Đại Ma Vương 551-600

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đại Ma Vương

Tác giả : Nghịch Thương Thiên

Quyển 5 - Chương 551:Giết mấy tên khốn khiếp này cho ta 

Dịch: workman

Biên tập: donquichotte

Nguồn: www.tangthuvien.com

Hắc Ngọc Ma Vương thành, trong khu Tháp Lợi Á.

Một cái nhà đổ nát, bên trong chỉ có vài thứ đồ dùng vô cùng đơn giản, bàn ghế, cái giường. Ngoài ra, chỉ còn có một cái nồi sắt. Trên chiếc giường đá, đang có một người phụ nữ mặc một bộ quần áo thô thiển nằm lẳng lặng, không có chút sinh cơ.

Huyết Linh trầm mặc đi vào phòng, tới trước giường đá của mẫu thân lập tức quỳ xuống, lạy vài lần nhưng không hề khóc lấy một tiếng, vẻ mặt khô khốc đứng lên, quay đầu lại liếc Hàn thạc:

- Sư phụ, ta phải an táng mẫu thân ta!

Khẽ gật đầu, Hàn Thạc không nói gì thêm, lấy từ trong không gian giới chỉ ra vài viên Hắc thạch tệ đen bóng, đặt trên mặt bàn cũ nát trong phòng. 

Bất luận ở vị diện nào, muốn an táng một người chết thì cần có tiền. Ở Thâm Uyên giới tự nhiên cũng không ngoại lệ. Huyết Linh sở dĩ rời khỏi nhà ra ngoài cũng chính là vì muốn kiếm chút tiền để an táng mẫu thân hắn. Nhưng không ngờ trên đường đi gặp phải một vài ‘lão bằng hữu của hắn’, nên thiếu chút nữa bị đánh chết ở đó rồi.

Thiếu niên nghèo rớt mồng tơi này nếu không gặp được Hàn Thạc thì phỏng chừng cũng phải để thi thể mẫu thân thối rữa, cũng không nhất định có thể tìm đủ tiền mà an táng cho mẹ. Đối với sư phụ mới nhận, Huyết Linh cũng không hề khách khí gì, nhìn nhìn Hàn Thạc gõ gõ trên mặt bàn, đã có một số tiền Hắc thạch tệ rất lớn, nhưng vẫn thản nhiên nói một tiếng:

- Cám ơn sư phụ. 

Ở Thâm Uyên giới, Hắc thạch tệ là kim tệ được lưu thông lớn nhất, một viên Hắc thạch tệ có thể đổi được mười viên Lam thạch tệ, một trăm Hoàng thạch tệ. Bình thường, vài viên Lam thạch tệ là có thể an táng rất tốt cho một người chết rồi. Hàn Thạc tiện tay lấy ra vài viên Hắc thạch tệ, số đó tuyệt đối đủ để Huyết Linh lãng phí rồi.

- Được rồi, ngươi lo làm việc của mình cho tốt đi. - Hàn Thạc khẽ gật đầu, nhìn ba cô đang đứng ngoài cửa, rồi hờ hững lui vào.

- Ừm, chỉ cần có Hắc thạch tệ, sẽ không mất nhiều thời gian đâu.

Huyết Linh đáp, rồi cũng không khách sáo với Hàn Thạc nữa, đi ra khỏi phòng, rồi lại quay đầu lại nói với hắn:

- Sư phụ và ba vị sư mẫu, các người trước tiên ở đây chờ một lát, ta đi chút rồi sẽ về ngay.

- Đi đi. - Hàn Thạc đồng ý.

Cầm vài viên Hắc thạch tệ, Huyết Linh chạy vội ra ngoài. 

Khát vọng của về sức mạnh của thiếu niên này xem ra đã trở thành một loại bệnh. Sau khi có được phương pháp tu luyện cơ sở Huyết Thần Kinh, cứ một mạch suy nghĩ về phương pháp tu luyện. Từ cái vẻ mặt ủ mày chau của hắn, cộng với thân thể màu máu rất dị thường, Hàn Thạc đã nhìn ra điểm ấy.

- Hàn Thạc, thằng nhỏ này có ý chí thật ra rất cứng rắn. Chỉ là, chẳng biết hắn có thể được như chàng kỳ vọng, trở thành một cao thủ cường đại không nữa? - Khiết Bích Nhi nhìn hình bóng Huyết Linh rời đi, mày khẽ nhíu lại, dò hỏi.

- Đúng đó, hắn nói hắn không thể tu luyện tám đại lực lượng nguyên tố, bốn đại lực lượng pháp tắc. Ở Thâm Uyên giới, người nào không thể tu luyện mười hai loại sức mạnh này, đích xác là một phế vật. Một người như vậy, cũng có thể sức mạnh cường đại hay sao? - Tây Nhĩ Phù cũng tỏ vẻ kinh ngạc. Các nàng lớn lên ở Thâm Uyên giới, hiển nhiên không xem trọng thiếu niên này lắm.

Cười cười vẻ cao thâm khó lường, Hàn Thạc liếc ba cô, nói:

- Tám đại lực lượng nguyên tố, bốn đại lực lượng pháp tắc, đều không phải là tất cả những con đường tu luyện đâu. Có những người có thiên phú dị bẩm, khác hẳn những người bình thường cả đời an phận. Nếu Huyết Linh không gặp được ta, có lẽ chỉ có thể cả đời sống kiếp bình dân. Nhưng, hắn đã may mắn gặp được ta, tương lai sẽ có thể áp đảo các loại cường giả, đó là việc chắc chắn.

Nghe Hàn Thạc vừa nói như vậy, ba cô chợt biến sắc, liếc mắt nhìn nhau. Khiết Bích Nhi cười khẽ:

- Thiếp tin chàng. Trên người chàng, đích xác có rất nhiều điểm thần kỳ. Huyết Linh này có lẽ cũng chỉ có gặp được chàng mới có thể chính thức xuất đầu lên được.

Đối với đồ nhi này, Hàn Thạc quả cũng rất hài lòng. Dù sao cũng không có việc gì, hắn và ba nữ nhân cùng nhau đợi tại đây. Nhìn Huyết Linh chạy tới chạy lui, đổ hết tiền bạc vào tang sự của mẫu thân hắn.

Vốn Hàn Thạc và ba cô Khiết Bích Nhi còn định trợ giúp Huyết Linh cùng nhau động thủ an táng lão nhân, nhưng lại bị hắn uyển chuyển cự tuyệt. Hắn kiên trì động thủ một mình. Hắn muốn tự mình an táng mẫu thân. Từ điểm đó cho thấy Huyết Linh đích thật là một hiếu tử.

Việc an táng người chết ở Thâm Uyên giới cũng không có thủ tục gì nhiều lắm, có vài viên Hắc thạch tệ, sau một thời gian chạy tới chạy lui, Huyết Linh cũng sắp xếp thỏa đáng tang sự cho mẫu thân. Sau khi làm xong mọi việc, khóc lóc một hồi, Huyết Linh khôi phục tâm tình bình tĩnh, sau đó quay trở lại căn nhà tồi tàn của mình.

- Sư phụ, cám ơn người! - Huyết Linh một lần nữa dùng đại lễ bái Hàn Thạc, cúi đầu cung kính. 

- Đứng lên đi, sau này không cần khách khí như vậy.

Hàn Thạc điềm nhiên trả lời. Đợi cho Huyết Linh đứng lên, Hàn Thạc dùng thần thức kiểm tra thân thể hắn, nhíu mày nói:

- Về vấn đề tu luyện Huyết Thần Kinh, ngươi có gì không rõ, nhất định phải gặp ta mà hỏi cho rõ ràng. Nếu không hoàn toàn hiểu rõ, ngàn vạn lần không được mạo hiểm tu luyện. Tu luyện ma công vô cùng hung hiểm, một khi bất cẩn có thể lâm vào vạn kiếp bất phục. Ta không muốn vừa mới thu ngươi, lại phải mất đi một đồ nhi đâu.

Tính cách Huyết Linh rất cứng rắn, có thể hơi trầm mặc ít nói một chút, Hàn Thạc quan sát một hồi lâu, phát hiện ra sự chấp nhất của hắn không nhỏ, tựa hồ không thích thỉnh giáo người khác. Căn cứ vào lạc ấn mà Hàn Thạc lưu lại ở linh hồn hắn khi truyền Huyết Thần Kinh, hắn đã lặng lẽ thể ngộ, thậm chí bắt đầu động thủ tu luyện một vài pháp môn đơn giản rồi.

Huyết Linh khác với Hàn Thạc, lúc trước trong óc Hàn Thạc có thể ngộ của Sở Thương Lan về ma công, còn Hàn Thạc chỉ truyền cho hắn những pháp quyết tu luyện Huyết Thần Kinh. Hàn Thạc chưa hề tu luyện Huyết Thần Kinh, tự nhiên không thể truyền những thể ngộ về việc tu luyện này quán nhập vào trong óc Huyết Linh được, bởi vậy, hắn sợ Huyết Linh tự thân bế quan một mình tìm tòi, có thể sẽ xảy ra vấn đề khi tu luyện. 

Hàn Thạc vừa nói như vậy, Huyết Linh lộ ra vẻ mặt hơi khó nghĩ, nói:

- Hóa ra là thế. Sư phụ, ta đích xác có rất nhiều chỗ không rõ lắm.

- Loại vũ thuật này khác hẳn mười hai loại sức mạnh mà ngươi từng biết. Nếu chỉ dựa vào phương pháp tu luyện mà ngươi có thể tu luỵện không gặp trở ngại gì thì quả là khó tin. Nói đi, có vấn đề gì, sư phụ giảng giải cho ngươi một chút.

Hàn Thạc mỉm cười. Ma công tu luyện tới cảnh giới này, thêm nữa còn có không ít kiến thức đến từ ký ức Sở Thương Lan, Hàn Thạc mặc dù không tu luyện Huyết Thần Kinh, cũng có thể giúp hắn giải quyết một vài nan đề trong quá trình tu luyện.

Huyết Thần Kinh khá giống với ma công, phải nói là một chi của ma công mà thôi, cũng không được xem là chính tông. Nhưng Huyết Thần Kinh và Thí Thần Ma Đạo lại có thể có được tiến bộ trong thời gian ngắn hơn nhiều, nhất là những người có thân thể Huyết Linh, sự tiến bộ tự nhiên tăng lên rất nhanh. Chỉ là cho dù Huyết Linh có tu luyện Huyết Thần Kinh đến mức tận cùng, trở thành Huyết Ma, tương lai cũng khó có thể vượt qua được Hàn Thạc tu luyện theo con đường Thiên Ma.

Có sự nhắc nhở của Hàn Thạc, Huyết Linh không còn tự tìm tòi nữa mà đưa ra những vấn đề khó khăn khi mình tu luyện, nhất nhất đưa ra cho Hàn Thạc cố tìm được đáp án. Bây giờ Hàn Thạc xem ra rất có dáng của một ông thầy, có khả năng trả lời những vấn đề của Huyết Linh một dễ dàng, chẳng mấy chốc đã dọn quang con đường tu luyện cho hắn.

Huyết Linh không hổ là người thích hợp nhất tu luyện Huyết Thần Kinh, dưới sự chỉ đạo của Hàn Thạc, sau khi hiểu rõ phương pháp tu luyện, chẳng mấy chốc đã chính thức có thể khống chế máu trong cơ thể, dùng phương pháp tu luyện của Huyết Thần Kinh vận chuyển sức mạnh trong cơ thể.

Huyết Linh một mạch khát vọng có được sức mạnh, kỳ thật, sức mạnh này đã có trong cơ thể hắn. Máu chính là sức mạnh của hắn! Chỉ có điều hắn không có loại phương pháp vận dụng sức mạnh, tuy có một thân sức mạnh nhưng lại không thể phóng thích ra. Bây giờ, dựa theo phương pháp tu luyện Huyết Thần Kinh, mỗi khi hắn vận chuyển máu trong cơ thể, cả người đều đỏ ửng lên. 

Nhìn Huyết Linh trước mặt tựa hồ lâm vào diệu cảnh tu luyện, Hàn Thạc âm thầm gật đầu, rất hài lòng về ngộ tính và sự cố gắng của đồ nhi. Rồi không đánh động Huyết Linh nữa, Hàn Thạc ra hiệu cho ba nữ nhân cùng đi ra khỏi cái nhà đổ nát này. Chỉ bằng vào lời giải thích, chỉ điểm một vài phương pháp tu luyện tinh thần lực cho Khiết Bích Nhi.

Có một cường giả đã tới cảnh giới tông sư như Hàn Thạc, hai thiếu nữ Hải Mạn Na và Tây Nhĩ Phù cũng bắt đầu dựa theo phương pháp của Khiết Bích Nhi minh tưởng tinh thần lực, cố gắng cảm ngộ một loại sức mạnh thần bí tồn tại trong não người. Cô thiếu nữ Tây Nhĩ Phù trên đường đi đã cảm nhận được sự tồn tại của tinh thần lực, Hải Mạn Na cũng đang bên bờ đột phá.

- Đại nhân, tên gián điệp của địch quân đang ở bên trong, ta dám khẳng định. - Thanh âm quen thuộc, đột nhiên lọt vào tai Hàn Thạc. Không bao lâu, vài tên thanh niên lần trước bị Hàn Thạc dọa run như cầy sấy, mang theo một cường giả có thực lực Ác Ma thần sắc cao ngạo, đi tới trước mặt Hàn Thạc.

Trước mặt tên Ác Ma này, vài tên thanh niên đã trở nên rất oai phong. Chúng rõ ràng là chó cậy chủ, chuẩn bị lợi dụng tên Ác Ma này đối phó với Hàn Thạc. Khi những người này vừa mới đứng lại, Huyết Linh nghe thấy thanh âm cũng từ bên trong ra ngoài.

- Đại nhân, là bọn hắn!

Vừa thấy Hàn Thạc, tên thanh niên cũng có vẻ hơi khiếp đảm, nhưng vừa nghĩ tới lai lịch người bên cạnh, khí thế lại dâng lên, chỉ vào Hàn Thạc quát to.

Vài thanh niên cùng đi với hắn, cũng đều ngẩng đầu ưỡn ngực, vì tìm được chỗ dựa, tên nào tên nấy cùng chỉ vào Hàn Thạc lớn tiếng quát tháo, giống như quên mất sự chật vật lúc trước.

- Đồ nhi, dùng sức mạnh mà ngươi vừa mới thể ngộ, giết chết mấy tên khốn này cho ta! - Hàn Thạc cười lạnh vẻ khinh thường, quay đầu lại liếc mắt nhìn Huyết Linh, lạnh lùng phân phó.

- Vâng, sư phụ! - Huyết Linh trả lời rất tự nhiên, khóe miệng nhếch lên một nụ cười độc ác, đôi đồng tử thoáng chốc đã đỏ ké, từng bước từng bước hướng về phía kẻ thù đang cười cợt.

Đại Ma Vương

Tác giả : Nghịch Thương Thiên

Quyển 5 - Chương 552:Đàn ông phải giết người 

Dịch: workman

Biên tập: donquichotte

Nguồn: www.tangthuvien.com

- Dừng tay!

Tên Ác Ma cấp một quát lạnh, hắn liếc mắt nhìn Huyết Linh, sau đó nhìn Hàn Thạc lạnh lẽo, hỏi:

- Ngươi là ai?

Từ khi tên Ác Ma cấp một này vừa xuất hiện, Hàn Thạc đã từ quần áo cộng với tiêu chí trên ngực hắn, hiểu được thân phận hắn - Hắc Ma vệ!

Ở Hắc Ngọc Ma Vương thành, cũng chỉ có Hắc Ma vệ mới có thể cao ngạo lạnh lùng như vậy! Chỉ là tên Hắc Ma vệ đó không thuộc cấp cao lắm, thế mà hắn cũng vẫn đủ để diệu võ dương oai trước mặt người khác.

- Ta là ai, ngươi sẽ biết thôi, ta khuyên ngươi tốt nhất đừng lắm chuyện xen vào việc của ta.

Hàn Thạc không đếm xỉa đến tiếng quát của tên Hắc Ma vệ này, cười nhẹ, liếc mắt nhìn tên Ác Ma cấp một vừa quát Huyết Linh, rồi trầm giọng dặn: 

- Giết mấy tên khốn khiếp đó cho ta, những việc khác ngươi không cần quản.

Thấy người đi tới, Huyết Linh cũng nhận ra thân phận của tên Ác Ma cấp một này. Ở Hắc Ngọc Ma Vương thành, Hắc Ma vệ tương đương với cánh tay trái phải của Mạn Đề Kha Nhĩ Đại Ma Vương, thực lực và quyền thế của họ làm mọi người đều phải kính sợ, huống chi Huyết Linh lại ở tầng chót trong xã hội? Tâm lý hoảng sợ thâm căn cố đế sớm đã xâm nhập vào sâu trong linh hồn hắn, quả nhiên không thể ngày một ngày hai mà thay đổi được.

Sau khi được Hàn Thạc trầm giọng dặn, Huyết Linh do dự nhìn tên Hắc Ma vệ thần tình âm trầm lãnh khốc, quay đầu lại nhìn thoáng qua khí thế thản nhiên của sư phụ thần bí, thầm nghĩ ngợi một chút, cơn giận của hắn lập tức phát tác, ánh mắt đột nhiên cứng rắn như sắt. Huyết Linh không còn thèm nhìn tên Hắc Ma vệ nữa, cúi đầu, ánh mắt cừu hận oán độc toàn bộ ngưng tụ vào tên thanh niên cầm đầu, lại một lần nữa kiên định tiến bước, từng bước từng bước đi tới tên thanh niên luôn luôn khinh thường mình.

- Ngươi tốt nhất đừng có vọng động! - Tên Ác Ma cấp một vừa thấy Huyết Linh không bận tâm tới sự tồn tại của hắn, nhướng mày, định dạy cho tên không biết tốt xấu này một bài học. Sát tâm dâng lên, đang chuẩn bị ra tay, chợt nghe một tiếng quát nhẹ đột nhiên vang lên bên tai.

Sau một khắc, một loại cảm giác tà ác làm hắn nổi da gà đột nhiên như thủy triều dũng mãnh tràn vào thân thể hắn. Người tên Ác Ma cấp một này đột nhiên cứng ngắc. Một đôi mắt băng hàn vô tình, đột nhiên nhìn thẳng vào người hắn. Nhìn Hàn Thạc vẫn nụ cười trước mắt, hắn âm trầm nói:

- Quả nhiên là một cường giả. Nhưng ở đây ngươi dám đắc tội với Hắc Ma vệ chúng ta ở Hắc Ngọc Ma Vương thành, có phải là muốn chết không?

Luồng sức mạnh tà ác phủ lên tên Ác Ma cấp một này không hề có dấu hiệu giảm bớt, khóe miệng cười cợt của Hàn Thạc chợt chậm rãi biến mất. Thay vào đó là một nụ cười lạnh có chút yêu tà quỷ bí, nói:

- Ngươi là một Ác Ma cấp một nho nhỏ, không đại biểu cho cả Hắc Ma vệ, hắc hắc, ta khuyên ngươi đừng có khinh cử vọng động, bằng không cho dù ta giết ngươi, ngươi cũng chỉ có chết oan, cả Hắc Ma vệ sẽ không vì một tiểu nhân vật như ngươi mà lựa chọn đối địch với ta!

Lời này vừa nói ra, tên Ác Ma cấp một này sắc mặt đại biến. Từ ẩn ý những lời Hàn Thạc vừa nói ra, hắn trầm giọng quát:

- Ngươi rốt cuộc là ai?

- Ngươi sẽ biết! Nhưng bây giờ ngươi cũng nên khôn ngoan làm một trong những người đứng ngoài mà xem đi!

Hàn Thạc liếc nhìn tên Hắc Ma vệ, buông ra một câu lãnh đạm như vậy rồi tập trung toàn bộ sự chú ý của mình vào đồ nhi vừa thu được.

Vài tên thanh niên hao phí rất nhiều tâm tư mới kéo được tên Ác Ma cấp một này tới trả thù Hàn Thạc, vô cùng nghi hoặc nhìn tên Hắc Ma vệ một mạch không hề động thủ, không rõ tại sao một Hắc Ma vệ vẫn hoành hành trong Hắc Ngọc Ma Vương thành, đột nhiên trở nên rút đầu rút cổ như vậy. Giống như tên này có họ hàng với con kiến, hiển nhiên chúng cũng không thể nhận thấy được áp lực kinh khủng mà Hàn Thạc ép lên người tên Hắc Ma vệ này.

- Đại, đại nhân… - Tên thanh niên cầm đầu mấp máy, tựa hồ muốn nói cái gì đó.

Quay đầu đi chỗ khác vẻ lạnh lùng, Ác Ma cấp một này dùng động tác cho thấy thái độ của hắn. Chỉ là vài Thâm Uyên vệ cấp thấp không có tiền đồ, không đáng giá để Ác Ma cấp một mạo hiểm sinh mạng bảo vệ cho chúng. Huống chi, tên thiếu niên tên là Huyết Linh, cũng không nhất định có thể có thực lực giết chết chúng.

Ác Ma cấp một này chẳng hề cảm ứng được sức mạnh của tám đại lực lượng nguyên tố, bốn pháp tắc lực lượng trên người Huyết Linh. Một thanh niên không có mười hai đại lực lượng, muốn giết chết vài Thâm Uyên vệ, việc đó căn bản là người mơ nói mộng! Trong lòng hắn cũng tràn ngập tò mò, do đó cũng chấp nhận là người đứng xem, định xem Huyết Linh sẽ động thủ như thế nào.

- Yên tâm đi, ta sẽ không đối phó với các ngươi. Việc giữa các ngươi và đồ nhi ta, sẽ do các ngươi tự mình giải quyết, ta sẽ không nhúng tay, cho dù các ngươi có giết hắn đi nữa! - Thấy lúc này mấy thanh niên đó không phải sợ Huyết Linh, mà là mình, Hàn Thạc sau khi hiểu ra điểm này, trong khi chúng còn đang bối rối không biết phải làm gì, đột nhiên mỉm cười cam đoan với chúng.

Đối với đồ nhi mới thu được, Hàn Thạc đích thật là cực kỳ hài lòng yêu thích. Chỉ là người tu luyện ma công phải lăn lộn vào trong chiến đấu tàn khốc mới có thể phát triển nhanh chóng được. Trong lòng Hàn Thạc càng yêu thích đồ nhi này, càng không dùng cách cưng chiều mà hủy hắn đi.

Nam nhân trên đời, phải một mình đương đầu với các loại hung hiểm, Huyết Linh là đồ nhi của Hàn Thạc, nếu muốn áp đảo được các cường giả, phải một đường giết chóc! Hàn Thạc không thể thay đổi được điều này!

- Thật sao, ngươi sẽ không quản hả? - Tên thanh niên đó như người chết đuối vớ được cọc, vui mừng nhìn Hàn Thạc hỏi.

Khẽ gật đầu, Hàn Thạc khẳng định:

- Không! Nếu các ngươi có thể giết hắn, ta sẽ quay đầu bước đi, không xen vào việc của hắn nữa!

- Hay lắm!

Thanh niên mừng rỡ, phất phất tay ngăn đám đồng bạn đang rục rịch phía sau, nói vẻ rất hào hùng:

- Các ngươi đừng giúp, một mình ra cũng đủ giết chết tên tạp chủng này rồi!

- Cơ Lộ Á, ta hận nhất người nào gọi ta là tạp chủng. Từ hôm nay trở đi, ai còn dám gọi ta là tạp chủng, ta sẽ giết chết hết. Còn ngươi, chính là người đầu tiên!

Đồng tử Huyết Linh bỗng đỏ ké lên, một mùi máu tươi nhàn nhạt từ trong cơ thể hắn thẩm thấu ra ngoài. Sau khi rít lên những lời này, Huyết Linh dậm mạnh chân, giống như một con báo vừa sổ lồng, bắn thẳng ra!

Hai dấu chân thật sâu, hiện rất rõ nơi lúc trước Huyết Linh đứng. Một đạo huyết ảnh đâm thẳng vào người Cơ Lộ Á, hai tay như lợi khí đâm rất mạnh, trong chớp mắt đã đến ngực Cơ Lộ Á, mùi máu tươi trên người đột nhiên trở nên vô cùng đậm đặc!

Cơ Lộ Á vội vàng đưa hai tay che trước ngực. 

“Ầm!”

Hai thân thể toàn lực va chạm. Chỉ nghe vài tiếng lách cách, trong tiếng xương gãy vang lên, người Cơ Lộ Á giống như bị ma thú hung mãnh đánh trúng, bị ném văng lên trời, phịch một tiếng rơi xuống đất, thân hình co rút, không ngừng co quắp, máu phun ra như suối.

Ác Ma cấp một vốn rất lạnh lùng bàng quan, vừa nhìn thấy dấu chân của Huyết Linh, đồng tử đã co rút lại, miệng há hốc, kinh dị nhìn Huyết Linh, bị sức mạnh vừa bộc phát của hắn làm giật bắn cả người.

Một sức mạnh thần bí, không thuộc loại mười hai đại hệ, nhưng lại có lực công kích cực kỳ tà ác đáng sợ. Điểm này thì tên Ác Ma cấp một này có thể cảm nhận được rất rõ ràng! Khi hai tay Huyết Linh đánh thẳng vào hai tay đang đưa ra đỡ đòn của Cơ Lộ Á, hắn lập tức phát hiện ra máu trong cơ thể Huyết Linh tựa hồ đột nhiên sôi trào, lưu chuyển với tốc độ cao tập trung vào hai tay. Bàn tay vốn trắng nõn của Huyết Linh, đột nhiên như nhiễm đầy máu đỏ, lòng bàn tay xuất hiện những vằn máu, cực kỳ quỷ dị.

- Trời ạ, đây là vũ thuật gì thế? - Nghi vấn đầy trong lòng, Ác Ma cấp một cảm thấy rất kinh dị, ánh mắt tràn đầy ngạc nhiên, ngưng tụ trên người Huyết Linh. 

- Sao lại thế, sao lại như thế được? - Cơ Lộ Á phun ra một ngụm máu, té trên mặt đất, cả người co quắp, nhìn Huyết Linh vẻ không thể tin, thần tình sợ hãi.

“Trong cơ thể ngươi kỳ thật vẫn có sức mạnh, chỉ có điều ngươi lại không biết cách lợi dụng được nó!” - Huyết Linh đột nhiên nhớ tới những lời này của Hàn Thạc, bất giác quay đầu lại nhìn sư phụ mình mỉm cười vẻ cảm kích.

Mỉm cười nhìn Huyết Linh, Hàn Thạc nói nhỏ:

- Đàn ông phải giết người! Làm đồ đệ của ta, lại càng phải như thế! Trong lòng chỉ cần có hận, vậy hãy phóng thích toàn bộ hận thù đó ra cho ta, dùng phương thức ngươi thích nhất mà phóng thích ra! Không cần quản người khác nhìn ngươi như thế nào, cho dù mỗi người đều cho ngươi là một tên cuồng ma giết người thì có sao chứ?

Mẫu thân của Huyết Linh trước khi bệnh chết cũng có nhan sắc. Trưởng bối của vài thanh niên trước mặt này từng có ý xâm phạm mẫu thân hắn. Vài tên gia hỏa này cũng hùa vào đó, thậm chí có tên còn tự mình động thủ mạo phạm mẫu thân Huyết Linh. Loại cừu hận này Huyết Linh một mạch chôn sâu trong lòng, sở dĩ hắn khao khát sức mạnh như vậy cũng là vì trả thù.

Nhận được đáp án từ Hàn Thạc, Huyết Linh nhắm mắt hít sâu một hơi, rồi mở mắt ra, đồng tử đỏ ké lộ ra tàn nhẫn sát ý, mang theo nụ cười dữ tợn, đột nhiên phi thân tới trước mặt tên Cơ Lộ Á đang giãy dụa thống khổ, cười man dại rồi cúi xuống người Cơ Lộ Á, dùng móng tay sắc bén xé thân thể

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net