Chương 19:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trịnh Gia Hòa nhanh chóng ăn xong bữa sáng.

Cố Ngôn Tử đem bát đũa bỏ vào máy rửa chén, lấy điện thoại ra lướt Weibo xem người khác mắng Khương Tú, còn đặc biệt muốn chia sẻ một chút.

Cậu theo bản năng nhìn Trịnh Gia Hòa, thấy hắn đang mặc tây trang, bộ dạng không chút cẩu thả nào, vốn dĩ đang định nói chuyện này lại có chút ngượng ngùng.

" Cháu có chuyện muốn nói?" Trịnh Gia Hòa chú ý tới Cố Ngôn Tử khác thường.

" Vâng, cháu có chuyện muốn nói với chú, chú Trịnh mai cháu bay về thành phố S, mấy ngày nữa không nấu cơm cho chú được. (* bạn nhớ không nhầm thì thành phố S là thành phố Thượng Hải "Shanghai")" Cố Ngôn Tử nói.

"Cháu phải trở về?" Trịnh Gia Hòa sửng sốt.

" Đúng vậy, mai cháu phải về gặp ông bà nội ngoại rồi" Cố Ngôn Tử nói. Cha mẹ cậu trước kia là thanh mai trúc mã, lúc hai người 17, 18 tuổi đã yêu nhau mà kết hôn cũng rất sớm vì vậy ông bà nội ngoại của cậu hiện tại vẫn còn đang phấn đấu làm việc.

Từ nhỏ cậu đã không thân thiết với cha mẹ, cũng không thân thiết với trưởng bối nào khác, hồi ấy chăm sóc cậu chỉ có bảo mẫu.

Cũng chính vì vậy cậu mới có cái suy nghĩ trẻ con là không ai quan tâm đến mình cả cuối cùng bỏ nhà đi.

Đời trước sau khi trở về nhà, không chỉ quan hệ của cậu với cha mẹ thân thiết hơn mà quan hệ của cậu với ông bà cũng tốt hơn nhiều... Lúc trước cậu đang phải gấp gáp hoàn thành bộ " Giang sơn" vì vậy không thể về thành phố S với cha mẹ được, hiện tại công việc đã hoàn thành phải nhanh chóng trở về thôi.

" Cũng nên về thăm đi, mai chú bảo trợ lý Chu chở cháu ra sân bay" Trịnh Gia Hòa nói.

" Cảm ơn chú Trịnh" Cố Ngôn Tử cười nói.

Sau khi Trịnh Gia Hòa tới công ty liền gọi trợ lí Chu đến nhờ hắn đưa cậu ra sân bay, còn mua thêm một ít quà cho ông bà nội ngoại của Cố Ngôn Tử.

Trợ lí Chu sau khi nhận mệnh nói tiếp:" Trịnh tổng, gần đây có chuyện liên quan đến Cố thiếu..."

  "Chuyện gì?" Trịnh Gia Hòa nhìn qua.

"Trịnh tổng, ngài mở weibo xem sẽ biết" Trợ lí Chu đưa di động của mình cho hắn.

Mở weibo của trợ lí Chu ra, trang chủ hiện ra weibo của vị paparazi kia, Trịnh Gia Hòa nhìn nhìn, lại click mở video. 

"Video này là do hôm qua Cố thiếu quay lại" Trợ lí Chu nói.

" Ngôn Tử không chịu ủy khuất là được rồi"  Trịnh Gia Hòa cười cười: " Cậu để ý cho kĩ đừng để chuyện này dính dáng gì đến Ngôn Tử"

Trợ lý Chu cũng muốn đồng ý nhưng mà...." Trịnh tổng, tôi sợ phòng quan hệ xã hội của chúng ta không ứng phó được mấy chuyện như này"

Bọn họ làm thực nghiệp (* từ chung chỉ những công cuộc cần thiết cho sự sống của con người như công nghiệp, nông nghiệp, thương nghiệp), tuy cũng có phòng quan hệ xã hội nhưng tuyệt đối không thể ứng phó được với những chuyện trong ngành giải trí.

 (*Quan hệ xã hội (: Social relation) là những quan hệ giữa người với người được hình thành trong quá trình hoạt động kinh tế, xã hội, chính trị, pháp luật, tư tưởng, đạo đức, văn hóa, v.v... Mọi sự vật và hiện tượng trong xã hội đều có những mối liên hệ với nhau. Nhưng không phải mối liên hệ nào cũng là quan hệ xã hội.Quan hệ xã hội được hình thành từ tương tác xã hội. Những tương tác này không phải là ngẫu nhiên, mà thường phải có mục đích, có hoạch định.)

" Vậy cậu để ý kĩ hơn là được" Trịnh Gia Hòa chỉ có thể nói vậy.

Tập đoàn Minh Lợi từng đầu tư vào viện tuyến (* Cầu cao nhân giải thích từ viện tuyến ), cũng từng quen biết một vài người trong ngành giải trí nhưng trước kia chưa từng thực sự tiếp xúc với cái vòng luẩn quẩn này...Hiện tại, hắn có lẽ cần chú ý hơn rồi?

Thời điểm Trịnh Gia Hòa đang có hứng thú với giới giải trí thì ở tập đoàn Tinh Duyệt đang oanh tạc.

Đêm qua khi paparazi kia phát weibo thứ nhất, bên Tinh Duyệt cũng có để ý đến nhưng không thực sự coi trọng, cũng chỉ liên hệ có lệ với paparazi đó.

Nhưng mà paparazi đó cũng không để ý đến họ mà phát cái weibo thứ hai.

Đến khi cái weibo thứ hai này được phát tất cả nhân viên bên Tinh Duyệt đều hoảng sợ.

Bọn họ lập tức liên lạc với Bành Tĩnh Hoằng và Khương Tú, sau đó lại mua thủy quân giúp Khương Tú tẩy trắng nhưng đều không có hiệu quả gì.

Bọn họ ngày đêm không ngủ được nhưng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Khương Tú bị mắng đến càng ngày càng nhiều.

" Anh Bành, Cố Ngôn Tử cậu ta sao có thể làm như vậy?..." Khương Tú nước mắt đầy mặt, thoạt nhìn đáng thương cực kì.

Bành Tĩnh Hoằng không hề liếc mắt nhìn cô ta một cái, mặt lạnh xem bình luận.

Hắn đã từng nghe bản ghi âm hoàn chỉnh, lúc ấy hắn thực sự rất tức giận, hắn giận Cố Ngôn Tử tuyệt tình nên cũng không để ý thái độ, lời nói của Khương Tú có vấn đề gì hay không.

Nhưng bây giờ đọc bình luận của người trên mạng nói Khương Tú vờ đáng thương giả dạng Bạch liên hoa hắn mới phát hiện. Đúng là khẩu khí của Khương Tú có vấn đề.

Tuy Khương Tú có bản ghi âm hoàn chỉnh, nếu đưa ra cũng có thể kéo Cố Ngôn Tử xuống nước, việc Cố Ngôn Tử hùng hổ dọa người và giới tính của cậu có thể khiến người ta cảm thấy đồng tình với Khương Tú.... Nhưng bản ghi âm đó tuyệt đối không thể đưa ra được.

Nếu bản ghi âm đó được đưa ra thì hắn cũng xong đời.

  "Tĩnh Hoằng, hiện tại tất cả mọi người đều đang mắng em...... Anh nhất định phải giúp em......" Khương Tú hiện tại vẫn còn đang khóc.

" Khương Tú, chuyện này đều do cô gây ra" Ông Bành đến công ty từ sáng sớm lạnh mặt nhìn Khương Tú đang khóc sướt mướt.

  "Ba......" Khương Tú ấp úng nhìn ông Bành.

" Các người bây giờ đừng đáp trả gì cả, giờ công khai chuyện tình cảm của Trịnh Trạch An làm giảm nhiệt độ của chuyện này xuống đi" Bành phụ lại nói: " Khương Tú, những kế hoạch chương trình gì đó của con cứ giữ lại hết đi, chờ người ta quên dần chuyện này đã rồi nói tiếp"

  "Ba!" Khương Tú sốt ruột, bọn họ không có biện pháp nào nào để giải quyết triệt để tình huống này, đây cũng xem như là cách giải quyết tốt rồi, nhưng nếu làm như vậy...Sự nghiệp của cô ta sẽ gặp ảnh hưởng rất nhiều. 

Ban đầu cô ta còn nghĩ Bành Tĩnh Hoằng sẽ giải thích gì đó trước công chúng...

  "Nếu không phải cô đi tìm Cố Ngôn Tử, còn nói những lời này, thì lấy đâu ra chuyện này?" Ông Bành  hừ lạnh một tiếng, xoay người liền đi.  

Lúc ông ta cùng vợ xem video này mới biết, thì ra Khương Tú và con trai mình có hợp đồng hôn nhân.

Ông ta bây giờ đã tức điên luôn rồi, sao có thể cho Khương tú được sắc mặt tốt?

Khương Tú nước mắt rơi càng lúc càng nhiều.

  Bành Tĩnh Hoằng cùng Khương Tú lớn lên với nhau từ nhỏ, hắn vẫn luôn xem Khương Tú như em gái mình, đối xử  Khương Tú rất tốt, trước kia nếu thấy Khương Tú khóc như vậy, hắn nhất định sẽ rất đau lòng, nhưng hiện tại......  

Bành Tĩnh Hoằng không nghĩ đến chuyện sẽ dỗ cô ta...

Hiện tại hắn còn đang đọc bình luận, sắc mặt càng lúc càng khó coi.

Tịch Trạch An là ca sĩ nổi tiếng nhất Tinh Duyệt, chuyện tình cảm của hắn cũng đã lâu nhưng công ty lại không cho phép công khai nhưng hiện tại chuyện này lại được công ty chủ động công bố.

Quả nhiên sau khi công bố chuyện này, không còn nhiều người chú ý đến chuyện của Bành Tĩnh Hoằng và Khương Tú nữa.

Người trên mạng rất dễ quên, mấy tháng nữa thì Khương Tú đã có thể đóng phim lại rồi.

Nhưng dù có như vậy thì chuyện này đối với Khương Tú ảnh hưởng cũng rất nhiều.

Fans của cô ta giảm đi rất nhiều, bây giờ ở trên mạng không thể tú ân ái mà thanh danh cũng bị phá hủy, ban đầu bao nhiêu lời chúc tốt đẹp hiện tại tìm không ra được 1 câu.

Cô ta thậm chí còn không dám ra khỏi nhà.

Những " bạn bè" của cô ta biết chuyện gọi điện đến an ủi cô ta rất nhiều nhưng sau lưng hẳn là đã sớm chê cười cô ta rồi.

Trước kia, cô ta khóc trước mắt Bành Tĩnh Hoằng hầu hết đều là khóc có kịch bản (* kiểu giả khóc có mục đích ý) nhưng bây giờ cô ta khóc là khóc thực sự.

Đồng thời cô ta cũng hận Cố Ngôn Tử vô cùng.

Cô ta ghi âm lại cũng chỉ mong được Bành Tĩnh Hoằng áy náy với cô ta còn Cố Ngôn Tử thì lại quay video lại để hại cô ta.

Cô ta nhất định phải để cho Cố Ngôn Tử đẹp mặt.

Cố Ngôn Tử bị Khương Tú nhớ thương hiện tại đang nhắn tin Wechat nói chuyện phiếm với Điền Thịnh Quân.

Ngày hôm qua cậu để lại phương thức liên lạc cho Điền Thịnh Quân hôm nay hắn đã gọi điện đến cho cậu.

Cố Ngôn Tử không có thói quen nói chuyện công việc qua điện thoại vì vậy cậu bảo hắn liên lạc bằng Wechat. 

Lần này Điền Thịnh Quân giống đời trước, tìm cậu nhờ viết kịch bản, còn tỏ vẻ phim điện ảnh hắn làm rất có tiền đồ, nếu Cố Ngôn Tử nếu cảm thấy hứng thú, hoan nghênh tới đầu tư.

Cố Ngôn Tử không định đầu tư vào bộ phim điện ảnh hắn đang quay.

Điền Thịnh Quân hiện tại đang quay một bộ phim kinh dị, Cố Ngôn Tử lại không có chút ấn tượng gì với bộ phim này, biết nó hơn phân nửa là không thu được lợi nhuận nên không muốn đầu tư. Cậu muốn hợp tác đầu tư với hắn 1 bộ phim khác.

Đời trước cậu viết cho Điền Thịnh Quân một bộ kịch bản võng kịch(* :vvv bạn chưa tìm được nghĩ thích hợp cho từ "võng kịch" nên để nguyên nha), đời này cậu cũng sẽ viết nó, viết tốt hơn trước nhiều hơn nữa.

Đồng thời cậu có thể đầu tư cho Điền Thịnh Quân để bộ phim này quay càng tốt hơn nữa.

Trong trí nhớ của cậu, bộ phim này chỉ tốn 300 vạn, diễn viên Điền Thịnh Quân tìm được đều là người mới, cũng có chút hiệu quả....Trừ hai diễn viên chính là dân chính quy ra, còn những người còn lại đều là một lời khó nói hết...

Dù cho như vậy nhưng bộ phim này đề tài mới mẻ nên lượng truyền tải trên mạng cũng rất được.

Đầu tư vào bộ phim này chỉ sợ không kiếm được lợi nhuận nhiều như " Giang sơn" nhưng hẳn cũng sẽ kiếm được không ít.

Cố Ngôn Tử và Điền Thịnh Quân thỏa thuận rất nhanh.

Bên Điền Thịnh Quân có thể đầu tư 300 vạn, cậu đầu tư thêm vào 200 vạn kèm theo kịch bản, cuối cùng nhận được 40% số lợi nhuận của phim.

Đương nhiên đây chỉ là thỏa thuận bước đầu, muốn xem chi tiết phải chờ đến khi có kịch bản mở đầu.

" Cậu gửi đại cương và phần mở đầu cho tôi tôi lập tức đi tuyển người" Tiến độ làm việc của Điền Thịnh Quân có thể nói là " nhanh như chớp" 

" Được" Cố Ngôn Tử cũng sảng khoái đồng ý, lại nói:" Không nói chuyện nữa, tôi đi nấu cơm"

  "Nấu cơm?" Điền Thịnh Đông có chút giật mình, lần đó hắn gặp Cố Ngôn Tử, đồ trên người cậu mặc đều hơn 10, 20 vạn, thế nhưng cậu tự nấu cơm?

Thoạt nhìn cậu không giống như người có thể nấu cơm.

Cố Ngôn Tử cũng không có trả lời hắn.

Lúc ăn cơm tối nay,  Trịnh Gia Hòa hỏi Cố Ngôn Tử:" Chú thấy chuyện ở trên mạng rồi, cháu rất ghét Khương Tú?"

"Đúng vậy." Cố Ngôn Tử không chút do dự gật đầu: " Cháu thấy cô ta rất phiền"

Nói xong cậu lại cẩn thận mà nhìn Trịnh Gia Hòa một cái, sợ hắn cảm thấy cậu làm vậy là không đúng có ý kiến với cậu.

"Bởi vì Bành Tĩnh Hoằng?" Trịnh Gia Hòa lại hỏi. 

" Không phải, cháu thuần túy(*ở tình trạng còn giữ nguyên bản sắc riêng như vốn có, không bị lai tạp, pha trộn)ghét cô ta"   Chuyện cậu ghét Khương Tú cũng với Bành Tĩnh Hoằng không có chút quan hệ nào.

  Trịnh Gia Hòa yên lòng, tỏ vẻ tán đồng :" Cô ta đúng là rất đáng ghét" Cố Ngôn Tử không có quan hệ gì với Bành Tĩnh Hoằng, cô ta còn đi tìm cậu gây sự...

Lời này của Trịnh Gia Hòa khiến cậu rất cao hứng, nhịn không được khoe việc mình đã làm:" Đúng rồi chú Trịnh, hôm qua cháu bán video kia được 10 vạn đấy"

Video đó nếu do paparazi quay được bán cho Khương Tú hoặc công ty Tinh Duyệt thì có thể lên đến mấy trăm vạn, nhưng cậu đem bán cho paparazi không hề có tiếng tăm ,bán được hơn 10 vạn đã là không tồi rồi.

Nhìn dáng vẻ đắc ý của Cố Ngôn tửu, khóe miệng của Trịnh Gia Hòa không nhìn được câu lên:" Thật lợi hại"

Tác giả có lời muốn nói: Cố Ngôn Tử: Hoan nghênh tới tìm tra, cho ta kiếm tiền ~ 

Lời của Editor: Happy New Year. !!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#danmei