Đại Ma Vương 451-500

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đại Ma Vương

Tác giả : Nghịch Thương Thiên

Quyển 5 - Chương 451:Tinh thể bản nguyên

Dịch: pinotran

Biên dịch: donquichotte

Nguồn: www.tangthuvien.com

Mười hai quả cầu từ giữa tế đàn vừa xuất hiện, khu vực này vốn không có bất kỳ nguyên tố nào đột nhiên tràn ngập các hệ nguyên tố cực kỳ đậm đặc. Bốn sinh vật người phía trên tế đàn có năm cái sừng nhanh chóng ném lượng lớn trái tim và tinh hạch ma thú vào giữa cái miệng lớn đang mở ra.

Bên dưới tế đàn gần ngàn sinh vật loại này đang cúng bái, đôi mắt độc ác màu xanh lục đầy sắc thái hưng phấn, giống như tín đồ tông giáo cuồng tín mà Hàn Thạc đã gặp. Bọn họ có một vẻ điên cuồng cố chấp ngang ngạnh, thân thể với làn da màu xanh lè rung nhè nhẹ, âm thanh “vo vo” từ từ vút cao lên.

Hàn Thạc đang ẩn thân giữa cành lá tươi tốt của đại thụ, nhìn rõ tất cả phía trước hồ, đối với quả cầu tỏa ra nguyên tố tử vong thuần túy kia, hắn sinh lòng tham lam không thể kiềm chế, song hắn lại không dám manh động. 

Khí tức trên người bốn sinh vật cổ quái năm sừng đều đáng sợ giống như tồn tại bán thần Tích dịch tổ vương, một khi bốn sinh vật này liên thủ lại hình thành thế hợp công, Hàn Thạc cũng không nắm chắc có thể từ trong vòng vây trốn ra ngoài.

Trong đôi mắt lóe lên sắc thái tham lam, Hàn Thạc nhìn chằm chằm quả cầu ngập tràn nguyên tố tử vong đậm đặc kia, vắt óc suy nghĩ cách lấy được nó.

Đột nhiên, trong thần thức chợt cảm ứng được ba luồng khí tức cường đại. Sự xuất hiện của ba luồng khí tức từ từ đến gần này khiến mắt Hàn Thạc sáng lên, hắn vốn dĩ vẫn dè dặt ẩn nấp, dần dần tiếp cận về phía đó, đồng thời lặng lẽ phóng ra một luồng khí tức mà người bình thường tuyệt không phát hiện được.

Quả nhiên luồng khí tức mà Hàn Thạc cố ý phóng ra ngoài lập tức khiến ba cường giả đến từ phía trước cảm ứng được. Lấy hắn làm trung tâm, ba luồng khí tức trong thời gian cực ngắn đã tụ tập lại, trong nháy mắt ba vị cường giả của đại lục Kì Áo trước sau tiến đến, dừng lại không xa chỗ Hàn Thạc.

- A, ra là lão yêu nhà ngươi! - Lão già lông mày dài đến cổ vừa tới chỗ này liền đột nhiên hô nhẹ một tiếng, hơi kinh ngạc nhìn Tư Tháp Tác Mỗ đã từng là quốc sư của hoàng triều Phàm Nhĩ Đăng.

- Tên tiểu tử Lôi Nặc nhà ngươi vẫn chưa chết, hô hô, tốt lắm tốt lắm! - Tư Tháp Tác Mỗ tuấn tú yêu dị khóe miệng cong lên vui vẻ, trêu trọc Lôi hệ Thánh ma đạo sư của liên minh thương hội Ba Đặc.

- Tư Tháp Tác Mỗ, đã lâu không gặp! - Vị phu nhân quý phái đoan trang toàn thân được hơi nước mờ ảo bao lấy là người cuối cùng tới đây, sau khi tới liếc xéo Tư Tháp Tác Mỗ, ôn hòa chào hỏi. 

- Đế Á Na đại tỷ! - Lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ hành lễ với phu nhân toàn thân bao phủ trong hơi nước phía xa xa, cười khẽ nói. 

- Vị này là? - Quý phụ tên gọi Đế Á Na này gật đầu với lão yêu, chợt nghi hoặc nhìn Hàn Thạc đang mỉm cười, dò hỏi.

- Ha ha, ta chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, ta đến từ đế quốc Lan Tư Lạc Đặc! - Hàn Thạc hướng về ba người ưu nhã hành lễ, trong lòng lại tràn ngập kinh hãi, không ngờ lão già lông mày dài đến cổ lại chính là Lôi hệ Thánh ma đạo sư Lôi Nặc Địch Lạp của liên minh thương hội Ba Đặc.

Hàn Thạc thuộc về cấp cao của Ám Mạc nên hắn biết lão già này tại liên minh thương hội Ba Đặc có uy danh lớn như thế nào. Cho dù là người lãnh đạo của mấy thương hội lớn tạo thành liên minh thương hội Ba Đặc nhìn thấy lão già này cũng phải hết sức cung kính, tuyệt không dám làm càn trước mặt lão.

Thế mà nhân vật như thế lại là người có thực lực yếu nhất trong ba người.

So sánh với lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ và quý phụ tên gọi Đế Á Na kia, Lôi Nặc, Lôi hệ Thánh ma đạo sư này thật sự kém rất nhiều. Bất luận Lôi Nặc tại cảnh giới thánh cấp cường đại thế nào, cũng bất quá chỉ là thánh cấp cường giả mà thôi. 

Nhưng mà từ trên người của quý phụ tên gọi Đế Á Na và lão yêu Tư Thác Tác Mỗ, Hàn Thạc lại cảm giác được khí tức đáng sợ của cường giả cấp bán thần. Lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ danh tiếng như sấm bên tai này hắn đã nghe không biết bao nhiêu lần rồi. Lão biến thái mà trăm năm trước là quốc sư của hoàng triều Phàm Nhĩ Đăng này có thể đột phá đến cảnh giới bán thần, đủ để nói rõ thực lực lão đáng sợ thế nào.

Nhưng lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ tuổi tác tuyệt đối không phù hợp với tướng mạo này lại xưng hô với quý phụ kia là “Đế Á Na đại tỷ”. Hàn Thạc trong Ám Mạc dù sao cũng thuộc cấp cao, nhưng vẫn không biết quý phụ này là ai, chỉ dựa vào xưng hô của Tư Tháp Tác Mỗ khiến hắn biết rõ người phụ nữ này tuổi tác hẳn là so với Tư Tháp Tác Mỗ còn phải lớn hơn một chút.

- Đế quốc Lan Tư Lạc Đặc? Từ khi nào đế quốc Lan Tư Lạc Đặc đã xuất hiện một cường giả trẻ tuổi thế này? - Đế Á Na khá ngạc nhiên, khó hiểu nhìn lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ và Lôi hệ Thánh ma đạo sư Lôi Nặc.

- Bố Lai Ân? Ngươi là thành chủ Bố Lai Ân của thành Bố Lôi Đặc Nhĩ sao? - Tư Tháp Tác Mỗ đầu tiên nhíu mày, sau chợt bừng tỉnh ra, trong đôi mắt đột nhiên bắn ra ánh sáng chói lọi, chiếu thẳng lên người Hàn Thạc.

- Không sai! - Hàn Thạc thản nhiên thừa nhận.

- Thảo nào, xem ra lời đồn thật đáng tin, có thể bức bách hai vị thánh cấp cường giả đến mức chỉ có thể rút lui, ta vẫn còn tưởng đế quốc Lan Tư Lạc Đặc phóng đại, bây giờ xem ra thực có việc này rồi! - Lão yêu gật đầu nói.

Lôi hệ Thánh ma đạo sư Lôi Nặc của liên minh thương hội Ba Đặc vừa nghe Hàn Thạc thừa nhận thân phận của mình thì tương tự cũng đặt hết chú ý lên người hắn, cẩn thận tỉ mỉ đánh giá hắn vài lần, sắc mặt cổ quái nói:

- Hóa ra là ngươi, ừm, một tên tiểu tử rất lớn mật, thú vị đấy.

- Được rồi, bớt nói lời vô ích đi, các ngươi hẳn cũng thấy được tình hình phía trước, ngọn nguồn sự việc tạm thời chúng ta không cần quan tâm, nhưng mười hai quả cầu kia ta nghĩ các vị hẳn biết là thứ gì rồi. Mỗi một tên trong số bốn tên đầu có năm cái sừng kia đều có thực lực cỡ bán thần, bốn người chúng ta bất kỳ người nào một mình qua đó đều không có hy vọng đắc thủ, các vị có hứng thú liên thủ hay không? - Quý phụ Đế Á Na chen vào nói.

- Đương nhiên, với lại càng nhanh càng tốt! - Lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ đồng ý trước tiên.

Lôi hệ Thánh ma đạo sư Lôi Nặc của liên minh thương hội Ba Đặc không những lập tức gật đầu đồng ý mà còn bổ sung:

- Ta biết rõ năng lực của mình, mười hai quả cầu này ta chỉ xin quả có nguồn gốc Lôi hệ, đồng thời phụ trách công việc giải quyết hậu quả sau đó. 

- Được, sau khi việc thành, tinh thể bản nguyên Lôi hệ thuộc về ngươi. Hai vị, những quả còn lại sau khi chúng ta đắc thủ sẽ phân chia, căn cứ vào sức lực bỏ ra thế nào để phân phối, các ngươi có ý kiến gì không? - Đế Á Na nhìn hai người trịnh trọng hỏi, đương nhiên cho rằng Hàn Thạc sẽ đồng ý.

- Ta không có ý kiến gì, ta tin tưởng Đế Á Na đại tỷ sẽ sắp xếp tốt!

Tư Tháp Tác Mỗ nhún nhún vai, thoải mái trả lời, chợt nhìn Hàn Thạc hỏi:

- Ngươi thì sao?

Hàn Thạc chính xác cũng có ý liên thủ với bọn họ, chỉ là hình như ba người họ đều biết tác dụng của mấy quả cầu kia, chỉ có hắn tuy có thể cảm ứng được lực lượng thuần chất thai nghén bên trong, nhưng lại không biết chúng rốt cuộc có tác dụng gì, bởi vậy khi Tư Tháp Tác Mỗ hỏi, hắn ngượng ngùng hỏi lại:

- Ấy, ta cũng không có ý kiến, chỉ mong các vị tiền bối cho ta biết mười hai quả cầu kia rốt cuộc là thứ gì?

Ba người cùng ngẩn ra, đồng thời đánh giá Hàn Thạc một cách cổ quái, Tư Tháp Tác Mỗ ngây người một lúc rồi mới cười hỏi:

- Ngươi không biết?

Gật gật đầu, Hàn Thạc thành thật thừa nhận:

- Thật sự không biết.

- Tinh thể bản nguyên của nguyên tố sau khi dung hợp với linh hồn của ma pháp sư có thể làm cho linh hồn lột xác biến thành nguyên tố chi hồn, khiến cho ma pháp sư đối với lực tương tác của nguyên tố trong trời đất nâng cao gấp trăm lần, đối với việc vận dụng lực lượng hệ nguyên tố đó đạt tới mức độ ăn ý nhất. Ma pháp sư sau khi nguyên tố chi hồn hình thành thì ma pháp có thể phát ra trong nháy mắt, gia tăng lĩnh ngộ của mình đối với lực lượng bản nguyên của một hệ ma pháp, tóm lại lợi ích rất lớn không thể liệt kê từng cái một! - Lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ giải thích cực nhanh cho Hàn Thạc.

- Quan trọng nhất là chỉ có ma pháp sư hình thành được nguyên tố chi hồn mới có tư cách thành thần trong một hệ ma pháp, nguyên tố chi hồn và nguyên tố thể là nền tảng thành thần của ma pháp sư! - Quý phụ Đế Á Na vẻ mặt nghiêm trọng, bổ sung cho lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ.

Trong đôi mắt của Lôi hệ Thánh ma đạo sư Lôi Nặc khi Đế Á Na vừa nói ra câu bổ sung này liền bắn ra ánh sáng lấp lánh, từng tia chớp nhỏ bé giống như ở bên trong đồng tử của hắn bắn ra, có thể thấy được tâm tình hắn cực kỳ kích động.

Hàn Thạc hô nhẹ một tiếng kinh ngạc, rốt cuộc đã hiểu vì sao từng người bọn họ lại hưng phấn cấp bách như vậy, hắn chợt đưa sự chú ý vào mười hai quả cầu ở xa, dừng một chút rồi lại hỏi lần nữa:

- Còn có bốn quả cũng không có nguyên tố thuần chất đậm đặc, chuyện này là thế nào nhỉ?

- Ngươi quan sát rất cẩn thận, trong trời đất không phải tất cả ma pháp đều phải dựa vào nguyên tố, nhất là Không Gian hệ và Triệu Hoán hệ chính là như vậy. Bên trong hai quả cầu đó là tinh vân trạng (hình dáng ting vân), đó là đạo lý pháp tắc thâm sâu của hai hệ đó, nó cũng có thể dung hợp với linh hồn hình thành pháp tắc chi hồn, tác dụng có phần tương tự như nguyên tố chi hồn. Pháp tắc chi hồn có thể khiến ma pháp sư của hai hệ càng thêm tinh thông đối với việc tìm hiểu đạo lý pháp tắc thâm sâu của hai hệ Không Gian và Triệu Hoán. Chỉ có lĩnh ngộ sự ảo diệu của pháp tắc đạt đến cảnh giới nhất định mới có thể biến thành thần thật sự, mà không phải là bán thần! - Quý phụ Đế Á Na kinh ngạc nhìn Hàn Thạc, khá ngạc nhiên với lực cảm ứng của hắn, giải thích cho hắn hiểu.

- Hai quả cầu cuối cùng, một quả không ngừng bắn ra đấu khí chi quang thích hợp cho Kiếm sư và Kỵ sĩ sử dụng, có thể giúp võ giả loại này hình thành chiến hồn, tác dụng lại có khác biệt với hai loại quả cầu kia, nhưng bản chất mục đích giống nhau, có thể giúp chúng ta tiết kiệm vốn tích lũy trăm năm thậm chí đến mấy trăm năm, khiến linh hồn có nền tảng thành thần. Cuối cùng là quả cầu xen lẫn khí tức hủy diệt, chỉ thích hợp cho bọn điên cuồng cố chấp sử dụng, người bình thường tuyệt đối sẽ không tự nguyện chạm vào đâu! - Tư Tháp Tác Mỗ bổ sung. 

- Động thủ đi, không có thời gian nói nhiều đâu! - Đế Á Na đột nhiên mở miệng, một cây ma pháp trượng sắc lam đã xuất hiện trong tay lúc bà vừa buông lời nói.

Đại Ma Vương

Tác giả : Nghịch Thương Thiên

Quyển 5 - Chương 452: Thiên ma lợi nhận

Dịch: donquichotte

Nguồn: www.tangthuvien.com

Đế Á Na vừa rút cây ma pháp trượng sắc lam ra, khu vực này một lần nữa thủy nguyên tố đậm đặc đột nhiên có lại, không khí vốn khô ráo giờ tràn ngập hơi nước ẩm ướt, màn hơi nước mông lung bao quanh người vị phu nhân này càng thêm mờ mịt.

- Lôi Nặc phụ trách đám dị tộc bên ngoài, hai người các ngươi tới gần đoạt lấy tinh thể bản nguyên, ta ở phía ngoài dùng ma pháp hỗ trợ. - Đế Á Na việc đáng làm thì nên làm, phát ra mệnh lệnh, ma pháp trượng trong tay cũng bắt đầu cấp tốc hấp thu thủy nguyên tố đậm đặc trong khu vực.

- Đi! - Lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ khẽ quát, bàn tay đã nắm một thanh trường kiếm giản dị tự nhiên bề rộng bằng hai ngón tay, thanh âm vừa dứt, người đã bay ra trăm mét, nhằm thẳng phía đám người dị tộc đang cử hành nghi thức tà ác nào đó.

Hàn Thạc hai tay trống trơn, vừa thấy Tư Tháp Tác Mỗ đột nhiên nhích người, liền hóa thành một tia chớp màu đen theo sát lão yêu. Người còn đang giữa không trung, móng tay mười ngón trong chớp mắt đã dài thêm một mét, những móng tay đáng sợ ấy lóe lên vẻ sáng bóng như của lưỡi đao sắc bén.

“Thiên ma lợi nhận", loại ma công này chỉ khi đạt tới cảnh giới Túng Dục mới có thể tu luyện, bởi vì chỉ có ma thể đạt tới cảnh giới này mới có thể thúc đẩy việc sinh trưởng thiên ma trảo, bất quá người trong Ma Môn tự nhiên sẽ không gọi móng tay dài ra này là "Trảo", cho nên mới có tên gọi "Thiên ma lợi nhận".

Chúng sau khi được quán chú Ma nguyên lực tinh thuần liền hình thành Thiên ma lợi nhận quả thực có mũi nhọn sắc bén như lưỡi dao, so với thần binh lợi khí thông thường còn phải lợi hại hơn một chút, cái tên lợi nhận cũng coi như là danh xứng với thật.

Nhìn từ xa, mười móng tay Hàn Thạc như là mười mũi đao nhọn lập lòe hàn quang di động. Lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ tranh thủ liếc về phía sau liền bị hai tay biến hóa kỳ dị kia dọa cho hoảng sợ, thầm nghĩ tiểu tử này rốt cuộc có phải là loài người không, đầu ngón tay làm sao so với lưỡi đao còn bén nhọn hơn?

“Vo vo…"

Đám người dị tộc đang cử hành nghi thức tà ác nào đó lập tức đã nhận ra nguy hiểm đang đến, thanh âm chói tai bỗng vang vọng bầu trời, nếu bốn người Hàn Thạc không phải tất cả đều là cường giả chân chính, kiểu người bình thường như Tắc Tây Lị Á mà tới, chỉ riêng cái loại tiếng động kia e rằng đã làm rách màng nhĩ của họ rồi.

- Ngươi trái ta phải. Xông tới! - Lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ hét lớn, khuôn mặt tuấn mỹ đã có thêm vài phần sắc xám trắng không khỏe mạnh. Hàn Thạc còn chưa kịp đáp lại thì tốc độ lão yêu chợt tăng vọt, trong nháy mắt đã rạch ngang mặt hồ, đáp thẳng xuống đảo nhỏ đầy người dị tộc kia.

Trường kiếm trong tay Tư Tháp Tác Mỗ quét qua, đấu khí vô sắc vô hình bộc phát như nước lũ, mười mấy dị tộc gần lão nhất khi còn cách chừng ba mét thì thân thể thình lình đã vỡ vụn nổ tung ra.

Kiếm sĩ và kỵ sĩ từ khi bắt đầu nhập môn, một khi có đấu khí sẽ có màu sắc khác nhau, từ màu lam nhạt của kiếm sĩ thực tập đến màu vàng kim của Kiếm thánh. Trong truyền thuyết chỉ có cường giả đột phá Kiếm thánh mới có thể khiến cho đấu khí vô sắc vô hình phản phác quy chân (trở lại nguyên trạng). Tư Tháp Tác Mỗ hiện giờ hiển nhiên chính là cường giả chân chính đã đột phá cảnh giới Kiếm thánh.

Nếu không phải thần thức Hàn Thạc cường đại, thời khắc chú ý tới động tác xuất thủ của Tư Tháp Tác Mỗ thì e là vẫn thật sự không dễ nhận thấy đấu khí ngưng tụ vô hình vô sắc trên trường kiếm của lão. Loại đấu khí không có màu sắc này không lần ra được đầu mối, ẩn chứa lực lượng cực kỳ đáng sợ, trong lúc giao chiến sẽ làm cho bất cứ kẻ nào phải đau đầu.

“Quả nhiên lợi hại! Đích thật là cường giả bán thần hàng thật giá thật! Khó trách Kiếm thánh Tạp La Lạp và Địa hệ Thánh ma đạo sư Đặng Phổ Tư ỉu xìu chiến bại.”

Hàn Thạc sau khi chứng kiến lão yêu xuất thủ, liền ngầm nhận định.

Trong khi quan sát Tư Tháp Tác Mỗ, động tác của hắn cũng không chậm hơn chút nào. Lão yêu vừa quét một kiếm ra thì Hàn Thạc cũng đã nhảy vào giữa một bên dị tộc. Phía ngoài có gần trăm tên trên đầu có một-hai cái sừng, đuôi mãng xà da màu lục, ánh mắt cũng sắc lục lạnh như băng không có cảm tình ngưng tụ chặt trên người hắn, mấy chục người dị tộc cũng đã vọt tới.

- Hắc hắc, bộ ma công Thiên ma lợi nhận này vừa khéo có các ngươi để thử rồi! - Hàn Thạc cười lạnh thấp giọng tự nói. Hai tay sắc bén như lưỡi đao chợt tốc độ cao hoa lên đan xen vào nhau, từng tia sáng đẹp mắt chợt lóe rồi biến mất. Trong tiếng cười lạnh hắn tiến thẳng một mạch về phía trước.

Mấy chục người dị tộc tràn lên vây Hàn Thạc người như là bị vũ khí sắc bén cắt qua với tốc độ cao. Bọn chúng đang chạy nhanh hướng tới chỗ Hàn Thạc thì thân thể đột nhiên chia năm xẻ bảy, một số vẫn duy trì thế chạy tới nhưng đầu lâu và nửa người đột nhiên lại bị phạt ngang bay đi.

Mấy chục người đó trong chớp mắt đã bị phá thành mảnh nhỏ, biến thành tàn chi đầy đất, có lẽ bởi vì Thiên ma lợi nhận Hàn Thạc múa lên quá nhanh, cũng có thể do Thiên ma lợi nhận thật sự quá mức lợi hại mà đám người này thậm chí không kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết, trên mặt thậm chí cũng vẫn chưa có vẻ thống khổ.

Tựa như bên cạnh có một thứ vũ khí sắc bén vô hình không ngừng lượn vòng, Hàn Thạc trên đường tiến thẳng tới trung tâm tiểu đảo thì đi tới đâu, thân thể đám dị tộc chung quanh tứ phân ngũ liệt một cách quỷ dị đến đấy, thậm chí không có bất cứ một tên nào có thể tới gần hắn ba mét.

Lôi hệ Thánh ma đạo sư Lôi Nặc vừa phóng ra một ma pháp Lôi Điện Biến Địa trên phạm vi lớn, sắc mặt trở nên rất khó coi, thấp giọng nói:

- Tiểu tử thật đáng sợ, chả trách thành Bố Lôi Đặc Nhĩ lại dám càn rỡ đến thế!

Lôi Nặc vừa thốt xong, lôi nguyên tố đậm đặc đột nhiên từ bốn phương tám hướng hội tụ lại, bầu trời đang trong sáng liền xuất hiện hàng trăm hàng ngàn tia chớp kích thước bằng cánh tay trẻ con, đi kèm với tiếng sét đánh, chúng quấn vào nhau như long xà, toàn bộ giáng xuống tiểu đảo giữa hồ.

Ma pháp cấp bậc Thánh ma đạo sư đáng sợ thế nào, Hàn Thạc cuối cùng đã được kiến thức rồi!

Hàng trăm hàng ngàn tia chớp đáng sợ bổ xuống tựa như sấm sét đầy trời, tuy nói mục tiêu công kích của Lôi Nặc chỉ vẻn vẹn là tiểu đảo giữa hồ nhưng phạm vi bao trùm của ma pháp Lôi Điện Biến Địa này rõ ràng vượt quá hơn thế.

Dưới lưới lôi điện giao nhau, nước hồ xanh lam đột nhiên biến thành hải dương toàn quang điện, mặt hồ phẳng lặng bị lực lượng từng tia chớp đan vào nhau đánh xuống "xoẹt xoẹt" làm dậy lên những cột nước vọt lên cao, những cột nước này cực kỳ vẩn đục, xuất phát từ chỗ sâu nhất trong hồ bị sức mạnh lôi điện giáng xuống.

Từng luồng tia chớp đầy sức mạnh tràn ngập trong hồ, cá tôm nhỏ không tính là ma thú toàn bộ trắng bụng, nổi lềnh phềnh.

Bên ngoài đã đáng sợ như thế, đối tượng được trọng điểm chiếu cố là đám người dị tộc trên đảo tự nhiên càng thảm không chịu nổi. Những tia chớp to như cánh tay trẻ con đánh xuống chi chít, cơ hồ không để lại thời gian trống nào, người đám dị tộc bị lực lượng lôi điện nhập vào, toàn bộ bốc lên khói đen nồng nặc rồi ngã xuống.

Người dị tộc trên đầu có ít hơn ba sừng dưới sự công kích của lôi điện không còn ai sống sót.

Đám trên đầu có ba sừng thì toàn thân run rẩy không ngừng, hẳn đã thụ thương thế không nhẹ, chỉ có đám trên đầu có bốn sừng là bình yên vô sự, từng đôi mắt xanh lục nhìn tròng trọc lên người lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ và Hàn Thạc, đã chuẩn bị sẵn sàng tấn công hai người.

Thủ lĩnh dị tộc trên đầu có năm sừng thì từng tia chớp còn chưa đánh tới gần đã bị bọn chúng phát ra lực lượng hủy diệt trước một bước, căn bản không thể gây cho chúng thương thế gì. Trong bốn tên này thì hai người vẫn đứng tại chỗ tiếp tục duy trì nghi thức tế đài, hai người kia chậm rãi lăng không, từ từ tiến tới chỗ Tư Tháp Tác Mỗ và Hàn Thạc.

Hai người thân là chủ công, loại Lôi hệ ma pháp trên diện tích lớn này tự nhiên sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì với họ, khí thế vẫn như cầu vồng tiếp tục hướng phía tế đài xông đến giết.

Đám người dị tộc có một, hai sừng trên đầu không hề có cơ hội xuất thủ trước Hàn Thạc và Tư Tháp Tác Mỗ, dưới công kích của hai người chỉ có thể bị giết hại. Còn đám trên đầu có ba sừng cũng có thể lợi dụng tốc độ cao và lực phòng ngự của thân thể miễn cưỡng ngăn cản được một chút, chỉ có điều vẫn không thể cản được bước tiến giết chóc của hai người.

Nhưng số người dị tộc bốn sừng trên đầu cũng có thể phi hành trên cao, mười mấy tên này phân ra vây chặt Hàn Thạc và Tư Tháp Tác Mỗ vào giữa. Mặc dù vũ khí và trường kiếm trong tay hai người sắc bén, cũng chỉ có thể lưu lại trên người bọn chúng từng vết máu, rốt cuộc không thể thoải mái chém giết như lúc trước.

Thực lực của đám này mặc dù so với loại cường giả Kiếm thánh của loài người yếu hơn một chút, nhưng mà khoảng cách cũng không phải quá lớn, bị mười mấy tên thực lực đáng sợ này bao vây, cho dù là Hàn Thạc và Tư Tháp Tác Mỗ cũng tạm thời bị vây khốn.

Càng thêm đáng sợ chính là hai tên thủ lĩnh trên đầu có năm sừng đã từ trên tế đài hạ xuống. Sự mạnh mẽ của hai tên này Hàn Thạc đã sớm dự tính được trước, đôi mắt xanh lục của bọn chúng lạnh như băng không có đến một phần cảm tình loài người vốn có. Sau khi tới, một loại khí tức hủy diệt bắt đầu điên cuồng hội tụ trên người bọn chúng.

- Đế Á Na đại tỷ, có thể động thủ được chưa! - Đột nhiên, lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ chợt hô

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net