14/12/19, Dead

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

《Tên cuốn sách là "Kế hoạch tự sát"》

《Tôi nghĩ bạn không nên đọc cuốn sách này!》

《Sao lại đọc cuốn sách như thế này?》

Tôi đọc cuốn tiểu thuyết này, nếu mười người thì cả mười đều nhìn vào bìa mà nói cuốn sách này không tốt. Thật nực cười, một cuốn sách cũng như con người vậy, chẳng phải có câu "Tri nhân, tri diện, bất tri tâm" hay sao?

Một cuốn sách nói về "tự sát", ấn tượng nhất có lẽ là cách thay đổi từ một người "muốn tự sát" thành một người "có niềm tin vào cuộc sống" của nhân vật chính. Thật sự thì, mọi thứ chẳng có gì quá bi quan,  cũng có rất nhiều sự việc bạn tận mắt chứng kiến, tận tai nghe thấy cũng chưa chắc là đúng sự thật. Chỉ cần đủ dũng khí đối diện với mọi chuyện, ắt sẽ được hoàn toàn giải quyết.

Mình, một đứa bi quan đến mức từng muốn tự tử, nhưng lại chẳng đủ dũng khí, một đứa có thể nói ngoài trường học, nơi duy nhất có thể trở về là ngôi nhà lạnh lẽo theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, chẳng ai hay bất kì vật gì chào đón trở về. Vậy mà mình lại lưu luyến nơi này, mình còn một người quan trọng. Có một khoảng thời gian dài, mình liên tục tiếp diễn chuỗi ngày "đều cố gắng để thức dậy mỗi ngày" và lắng nghe những câu nói "cố lên" từ mọi người. Nhưng có mấy ai hiểu, trong lúc ấy, hai từ "cố lên" ấy, vô nghĩa cả thôi.

Mỗi ngày đều suy nghĩ rằng, mình phải tìm ra lí do để tiếp tục. Nhưng, không thành công. Mình tìm nhiều cách, đưa ra biết bao mục tiêu, xốc lại tinh thần hàng triệu lần, mỗi giờ đều tự nhủ, phải tiếp tục. Nhưng vẫn chẳng thể làm gì được.

Cuộc sống mình bắt đầu thay đổi, khi mình quyết định chú ý một chút từ những việc nhỏ nhặt như: ăn những thứ mình thích nhưng không ăn bừa bãi, thu dọn nhà cửa, hay đơn giản mỗi buổi sáng mở cửa sân, cùng hai con mèo nhỏ ngắm ánh nắng mặt trời, thi thoảng tự nấu cho mình một món ăn mình yêu thích, lắng nghe những bản nhạc sôi động, mặc đúng hay sai nhịp, thoải mái mà nhảy theo nó.

Có nhiều sự thay đổi hơn trong cuộc sống. Mình sẽ ít để tâm tới những cuộc cãi vã chẳng đầu chẳng đuôi của bố mẹ, cũng sẽ chẳng quản việc người khác đang khó chịu như thế nào, sẽ hết sức tùy ý theo cảm xúc. Nếu nói mình là một người lí trí thì không hẳn là vậy, nhưng chắc chắn là một đứa cứng đầu đến bướng, hành xử hết sức tùy hứng, lại càng không thể kiềm chế cơn nóng giận mặc dù niệm rất nhiều lần câu: "Tức giận là bản năng còn kiềm chế được nóng giận là bản lĩnh." Xét theo nhiều khía cạnh, mình chẳng có bản lĩnh gì cả, đứa cực kì nhút nhát. Nhưng chính nó đã đẩy mình thành ra như trên. Nói thật, mình cảm thấy mình có chút giống nhân vật chính trong cuốn "Kế hoạch tự sát".

Tác giả Lư Tư Hạo viết trong cuốn "Đừng cúi đầu mà khóc, hãy ngẩn đầu mà đi" rằng: "Mặt trời mọc rồi lặn, thủy triều lên rồi xuống, sẽ luôn có con đường ở phía trước chờ đợi bạn tiến đến."

Thế sự vô thường, ngày tháng cũng còn dài, thế gian cũng rộng lớn, ắt có nơi cần đến bạn. Đừng bi quan

🍂XS🍂

Hi vọng bạn hạnh phúc


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net