Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Vào một buổi sáng đẹp trời...
-Phắc diu đồng hồ, đồng hồ chết tiệt sao không có chuông báo dzậyy!? Báo hại ta dậy muộn mịa rùi !!!
   Vâng! Giọng nói "thánh thót như chim sơn ca" ấy vừa vang lên chính là của Lạc Tiểu Hy nhà ta không sai đi đâu được. Nó vừa bật dậy thì nhận ra đã 7h rồi, liền chui vào phòng tắm để VSCN với tốc độ ánh sáng. Chỉnh tề xong xuôi trang phục nó lao xuống dưới nhà, lấy vội cái xe đạp rồi đạp như bay đến trường. Vốn dĩ nó gấp như vậy là do tiết đầu là tiết của mụ chủ nhiệm mà bả nổi tiếng ở trường là cực gắt.
   "KÍT" tiếng phanh xe vừa dứt thì cổng trường cũng đã đóng, cái cổng cứu rỗi sinh mệnh của nó đã khép lại rồi! Bác bảo vệ ở trường thì thoắt ẩn thoắt hiện, giờ cũng chẳng thấy đâu.
-Lúc nguy cấp như vậy mà, cái ông bảo vệ này...
   Nó thầm chửi rủa ông bảo vệ một cách phũ phàng. Sau một hồi ngẫm nghĩ, nó quyết định sẽ trèo tường vào vì đây là cách duy nhất để vào rồi. Trời phú cho nó một chiều cao khá ổn: 1m60. Nhưng vấn đề khó khăn nhất ở đây là nó đang mặc váy...
-Hình tượng là cái khỉ gì? Có ăn được không?
   Cứ như vậy, nó gạt phắt cái hình tượng thục nữ mà "mama đại nhân" của nó cho là rất cần thiết. Nghĩ là làm, hai tay của nó bám vào bờ tường cao 2m, nâng người cao lên một chút, rồi chân kia của nó trèo lên thành tường. Rất nhanh, nó đã ngồi yên vị trên bờ tường ấy. Rồi nó nhảy xuống và tiếp đất một cách khá dễ dàng và "nhẹ nhàng". Sau khi nhảy xuống được, nó cười khoái chí:
-Dăm ba cái tường bao sao làm khó được chị.
   Thế rồi nó vừa chạy vừa tủm tỉm cười. Nhưng niềm vui của nó chẳng bao lâu mà vụt tắt. Bà cô chủ nhiệm đang sừng sững đứng trên bục giảng, mà hình như hôm nay có học sinh mới thì phải. Nhìn thoáng qua hình như là một cậu trai khá sáng sủa và đẹp mã. Nó bước vào lớp, cất giọng:
-Thưa cô, em vào lớp.

-Chị lại đi học muộn à? Sao không ở nhà  luôn đi. Hừ! Nếu không phải chị học tốt thì tôi đã cắt chức lớp trưởng rồi đuổi chị sang lớp khác rồi! Về chỗ!
   [Quên nói với mấy mẹ Lạc đại ca là lớp trưởng 10A1 đó nha]
   Chỉ chờ có thế, nó lao một mạch xuống chỗ ngồi, rồi đặt chiếc cặp xuống thật "dịu dàng" và nằm gục xuống bàn một cách mệt mỏi
-Lạc tỷ sao đi học muộn vậy?
   Một giọng nói ở bàn cạnh nó vang lên. Không cần ngẩng đầu dậy cũng biết đó là giọng của Giang Tư Khả - Hot boy chính hiệu và cũng là tiểu đệ của nó. Nó nghe thấy nhưng cũng không đáp lại vì đang rất mệt và lười chứ không phải chảnh cầy hay chảnh cún gì đâu nha :vv
-Em xuống ngồi cạnh Lạc Tiểu Hy đi_Mụ chủ nhiệm chỉ vào chỗ tôi rồi quay sang nói với bạn học sinh mới.
   Giọng bà giáo chợt vang lên làm nó giật mình bật dậy như lò xo, mà có khi hơn cả lò xo nữa:
-Không được đâu cô ơi_Nó thều thào
-Đúng vậy không được đâu cô_Cả lớp đồng thành
   Nó liền giơ ngón tay cái lên tỏ vẻ tán thành. Cả lớp như vậy không phải vì ghét bỏ nó mà là sợ nó tức quá rồi bắt nạt cậu học sinh ngon dzai như vậy thì hơi uổng. Ông trời sinh ra nó vốn đã rất dễ thương và năng động rồi. Khuôn mặt trắng hồng được ôm lây bởi mái tóc ngắn ngang vai. Đôi mắt to tròn đen láy đi cùng với hàng lông mi cong cong và cặp lông mày lá liễu. Chiếc mũi cao thanh tú càng làm tôn lên vẻ nhỉ nhảnh của nó. Nó được sinh ra trong một gia đình khá giả, bố mẹ bận bịu nên ở nước ngoài quanh năm. Bọn con gái khá quý nó vì nó rất cởi mở, dễ gần, không như mấy con tiểu thư chảnh choẹ kia, dù không phải 100% đều yêu quý nó, mà còn khá nhiều những đứa ghen ghét. Nhưng ông trời chẳng cho không ai bảo giờ. Cho nó nhan sắc thì lại lấy đi cái tính thùy mị, nết na của nó. Nó rất nghịch ngợm nói thẳng ra là tính cách của nó giống hệt một thằng con trai. Chỉ mới học lớp 10 mà nó đã lên được đai đen taekwondo. Đã thế lại còn là đại tỷ của biết bao đứa nữa. Ông trời lại còn ban cho nó cái tính "miễn dịch" với mấy đứa con trai, nên nó chưa rung động với ai bao giờ đồng nghĩa với việc đến bây giờ vẫn chưa có mảnh tình vắt vai.
-Tôi là giáo viên hay mấy anh chị là giáo viên đấy! Em xuống ngồi cạnh lớp trưởng đi, có gì không rõ cứ hỏi bạn.
   Thế là "bạn" học sinh mới cứ thế tiến thẳng đến chỗ nó. Không còn cách nào khác nó đành nhích mông ra để cho cậu "bạn" mới ngồi cạnh. Lòng không khỏi bức xúc, đành thều thào vài tiếng:
-Có ai nói với mình hôm này là thứ 6 ngày 13 chưa nhể!? Haizz...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net