q5c87c139

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Không được tiêu bừa . Nếu như em muốn mỗi lần chi tiêu anh giao kế hoạch cho em thì sao?

Tô Xán thầm than, đúng là cao thủ, không nói giao tiền cho em giữ, mà lấy luôn kế hoạch, khóa cứng mình từ mọi phương diện, ghé đầu tới gần, cười xấu xa:

- Phải xem đã, nếu Đường tiểu thư lấy thân hứa hẹn, anh có thể suy nghĩ cho em nắm toàn bộ tài sản Tô gia.

Đường Vũ nhìn Tô Xán chằm chằm, đôi mắt dài đó thực sự thấu xương cốt.

Tô Xán hơi rợn, đang định nói vẫn đề này chúng ta có thể thảo luận thêm thì Đường Vũ vươn hai cánh tay trắng trẻo cuốn lấy cổ y, mắt lúng liếng, giọng nũng nịu:

- Thế này đã được chưa?

Đường Vũ đưa hai tay ra làm váy kéo căng, trước ngực phác họa rõ ràng hai vòng cung đầy ắp, Tô Xán nhìn mà sóng lòng cuồn cuộn, hít sâu một hơi, giọng khàn khàn đầy vẻ đói khát:

- Được rồi, có điều cái nhà của em khi nào mới trang trí xong, hay là chúng ta tới làm quen địa hình chiến đấu trước.

- Đồ háo sắc, cho anh chờ chết luôn.

Ánh chiều ta chiếu lên khuôn khuôn mặt trái xoan đỏ rực của Đường Vũ, đẩy Tô Xán ra, cười khúc khích chạy mất.

Đường Vũ

Chém gió tại đây nha mấy thánh

Đại Niết Bàn

Shared: Banlong.us

Nguồn: banlong.us

=== oOo ===

Quyển 5: Một bước vào đời - Chương 094: Tin đồn.

Rất nhanh khu lầu KTX nữ số 17 lưu truyền một tin đồn, cặp đôi đáng ghen tỵ nhất lầu đã chia tay, nữ thần băng giá Đường Vũ bị kéo khỏi thần đàn, luân lạc hồng trần vô số người bình thường khác.

Thực ra tin này râm ran mấy hôm trước, hôm đó trời mưa to, mấy người vì có việc ra ngoài, trở về đúng lúc gặp Đường Vũ bước ra khỏi chiếc xe đắt tiền, người lái xe còn vuốt tay Đường Vũ, lúc đó bác gái quản lý cũng trông thấy, nhưng vì bác gái kia quát bảo đừng xen vào việc người khác khiến tin đồn dập tắt nhanh chóng.

Nhưng lần này có rất nhiều người chứng kiến.

Đường Vũ xuống tầng dưới lấy nước sôi, có mấy nữ sinh ôm chậu từ phòng tắm đi ra nhìn thấy, thì thầm với nhau:

- Nhìn bên kia kìa, chính là cô ấy, nghe nói hôm nọ bạn trai tới đón lái một chiếc xe cực kỳ đắt tiền, mọi người đang bàn tán.

- Thật không? Đường Vũ đổi bạn trai rồi à? Nghĩ cũng phải thôi, cô gái như thế, người theo đuổi chắc chắn vô số, kiếm một anh chàng nhà giàu không thành vấn đề, người ta có vốn liếng đầu đủ thế kia mà. Chỉ thương anh bạn trai cũ, mới hôm nọ mình còn nhìn thấy hai bọn họ chở nhau trên chiếc xe đạp, trông tình tứ hạnh phúc lắm, còn chưa được bao ngày .

Nữ sinh đó nhìn Đường Vũ một cái, bộ dạng tỏ vẻ quá hiểu cái thói đời này rồi, lập tức phân rõ lập trường với Đường Vũ.

Trong trường đại học luôn có hai phe đối đầu gay gắt, một là giống cô gái này, không toan tính nhiều, chuyên tâm học tập, thích tích điểm học phần để sau này ra xã hội kiếm được công tác tốt, vẫn tin vào tình yêu. Một bộ phận khác là cô gãi có năng lực, có tố chất quan trọng hơn là có nhan sắc, không cam tâm sống cuộc đời bình thường.

Cô gái khác nói nhỏ:

- Không phải đâu ... Nghe bảo chính là người bạn trai trước kia đấy.

Lập tức ý kiến này bị phản đối ngay:

- Làm gì có chuyện, đó là lớp trưởng lớp 01305, tôi còn lạ gì cậu ta, tên Tô Xán, rất bình thường, hay đạp cái xe đạp khá bắt mắt đi học.

Cô gái ôm chậu lên tiếng đầu tiên, giọng kịch tính:

- Đúng là cậu ta đấy, thế nên mới thành chủ đề bàn tán, nhìn bề ngoài không ai nhận ra, nghe đâu thân phận thực sự cũng không tiết lộ cho bạn gái.

"Oa!" Mấy cô gái ôm miệng, tiêu hóa loại tin tức chấn động này, mọi vẻ mặt giờ chỉ còn một kiểu, khát vọng cầu chân tướng:

- Thế này cũng quá phim Hàn đi, lãng mạn thì lãng mạn đấy, vậy mà Đường Vũ không giận sao? Giấu diếm người ta lâu như thế, cô ấy sẽ nghĩ thế nào? Đường Vũ rất kiêu ngạo.

- Kiêu ngạo? Xì, làm sao biết được ý nghĩ người ta, hiện giờ người giàu nhiều lắm, bình thường thích kín tiếng, không để lộ ra nhà mình có tiền, muốn khảo nghiệm bạn trai bạn gái của mình. Giận thì làm sao nào, chẳng lẽ chia tay? Mặt thì giận, sau lưng có khi mừng chưa hết, người ta có tiền mà ..

- Cũng phải thôi, nhưng mà không ngờ thật đấy, trông cậu ấy rất bình dị ...

Tin đồn nếu không được chứng thực thì mãi mãi chỉ là tin đồn mà thôi, muốn chứng thực, trừ đương sự thì người thân thiết bên cạnh lựa chọn thất.

Thế là ba cô bạn gái cùng phòng Đường Vũ bị những người thích hóng chuyện truy hỏi tin tức này, không có ác ý, chỉ là bản năng hiếu kỳ mà thôi, đây là chuyện bình thường của con người, huống hồ người Trung Quốc luôn ưa náo nhiệt, thích truyền bá thị phi.

Nguyễn Tư Âu bị mấy người bạn nghe ngóng chuyện này, La Tiểu Tiểu gọi điện tới:

- Nghe nói nữ hoàng băng giá phòng cậu có bạn trai lái Bentley, có phải là anh bạn trai cũ không?

Bị hỏi chuyện này nhiều lắm rồi, Nguyễn Tư Âu bực mình:

- Đó là chuyện riêng tư của người ta, mình không tiện hỏi, bảo đám Kha Cửu đừng nghe ngóng nữa.

Đồng Đồng đột nhiên trở nên thục nữ, trước kia mỗi ngày chỉ biết chăm chỉ tập yoga, tính tình sôi nổi nên ăn mặc tùy hứng, phải nói Đồng Đồng tuy nhỏ nhắn nhưng tỷ lệ cơ thể chuẩn, mông ra mông ngực ra ngực, bây giờ dày công nghiên cứu phong cách của bản thân, thiên hướng con đường thanh thuần, phối hợp bề ngoài nho nhỏ xinh xinh đó, bây giờ ra ngoài thành phong cảnh đẹp mắt khiến người ta chú ý, đi học gặp nam sinh tiếp cận, cũng biết tỏ ra bẽn lẽn, đáng yêu cực kỳ.

Chứng kiến cảnh Tô Xán đón Đường Vũ, những người vốn cho rằng Đường Vũ cố tình tỏ vẻ lạnh lùng chỉ để làm giá thú hút bọn cọn trai phải thay đổi suy nghĩ, chuyện này trở thành đương nhiên.

Đường Vũ và người khác nói đùa nhiều hơn, khiến cho trọng tâm trong phòng rõ ràng chuyển từ Trình Thông Thông sang cô, thậm chí dần dần trở thành trung tâm của các cô gái.

Là cô gái thông mình, Đường Vũ biết vào lúc đang ở giữa vòng xoáy tin đồn này, mình càng hạ thấp tư thái, ở mức độ nhất định không muốn mình vì chuyện này mà thoát ly khỏi phòng, tạo thành chướng ngại tâm lý cao cao tại thượng. Một phương diện khác, cô nhạy cảm bảo vệ tâm lý mất cân bằng của họ khi trải qua chuyện, dù sao cũng là bạn.

- Âu Âu, chiều nay Đường Vũ học môn gì ấy nhỉ? Lý luận quân sự của Cù Lượng à? À, mình cũng thích tiết này, quan trọng là người ta đẹp trai ... Mà không biết Tô Xán có lẻn tới học cùng với Đường Vũ không?

Nguyễn Tư Âu vừa mới ngủ dậy, rửa mặt, chuẩn bị học môn buổi chiều, Trình Thông Thông thì có tiết khảo cổ mỹ thuật do giáo sư nổi tiếng trong nước giảng, đi trước rồi, gần đây Trình Thông Thông thích hoạt động một mình.

- Cậu ấy không rảnh rang như vậy đâu, nghe bảo cha mẹ Đường Vũ sắp tới rồi đúng không, hi hi Tô Xán chắc là lo thon thót đây.

Các cô gái trong phòng đều rất ăn ý, không ai hỏi tới lai lịch bối cảnh của Tô Xán, dù Tô Xán khẳng định cái xe đó của mình, nhưng Trình Thông Thông bày tỏ hoài nghi, thậm chí tin chắc có ẩn tình.

Nguyễn Tư Âu tới khoa trung văn, Đường Vũ học lý luận quân sự, Trình Thông Thông nghiên cứu mỹ thuật khảo cổ, chỉ có Đồng Đồng là nhàn nhã, vừa nằm ăn quà vặt vừa lật xem báo, chợt có một tin khiến cô chú ý.

"Triển lãm xe hơi Thượng Hải thu hút 300.000 lượt người xem đã bế mạc, ngày mở màn, khách thần bí mua chiếc Bentley hào hoa, xôn xao cuộc triển lãm ..."

Đồng Đồng ngay lập tức đem tin này liên hệ với cái xe của Tô Xán, ngồi bật dậy đọc lại lần nữa, ngây ra một lúc rồi ném báo qua bên cạnh, cầm lấy tờ tạp chí mới phát hành, gác chân lên tường xem báo tiếp, chỉ có rằng mình nghĩ nhiều rồi.

Hoạt động hai nhà Mục Đường kết thúc, vợ chồng Mục Tuyền bỏ thời gian tới ĐH Thượng Hải thăm Đường Vũ, đồng thời là giải đáp nghi hoặc trong lòng.

Mấy ngày qua ông cùng hai vị lão thái sơn dạo chơi Thượng Hải, tới pháp Đông phương minh châu, tới trung tâm hội nghị quốc tế Apec gặp bạn, ở mức độ nhất định có thể coi hai ông bà cụ giới thiệu quan hệ cho ông Đường, làm ông Đường mừng rỡ, thật ra không phải lợi ích gì thiết thực, chủ yếu chứng tỏ thái độ của cha mẹ vợ với mình đã thay đổi, không lạnh nhạt như trước nữa.

Ông Đường nghĩ chẳng lẽ vì mình ở Thượng Hải hai lần xoay chuyển tình thế, giúp tập đoàn vượt nguy cơ làm hai cụ thay đổi cách nhìn rồi?

Tiếp đó cả nhà lại tới Dự Viên, phố cổ, miếu thành hoàng, Tiền lão gia tử ra chợ đồ cổ suốt một buồi chiều mà không có thu hoạch gì.

Hôm qua đi Xà Sơn, thăm Tẩy Tâm Tuyền, hai vị lão thái sơn thấy mệt, không đi nữa.

Trong quá trình gia tộc du sơn ngoạn thủy, vài người bóng gió nghe ngóng lai lịch Tô Xán, nhưng cha mẹ Đường Vũ không trả lời, đơn giản vì họ không rõ. Có điều biết hai gia tộc tìm đủ đường thu thập tư liệu về Tô Xán, mỗi người mang tâm tư khác nhau.

Trên đường đi, ông Đường lắc đầu:

- Thằng bé Tô Xán này, em xem đó, thật là không dễ đánh giá.

Thấy chồng cứ rối rắm mãi chuyện này, Mục Tuyền lành lạnh nói:

- Có gì không dễ đánh giá, vả lại chuyện này còn chưa biết là tốt hay xấu, anh gặp cha nó rồi đấy, còn trẻ như thế lái một cái xe đắt tiền không phải chuyện tốt, em thấy quá nhiều ví dụ.

Chém gió tại đây nha mấy thánh

Đại Niết Bàn

Shared: Banlong.us

Nguồn: banlong.us

=== oOo ===

Quyển 5: Một bước vào đời - Chương 095: Tạp chí của Tô Xán.

- Không phải có người gọi nó là chủ tịch Tô hay sao? Nghe nói đánh cược gì đó nữa, thành bé này rốt cuộc đã làm cái gì?

Con ngươi Mục Tuyền co lại:

- Không biết cái thứ tam giáo cửu lưu ở đâu ra, chắc là liên quan tới cái xe kia. Những chuyện bất ngờ trùng hợp thì nhất định phải có liên quan tới nhau.

Phạm Chi Lương hôm đó hết sức tỏ ra phong độ trước mặt Mục Tuyền mà biết bị đánh giá là tam giáo cửu lưu thì không biết nghĩ gì.

Ông Đường và Mục Tuyền đương nhiên có tìm hiểu về gia đình Tô Xán, khi ở Dung Thành thì gia đình Tô Xán còn ở trung tầng kiến trúc Đại Dung, so với hai nhà Đường Mục thì không khác gì một bình thường.

Khi tới Thượng Hải tình cờ gặp cha Tô Xán, lúc đó biết Tô Lý Thành đã là cao tầng kiến trúc Đại Dung, thân phận đó đủ để làm số thao tác rồi.

Sợ nhất là chuyện này, nếu như cái xe đó là do Tô Lý Thành mua cho Tô Xán, còn cho Tô Xán tiền tham dự một số hoạt động thương nghiệp, thì đây là chuyện cực kỳ không hay. Cho nên lo lắng của ông Đường và Mục Tuyền không phải là không có lý.

Một năm trước còn thuộc trung tầng công ty, một năm sau nhảy vọt lên tổng giám đốc tập đoàn, sự thăng tiến này nếu có chỗ dựa bối cảnh thì hoàn toàn là bình thường. Nhưng giải thích thế nào một gia đình không có quá nhiều tích lũy, sau khi cha lên làm tổng giám đốc lại mua cho con mình cái xe tới mấy triệu?

Nếu đào sâu thêm sẽ xảy ra chuyện ấn động gì đây?

Làm trong ngành tư pháp, Mục Tuyền quá hiểu vấn đề, tay chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ, khuôn mặt vẫn còn phong hoa tuyệt thế chứa đầy lo lắng, vấn đề dây dưa phía sau, bà sợ ngay cả mình không trấn giữ nổi. Lúc đó thà để con gái hận mình cả đời cũng phải ra quyết định.

Cái cổng cổ kính đơn giản của ĐH Thượng Hải ở ngay trước mắt, kiến trúc Châu Âu thấp thoáng giữa tàng cây.

Lúc này trên con đường ngoài KTX, Đường Vũ cúp điện thoại nói với Tô Xán:

- Cha mẹ em tới rồi, lát nữa anh cứ chiếu đúng sự thực mà nói là được, em sẽ giúp anh.

Tô Xán ăn mặc tương đối chính thức, chiếc áo sơ mi xám, ống tay áo gấp tới khủy, vạt áo không nửa bỏ nửa thả như mọi khi mà cho vào trong quần, chiếc quần là ly thẳng tắp, giày da không đánh xi bóng nhưng sạch sẽ.

Đường Vũ khen y mặc rất đàng hoàng chững trạc, thì đánh giá Tô Xán dành cho bản thân là "trông như thằng ngố", kiên quyết không cho Đường Vũ cải tạo nốt mái tóc của mình, đây là chút sĩ diện cuối cùng của nam nhân, phải giữ.

Nghe Đường Vũ căn dặn xong, làm dấu "ok", nói tỉnh queo:

- Em là vợ anh, đương nhiên phải giúp anh rồi.

Đường Vũ hoàn toàn bất lực với kiểu ăn nói không biết xấu hổ của Tô Xán rồi, có điều đứng ở giữa nơi đông người, bao ánh mắt nhìn vào không tiện trừng trị y, còn sẵn lòng làm bộ mặt hạnh phúc, cẩn thận kéo nếp uốn hông áo sơ mi cho Tô Xán.

Cảm giác này, giống như họ kết hôn thật rồi vậy.

Xe dừng trước mặt hai người, thấy Tô Xán và Đường Vũ tay nắm tay đứng bên nhau, vợ chồng Mục Tuyền không còn biết nói gì, bảo cả hai lên xe tới một quán đồ ăn tây.

Nhà hàng này hoàn cảnh ưu nhã, không khí tĩnh mịch, rất hợp cho bữa cơm thương vụ, còn ăn cơm gia đình thì có hơi thiếu không khí một chút.

Bọn họ chọn chỗ ngồi kín đáo ở gần góc phòng xa mấy cánh cửa, thuận tiện nói chuyện.

- Thích ăn gì thì gọi, Tô Xán, cháu không phải là khách nữa, không cần khách khí.

Ông Đường vẫn dáng vẻ đó, đưa thực đơn cho hai bọn họ, nhưng câu này bị Mục Tuyền nhìn lướt qua mặt, vội cười chữa thẹn.

Đường Vũ ngồi bên Tô Xán, ông Đường ngồi bên Mục Tuyền, hai mẹ con bọn họ dù đi tới đâu, cả mẹ lẫn con đều là tiêu điểm của nam nhân, còn người ngồi bên cạnh mỹ nhân đương nhiên bị ghen tỵ.

Có điều không ai để ý tới người khác, mỗi người đều có tâm sự riêng.

Trên bàn có pizza, bơ, bò bít tết, canh tôm hùm, bánh chuối cuộn ... Vô cùng thịnh soạn.

Bốn người gọi một chai vang đỏ.

Ăn được một lúc, đại khái cảm thấy chuyện này không làm rõ trước thì ăn cũng mất ngon, nhìn bốn người bọn họ im lìm ngồi ăn, còn giống bữa cơm gia đình nữa không, ông Đường lau miệng nói:

- Tô Xán, cha cháu khỏe không?

Đường Vũ quan sát mẹ mình, tuy ngoài mặt không lộ ra điều gì, nhưng lưng mẹ hơi ngả ra sau, đó là động tác biểu thị mẹ mình đang rất cảnh giác.

- Dạ, cha cháu khỏe ạ.

Tô Xán đang xử lý miêng bít tết to đùng, nghe ông Đường hỏi thì đặt dĩa xuống, trả lời:

- Cha cháu còn nhắc tới chú, gần đây cha cháu bận quá không có thời gian, sắp tới rảnh rỗi hơn nhất định mời chú ăn cơm.

- Nhất định, chú thấy cha cháu rất chiều cháu phải không?

- Dạ?

Tô Xán hơn ngẩn người:

- Chiếc Bentley kia không tệ đấu, là cháu tự mua hả?

- Đúng ạ.

Tô Xán thừa nhận quá thẳng thắn, quá tự nhiên làm ông Đường nhất thời cũng không biết nói tiếp thế nào nữa.

Có điều ông chợt nhận ra mình bỏ qua một vấn đề, còn mẹ Tô Xán nữa, bởi theo quán tính, ông chỉ chú ý tới cha Tô Xán, trụ cột gia đình, mà không tìm hiểu mẹ Tô Xán, ai biết có phải là người bối cảnh gì không.

Mang một tia hi vọng, lấy lại tinh thần hỏi:

- Cháu ít tuổi như thế, nhà cháu đã cho cháu tiền mua xe đắt tiền thế sao? Là cha cháu hay mẹ cháu cho tiền?

Tô Xán vẫn cười hồn nhiên:

- Đều không phải ạ, là cháu tự mua.

- Là cháu tự mua, ý cháu là không phải do cha mẹ cháu cho tiền?

Ông Đường nỗ lực mở rộng sức tưởng tượng của mình.

- Dạ vâng.

Mục Tuyền đặt dao nĩa xuống đĩa, phát ra tiếng động vừa đủ, nhìn thẳng vào Tô Xán, đợi y nói tiếp, hành động này của bà rất cao minh, nếu truy hỏi thì sẽ ở rơi vào thế yếu.

Mũi hoàn mỹ, cao thẳng, cho người ta cảm giác bà là con người kiên nghị, ánh mắt lạnh lùng xuyên thấu tim gan, cánh môi dày căng mọng vô cùng gợi cảm. Mục Tuyền rất đẹp, không chỉ ở khuôn mặt mang kết tinh lắng đọng thời gian mà cả vóc dáng phụ nữ thành thục mà Đường Vũ phải vài năm nữa mới có thể sánh bắng.

Một điều duy nhất Tô Xán thấy tiếc là Mục Tuyền luôn ăn mặc theo một kiểu, từ đầu tới chân là bộ âu phục nữ đen xì, chỉ có chiếc áo sơ mi bên trong màu trắng, màu đen khiến phụ nữ thần bí quyến rũ, nhưng mặc mãi kiểu như vậy, khiến người ta có cảm giác hơi hơị biến thái ... mười lần gặp nhau thì hết chín là như vậy, một lần kia ... à thôi.

Đường Vũ nhéo Tô Xán một cái, bảo y không nên giả ngốc nữa, mẹ mình có thể giận rồi.

Thế là Tô Xán đem chuyện thời cao trung xem tạp chí trường, nảy ra ý định tạp chí DM, liền cùng giáo viên phụ trách tạp chí trường hợp tác, chỉnh hợp tài nguyên xã hội đưa ra tờ tạp chí sáng nghiệp ra sao. Trình bày cả xin phép xuất bản báo từ chối thế nào, làm sao lợi dụng chính sách ưu đãi "sinh viên sáng nghiệp", thuyết phục được cục văn hóa cho phép phát hành tạp chí DM, rồi tới tạp chí thành công thu được sự hưởng ứng nhiệt thành từ các trường đại học ở Dung Thành.

Tiếp đó tạp chí DM được thành phố khen thưởng, lập làm điển hình sáng nghiệp, rồi được tập đoàn báo tỉnh chú ý, đầu tư tạp chí tấn công cả vào tầng lớp trí thức, tạp chí càng phát triển càng thuận lợi, dẫn tới kế hoạch ra đời tạp chí Văn hóa thời thượng.

Nói liền một hơi, Tô Xán thấy khát nước, dừng lại uống liền nửa ly rượu vang thấm giọng, cũng để cha mẹ Đường Vũ có thời gian ngấm dần.

Mục Tuyền là một thích giả rất tốt, mặc dù không thể nào biết được suy nghĩ thực sự của bà, có điều khi Tô Xán nói gật đầu hoặc đáp lời đúng lúc mà không cắt lời y.

Nói được ra những chuyện này Tô Xán cũng nhẹ lòng hẳn, không giống như giải thích với Đường Vũ, những lời này y chuẩn bị hẳn hoi, chắc chắn không có sơ hở nào để Mục Tuyền hoài nghi.

Đại Niết Bàn

Shared: Banlong.us

Nguồn: banlong.us

=== oOo ===

Quyển 5: Một bước vào đời - Chương 096: Cơn đau đầu của Mục Tuyền.

- Lúc đó cháu sáng lập tờ báo hoàn toàn là vì hứng thú, nhớ bản hợp đồng đầu tiên cháu có hẹn với ông chủ hiệu lẩu vào sau giờ tan học thứ sáu, đến khi cháu tới thì nhân viên quán lẩu nói là ông chủ của họ đã ra ngoài, không biết tới bao giờ mới về, nhưng tối sẽ về kiểm tra sổ sách, nên cháu ngồi đợi. Khoảng chừng 10 giờ 30, nhân viên quán đã quét dọn vệ sinh chuẩn bị đón cửa thì chủ quán mới về, thấy cháu chịu khó đợi lâu như thế, nên ký hợp đồng luôn.

Tô Xán làm vẻ vừa hồi tưởng vừa cảm động:

- Thực ra hợp đồng nhỏ thôi ạ, chỉ có 3.000 tiền quảng cáo, nhưng đó là lần đầu, dù mệt, nhưng mà rất vui, cháu mất cả đêm không ngủ được.

Đương nhiên chuyện này nửa thật nửa giả, Tô Xán cũng biết câu một nửa sự thực không phải là sự thực, nhưng mà tình thế bất đắc dĩ, sau này y sẽ sửa sai bằng cách dạy con mình phải sống trung thực, nếu con mình không làm được thì vẫn còn cháu nó.

Đến cha mẹ Tô Xán còn thường xuyên bị y lừa thì ông Đường sao thoát được, sinh lòng đồng cảm, giọng bùi ngùi:

- Tô Xán, cháu làm đúng hai điều, thứ nhất là cố chấp, thứ hai là giữ chữ tín. Đây là nguyên tắc và đạo đức thương nghiệp, chịu khó chịu khổ sáng nghiệp, cháu khá lắm.

- Cháu cám ơn chú.

Tô Xán thành khẩn nói:

Nghe câu chuyện của Tô Xán, lại nhìn chàng trai mười chín tuổi, mặt mày chân thành, ngoài hình thanh thoát, ông Đường thấy không ai xứng với con gái hơn mình nữa, nhưng con có bạn trai, làm ông sinh ra ghen tỵ đặc thù của người làm cha.

Đây là cô con gái

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net