Chương 49:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba mẹ Cố sau khi biết Trịnh Gia Hòa là người "khổ luyến" con trai mình, bông nhiên cảm thấy con trai mình có chút không thuận mắt.

Bọn họ ban đầu không nói tiếng nào, sau đó bắt đầu nói chuyện. Khi nói cũng chỉ nói phần hai vợ chồng, không để ý đến Cố Ngôn Tử.

Cố Ngôn Tử chỉ có thể tận dụng mọi khoảng trống mà nói vài câu, xoát độ tồn tại của mình.

Thế nhưng mẹ Cố cũng chỉ liếc mắt nhìn cậu một cái sau đó lại cùng ba Cố nói chuyện công ty, nhắc tới công ty con nhà họ Cố gần đây đang thu mua một dự án.

Cố Ngôn Tử nghe vậy thì im lặng.

Mẹ Cố nhìn con trai một cái, thấy con trai không nói thêm được câu nào cảm thấy có chút đắc ý, sau đó lại thấy bất đắc dĩ. Con trai mình không thích thương trường, Cố thị sau này không lẽ phải giao cho người đại diện quản lí?

"Ba, mẹ con cảm thấy dự án này không thể thu mua."Cố Ngôn Tử lúc này đột nhiên nói.

Ba mẹ cậu không nói cậu tí nữa thì quên, Cố thị một năm gần đây dã tâm bừng bừng mà thua mua một công ty, kết quả không kiếm được lợi nhuận không nói, ngược lại còn phải xuất ra một khoản tiền.

Tất nhiên đối với quái vật khổng lồ như Cố thị, thật ra cũng không có ảnh hưởng gì, cho nên trước đó cậu đã quên có chuyện này.

Ở trên thương trường, thua lỗ là chuyện bình thường.

Chẳng qua ba mẹ không nhắc tới cậu có thể coi như không biết, giờ ba mẹ đã nhắc đến, Cố Ngôn Tử cũng nói ra cái nhìn của mình:"Hiện tại ngành sản xuất phát triển đúng là rất tốt, nhưng cũng vì vậy các công ty tương tự rất nhiều. Một vài công ty nhỏ sản phẩm cạnh tranh sẽ càng ngày càng lớn, ngoài ra... Ba mẹ, mọi người đều biết hiện tại thành phố H đang có những xí nghiệp đem ô nhiễm ra ngoài môi trường, công ty này có thể là một trong những công ty đó."

Ba mẹ cậu muốn thu mua công ty hiện tại phát triển đang rất tốt, tiền kiếm được cũng nhiều, nhưng bản thân công ty cũng không có hàng độc quyền nào. Công ty này có thể sản xuất sản phẩm, công ty khác cũng có thể làm như vậy, về lâu về dài tiền kiếm được có khả năng sẽ không được nhiều nữa.

Đương nhiên, chuyện này cũng không phải vấn đề lớn, cứ cho thu mua sau kiếm thêm ít tiền, thế nhưng... Thành phố H này mấy năm sau sẽ đặc biệt chú đến ý đến vấn đề môi trường, mà công ty này trong quá trình sản xuất sản phẩm sẽ đối với môi trường tạo ra mức độ ô nhiễm nhất định.

Cố thị thu mua nó không lâu, chính phủ liền yêu cầu tạm dừng chỉnh đốn và cải cách,sau đó lại yêu cầu di dời, quá trình như vậy, Cố thị không kiếm được tiền không nói mà còn chịu thua lỗ một khoản tiền.

Cố Ngôn Tử cẩn thận phân tích suy nghĩ của mình.

"Sao con biết được những chuyện này?" Ba Cố biểu tình phức tạp mà nhìn con trai mình.

"Có một ít là do Trịnh Gia Hòa nói, một ít là do con nghĩ ra."Cố Ngôn Tử nói.

"Suy nghĩ của con rất tốt, ba sẽ cho người đi hỏi thăm lãnh đạo thành phố H." Ba Cố nói, hiện tại công ty kia là cái bánh bao thơm. Muốn thu mua nó không chỉ có mỗi Cố thị, Cố thị cũng là hy vọng lớn nhất với họ. Ông không có khả năng chỉ vì Cố Ngôn Tử nói vài câu mà dừng toàn bộ kế hoạch thu mua.

"Con cũng chỉ tùy tiện nói vậy thôi." Cố Ngôn Tử nói.

Nhưng ba Cố hiển nhiên không nghĩ rằng con trai mình chỉ tùy tiện nói, ông lập tức hỏi Cố Ngôn Tử những vấn đề khác.

Cố Ngôn Tử nói ra suy nghĩ của mình nhưng lại không dám nói quá nhiều.

Cậu sợ bản thân biểu hiện quá tốt, ba cậu lại muốn đem cậu về....

Nhưng mà dù cho Cố Ngôn Tử không dám nói quá nhiều những cũng đủ khiến ba mẹ Cố kinh ngạc và vui mừng.

Bọn họ cứ nghĩ rằng con trai bỏ nhà đi 4 năm hiện tại cái gì cũng không biết nhưng không ngờ rằng cậu lại có nhiều suy nghĩ độc đáo như vậy.

Bọn họ trong lúc nhất thời dâng lên niềm hi vọng, đồng thời trong lòng càng thêm vừa lòng Trịnh Gia Hòa.

Kiến thức của con trai họ, cách suy nghĩ, tự hỏi, nếu như không có tiếp xúc thực tế là không thể có được. Nhưng trước kia khi cậu còn ở Cố gia cũng không có tiếp xúc đến, bỏ nhà đi mấy năm lại càng không có khả năng có cơ hội tiếp xúc.

Nếu như vậy những điều này chỉ có thể là do Trịnh Gia Hòa dạy.

Bữa cơm này ăn rất lâu.

Sau khi ăn xong, Cố Ngôn Tử dẫn ba mẹ Cố về biệt thự nhà mình.

"Lúc trước không pahir con cho mượn biệt thự đóng phim ư? Bộ phim kia quay như thế nào rồi?"Mẹ Cố nhìn biệt thự nhà mình, tò mò hỏi.

" Bộ phim truyền hình kia còn đang cắt nối biên tập, qua một khoảng thời gian nữa mới có thể chiếu." Cố Ngôn Tử nói.

Mẹ Cố gật gật đầu.

Lúc trước chuyện của Cố Ngôn Tử rầm rộ trên mạng nhưng ba mẹ Cố không để ý đến Weibo cho nên cũng không biết đến những chuyện này. Cũng chỉ biết là con trai mình viết xong hai bộ phim truyền hình:"Khi nào nói chiếu nói mẹ, mẹ sẽ xem."

Ba mẹ cậu chính là những người cuồng công việc, hơn nữa còn là kiểu có thể tìm được niềm vui trong công việc, cả hai ít khi nào hoạt động giải trí, cơ hồ là không xem phim truyền hình, điện ảnh. Không ngờ rằng hiện tại thế mà lại tình nguyện xem phim truyền hình của mình...

"Ba mẹ muốn xem rốt cuộc là con đang làm cái gì. Con viết cả đời cũng không chắc có thể kiếm được tiền bằng một ngày ba mẹ kiếm, viết mấy cái này làm cái gì chứ?" ba Cố lại nói.

Mẹ Cố đối với những lời này cũng rất đồng ý:" Đúng vậy, con xem những tác gia nổi tiếng, có ngày nào sống tốt hơn chúng ta? Càng không nói đến con hiện tại còn chẳng có danh tiếng."

Cố Ngôn Tử bất đắc dĩ mà sờ sờ  mũi của mình.

Cậu biết nếu cùng ba mẹ tranh luận thì cũng chỉ đem mâu thuẫn càng đi vào ngõ cụt, dứt khoát không nói gì nữa.

Dù sao cậu một hai cũng phải viết, ba mẹ cũng không thể làm gì được.

Ba mẹ Cố vốn dĩ còn định tiếp tục giáo dục con trai nhưng thấy cậu không nói gì, cũng không tiện nói thêm gì nữa.

Cuối cùng cũng chỉ có thể cùng con trai nói sang truyện khác:"Con đã lâu không gặp ba mẹ hôm nay ở đây đi, không cần qua chỗ Trịnh Gia Hòa nữa."

Cố Ngôn Tử ngoan ngoãn mà đồng ý.

Ba mẹ Cố còn nghĩ cậu sẽ không đồng ý, không nghĩ tới cậu rất nghe lời, cũng chỉ có thể đổi sang đề tài khác, nói đến chuyện thân thích trong nhà.

Cố Ngôn Tử gửi tin nhắn cho Trịnh Gia Hòa nói mình không thể về, sau đó nói với ba mẹ. Nói với họ chuyện mai mình hẹn gặp đạo diễn Giang Thụy, trong giọng nói còn có chút đắc ý:"Đạo diễn Giang rất xem trọng con, lần này viết kịch bản cho ông ấy, cũng mang lại nhiều cái tốt cho con..."

"Giang Thụy là ai?" Ba mẹ Cố cùng nhau hỏi.

Cố Ngôn Tử: "......"

Cố Ngôn Tử click mở Bách Khoa Baidu cho  ba mẹ mình xem, cha mẹ cậu mới có ấn tượng với đạo diễn  Giang Thụy, tỏ vẻ từng xem qua điện ảnh của ông.

Nhưng mà bọn họ không thể lí giải lí do Cố Ngôn Tử tôn sùng Giang Thụy.

Cũng may họ cũng không ngăn Cố Ngôn Tử đi, chỉ là đối với việc Cố Ngôn Tử bận rộn, vội vã có chút bất mãn:" Chẳng qua cũng chỉ là một đạo diễn nhỏ, trước đây chúng ta gặp đạo diễn còn có danh tiếng hơn, người ta cũng phải tươi cười chào đón..."

Cố Ngôn Tử: Không đối với ba mẹ tươi cười chào đón, chẳng lẽ người ta phải dựng mày trừng mắt ư?

Cố Ngôn Tử dỗ ba mẹ hồi lâu, cho đến khi ông bà về phòng nghỉ ngơi mới về phòng của mình, sau đó gọi video cho Trịnh Gia Hòa.

Vừa mới xác định quan hệ, hai người lại phải phân mỗi người mỗi nơi, cũng thật đáng thương.

Sáng sớm hôm sau, Thang Đằng đưa Cố Ngôn Tử đến chỗ của đạo diễn Giang.

Đạo diễn Giang tự mở phòng làm việc cá nhân, địa chỉ ở bên cạnh thành phim ảnh thành phố B.

Ông quanh năm là một cái đầu trọc, cả người lôi thôi lếch thếch, nhưng phòng làm việc lại rất tinh tế.

Phòng làm việc là thuê thành phim ảnh bên cạnh, kiến trúc cổ kính, có một đống tiểu lâu nhỏ, bên trong cũng là phong cách cổ trang. Không những vậy còn trang trí rất nhiều bình hoa, đồ trang trí linh tinh, dọn dẹp một chút là có thể trực tiếp dùng làm bối cảnh quay phim cổ trang.

Nhưng thực tế... Giang đạo rất ít khi quay phim cổ trang.

Trong quá khứ mà Cố Ngôn Tử biết, Giang đạo chính là người đem đại sảnh cổ kính thay đổi, cho người đem bàn ăn cơm, hai cái bàn bát tiên và ghế dài dọn đến đây.

"Chờ sau này sẽ không ít người, dọn cái bàn này lại đây hẳn là đủ chỗ ngồi, bàn xong việc còn có thể ngồi ở đây ăn cơm." Giang đạo thanh âm không nhỏ.

Ngay sau đó, một giọng nữ liền vang lên: "Vậy sao ông không ở luôn phòng ăn thảo luận với mọi người?"

Giang đạo: "...... Tôi quên mất."

Cố Ngôn Tử đi vào, liền thấy được một người phụ nữ trung niên mặc sườn xám đang lườn Giang đạo, đúng là người mà trước kia cậu từng gặp qua, vợ của Giang đạo."

Bà Giang là người họa sĩ quốc họa nổi danh, làm việc rất chú ý kiểu cách, cố tình Giang đạo lại không kiên nhẫn với những điều này, giữa hai người luôn có những mâu thuẫn.

Nhưng bọn họ chưa bao giờ cãi nhau, tình cảm rất tốt, ai bảo Giang đạo là người bị vợ quản chặt?

"Vậy tôi đem bàn dọn về, thời điểm chúng ta ăn cơm thì mở họp đi." Giang đạo cười làm lành với vợ.

"Thôi, chỗ này cũng lớn." Bà Giang nói:"Tôi lại nói người dọn thêm mấy cái ghế dựa đến đây."

Bà Giang nói xong lại thấy được Cố Ngôn Tử:"Là Tiểu Cố à, đến sớm như vậy, cháu ngồi chờ chút nhé."

Bà Giang cười tiếp đón, lại tìm được trà cụ xinh đẹp pha trà cho Cố Ngôn Tử, còn bưng lên rất nhiều trái cây.

Cố Ngôn Tử cảm thấy, Giang đạo có thể tìm được bà Giang, tuyệt đối là ông quá may mắn.

Đương nhiên bà Giang và Giang đạo ở bên nhau cũng rất tốt.

Đương nhiên, Giang phu nhân cùng Giang đạo ở bên nhau, cũng khá tốt.

Trong vòng rất loạn, đặc biệt là đạo diễn, gặp được dụ hoặc đặc biệt nhiều, nhưng Giang đạo trước nay đều giữ mình trong sạch.

Cố Ngôn Tử ngồi trong chốc lát lúc, lại tới thêm rất nhiều người, cậu cơ bản đều không quen biết.

Chẳng qua một lúc sau, một người đến cậu có biết đến, là vai chính lúc trước ở Tinh Duyệt Tịch Trạch An.

Cố Ngôn Tử có chút kinh ngạc mà nhìn về phía Tịch Trạch An, những người khác sôi nổi qua đi chào hỏi. Cúng chính lúc này, Cố Ngôn Tử mới biết được nam chính bộ phim này của Giang đạo  là Tịch Trạch An.

Này cùng đời trước không giống nhau......

Nhưng này cũng không kỳ quái, Giang đạo cùng Tịch Trạch An là từng có hợp tác, hai bên hợp tác còn thực vui vẻ, việc Giang đạo mời Tịch Trạch An quá bình thường. Còn đời trước vì sao nam chính không phải Tịch Trạch An...... Khi đó Tịch Trạch An tuy rằng cùng Tinh Duyệt giải ước, nhưng hai bên là hữu hảo giải ước, Tịch Trạch An còn đồng ý nhận thù lao thấp giúp Tinh Duyệt đóng một bộ phim, lúc này hắn đã ký xong với bộ kia, tự nhiên không thể tới đoàn phim của Giang đạo.

Lại nói tiếp, này vẫn là chủ ý của hắn.

Đã qua một đời, rất nhiều chuyện đều không giống nhau, cũng không biết bộ này của đạo diễn Giang, có thể hay không nổi......

Cố Ngôn Tử đối bộ điện ảnh này rất chờ mong, mà lúc này, ba mẹ Cố thương lượng một chút, sau đó quyết định đến thăm nhà họ Trịnh.

Hai người trên đường đến nhà họ Trịnh, tâm trạng rất phức tạp.

Bố mẹ Trịnh vẫn luôn là trường bối của họ nhưng hiện tại tình huống thay đổi, bọn họ từ nhỏ đã xưng là chú, mợ. Hiện tại người ta lại thành thông gia!

Ba mẹ Cố còn đang rối rắm vấn đề xưng hô, mẹ Trịnh lúc này cũng đang rầu rĩ.

Đứa con này của bà, cũng không biết đã theo đuổi được Cố Ngôn Tử chưa...... Ai, hiện tại bà cũng không biết nên đối mặt thế nào với chị em tốt của mình!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#danmei