Chương 56:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phó Xuân Yến tuy rằng làm biên kịch đã nhiều năm nhưng bởi vì bà ta không hay dùng Weibo, cho nên fans Weibo cũng chỉ có mấy trăm.

Sau khi bà ta đăng Weibo, những người thấy được cũng chỉ có người thân bạn bè của bà ta, mà những người đó nhìn thấy cũng có chút không hiểu được.

"Chị Phó cái này không tính là sao chép đâu......"

"Bọn họ chắc là lúc xem tư liệu cùng xem một trang tư liệu thôi."

"Bộ tiểu thuyết lịch sử kia rất nổi danh, tôi từng đọc rồi, cốt truyện so với "Giang sơn" hoàn toàn không giống nhau, câu từ trong đó...... Cũng chỉ có phần miêu tả đồ ăn là có chút tương tự mà thôi, cũng không thể tính sao chép đâu?"

......

Không sai, Phó Xuân Yến tìm ra những điểm giống nhau đó, thật ra đều là những điểm rất râu ria.

Những cái khác không nói, chỉ riêng phần điểm giống trong thiết lập của vai phụ ...... Rất nhiều tác phẩm đều có thiết lập vai phụ ngốc nghéch, có thể nói những tác phẩm đều là sao chép sao?

Còn về một ít chi tiết tương tự, những chi tiết đó thật ra cũng rất phổ thông.

Điểm gọi là giống nhau duy nhất trong đó , cũng chỉ có vai chính trong 《 Giang Sơn 》 thời điểm nhắc tới  đồ ăn, lời nói rất giống với trong bộ trong tiểu thuyết mà người qua đường Giáp nhắc đến.

Mà Cố Ngôn Tử...... Nếu không phải cậu nhìn thấy Weibo của Phó Xuân Yến, cũng không biết thì ra khi mình viết phim truyền hình, thế nhưng viết ra có điểm tương tự với tiểu thuyết của mình như vậy......

Bộ tiểu thuyết lịch sử của cậu tên là 《 Bắc Tống văn hào 》, viết về thời Bắc Tống, một thiếu niên nông thôn chậm rãi trưởng thành thành thủ phụ đương triều, viết sách truyền lại cho đời sau tư tưởng của bản thân, hơn nữa còn Bắc Tống trở nên cường thịnh hơn. Mà 《 Giang Sơn 》cậu viết, là  viết về thời Nam Tống, kể về một người từ là con cháu thế gia ăn chơi trác táng biến thành tướng quân, bảo vệ quốc gia.

Hai người căn bản không có liên quan gì.

Chẳng qua chúng đều là do cậu viết, cho nên nhiều ít cũng có vài chỗ tương tự.

Đặc biệt là cậu còn chuyên môn nghiên cứu qua lịch sử triều Tống, đối  với xưng hô, cuộc sống, văn hóa của triều Tống rất có hiểu biết...... Tuy nói kịch bản phần lớn là nhân viên viết, nhưng cậu tự sửa bên trong rất nhiều lời kịch.

Vì thế cẩn thận đọc mà nói, sẽ phát hiện giọng điệu nói chuyện trong hai tác phẩm rất giống nhau, giống như kiểu cậu bị  bộ tiểu thuyết kia ảnh hưởng.

Cố Ngôn Tử có chút bất đắc dĩ, chẳng qua đúng là không thế nào tức giận nổi, thậm chí cảm thấy khá buồn cười.

Cậu gửi tin nhắn cho Phó Xuân Yến: "Tôi là Cố Ngôn Tử."

Sau khi Phó Xuân Yến đăng Weibo,  vẫn luôn chú ý tin tức trên Weibo, nhìn thấy bạn bè mình bình luận như vậy bà ta cũng cảm thấy nóng mặt.

Thật ra bà ta cũng biết, bản thân nói 《 Giang Sơn 》 sao chép cũng có chút gượng ép, nhưng bà ta ngại mất mặt, thật sự không muốn xin lỗi Cố Ngôn Tử ......

Kết quả...... Bà ta tốn hai ngày mới sửa được những "chứng cứ" này không nói, cuối cùng tìm tác giả của 《 Bắc Tống văn hào 》  nói chuyện này, vậy mà lại nhìn thấy câu trả lời là "Tôi là Cố Ngôn Tử" .

Phó Xuân Yến không chút nghĩ ngợi, lập tức liền xóa bài đăng Weibo của mình.

Trách không được tác giả kia bút danh "Cố gia đại thiếu", thì ra hắn chính là Cố Ngôn Tử!

Phó Xuân Yến cảm thấy thể diện của mình đều mất hết.

Bà ta không muốn trả lời Cố Ngôn Tử, cuối cùng tâm phiền ý loạn mà vào xem Weibo của Cố Ngôn Tử , sau đó thấy được Cố Ngôn Tử chia sẻ rất nhiều tin tức của đoàn phim《 Biến thành nữ nhân nam nhân 》 .

Nhẽ ra bà ta phải sớm xem Weibo của người này!

Phó Xuân Yến trong lúc nhất thời vô cùng ảo não, dứt khoát liền giả chết.

Mà Cố Ngôn Tử nhìn thấy tin nhắn hiện là đã đọc, lại thấy Phó Xuân Yến giây xóa cái Weibo nói   cậu sao chép , lại gửi một tin nhắn qua : "Lúc trước nói phải dùng tác phẩm nói chuyện, tôi nghĩ tác phẩm 《 Giang Sơn 》 này hẳn là có thể đủ để tôi chứng minh mình...... Bà có phải là nên xin lỗi tôi rồi không?"

Phó Xuân Yến nhận được tin nhắn của  Cố Ngôn Tử, sắc mặt hết xanh rồi trắng.

Bà ta thực sự không muốn xin lỗi Cố Ngôn Tử, nhưng hiện tại nếu bà ta không xin lỗi, Cố Ngôn Tử đăng Weibo nói này nọ thì mặt mũi bà ta phải vứt đi đâu?

Sau khi cân nhắc lợi hại, Phó Xuân Yến rốt cuộc vẫn là tâm bất cam tình bất nguyện mà đăng một cái Weibo xin lỗi: "Cố Ngôn Tử, rất xin lỗi."

Toàn bộ bài đăng  Weibo chỉ có sáu chữ, có thể nói là rất qua loa có lệ, chẳng qua Cố Ngôn Tử cũng không để ý, lại đi lướt những cái khác.

Lúc này, 《 Giang Sơn 》 đã càng ngày càng nổi, ở trên mạng người thảo luận bộ phim truyền hình này cũng rất nhiều, thậm chí nó là tác phẩm có tâm.

Cố Ngôn Tử cảm thấy câu này không đúng chút nào, sản xuất Điền  cùng Điền Thịnh Đông keo kiệt giống nhau, diễn viên mang trang sức tất cả đều là giả, một gian nhà ở quay bảy tám cảnh khác nhau......

Đương nhiên, này bộ phim truyền hình đúng là không tệ.

Mà ở trong những bình luận đó, Cố Ngôn Tử còn thấy được bình luận có liên quan đến mình.

"Lúc trướcbiên kịch bộ phim truyền hình này xảy ra không ít chuyện,  ấn tượng của tui với cậu ta cũng rất kém, nhưng hiện tại xem phim tui lại có chút thích cậu ta!"

"Thổ lộ biên kịch đại đại 10086! Đáng tiếc biên kịch đại đại đến cái Weibo cũng không có, chúng ta cũng chỉ có thể nói ở bình luận."

"Đột nhiên có chút chờ mong biên kịch viết một bộ web drama khác!"

......

Bình luận bên dưới trang Weibo của《 Giang Sơn 》 không khí rất hài hòa.

Cố Ngôn Tử nhìn một vòng, đang định tắt Weibo, đột nhiên lại nhận được tin nhắn của Phó Xuân Yến: "Có người ở trên Weibo mắng cậu!"

Bà ta còn gửi một tấm ảnh chụp màn hình qua.

Cố Ngôn Tử nhìn thoáng qua, liền phát hiện người mắng cậu trên Weibo là Tôn Minh Nghĩa.

Bành Tĩnh Hoằng không chơi Weibo,  đám người Tôn Minh Nghĩa thì có chơi, Tôn Minh Nghĩa ở trên Weibo cũng là có chút danh tiếng, có không ít fans nữ "Phú nhị đại".

Gã ta ở trên Weibo đăng những vật phẩm, cuộc sống xa xỉ, sau đó thông đồng với fans...... Thậm chí còn thông đồng với võng hồng.

Đối với chuyện này, Cố Ngôn Tử rất không hiểu.

Cậu có thể nhìn raTôn Minh Nghĩa thích Khương Tú, kết quả, một bên thích Khương Tú, một bên không ngừng đổi bạn gái...... Thích của Tôn Minh Nghĩa có thể nói là vô cùng rẻ mạt.

Mà hiện tại, Tôn Minh Nghĩa đăng một cái Weibo: "Cố Ngôn Tử tôi có quen, chính là một tên dối trá yêu tiền, cậu ta có thể nhận được hạng mục của điện ảnh Gia Thành chắc chắn là có tấm màn đen, cậu ta còn có hậu đài. Tôi còn nhìn thấy có người đăng chứng cứ 《 Giang Sơn 》 sao chép , sau đó không thể không xóa bỏ, còn phải  xin lỗi cậu ta......  @ biên kịch Phó Xuân Yến"

Mà  bên dưới bài viết là  hình chụp bài weibo trước của Phó Xuân Yến chính là bài "chứng cứ"  và bài Weibo xin lỗi.

Cố Ngôn Tử có chút cạn lời, cậu vẫn biết Tôn Minh Nghĩa không có đầu óc, nhưng không nghĩ tới gã ta còn có thể ngu xuẩn như vậy, cũng không thèm điều tra rõ tình huống, thậm chí cũng không cùng Phó Xuân Yến xác minh một chút, liền trực tiếp mắng cậu......

Chẳng qua chuyện này cũng không kỳ lạ, Tôn Minh Nghĩa làm việc lúc nào cũng bốc đồng!

Hơn nữa, lúc trước nói cậu sao chép việc này do là Tôn Minh Nghĩa dắt đầu, cuối cùng lại không thành, phỏng chừng Tôn Minh Nghĩa lúc này lo lắng muốn điên rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#danmei