chap 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

       Sally né tránh nhát dao dễ dàng. Đối với cô bé, ưu điểm chính là tốc độ. Cô nhóc tóc đen ngang vai kia hào hứng phấn khởi:
- không tệ!!!! Không tệ chút nào !!! Quả nhiên không ngoài sự mong đợi.
      Sally đối với đối thủ trước mặt hoàn toàn không có chút sợ hãi hay do dự. Giọng nói cô bé toát ra vẫn rất bình tĩnh nhẹ nhàng:
- xưng danh đi!
- ahaha...  rồi! Rồi! Bọn nạn nhân ngu ngốc trước kia đặt cho tao cái tên là The Cured Child. Cơ mà không sao! Tao cũng rất thích cái tên này.
- ồ!
         Sally khi nghe thấy kẻ địch nhắc đến hai từ "nạn nhân" liền có thể ngộ ra rằng con nhóc kia cũng là kẻ giết người. Đôi môi hồng nhạt khẽ mỉm cười tươi tắn, bàn tay nhỏ nhắn đưa ra trước mặt The Cured Child kèm theo một biểu cảm nghịch ngợm đáng yêu khó ai cưỡng lại giống như một thiên thần nhỏ.
- được rồi! Vậy cũng ta cùng giúp nhau giải khuây nhé !
 
●●●●●●●●●●●●●● ở nơi của Slender ●●●●●●●●
          Cuộc nói chuyện diễn ra rất căng thẳng. Phần lớn bên đối địch chỉ ngồi và cười cợt. Trong lúc Slender đang thỏa thuận để giành sự an toàn lớn nhất cho các thành viên của mình thì Layawoman bất chợt xen vào lời ông nói.
- Slender!! Ta nhớ không nhầm thì ngươi còn có một thành viên bé nhỏ khác. Hôm nay không đến đây sao?
        Tiếp sau lời nói của chúng là một tràn cười rôm rả. Slender khó chịu vì phép lịch sự của mình bị gạt bỏ nhưng ông còn khó chịu hơn khi nhận ra bọn chúng đang chơi trò " dương đông kích tây" với mình. Mẹ kiếp! Chúng muốn dần dần ngấm ngầm loại bỏ từng người một sao?. Cuộc nói chuyện này đã trở lên quá thừa thãi rồi. Slender đứng dậy khỏi ghế, ông quay người đi ra hướng cửa cùng tất cả thành viên cũng là lúc nhà Layawo chặn đứng họ lại. Mỗi thành viên nhà Layawo dơ dao ra trước nhà Manshion. Bọn chúng như thể đã chọn được người đấu phù hợp với mình.
       Tuy không có mặt nhưng mọi người có thể nhận ra sự cau có của người cha lớn của mình. Jeff nhìn tình hình xung quang sau đó cười ha hả. Từng thành viên thoát chạy ra từng phía cùng với kẻ đổi theo sau họ. Đến giờ tìm chỗ thích hợp rồi.

●●●●●●●●●
      
          Dàn Proxy lẩn chốn vào trong rừng rậm, khu rừng cấm mà bố già luôn cấm các thành viên không được bén bảng gần. Khu rừng này không có gì bí ẩn cả, chỉ là ở đây hay có cảnh sát đến kiểm tra vì sợ bị khai thác gỗ quý. Ban đầu vì tò mò mà các thành viên đều vào đây " chơi" nhưng về sau không ai lại gần nữa.
          Khu này rất rậm rạp, ngoài con đường mòn nhỏ hẹp mà lũ người chăm cây rừng hay đi ra thì còn lại đều là cỏ cao đến ngực người trưởng thành. Toby hí hửng nằm sấp xuống bụi cỏ, che đi toàn bộ cơ thể rồi cười cười.
  - giống lúc chúng ta chơi tập kích với hội Jeff quá!!!.
         Hoodie thở dài lấp sau phiến đá lớn.
- lần này khác !!! Mất mạng như chơi đấy.... Suỵt.... chúng kìa.
   
        Nhìn theo ánh mắt Hoodie, họ thấy được ba kẻ bám đuôi họ đang đi vào khu rừng này. Bước đi của chúng chắc chắn, không hề ngại ngùng. Một kẻ trong số đó rút ra một thanh đoản kiếm. Hắn đưa tay chém toàn bộ đám cỏ mà hắn đi đến. Bọn chúng cũng không quên chửi thề.
- mẹ nó!!! Sao lại chui rúc vào cái chỗ oái oăm thế này?.
- cứ như đi làm việc công cộng ấy!! Tao mà bắt được chúng nó thì đừng trách.
         Mẹ nó!!! Bọn kia càng lúc càng đến gần bé Toby trong bụi cỏ trong khi hai thằng bạn bé chỉ biết nhìn bé nhún vai cười cười. Khi hắn vừa chuẩn bị chém đến thì :
- ÒA!!!! NGẠC NHIÊN CHƯA ???
        Toby nhảy lên từ đám cỏ làm lũ kia đứng tim. Cậu nhanh nhẹn nhạy lại và nhảy lên đạp bay tên cầm kiếm lăn xuống sườn núi. Nhìn hai tên đi cùng hắn bằng ánh mắt ngây ngô vô tội rồi cười khả ái. " - ahihi". Toby chạy vượt lên nhảy xuống nơi tên cậu vừa đạp xuống. Cậu thích chơi 1 vs 1, và giết hắn cũng là nhiệm vụ của cậu nữa. Hai kẻ còn lại kia vùng thoát khỏi sự bất ngờ, bọn chúng định lao lên kết thúc tên ngu ngốc vừa làm loạn thì liền thấy một người từ sau tảng đá lớn bước ra chặn phía trước, kẻ còn lại từ trên cây nhảy xuống chặn phía sau và cùng phát ra một kiểu cười.
Hoodie + Masky : "ĐỐI THỦ CỦA MÀY...... LÀ TAO"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net