Chương 46:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi cùng mẹ trò chuyện, Cố Ngôn Tử đăng nhập diễn đàn nói chuyện cùng nhân viên của mình.

Thực ra tâm trạng của cậu bây giờ rất kích động, rất muốn chia sẻ niềm vui của mình cho người khác biết nhưng lại sợ sẽ mang đến phiền phức cho Trịnh Gia Hòa, cuối cùng vẫn không nói ra.

Điều này khiến cậu nghẹn đến mức phát hoảng.

Lúc này tiếng thông báo tin nhắn của wechat mà cậu đăng nhập trên máy tính vang lên, Cố Ngôn Tử nhìn thoáng qua, avatar là một người đầu trọc.

Là tin nhắn của Giang đạo.

Lúc trước cậu ra sân bay đón Trịnh Gia Hòa từ thành phố S trở về, vô tình gặp được Giang đạo, khi ấy Giang đạo đưa cho cậu danh thiếp, nói là có chuyện muốn tìm cậu. 

Sau đó cậu liên lạc với Giang đạo, mới biết rằng ông muốn mời cậu gia nhập đoàn phim mới của ông.

Giang đạo đang muốn quay một bộ phim định hướng là lấy giải điện ảnh, bộ phim này chủ yếu do Giang đạo cân nhắc, cần một người giúp ông hoàn thiện mà Cố Ngôn Tử là người đầu tiên mà ông nghĩ đến.

Nếu phòng làm việc của Cố Ngôn Tử là lúc mới mở, thì dù việc không được kí tên cậu cũng sẽ nhận, nhưng hiện tại đã khác khi ấy.

Bây giờ những điều cậu cần học đều đã học xong, nếu như không được kí tên, thì dù cho giang đạo có là người có tiếng tăm đi nữa cậu cũng không muốn làm. Cũng may Giang đạo không phải là người thích chèn ép người khác, ông khẳng định sẽ cho kí tên và giá cả thì rất cao.

Cố Ngôn Tử nghe vậy thì đồng ý.

Nhưng mà cậu đồng ý không phải vì giá cả mà là vì thân phận của Giang đạo.

Tuy rằng bộ phim điện ảnh này của Giang đạo ở đời trước cũng không có đột phá phòng vé, lại cũng không nhận được giải thưởng gì. Nhưng hiển nhiên điều này không làm ảnh hưởng đến địa vị của Giang đạo, có thể hợp tác với ông, còn được kí tên, đối với sự nghiệp của cậu nhận được rất nhiều lợi ích.

Cố Ngôn Tử đã sớm có quyết định, đời trước trước mấy năm  Trịnh Gia Hòa qua đời vẫn luôn ở thành phố  B, vì vậy những chuyện có lợi với sự nghiệp của mình, Cố Ngôn Tử tất nhiên sẽ làm.

Giang đạo gửi tin nhắn cho Cố Ngôn, thông báo cho cậu đoàn làm phim đã bắt đầu chuẩn bị, hi vọng hai ngày nữa cậu có thể tham dự cuộc họp thảo luận.

Đạo diễn có tiếng tăm như Giang đạo muốn quay một bộ phim điện ảnh công tác chuẩn bị cũng phải mấy tháng. Mà trong mấy tháng này, ông muốn hoàn thiện kịch bản một chút.

Giang đạo cũng ở thành phố B, đi một chuyến cũng không tốn bao nhiêu thời gian vì vậy Cố Ngôn Tử lập tức đồng ý.

Sau khi cùng Giang đạo nói chuyện, cũng không có ai nhắn gì cho cậu nữa. Cố Ngôn Tử nhìn máy tính trong chốc kát, sau đó đi ra khỏi thư phòng đến phòng bếp cắt trai cây.

Cậu cắt trái cây xong, lại cắm tăm lên trên, nghĩ nghĩ lại rót thêm 2 li sữa bò, sau đó đến gõ cửa phòng Trịnh Gia Hòa.

Phòng ngủ của Trịnh Gia Hòa rất rộng, bên trong còn có kệ sách, bình thưởng Trịnh Gia Hòa đều ở trong này làm việc.

"Cửa không đóng." Trịnh Gia Hòa lên tiếng.

Cố Ngôn Tử mở cửa đi vào, thì nhìn đến Trịnh Gia Hòa đang ngồi ở bàn sách, cười nhìn cậu.

"Cháu gọt táo với rửa thêm ít nho, chú ăn chút đi." Cố Ngôn tử đặt mâm trái cây và sữa bò đến trước mặt Trịnh Gia Hòa, rồi lại đánh giá phòng của hắn.

Tuy rằng cậu đã ở chỗ của Trịnh Gia Hòa được vài tháng nhưng hôm nay là lần đầu tiên cậu vào trong phòng ngủ của hắn.

Người giúp việc tuy rằng phụ trách việc quét dọn nhưng phòng của Trịnh Gia Hòa trước nay cô cũng không bước vào. Trịnh Gia Hòa sẽ thu dọn đồ đã mặc đặt trong phòng thay đồ gần phòng ngủ. Người giúp việc đã làm như vậy, tất nhiên Cố Ngôn tử cũng sẽ không tùy tiện bước vào phòng của hắn.

" Được, cùng nhau ăn?" Trịnh Gia Hòa gật đầu, sau đó phát hiện Cố Ngôn Tử đã giúp hắn lột hết vỏ nhỏ rồi.

Từng quả nho đã được bóc vỏ xanh biếc nằm gọn trong chén sứ trắng nhìn qua hết sức đáng yêu.

Cố Ngôn tử gật gật đầu, vốn dĩ cậu cũng chuẩn bị hai phần.

Phòng ngủ của Trịnh Gia Hòa có cửa sổ sát đất, phía trước cửa sổ đặt một chiếc bàn nhỏ đơn giản và hai chiếc ghế mây. Trịnh Gia Hòa đem trái cây và sữa đặt lên trên bàn, sau đó kéo rèm che cửa ra.

Bọn họ ở tòa cao tầng nằm ở vị trí trung tâm, nhưng vì tầng tương đối cao cho nên cũng không bị những tòa cao tầng khác che khuất, vẫn có thể nhìn thấy được cảnh đêm của thành phố này.

Vừa xem phong cảnh vừa ăn trái cây, uốn sữa bò, nhìn cũng không bình thường cho lắm.

"Chú Trịnh, hôm nay cháu rất vui." Cố Ngôn Tử nói.

"Anh cũng vậy." Trịnh Gia Hòa nói, lúc hắn tỏ tình với Cố Ngôn Tử thực ra trong lòng rất lo lắng, hắn sợ Cố Ngôn Tử nói rằng chỉ coi hắn như chú của mình.

Cố Ngôn Tử ăn một quả nho, lại không biết chính mình nên nói cái gì.

Ở trước mặt Trịnh Gia Hòa, cậu không nhịn được có chút khẩn trương, sợ bản thân không tốt. Mà cảm giác này sau khi trở thành bạn trai của Trịnh Gia Hòa thì càng thêm mãnh liệt.

Trịnh Gia Hòa nhìn ra được cậu đang khẩn trương, cảm thấy có chút buồn cười, sau đó tìm một đề tài nói chuyện:"Lúc trước em góp ý cho anh đầu tư vào công ty game kia. Sau khi được góp vốn, đã phát triển thêm, hiện tại trò chơi của công ty đó đang rất nổi. Anh cũng thu về được không ít, gần đây em có hứng thú đầu tư hạng mục nào khác không?"

"Có ạ." Cố Ngôn Tử lập tức nói, đời trước sau khi cậu trở về Cố Gia, xem qua rất nhiều tư liệu. Đối với những công ty nào có tiềm lực phát triển và những công ty nào không tốt cậu đều nắm rõ ràng.

Nhưng mà trong những công ty có tiềm lực đó cơ bản không cần đến người khác đầu tư,...

Hai người cứ như vậy bắt đầu nói chuyện, càng nói càng hăng say.

Trịnh Gia Hòa vốn còn ít công việc, vốn không định làm. Hiện tại cùng Cố Ngôn Tử nói chuyện rất vui vẻ, cuối cùng lại đem ra cùng cậu thương lượng.

Cố Ngôn Tử vốn không thích những chuyện ở công ty, cảm thấy rất nhàm chán, nhưng hiện tại bàn công việc với Trịnh Gia Hòa cậu lại cảm thấy khác biệt hoàn toàn.

Cùng Trịnh Gia Hòa nói chuyện phiếm, cậu không hề có cảm giác nhàm chán, Trịnh Gia Hòa khác với ba của cậu. Khi nói chuyện ba, cậu nói ra ý tưởng mới hoặc quan niệm sai lầm sẽ ba cậu sẽ cảm thấy cậu làm vậy không thỏa đáng. Nhưng khi nói chuyện cùng Trịnh Gia Hòa, hắn sẽ giải thích cho cậu, thậm chí khen cậu nhiều ý tưởng.

Mà như vậy thì cậu nói chuyện với Trịnh Gia Hòa càng lúc càng lên tinh thần.

Mà một lần nữa Trịnh Gia Hòa cảm thấy Cố Ngôn Tử làm biên kịch thực sự uổng phí.

Nhưng mà việc Cố Ngôn Tử thích, cũng không thể nói gì được.

Chỉ là hắn muốn Cố Ngôn Tử tiếp xúc với chuyện trên thương trường nhiều hơn.

Hai người nói chuyện một mạch đến nửa đêm.

"Ngày mai cháu còn phải dậy sớm, chú Trịnh, chú cũng ngủ sớm đi." Cố Ngôn tử nhìn lướt qua đồng hồ, nhìn thấy đã đến 12 giờ đêm, lập tức đứng dậy.

Trịnh Gia Hòa mỗi ngày đều rất bận, cũng không thể ngủ thiếu giấc.

"Ừm." Trịnh Gia Hòa cũng đứng lên:" Nên ngủ sớm một chút, ngủ ngon."

Lúc nói " ngủ ngon" Trịnh Gia Hòa ôm Cố Ngôn tử vào lòng, đặt lên môi cậu một nụ hôn.

Cố Ngôn Tử ngẩn người, lúc này, Trịnh Gia Hòa lại hôn một cái: "Còn có, đừng gọi anh là chú Trịnh nữa."

Bị người yêu gọi là chú, thực sự không phải là chuyện vui vẻ gì.

Thời điểm Cố Ngôn Tử bước ra khỏi phòng Trịnh Gia Hòa, cậu có chút mơ hồ, cũng có chút hối hận.

Sao lúc ấy bản thân mình lại khôgn phản ứng kịp cơ chứ? Sớm biết như vậy cậu đã hôn thêm...

Đáng tiếc, bản thân cậu không phải người chủ động, lúc đối diện với Trịnh Gia Hòa lại càng ngại chủ động.

Cố Ngôn Tử tắm rửa xong thì cũng đã 1 giờ sáng.

Tâm trạng cậu rất kích động, thực sự không ngủ được.

Nằm một luc lâu, Cố Ngôn Tử lại mò dậy, sau đó mở điện thoại lên lướt.

Sau đó nhìn thấy Điền Thịnh Đông vừa mới phát trạng thái trong vòng bạn bè:" Nửa đêm không gọi được cơm hộp, may mà vẫn còn lẩu." Ảnh kèm là một nồi lẩu tự sôi.

Cố Ngôn tử gửi tin nhắn cho hắn: " Cậu vẫn còn chưa ngủ?"

" Vẫn còn sớm, ngủ gì mà ngủ. Mà khoan đã, lời này để tối hỏi mới đúng, cậu vẫn còn chưa ngủ?" Điền Thịnh Đông rất ngạc nhiên.

"Tôi có chuyện vui, hưng phấn không ngủ được." Cố Ngôn Tử nói.

"Chuyện gì vui?"

"Tôi hết độc thân rồi." Cố Ngôn tử cuối cùng cũng không nhịn được khoe.

Điền Thịnh Đông gửi qua một tin nhắn ghi âm:" Cố thiếu nói gì vậy? Cậu không còn độc thân? Lúc trước cậu vẫn còn độc thân á?"

"Sao cậu lại cảm thấy lúc trước tôi đã có người yêu?" Cố Ngôn tử cũng gửi ghi âm.

"Cố thiếu mỗi ngày ở nhà nấu cơm, đi ngủ cũng sớm, tiệc liên hoan cũng không buồn tham gia, không phải là nhân sĩ đã kết hôn ư?"

"Tôi sinh hoạt lành mạnh thôi."

"Được rồi, cậu sinh hoạt khỏe mạnh...Cố thiếu vậy bạn trai của cậu là ai?

"Bạn trai tôi rất lợi hại, nói ra sợ dọa chết cậu."

"Còn có thể lợi hại hơn Trịnh tổng sao? Trước kia tôi vẫn luôn tưởng cậu với Trịnh tổng là một đôi, không ngờ hiện tại cậu mới có người yêu..."

Cố Ngôn Tử gửi qua dấu ba chấm, lại gửi thêm ghi âm:" Bạn trai tôi là Trịnh Gia Hòa."

Điền Thịnh Đông cũng gửi lại một dấu ba chấm, sau đó nói:" Cho nên hai người ở chung với nhau lâu như vậy rồi, bây giờ mới thành một đôi?"

" Phải tìm hiểu nhau một chút chứ, sao có thể tùy tiện xác định quan hệ được. Đây không phải chuyện bình thường ư?"

"Nói vậy thì cũng không sai..."

Cậu cùng Điền Thịnh Đông trò chuyện một lúc, Điền Thịnh Đông lại nói đến chuyện muốn nhờ cậu viết biên kịch cho mình.

"Điền Thịnh Đông, có nghĩ tới tương lai chưa?" Cố Ngôn Tử bỗng nhiên hỏi.

"Có nghĩ chứ, tôi nhất định sẽ quay được bộ phim điện ảnh khiến cho mọi người yêu thích. Các bộ phim trong nước chất lượng đang ngày càng tốt, tôi vẫn còn trẻ, cảm thấy có rất nhiều hi vọng."

"Nếu đã như vậy tôi nghĩ cậu nên đi đến những đoàn phim lớn học tập một chút." Cố Ngôn Tử lại nói. Đoàn phim của Điền Thịnh Đông quả thực khá bình thường. Bộ phim "Nam nhân biến nữ nhân" căn bản cũng không thể so được với bộ " Giang sơn".

Mà thực chất "Giang sơn" cũng không phải là bộ phim đặc biệt xuất sắc.

Lúc trước không phải do bản thân cậu không có tiếng tăm, cũng cảm ơn Điền Thịnh Đông đời trước không bỏ đá xuống giếng cậu thì Cố Ngôn Tử không nghĩ mình sẽ hợp tác cùng hắn.

Điền Thịnh Đông nghe vậy có chút do dự.

Hắn cũng muốn học tập thêm nhưng lại có chút không đành lòng.

Mấy năm nay hắn quay được tổng cộng bốn bộ điện ảnh, tuy rằng không nhiều nhưng cũng là có lời. Mà năm nay hắn nghĩ bản thân vẫn có thể phát triển tốt hơn.

Nếu hiện tại đi học thêm...Trong một khoảng thời gian dài hắn sẽ không có thu nhập.

"Hai ngày nữa tôi có hẹn gặp đạo diễn Giang Thụy, cậu có muốn đi cùng không?"Cố Ngôn Tử hỏi.

Điền Thịnh Đông không chút nghĩ ngợi lập tức đồng ý:" Muốn chứ, đạo diễn Giang Thụy là thần tượng của tôi đó."

Cố Ngôn Tử và Điền Thịnh Đông nói chuyện xong thì cũng đã 4 giờ sáng.

Mà cậu vẫn còn có tinh thần.

Nghĩ nghĩ lại mò dậy làm bữa sáng.

Cậu dùng nồi cơm điện nấu cháo, rau trộn với rong biển, xào thêm một dĩa hành tây, lại đem bánh bao thịt bỏ vào hấp.

Cuối cùng để lại một tở giất note rồi mới về lại phòng bắt đầu ngủ.

Trước khi ngủ cậu còn đặt báo thức 10h, nhắn tin cho mẹ mình:"Mẹ, con suy nghĩ kĩ rồi, con rất thích người kia."

Cố Ngôn Tử ngủ rất ngon, mà mẹ Cố thức dậy buổi sáng nhận được tin của con trai thì lòng rối như  tơ.

Con trai bà, đây là muốn bội bạc tình nghĩa sao.

Mẹ Cố có chút đồng cảm với Trịnh Gia Hòa.

Trịnh Gia Hòa được mẹ Cố đồng cảm lúc này đang rất vui sướng mà ăn bữa sáng, rồi mở cửa vào phòng Cố Ngôn Tử.

Cố Ngôn tử trước đó chưa từng vào phòng hắn thì hắn cũng vậy, từ lúc cậu chuyển đến chưa từng vào phòng của cậu.

Hiện tại bước vào mới thấy phòng thay đổi so với trước kia rất nhiều, có thêm rất nhiều đồ đạc, cũng có chút bừa bộn.

Nhưng mà chỉ bừa trên giường thôi còn những chỗ khác đều rất sạch sẽ. Trên giường có mười mấy cuốn sách, một cái laptop, tai nghe, đồng hồ...thậm chí còn có gương và vài cái mặt nạ. Mà đuôi giường còn có 1 bộ quần áo, hẳn là đồ cậu muốn mặc vào ngày mai.

Một đống đồ như vậy cũng đã chiếm mất nửa cái giường, có thể nhìn ra được tư thế ngủ của Cố Ngôn Tử rất ngoan.

Trịnh Gia Hòa nhìn Cố Ngôn tử đang ôm chăn ngủ, cười khẽ một tiếng, sau đó đem điện thoại cậu để trên đầu giường cầm ra ngoài.

Sau đó, hắn lại gọi trợ lí đến, để cho trợ lí trông điện thoại cho cậu, nếu là báo thức thì tắt đi, còn nếu có điện thoại quan trọng thì gọi Cố Ngôn Tử dậy.

Tối hôm qua Cố Ngôn Tử hẳn là ngủ rất trễ, nên để cậu ngủ lâu thêm một chút.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#danmei