến lúc đó mục phủ có tổn thất cái gì, lão phu cũng không chịu trách nhiệm

Mặc dù bọn họ chỉ có 3 người, nhưng đều là đại viên mãn địa chí tôn, chỉ cần hắn ngăn mạn đà la lại, 2 người còn lại có thể tùy ý xuất thủ, thanh trừ toàn bộ cường giả của mục phủ.

nghe vậy, cường giả mục phủ trong đại điện đều biến sắc, ánh mắt tức giận cùng sợ hãi, hiển nhiên không nghĩ tới, đám người tử vân tông lại ngang ngược đến mức này.

Thân thể nhỏ nhắn của mạn đà la cũng tức giận đến phát run, nàng nắm chặt bàn tay nhỏ, hai tròng mắt trừng trừng nhìn lão giả tóc trắng, sắc mặt nàng biến đổi, cuối cùng dần dần trở nên bất lực.

bởi vì nàng đúng là không cản được 3 người đối phương.

- haha, vậy thì được rồi, đi theo tử vân tông chúng ta, rốt cục cũng sẽ không bạc đãi các ngươi

. Lão giả tóc trắng cười tủm tỉm, sau đó tay áo khẽ vung lên, tử sắc ngọc thư chậm rãi hướng về phía mạn đà la.

trong đại điện, đông đảo cường giả nhìn ngọc thư chậm rãi bay tới, thần sắc cũng có chút ảm đạm, tử vân tông lần này đúng là đã quét sạch thể diện của mục phủ.

Bàn tay nhỏ bé của mạn đà la nắm chặt, cuối cùng nàng thở dài một tiếng, hai mắt nhắm lại, cũng không muốn xem ngọc thư.

Bất quá, cũng chính lúc không khí nặng nề đè nén lên đại điện, thời điểm khi tử kim ngọc thư rơi xuống, chợt có một bàn tay đột nhiên xuất hiện từ trong hư vô, bắt lấy tử sắc ngọc thư.

- Kẻ nào?

Sắc mặt lão giả tóc trắng biến đổi, trầm giọng nói.

không gian trong đại điện dao động, một thân ảnh trẻ tuổi cao ráo từ từ hiện ra trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hắn cầm tử kim ngọc thư, chân mày cau lại.

- Tử vân tông? Muốn mục phủ ta làm kẻ ôm chân, các ngươi cũng xứng?

Hắn vừa nói, bàn tay hơi bóp mạnh một cái,trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, tử sắc ngọc thư tượng trưng cho tử vân tông liền vỡ vụn ra thành bột.

Lúc này, đám người liễu thiên đạo, mạn đà la cũng mở to mắt, kinh ngạc nhìn thân ảnh quen thuộc này, sau đó liền có tiếng kêu vang vọng trong đại điện.

- Phủ chủ?!

- Mục Trần?

Chương 1352: Mục Phủ Chi Chủ

Trong đại điện đột nhiên xuất hiện cảnh này, lập tức khiến tất cả mọi người kinh hãi, mà khi đám người mạn đà la, liễu thiên đạo hô to lên thì mọi người mới phục hồi tinh thần,, bất quá đa phần mọi người trước tiên là nhìn tới tử sắc ngọc thư bị mục trần bóp vỡ.

tử sắc ngọc thư chính là tượng trưng cho tử vân tông, những năm gần đây, chưa có ai dám không nhận thiệp của tử vân tông, chứ đừng nói tới việc bóp nát trước mặt mọi người...mà một khi có người làm hỏng ngọc thư,cũng sẽ bị coi là bất kính với tử vân tông, dẫn tới tai họa ngập trời.

- Đây là..hắn chính là phủ chủ của chúng ta?

- Aizzz, thật sự là quá trẻ tuổi, một chút trầm ổn cũng không có, hôm nay bóp vỡ ngọc thư chính là chọc vào đại phiền toái rồi!

. Có cường giả mục phủ lo lắng ôm đầu nói.

- Đúng là quá nông nổi rồi!

. Không ít cường giả sắc mặt đều xám xịt, làm như thế đúng là có sảng khoái thật, nhưng lửa giận của tử vân tông, sợ rằng mục phủ không chịu nổi.

- Xem ra đại họa sắp rơi xuống đầu rồi, Mục phủ lâm nguy, bọn ta cũng phải tìm đường lui thôi

Trong đại điện, một đoàn xôn xao, đông đảo cường giả mục phủ thần sắc kinh hoàng, hiển nhiên đều bị hành động to gan lớn mật của Mục Trần dọa sợ, dù sao chưa nói tới tử vân tông, chỉ 3 cường giả đại viên mãn trước mắt thôi cũng đủ cho Mục phủ của bọn họ tanh bành.

Những cường giả sớm gia nhập mục phủ như Liễu Thiên Đạo, u minh cung chủ thì sắc mặt đều biến đổi, chợt thở dài một tiếng, âm thầm lắc đầu, sự việc hôm nay sợ rằng không dễ qua rồi.

Trong lúc đại điện đang xôn xao thì 3 lão giả tử vân tông cũng hồi phục tinh thần, lão giả tóc trắng thấy tử sắc ngọc thư bị bóp nát thì nụ cười trên mặt cũng tắt dần, trong mắt hiện lên ý lạnh.

- a a, giỏi, thật giỏi, những năm gần đây, đây là lần đầu tiên lão phu thấy có người dám bóp vỡ ngọc thư của tử vân tông đấy!

. Giọng nói của lão giả tóc trắng lạnh lẽo, ánh mắt cũng sắc như đao, gắt gao nhìn mục trần chằm chằm.

- Vậy hôm nay có

Mục trần thản nhiên nói, tiện tay phủi bột vụn trên tay điCho các ngươi thời gian 10 hơi thở, cút ra khỏi mục phủ"

Đồng thời ánh mắt của hắn xẹt qua những cường giả mục phủ đang kinh hoàng, lúc trước những kẻ có ý sợ hãi thối lui đều đã bị hắn nhớ mặt, loại người lúc gặp nguy khốn chỉ biết lo cho mình như vậy, có ờ lại Mục PHÙ cũng không có tác dụng nào.

Nghe lời nói của mục trần, 3 người lão giả tử vân tông đều ngẩn ra, chợt ngửa mặt lên trời cười lớn, tiếng cười như sấm, khiến cả tòa đại điện đều run rẩy.

Đám người liễu thiên đạo hai mặt nhìn nhau, hiển nhiên là không hiểu vì sao Mục Trần lại không coi 3 vị đại viên mãn trước mặt ra cái gì...

Ánh mắt của bọn họ không kìm được mà nhìn về phía mạn đà la, thấy nàng cũng không lên tiếng, mà dường như đang suy nghĩ gì đó, nhìn chăm chú bóng lưng mục trần...

- Không ngờ Phủ chủ của mục phủ lại là một tên nhãi nhai miệng hôi sữa, không biết trời cao đất rộng như vậy

. Lão giả tóc trắng có chút tiếc nuối lắc đầu một cái, nói:

- Đã vậy, mục phủ cũng không cần tồn

tại nữa

Đoành!

Khi hắn nói đến chữ cuối cùng, áo bào trên người đột nhiên bay phất phới, linh lực mênh mông như biển từ trong cơ thể đột nhiên quét ra, lúc này toàn bộ đại điện đều chấn động như sắp vỡ vụn.

- Vậy bắt đầu từ tên tiểu tử này đi!

Lão giả tóc trắng lạnh lùng cười một tiếng, chân bước một bước, thân ảnh liền quỷ mị xuất hiện phía trước mục trần, đánh xuống một chưởng, dưới chưởng, không gian vỡ vụn ra, hiển lộ một chưởng này rốt cục hàm chứa uy năng khủng khiếp thế nào.

Trong đại điện, đông đảo cường giả mục phủ thấy Tử Thiên Bi này lại muốn chém chết Mục Trần tại chỗ thì cũng nhao nhao lên tiếng, bất kể thế nào đây cũng là người đứng đầu mục phủ, nếu thật sự chết ở đây thì chỉ sợ mục phủ cũng không cần tồn tại nữa.

SẮc mặt đám người liễu thiên đạo biến ảo, cuối cùng cắn răng một cái, định ra tay bảo vệ mục trần, nhưng bị mạn đà la phất tay ngăn lại.

- mạn đà la đại nhản!

. Bọn họ không nhịn được lên tiếng.

Một vị đại viên mãn địa chí tôn toàn lực xuất thủ thì đừng nói Mục trần, dù là bọn họ cũng chắc chắn phải chết không nghi ngờ.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của mạn đà la lãnh túc, chỉ là nhìn chăm chú bóng lưng mục trần, bởi vì thời điểm hắn hiện thản, nàng liền nhạy bén cảm thấy một loại áp lực như có như không.

Loại áp lực này khiến cho nàng hiểu được, mục trần bây giờ cũng không phải Mục trần rời đi khi xưa nữa...

oanh!

dưới đông đảo ánh mắt hoảng sợ, bàn tay của lão giả áo trắng vỗ xuống, nhưng mà lúc sắp vỗ xuống lồng ngực mục trần thì mục trần mới nhẹ nhàng vung tay ra, đập nhẹ vào tay lão giả áo trắng, giống như đập con ruồi.

ầm!

ảm thanh bụp bụp vang lên, đông đảo ánh mắt cường giả mục phủ không nhịn được mà nhắm lại, dường như không muốn thấy cảnh Mục trần chết thảm tại chỗ.

Bất quá trong lúc bọn họ đang muốn nhắm mặt lại thì đột nhiên thấy một thân ảnh chật vật bay ngược ra, thân thể cày lên mặt đất một cái rãnh thật dài.

trong đại điện, không khí chợt quỉ dị yên lặng lại.

Bởi vì bọn họ thấy rõ, kẻ chật vật bay ra ngoài lại là Tử Thiên Bi của tử vân tông.

từng đạo ánh mắt khó tin nhìn về phía mục trần, chỉ thấy mục trần vẫn duy trì tư thế vỗ nhẹ tay, bước chân vững vàng tại chỗ, không dao động chút nào.
Lúc trước, một quyền vô cùng hung hãn của lão giả tóc trắng thậm chí không rung chuyển nổi mục trần tí nào, tự mình bắn ngược ra ngoài?

phụt

thân ảnh của tử thiên bi rốt cục cũng ổn định lại, lúc này liền phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt vô cùng hoảng sợ nhìn mục trần, thời điểm khi 2 chưởng đụng nhau, rõ ràng hắn cảm nhận được một luồng sức mạnh cực kỳ kinh khủng từ tay Mục Trần, loại sức mạnh này ngay cả đại viên mãn địa chí tôn hàng đầu như hắn đều cảm thấy hoảng sợ.

Đến lúc này sao hắn còn không biết, Mục Trần trước mặt này căn bản là giả heo ăn thịt hổ.

- bán bộ đại viên mãn?!

tử thiên bi gắt gao nhìn chằm chằm mục trần, cắn răng nghiến lợi nói.

Thời điểm giao thủ với Mục Trần, đao dộng linh lực của Mục Trần bạo phát ra, chính là ở tầng thứ bán bộ đại viên mãn, nhưng điều làm hắn khó tin là, mục trần bằng thực lực bán bộ đại viên mãn lại có thể trực tiếp áp đảo hắn?

ồn ào!

Lời vừa nói ra, trong đại điện, đông đảo mục phủ cường giả sắc mặt cũng khiếp sợ, đám người liễu thiên đạo thì càng khó có thề tin, lúc mục trần rời mục phủ mới chỉ là hạ vị địa chí tôn mà thôi, vậy mà giờ mới chừng một năm, cứ thế đã tăng đến bán bộ đại viên mãn?!

Kinh khủng hơn nữa là,hắn bán bộ đại viên mãn lại có thể đè ép được cường giả đại viên mãn như tử thiên bi?

- Tiểu tử này quỷ dị, cùng nhau xuất thủ!

. Tử thiên bi giận dữ quát lên, lúc này, dù hắn có ngu xuẩn hơn nữa cũng biết mục trần tuyệt đối không phải đèn cạn dầu, chỉ một mình hắn tuyệt đối không phải đối thủ.

bên cạnh, hai gã cường giả đại viên mãn khác của tử vân tông cũng nghiêm nghị gật đầu, ánh mắt có sát ý ngưng tụ, nhìn về phía mục trần.

soạt!

Nhưng mà không đợi bọn hắn đồng loạt xuất thủ, Mục trần đã bước một bước lên trước, không gian vặn vẹo một cái liền quỷ dị xuất hiện trước mặt đám người tử thiên bi.

- Thi triển chí tôn pháp thân!

Con ngươi ba người co rụt lại, không chút do dự quát một tiếng, chỉ thấy linh quang mênh mông ngưng tụ sau lưng hắn, trực tiếp ngưng tụ chí tôn phapsd thân, bởi vì lúc này bọn họ cảm nhận được một cảm giác cực kỳ nguy hiểm từ phía mục trần.

nhưng trong lúc cự ảnh hiện ra sau lưng họ thì chợt một bàn tay tản ra ánh sáng thủy tinh xuyên phá không gian mà tới, nhanh như chớp đã xuyên thấu linh lực phòng ngự quanh thân bọn họ, nhẹ nhàng vỗ lên lồng ngực.

Đoành!

Âm thanh nặng nề một lần nữa vang lên, trong đại điện, mí mắt của mọi người đều giật nẩy lên một cái, sau đó liền thấy, thản ảnh của 3 người tử thiên bi một lần nữa chật vật bắn ra, nặng nề đụng vào cột đá bên trong

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net