Chương 22: Lẩu uyên ương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gừa: Chương này dài bằng 3 chương bình thường nên t xin phép tuần này đăng một chương ạ <3 

Giang Tri nghe thấy, tuỳ ý để hắn đỡ mình, thuận thế đứng nhanh lên một cái, nghe ý tứ người này, phía dưới lớp đất bùn ẩm ướt dính nhớp chỉ cần dẫm nhẹ liền bị lún xuống này, còn có trùng chui dưới đó.

"Cảm ơn!" Giang Tri trên người dơ hề hề, nhanh chóng rút tay lại, sợ dây bẩn hắn.

Hiểu lầm rằng mình bị ghét bỏ, Thời Nghiêu liền hỏi: "Sao cậu không sớm xem tin nhắn."

Giang Tri hoàn toàn không theo kịp đối thoại của người đàn ông này: ???

Thời Nghiêu chợt hiểu, trực tiếp ẩn thân trước mặt Giang Tri, sau đó biến ra một quả cầu ánh sáng, bên trong là một quả bóng lông vàng óng ả đang ngoan ngoãn cuộn tròn ngủ say, đây không phải là A Mao thì còn là ai? Giang Tri liếc mắt liền nhận ra, lại nhìn người đang ẩn thân trước mặt, trong lòng không khỏi run lên. Đây ..... Tiên sinh tàng hình? Đại lão từng ẩn thân ăn cơm với hắn lúc trước?

"Thời Nghiêu?" Giang Tri có chút không dám tin, hỏi với hư không, hắn dường như còn nghe được tiếng "hừ" cực nhỏ.

Không thể tưởng tượng được Thời Nghiêu lại là một anh chàng vừa trẻ vừa đẹp trai đến như vậy, thoạt nhìn, bộ dáng cùng tuổi tác cũng không khác mình hiện tại là bao! Mới đầu Giang Tri còn tưởng cái thể loại đại lão năng lực phi phàm ra tay hào phóng này, đều là đại thúc có tuổi thâm tàng bất lộ. Rốt cuộc vị "Tiên sinh tàng hình" nhìn không thấy, sờ không được, cũng không nói lời nào, đã để lại cho hắn không gian tưởng tượng quá lớn.

Thời Nghiêu nghe vậy liền hiện hình, đem vòng sáng che chở A Mao mở ra, A Mao đang say ngủ liền rớt xuống đất, đột nhiên tỉnh lại, thấy Giang Tri thì sửng sốt một chút, sau đó đột nhiên tiến lên, dùng đệm thịt hung hăng đánh lên cẳng chân hắn.

"Hì hì, lâu ngày không gặp ..." Giang Tri chột dạ, không biết nói với A Mao hay với Thời Nghiêu.

Mấy binh lính Đế quốc lúc nãy còn bay lơ lửng trên không trung, nay đều đã tiếp đất. Bọn họ ít nhiều cũng chịu công kích của cự trùng biến dị, lúc nhảy khỏi phi thuyền đã bắn tin xin hỗ trợ khẩn cấp. Đế quốc có quân đội tuần tra bên ngoài tinh cầu, thứ nhất là để tuần tra lãnh thổ, thứ hai là để tuỳ thời tiếp nhận tin xin giúp đỡ, Hiện nay phi thuyền của họ bị huỷ diệt, nếu không phải đột nhiên xuất hiện cứu binh, cũng không biết có còn toàn mạng về đến Đế quốc không nữa. Lại nghĩ đến chuyện lén rời khỏi Đế quốc, xâm nhập tinh cầu, bắt cóc Streamer, bị trừng phạt thì liền trừng phạt đi, ít nhất bọn họ vẫn còn mạng mà tiếp nhận. Lúc này, bọn họ đều cách chỗ Giang Tri không xa, đang ngồi trên mặt đất khẩn trương xử lý vết thương, còn có chút tìm tòi nghiên cứu liếc nhìn phía Giang Tri và Thời Nghiêu.

Giang Tri nhớ rõ Thời Nghiêu từng cho mình dụng cụ phát xạ xuyên thời không, chứng tỏ hắn hoàn toàn dư sức tuỳ ý xuyên qua các vị diện, nên đối với việc hắn đột nhiên xuất hiện Giang Tri cũng không quá cảm thấy ngoài ý muốn. Chỉ là ngẫm lại thì thấy chút quái quái, đại lão là muốn ăn cơm, lại không tìm được hắn, cho nên thuận đường đến giải cứu hắn? Thật mà ăn may mà! Giang Tri cười hắc hắc, lúc này Thời Nghiêu còn thuận tay mang theo A Mao nhà mình lại đây, đợi lúc nào điều kiện thích hợp, nhất định phải khao hắn một chầu hoành tráng!

Những binh lính Đế quốc đó trong lòng cũng hốt hoảng, bọn họ nỗ lực khống chế biểu tình, không dám bán đứng cảm xúc của mình dù chỉ một phân. Hình như là, hai vị này đều không phải người thường a. Bọn họ rời khỏi khoang phi thuyền liền phải mang khẩu trang cách ly, chỉ là trước đó quên mang lên cho Streamer, thế mà Streamer vẫn có thể thích ứng hoàn cảnh nơi này. Địa phương tụ tập của cự trùng biến dị điều kiện rất xấu, đất đai bị ăn mòn, không khí ô nhiễm chưa được tinh lọc mà hít vào thể nào cũng trúng độc, buồn nôn, thậm chí là ngất hay tử vong. Còn vị cứu tinh đến sau kia lại càng đáng sợ, hắn cư nhiên phóng hoả thiêu chết tất cả cự trùng, đây là hiệu quả mà dù đạn pháo công kích bọn họ có nhắm chuẩn đến mấy cũng không đạt được!

Lửa vẫn còn đốt nướng cự trùng, bỗng nhiên Giang Tri hít hít mũi ngửi ngửi, vẻ mặt kinh ngạc: "Thơm quá!" Là mùi thịt nướng thơm ngon a!

Thời Nghiêu trầm mặc nhìn cự trùng đang bị nướng đến đỏ bừng phía sau: "......"

Ánh mắt Giang Tri nhìn cự trùng biến dị đều thay đổi: "Cự trùng tôm hùm đúng là có hương vị tôm hùm nướng a."

Cái cảm giác nóng lòng muốn xông lên nếm thử là cái gì đây???

Binh lính Đế quốc đứng gần đó nghe lời Giang Tri vừa nói, nghẹn cứng cổ họng. Cái loại cự trùng biến dị trường kỳ ngủ đông ở cái địa phương âm u quanh năm, bộ dáng lại xấu xí này, thế mà Streamer cũng có thể nghĩ đến chuyện làm thành đồ ăn mỹ vị sao?

Nhận ra ánh mắt nóng lòng muốn thử của Giang Tri, Thời Nghiêu quyết đoán cự tuyệt: "Không muốn ăn." Đùa à, cái loại đồ vật này, đừng mơ mà hắn ăn.

"Ờ." Thật ra Giang Tri cũng chỉ là hiếu kỳ nhất thời, hắn càng để ý đến chuyện quan trọng hơn, cẩn thận dò hỏi Thời Nghiêu: "Chuyện kia ... Chúng ta còn có thể quay về sao?" Xung quanh còn có năm sáu vị binh lính Đế quốc, cũng không thể ném họ lại đây đi, nhưng nghĩ đến việc mình bị họ bắt cóc đến cái địa phương khỉ ho cò gáy này, Giang Tri thật mệt tâm.

"Có thể, hiện tại muốn về?" Thời Nghiêu căn bản không bố thí chút ánh mắt nào cho những sinh vật sống hai chân đang đứng gần đó, binh lính Đế quốc sợ hai vị đại lão thật sự bỏ rơi mình lại đây, một mặt vì giữ gìn hình tượng nghiêm minh của quân đội Đế quốc mà ẩn nhẫn, một mặt lại nhịn không được mà run bần bật.

Giang Tri nghẹn lời, hắn còn chưa kịp trả lời, liền nghe một âm thanh trầm trầm vang lên trên không trung, vừa ngẩng đầu thì thấy một chiến hạm lớn gấp 10 lần phi thuyền trước đó, quanh thân chiến hạm là cả hàng đèn phát ánh sáng trắng chớp chớp loé loé, từ từ dừng lại giữa không trung. Ngay sau đó, cũng như tình huống ở trạm xe buýt trước đó, nắp chiến hạm mở ra, trong đó bay ra những phi thuyển nhỏ hơn, bay về phía bọn họ.

"Là chiến hạm tuần tra! Cứu binh tới rồi!"

"Là phe thượng tướng!" Bọn họ cùng phe thượng tướng là đối thủ một mất một còn a, đúng là xui tận mạng rồi.

Mười mấy phi thuyền mini nháy mắt bay đến, dừng trước mặt bọn họ. Mười mấy người mặc quân trang màu xanh đậm, mang khẩu trang phòng hộ bước xuống, dẫn đầu là một người trẻ tuổi vóc dáng cao ráo, tóc màu xanh đen, dựng đứng lên như lông nhím.

Hắn phân phó thuộc hạ: "Đem đồng đội bị thương về khoang chữa trị." Hắn vừa mới theo thông lệ dẫn hạm đội đi tuần tra vòng ngoài Đế quốc, thế nhưng phát hiện đạn ánh sáng cầu cứu ở địa phương ẩn cư trường kỳ của Trùng tộc, vì thế nhanh chóng bay đến, từ xa lại thấy một ngọn lửa bùng cháy giữa không trung. Còn về lý do sao những binh lính này xuất hiện ở đây, đợi mang về trị liệu xong rồi thẩm vấn cũng không muộn.

Thanh niên trẻ tuổi tóc con nhím nhìn thấy hai người đứng từ xa, bỗng nhiên, cặp mắt vốn bình đạm không gợn sóng kia bỗng trợn tròn, hắn sợ hãi kêu lên: "Streamer???"

Giang Tri: "Ha?"

Đầu nhím hưng phấn ba bước nhập một chạy nhanh tới: "Streamer! Tôi là [Ngươi tránh ra ta sợ Trùng] đây!" Sau khi Streamer [Kết bạn] một trận thành danh, đa số người xem đều nhớ kỹ bộ dáng của Giang Tri, Chung Mật sau khi được chiêm ngưỡng dung nhan Streamer, cũng đã ghi nhớ thật sâu dáng vẻ idol của hắn.

Nghe vị trước mặt giới thiệu nickname trên phòng livestream, Giang Tri lập tức phản ứng lại, [Ngươi tránh ra ta sợ Trùng] a, đây là một trong những ngôi sao đầu tiên của hắn đây mà, mỗi lần tặng thưởng đều tặng cả trăm hay cả nghìn tinh tệ. Sau có lúc hắn lại biến mất một khoảng thời gian, giờ ngẫm lại, hẳn là lúc đó dẫn quân đi thanh trừ Trùng tộc trên lãnh thổ Đế quốc đây mà. Quả nhiên cũng không sai khác dự đoán của hắn lắm, là một người trẻ tuổi hăng hái khí phách nha.

Đột nhiên bị ngôi sao nhận ra ngoài đời thật, Giang Tri cũng có chút ngượng ngùng, đặc biệt là vừa mới trải qua một hồi "run for life", còn ngã dính đầy bùn trên người. Giang Tri còn chưa nghĩ ra nên trả lời thế nào, [Ngươi tránh ra ta sợ Trùng] đã kích động vươn tay ra, muốn được bắt tay với idol.

"Streamer! Không nghĩ tới có ngày tôi lại có thể tận mắt gặp được người thật!" Giang Tri vừa đưa tay ra, lại sợ vạn nhất lễ tiết bên mình bất đồng với bên Đế quốc, lập tức rút tay lại, có vẻ tay chân luống cuống.

Thời Nghiêu lạnh lùng nhìn hai người nhận thân.

Chung Mật vừa thấy idol quốc dân Đế quốc nhất thời kích động không thôi, nhưng hắn rất nhanh phản ứng lại, nghĩ đến đạn cầu cứu lúc nãy của binh lính, nhìn đến hiện trường một mảnh hỗn độn, trong lòng lộp bộp: Chẳng lẽ binh lính Đế quốc bắt cóc Streamer đến đây?

Nghĩ đến chuyện này, mồ hôi lạnh liền tuôn ra như suối. Tự tiện đi đến vị diện khác, bắt cóc người ngoài tinh cầu, còn liên luỵ Streamer bị Trùng tộc công kích; thế lực sau lưng những bính lính này thật đáng chết! Streamer rất có thể vì vậy mà bị thương, mà những người ở cục quản lý vị diện có thể theo dõi nhất cử nhất động của bọn họ dễ như trở bàn tay, vạn nhất bị quy kết đại tội [Xâm lấn, tập kích vị diện], đây là muốn vì hành động ngu ngốc lúc nóng đầu của bọn họ mà kéo chìm toàn bộ Đế quốc sao?

Giang Tri nhìn trái nhìn phải, thấy không ai nói lời nào, ho khan hai tiếng: "Chúng ta đổi chỗ nói chuyện được không?" Nơi này dù sao cũng không phải nơi thích hợp để trò chuyện, ai biết lúc nào lại nổi lên một đợt cự trùng náo loạn công kích a.

Chung Mật gật đầu: "Streamer, tôi gọi là Chung Mật, là đoàn trưởng quân đoàn A2 của Đế quốc, hiện tại chân thành mời Streamer đến tinh cầu Đế quốc chúng tôi làm khách. Những binh lính lúc trước vi phạm điều lệ, dùng vũ lực mang Streamer lại đây, đây là sơ sớt của chúng tôi, sau khi quay về chúng tôi nhất định xử phạt cực kỳ nghiêm khắc!"

Giang Tri nghĩ nghĩ, liếc qua Thời Nghiêu vạn năm một biểu cảm khiến người hoàn toàn không nhìn ra tâm tư của hắn. Giang Tri thấp giọng hỏi: "Anh muốn đi cùng không?" Vị này mới là đùi vàng của hắn, vừa rồi toàn nhờ đùi vàng mới thoát khỏi cự trùng truy đuổi đâu.

Thời Nghiêu gật đầu. Lúc này Giang Tri mới gật đầu đồng ý mới Chung Mật.

Chung Mật cẩn thận quan sát Streamer cùng người thanh niên cao lớn đứng bên cạnh hắn, đáy lòng không mảy may có ý xem nhẹ vị vẫn chưa hề lên tiếng từ nãy đến giờ. Không khó đoán, ngọn lửa cháy ngút trời nãy giờ chính là bắt nguồn từ vị này mà ra.

"Mời Streamer." Giang Tri cùng Thời Nghiêu đi theo bọn họ, ngồi lên phi thuyền mini, A Mao cũng ngoan ngoãn theo sau, mười mấy chiếc phi thuyền xếp hàng có thứ có tự bay trở về hạm đội. Chiến hạm nhanh chóng rời đi khu vực này. Giang Tri với A Mao chưa từng ngồi chiến hạm du hành vũ trụ như vậy, một người một mèo sau khi quay về chiến hạm tiến vào trong khoang, khi đi qua một thành lang sáng xanh thì chần chờ giây lát, thấy Chung Mật tiếp tục đi qua, bọn họ mới đi theo. Nháy mắt Giang Tri liền cảm thấy bùn đất cùng dịch trùng dính bẩn đầy người đều được một dòng khí nhu hoà tẩy rửa sạch sẽ, cả người nháy mắt không dính bụi trần, thần thanh khí sảng – Thì ra đây là khu tẩy rửa của công nghệ đen nha.

Giang Tri vô cùng tò mò, nhìn tới ngó lui bên trong khoang chiến hạm rộng lớn sáng sủa, người vẫn đi đứng bình thường, không hề xảy ra tình trạng lơ lửng không trọng lực, hơn nữa hoàn toàn không có chút cảm giác chấn động nào khi phi thuyền khởi động bay đi.

Chung Mật để lại hai vệ binh, sau đó đưa Giang Tri, Thời Nghiêu cùng A Mao đến phòng chiêu đãi khách quý.

"Streamer, xin lỗi đã để các vị bị kinh hách, mọi người trước tiên ngồi nghĩ ở đây một lát." Chung Mật nói, bỗng có tiếng gõ cửa, xe thức ăn được đẩy vào.

"Đây là dịch dinh dưỡng cùng bánh bạch diện, nếu đói bụng, Streamer có thể lót dạ trước."

Giang Tri rốt cuộc cũng được diện kiến dịch dinh dưỡng trong truyền thuyết, chính là dịch dinh dưỡng làm vương làm bá dưới khu bình luận mỗi livestream của hắn. Không lại đa dạng chủng loại như vậy, từng bình trong suốt đựng chất lỏng đỏ, cam, vàng, xanh, trắng, mới nhìn qua còn tưởng là dàn ống nghiệm lớn nhỏ đủ kích cỡ trong phòng thí nghiệm ấy chứ. Còn cái bánh bạch diện kia, còn không phải là bánh mì gối phổ biến trên tiểu tinh cầu của bọn họ sao! Giang Tri không cần ăn thử cũng sâu sắc cảm nhận được sinh hoạt rất chi là ảm đạm của công dân Đế quốc.

"...... À, cảm ơn, tôi chưa đói bụng lắm." Giang Tri nói xong, trên mặt Chung Mật cũng lộ ra vẻ mặt buồn bã, vị diện của Streamer đồ ăn thức uống đa dạng, thứ gì chẳng có, chút đồ này so ra còn kém xa nước trái cây hay bánh hoa Streamer tuỳ tiện làm.

Giang Tri nhìn Thời Nghiêu, trên mặt hắn vẫn như cũ in ba chữ "Không muốn ăn", đến A Mao cũng cúi đầu liếm lông rửa mặt, hoàn toàn không có hứng thú.

"Streamer nghỉ ngơi tốt đi, chúng ta lập tức có thể về đến Đế quốc, Đế quốc nhất định sẽ tận lực bồi thường tổn thương tâm lý mọi người đã gặp phải." Chung Mật thấy hắn lộ vẻ mặt mệt mỏi, nghĩ thầm, Streamer một đường kinh hồn táng đảm, khẳng định mệt cực kỳ, liền rời khỏi phòng.

Phòng cho khách quý rất lớn, bọn họ đang ngồi trên sô pha phòng khách, bên trong lại còn phòng ngủ, phòng tắm, còn có nguyên một căn phòng trong suốt để ngắm nhìn tinh vân trong vũ trụ. Hiện chỉ còn lại Giang Tri và Thời Nghiêu, A Mao vừa vào phòng liền tự nhiên tự tại dựa vào đệm mềm trên ghế mà ngủ.

"Cảm ơn anh lúc nãy cứu giúp." Giang Tri nghĩ lại lòng vẫn còn sợ hãi, lúc này yên tĩnh sự sợ hãi lại lần nữa dâng lên, nhìn Thời Nghiêu, "Chờ chiến hạm hạ cánh, tìm một chỗ ở rồi tôi làm đồ ngon cho anh." Đừng nói là một bữa, ơn cứu mạng, nấu cơm cả đời cũng chả xá gì.

Giang Tri có chút sợ Thời Nghiêu lại như lúc nãy, nói một câu "Không muốn ăn" – rốt cuộc đại lão có thể tự do dịch chuyển, chỗ nào không có ăn ngon.

Thời Nghiêu gật đầu đồng ý: "Được."

Trừ bỏ chủ đề ăn uống, hai người cũng chẳng có đề tài chung gì để nói chuyện với nhau. Giang Tri trầm mặc trong chốc lát, vốn định chủ động nói chuyện phiếm một lúc, rồi chuyển sang hỏi cách sử dụng dụng cụ phát xạ xuyên thời không, bỗng nhiên chiến hạm chấn động nhẹ, giống đang hơi nghiêng lại bắt đầu từ từ hạ cánh.

Giang Tri lập tức bị hấp dẫn, hắn hai bước nhập một chạy đến phòng ngắm sao, nơi đó ba mặt đều được chế tạo từ tinh thạch trong suốt cứng rắn, sàn nhà, trần nhà, còn cả vách tường đều trong suốt. Hiện đang là ban ngày ở tinh cầu Đế quốc, từ phi thuyền nhìn xuống có thể thấy hàng loạt toà nhà cao nhất ngưỡng, cao chọc trời mọc như nấm, còn có không ít những kiến trúc lơ lửng giữa không trung, khác biệt lớn nhất so với tinh cầu của hắn chính là mặt đất ở đây, tất cả đều bị bao phủ kín mít bằng một loại kim loại đặc chế, vô vọng tìm thấy dấu vết của thực vật xanh.

Chiến hạm càng ngày càng hạ thấp, lướt qua thành thị trên không, Giang Tri còn phát hiện, phương tiện giao thông phổ biến của công dân Đế quốc bọn họ là xe bay, tàu bay, mà dù là xe hơi bình thường thì cũng chạy quanh giữa đường lớn và khu nhà cao tầng.

"Rất đẹp sao?" Thời Nghiêu không biết từ khi nào đã đi đến đứng bên cạnh hắn, doạ Giang Tri giật cả mình.

"Rất mới lạ, trước kia chưa từng nhìn thấy người ngoài hành tinh thật. Bọn họ phát triển cũng thật nhanh a." Giang Tri đứng sát vào vách kính phòng ngắm sao nghiêm túc xem, hắn hứng thú bừng bừng mà quan sát toàn cảnh, gặp người cao hứng thì đã nhảy lên nhảy xuống, rung sàn bần bật rồi.

"Cũng được." Thời Nghiêu không nói nhiều, trong lòng lại nghĩ nơi này còn không bằng viên tiểu tinh cầu kia của Giang Tri, có núi có sông, tuỳ rằng không có công nghệ đen, nhưng cũng không tệ - hắn cảm thấy trên tiểu tinh cầu có rất nhiều đồ vật mới lạ chưa từng thấy qua. Hắn ngủ một giấc dài, chán muốn chết, đã du đãng xuyên qua các vị diện đã lâu, dụng cụ phát sóng cũng là chỉ là nổi hứng nhất thời tuỳ tay tạo ra cho các vị diện chơi chơi.

Thời Nghiêu thấy Giang Tri thích thú, bất giác tiếp tục nói: "Bọn họ không có cây xanh, không có đất dư để trồng trọt. Đồ ăn vừa mới đưa vào cũng được chế biến từ bột thực vật được nuôi dưỡng trong nhà kính nhân tạo. Bởi vì ở bên ngoài tỷ lệ cao sẽ bị côn trùng biến dị ký sinh gây hại." Giang Tri nghe được liền sửng sốt, thì ra còn có tầng nguyên nhân này.

Giang Tri tặc lưỡi: "Anh hiểu biết thật nhiều a."

Thời Nghiêu thấp giọng khụ một tiếng: "Cũng được."

*****

Chiến hạm lập tức hạ xuống ở quân khu.

"Streamer cùng vị tiên sinh này, vệ binh sẽ đưa hai vị đến khu dân cư trước, còn xin hai vị tạm thời nghỉ ngơi ở đó." Chung Mật có chút ngượng ngùng, "Tôi phải lập tức trở về quân khu báo cáo, xin thứ lỗi cho tôi không thể tiếp đón chu đáo."

"Được rồi, không sao đâu." Giang Tri nghĩ nghĩ trong lòng, đây cũng không phải là bị giam lỏng đấy chứ? Tuy rằng [Ngươi tránh ra ta sợ Trùng] là ngôi sao đáng tin cậy của hắn trên Tinh Võng, nhưng ai biết khi liên quan đến lợi ích vị diện, vinh quang Đế quốc, Chung Mật sẽ cư xử thế nào đâu?

Vệ binh dẫn đường khởi động phi thuyền, trực tiếp đưa họ đến khu dân cư, nhìn qua giống đã có kinh nghiệm tiếp đãi quý tộc giàu có, bay qua cơ số toà nhà trong mây, bên ngoài được phủ một lớp vật liệu phản sáng, nhìn đến chói cả mắt. Tới tầng giữa một toà nhà trong không trung, phi thuyền kết nối với cổng vào bên ngoài, từ chỗ tiếp nối mở ra một lối đi, từ đó bay vào bên trong toà nhà.

"Hai vị muốn một phòng đôi siêu cấp xa hoa, hay vẫn là hai phòng đơn lớn?" Xem ra Chung Mật đi cũng thật vội, chưa kịp sắp xếp những chuyện khác, chỉ để lại câu phải chiêu đãi thật tốt hai vị khách quý.

Giang Tri nhìn qua Thời Nghiêu, hắn liền đáp lại: "Phòng đôi là được." Hắn đã ngủ suốt vạn năm, mà dù ngủ hay không ngủ, chỉ cần ở cùng phòng với Giang Tri liền có thể được thưởng thức không ít mỹ thực rồi.

A Mao trên mặt đất cũng rống lên hai tiếng. Vậy đi, hai người một mèo ở chung một phòng, đợi chút nhận phòng là có thể nấu ăn rồi.

Vệ binh đưa người đến phòng đôi xa hoa, giao chìa khoá phòng cho Giang Tri, chỉ hắn cách thiết lập khoá cửa kép rồi mới rời đi. Giang Tri mở cửa, Thời Nghiêu cùng A Mao cũng đi vào, khoá cửa lại, liền nhìn quanh căn phòng một vòng.

Phòng này so với phòng tiếp đãi khách quý trên chiến hạm thì lớn gấp hai lần, bởi vì quá lớn, thoạt nhìn khá trống trải, công dân Đế quốc sinh hoạt chú trọng nhanh và hiệu quả cao, tất cả đều dùng điều khiến âm thanh, ánh sáng, số hoá, không gian ảo, bọn họ vừa bước vào lại lần nữa được tẩy rửa sạch sẽ. Hai người vừa bước vào, trong phòng khách trang nhã, một người máy quản gia màu cam sáng ngời chạy ra, trong phòng hiện lên màn hình giới thiệu toàn bộ thao tác.

Giang Tri đọc đến hoa cả mắt, nói với người máy quản gia một lựa chọn: "Đóng bảng hướng dẫn sử dụng." Cuối cùng đủ loại ánh sáng cùng chữ số nhảy múa cũng biến mất.

Mặt khác, trong phòng đầy rẫy đủ loại thiết bị kỳ lạ, có rất nhiều loại công nghệ đen ngoài sức tưởng tượng của Giang Tri. Hắn từ khi tan làm ở quán Tống Phi Xuyên đên bây giờ chỉ chợp mắt được một chút, cả người mệt mỏi vẫn chưa tan, lúc này chỉ muốn một bàn đầy ắp mỹ thực ấm áp đến an ủi tâm hồn bé bỏng bị tổn thương.

"Ăn cơm không?" Thời Nghiêu nhắm ngay tim đen mà hỏi.

"Ăn!" Giang Tri lập tức lên tinh thần, giờ hắn cũng mặc kệ trong phòng có thiết bị theo dõi bí mật hay không, lỡ mà có bị giam lõng, hắn liền ôm chặt đùi Thời Nghiêu, cùng theo hắn quay về tiểu tinh cầu. Trước mắt, cứ phải ăn uống no đủ mới là ưu tiên hàng đầu.

Hắn mở ra S00006, khởi động tuỳ thân không gian, đây cũng là quy định của hệ thống, tuỳ thân không gian của hắn chỉ một mình hắn có thể chạm vào. Tuỳ thân không gian xuất hiện, quang cảnh xung quanh Giang Tri liền thay đổi.

Giang Tri y chang bé hamster nhỏ rơi trúng vào kho trái cây, phi thường hạnh phúc mà đi dạo một vòng, búng một cái quyết định ăn lẩu. Tuỳ thân không gian chẳng thiếu nguyên liệu nấu ăn gì, mà trước mắt Giang Tri cũng mệt đến không đủ sức làm món gì cầu kỳ, cũng lại không có không gian cùng bếp lò thích hợp cho hắn phát huy, cho nên "Lẩu người lười" là phù

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net