Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm như mọi khi Trần Ổn thức rất sớm để phụ mẹ tưới những bông hoa sau ngôi nhà nhỏ... Hăng hái tung tăng thay quần áo để chuẩn bị cho buổi tựu trường... Vừa thay đồ Trần Ổn vừa nhẩm thầm :
- Ha ha! Thế là sắp được gặp Châu Ca... Hmmm Lộ Lộ và cả Vũ Phóng nữa cơ đấy thật là vui quá chời.!!!!
Tung tăng chào mẹ đi học và lắng nghe những lời nhắc nhở như là đi cẩn thận! Nhớ về sớm.... V.. V... Và đi học thôi
*Đến tới trường*
- Châuuuu Ca ơi! Ca ơi ơi ơi! - Trần Ổn nhanh nhảu chạy đến níu áo Hứa Ngụy Châu như mọi khi.
Hai đứa dắt tay nhau lên lớp tìm Lộ Lộ và Vũ Phóng để cùng xuống căn tin ăn! Đột nhiên nghĩ ra ý gì trong đầu Trần Ổn đi bỏ mặt Ngụy Châu một mình lên lớp... Thì ra cậu ấy chen lấn mua đồ ăn chi cả bọn ăn sớm.. Thật là đồ ngốc!
*HỊCH* Một tiếng ngã đau điếng người... Người ở sau té nhào la lên *Ui da* ...
Ổn Ổn hốt hoảng chạy lại đỡ cậu ta lên với sự sợ hãi cùng ánh mắt ngây ngất lòng người....
- Cậu gì ơi :< Chả sao đấy chứ! - Ổn Ổn nhẹ giọng hỏi

- Cậu định tông chết tôi vì miếng ăn chăng - Tên kia hinh mặt đáp lại

- Ơ... Ơ tôi xin lỗi tôi không cố ý - Ổn Ổn lại bấu chặt hai tay mình lại lạnh ngắt

- Có gì đâu! Thôi cho cậu phần cơm này luôn nè tôi no bà nó luôn rồi - Tên kia phủi áo quay đi

- Cậu tên gì thế học lớp nào vậy !? - Ổn Ổn vừa đặt cơm xuống bàn vừa hỏi han

- Lâm Phong Tùng - Khoa Kinh doanh - Cậu kia đáp lại ngắn gọn

- Ờ tôi là Trần Ổn khoa Diễn Xuất - Ổn Ổn ngắn gọn

Cuộc đối thoại bị cắt ngang bởi lời gọi của Lộ Lộ. Cả đám ngồi ăn thoải mái trong Căn tin...
*Trong Tiết Học*
- Trần Ổn à!? Giúp cô mang xấp tài liệu bồi dưỡng này qua cho Lâm Phong Tùng Lớp A bên khoá Kinh doanh nhé! Cô cảm ơn - Tiếng cô giáo lảnh lót nhờ vả Ổn Ổn
Ổn là học sinh giỏi lúc nào cũng đứng trong top 20 của trường và không bao giờ lọt ra. Phong Tùng Cũng chẳng kém hắn đứng top 5 của trường lúc này Ổn Ổn mới nhận ra hắn là Phong Tùng khi sáng...
Ổn Ổn cầm xấp tài liệu tấp nập chạy đến lớp A bên khoa Kinh Doanh thở phào khi đến lớp và lại cú ngã liên hoàng do bản thân hậu đậu mà ra! Cả lớp tràn cười đau ruột! Lâm Phong Tùng đến cạnh đỡ cậu dậy phán thẳng một câu :
- Đi với chả đứng! Như con gái vậy!?
Ổn Ổn ngây người một lúc rồi vui vẻ cảm ơn và đưa Tùng xấp tài liệu vội vàng trở về!
Hôm nay Ổn số nhọ ra về với tâm trạng phấn khởi mời Lộ Lộ , Vũ Phóng và Ngụy Châu đi ăn nhưng ba người họ học thêm mất rồi! Đúng chất nhọ hhahahah! Hắn vô tình đập vào người Lâm Phong Tùng và vội đứng lên phủi áo! Lần này Ổn không sai nên không xin lỗi nhưng lại được nhận lời xin lỗi từ Tùng! Và được Tùng cute mời đi ăn! Ổn dĩ nhiên đang đói phải chấp nhận rồi
- Vào đây nhé tôi thích quán này lắm - Phong Tùng chỉ chỉ
- Hmmm!? - Ổn gật đầu lia lịa
Lòng Ổn Ổn rạo rực vì đến đúng quán cậu thích nhưng lại không nói ra mà cứ đi theo cậu ta

- Cậu lớn hơn tôi một tuổi phải không tôi sinh 96 !- Phong Tùng nhạt nhạt hỏi
-Ummm - Ổn cười tươi tắn *Nụ cười vạn người mê*

-Cậu ăn gì nào? - Tùng ôn tồn hỏi

- Bánh.... -Ổn chưa kịp nói đã bị Tùng ngắt lời
-Cho hai đĩa bánh trứng! - Tùng nhanh lẹ
Đôi mắt tròn xoe của Ổn Ổn vẫn không tránh khỏi ngạc nhiên... Vẫn im lặng và không nói đến lúc người kia mở lời
- Sao cậu ít nói vậy?-Tùng hỏi
- Đâu có tôi nói rất nhiều đấy - Ổn cười khe khẽ
Tùng chợt cười nụ cười đầu tiên với Ổn Ổn làm lộ ra vẻ đẹp trai rõ rệt làm Ổn ngất người hihi
- Có bánh rồi cậu mau ăn đi cho nóng! - Tùng ân cần
Hai người vừa ăn vừa bàn luận sôi nổi vừa tiện tay Tùng rút điện thoại mình ra chụp seophi cùng Ổn Ổn vài tấm kỉ niệm lần đầu làm bạn!
- Tùng ơi! Cậu cứ gọi tôi là Ổn Ổn! - Ổn cất lời như thông thường
- Vậy cậu cứ gọi lại tôi là Đại Thụ nha! - Tùng rất thân thiện.........
*Hết chap 1* chap làm quen nha nha!

Say hii mấy bạn ! Chap này cho trai gái làm quen thôi nha ! Từ từ rồi có Du Châu hihi >< Tạm biệt cái nào !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC