06 - Trong triều bị ngọc thế thao đến phun nước giàn giụa...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Máy Chủ

Chương 6: Trong triều bị ngọc thế thao đến phun nước giàn giụa, dùng nước huyệt mài mực, phụ tử bị thao ở buổi thiết triều




Sau khi bị phá trinh cả hai lỗ trước sau Vụ Tuyên được nghỉ ngơi một ngày, sau đó theo phụ hoàng Vụ Linh vào triều giải quyết quốc sự.

Dục Quốc không phải vào triều mỗi ngày, thường là ba ngày một lần, nếu có việc quan trọng mới phải vào cung. Thực tế dục quốc sản vật trù phú, rất hiếm khi có thiên tai, lại chú trọng đến quân đội, vào triều hầu như đều là chút chuyện lông gà vỏ tỏi, không có gì đáng nói.



Trên long ỷ của Vụ Linh có gắn một cây ngọc thế* thô to, ngọc thế này được điều khiển bằng ma lực sẽ tự động bắt đầu hoạt động khi nó cảm nhận được nhiệt độ cơ thể Vụ Linh. Chờ đến khi ra nước huyệt, người hầu sẽ dùng đĩa ngọc để hứng, sau đó đem đi mài mực phê tấu chương.

*Ngọc thế:



"Ừm... bắt đầu đi ..." Vụ Linh đỏ mặt rên rỉ một tiếng, gật đầu với mọi người. Do chiếc long ỷ ở vị trí cao nên hầu như ai cũng có thể nhìn thấy phần thân dưới trần trụi của Vụ Linh bị thao vào huyệt dâm.

Phi Mông mặc hắc y, dẫn đầu tiến lên một bước đưa ra quan điểm của mình về việc cải cách quy định dạy dỗ Thái tử.

Quan phục của dục quốc không có quy định về cấp bậc, nhưng y phục của triều thần có ba màu, một loại là màu trắng, nghĩa là triều thần này muốn được thao ngày hôm nay, màu đỏ có nghĩa là người sẽ đi thao. Bộ còn lại là bộ quần áo đen mà Phi Mông mặc, nghĩa là hắn ta sẽ không tham gia vào dâm yến phía sau. Không có quy tắc cụ thể nào về màu sắc của quần áo, đó là vấn đề sở thích cá nhân có thể tùy theo tâm trạng của mình vào mỗi thời điểm. Hơn nữa có nhiều người chỉ mặc áo bào ngoài, phần thân dưới không được che phủ, chỉ dựa vào tấm vải nhỏ che khuất hạ thân.



Nhìn thấy tấu chương của Phi Mông, Vụ Linh gật đầu, chịu đựng khoái cảm được thao vào lỗ huyệt nói: "Thái phó... Ưm... Thái phó nói có lý..."

Nước huyệt từ nơi tiếp giáp giữa ngọc thế và huyệt dâm chảy xuống, người hầu hứng lấy một đĩa dâm dịch đem đi mài mực. Vụ Linh dùng bút nhúng mực phê chuẩn, sau nhiều năm luyện tập, cho dù lỗ huyệt bị ngọc thế thao cho cao trào, tay chuẩn tấu cũng không run lắm.

Kế tiếp cũng không có gì quan trọng để báo cáo, Vụ Linh tuyên bố bãi triều, những người muốn quan hệ ȶìnɦ dục sẽ ở lại triều, tự tìm bạn chịch, không muốn liền có thể rời đi. Đương nhiên, là hoàng đế, nếu có ai ở lại trong triều đình, hắn đương nhiên phải bồi đến cùng. Nhưng nếu muốn thao hoàng đế, ngươi cần phải xếp hàng trước để dâng tấu xin.



Vụ Linh lướt qua đơn xin thấy lần này đến lượt Tả Sử Lâm Nham, vì vậy y mỉm cười nhìn hắn, đỏ mặt nói, "Lâm ái khanh, lần này đến lượt ngươi."

Lâm Nham không ngờ tới mình sớm như vậy sửng sốt, lập tức vui mừng chạy tới trên long ỷ, hành lễ với Vụ Linh, cười nói: "Tạ bệ hạ long ân."

"Ngọc thế thao trẫm không thoải mái..." Cảm thấy được ngọc thế cố định có chút nhàm chán, Vụ Linh ưm một tiếng, khẽ nhíu mày nói.

Lâm Nham lập tức hiểu ý Vụ Linh, ôm y lên, khi Ngọc thế rời khỏi huyệt dâm phát ra một tiếng "póc", dâm thủy không kiêng nể gì phun vãi ra khắp sàn.

"Bệ hạ muốn làm ở đâu?"

Vụ Linh dựa vào trong ngực Lâm Nham, cúi đầu ôm chặt lấy hắn, ngượng ngùng nói: "Trẫm hiện tại... là người của ngươi, ngươi muốn làm thế nào, trẫm... Trẫm sẽ làm như thế đó..."

Lâm Nham khẽ mỉm cười, ra hiệu cho tôi tớ dọn dẹp cái bàn trước long ỷ. Hắn đặt Vụ Linh xuống chiếc bàn lớn, để lộ lỗ huyệt ướt át thành thục trước mắt hắn. Lâm Nham đỡ lấy cặp đùi dù đã ba mươi sáu tuổi vẫn trắng nõn mềm mại của Vụ Linh, mình thì quỳ trên mặt đất, liếm láp cái huyệt xinh đẹp của hoàng đế.



"Ưm... Ah... Ah... Ái khanh... Ah ..." Đầu lưỡi linh hoạt liếm từ bên ngoài môi huyệt đến hột le, hết lần này tới lần khác bắt chước động tác con côn thịt thao vào trong huyệt y. Bởi vì khoái cảm, chân Vụ Linh không nhịn được nhẹ nhàng giẫm lên đầu vai Lâm Nham, từng chút một run rẩy.

Âm thanh "Lạch cạch" vang lên, hóa ra là giày của Vụ Linh bị rớt xuống, đôi tất trắng như tuyết mang vào bàn chân nhỏ nhắn, thân dưới không một mảnh vải, trông đặc biệt mê người.

Các đại thần trên triều mỗi người đều làm chuyện của mình, thao huyệt thì thao huyệt, khẩu giao thì khẩu giao, khắp điện vang lên tiếng rên dâm đảng "Ưm Ưm ah ah."

Vụ Tuyên thấy phụ thân bị liếm đến mức không kiềm chế được, bên tai là tiếng các đại thần rên rỉ, khuôn mặt cậu đỏ bừng bất lực nhìn Phi Mông.

Làm sao Phi Mông lại không biết yêu cầu của Vụ Tuyên. Vẻ mặt của Vụ Tuyên rõ ràng nói rằng cậu muốn được người thao.



"Thái tử." Phi Mông bước tới, chờ đợi Vụ Tuyên phân phó. Vụ Tuyên đứng lên, mặc kệ đũng quần đã bị dâm thủy làm cho ướt đẫm, ôm lấy Phi Mông, nói: "Lão sư... ngọc thế, so với ngươi thao không thích bằng..."

Phi Mông đưa tay vào trong y phục của Vụ Tuyên xoa xoa cặp nhũ hoa mịn màng của cậu, núm nhũ hoa trên đó đã sưng lên rồi, Phi Mông nhào nặn núm nhũ hoa hỏi: "Thái tử ngày đầu tiên vào triều, có thích ứng được chưa?"

"Ah... thích ứng... nhưng nếu không có lão sư... ưm... ah..." Đầu nhũ hoa bị chạm vào tê dại, huyệt non cũng ngứa ngáy, Vụ Tuyên cảm giác được dòng nước huyệt chảy dài trên đùi, Giống như có kiến bò trên da vậy.

"Thái tử không thể ỷ lại vào thần mãi, sau này sẽ có nhiều người hỗ trợ ngài." Phi Mông bất lực cười nói. Tất cả là vì hắn quá thân thiết với Vụ Tuyên, nhưng tốt hơn là nên giữ khoảng cách thầy trò với Vụ Linh. Nếu không về sau lên cầm quyền, sẽ bất lợi cho Vụ Tuyên nếu chỉ thân cận với hắn.

"Em biết rồi..." Vụ Tuyên ngoan ngoãn gật đầu, nắm lấy bàn tay của Phi Mông đến đũng quần, làm nũng nói: "Không cần nói chuyện đó... giúp em trước đi..."



Phi Mông liếc mắt nhìn Vụ Linh một cái, thấy rằng hoàng đế đã bị Tả sử Lâm Nham đẩy lên bàn mà thao, tiếng rên rỉ ẩn nhẫn lại khó nhịn liên tục kích thích thần kinh của mọi người. Nhưng vì bên chỗ Vụ Tuyên không có bàn, cậu không thể nằm lên trên như Vụ Linh, nên cậu đành phải dựa vào tường để Phi Mông thao vào.

"Ah... Nóng quá..." Vụ Tuyên mặt đỏ bừng, trong miệng phát ra tiếng rên thỏa mãn. Cái lỗ huyệt bị con côn thịt thao dầy, lần này không còn cảm giác đau nữa, chỉ có khoái cảm vô tận.

Đột nhiên Phi Mông nhấc bổng cậu lên, Mông của Vụ Tuyên vì vậy mà áp chặt vào Phi Mông, con côn thịt thao sâu đến mức gần như muốn nhét cả hai tinh hoàn vào.

"Ưm ah——! Quá sâu . . . . . . Ô. . . . . . Ah ah. . . . . ." Bởi vì sợ ngã xuống, Vụ Tuyên gắt gao ôm chặt Phi Mông, tùy ý hắn nâng Mông mình nhấp lên xuống.

"Hưm. . . . . . Ah ah. . . . . . Ưm ah. . . . . . thật lớn. . . . . ." Lỗ huyệt ở sâu bên bị con côn thịt thao đến tê dại, dâm thủy phụt phụt trào ra bên ngoài.

Vụ Linh bên kia cũng vậy, bị Lâm Nham đẩy ngã xuống bàn, côn thịt nhỏ bị thao cho bắn một lần, tinh dịch trắng đục làm hạ bộ của hai người biến thành một đống hỗn độn.

"Ah... Lâm ái khanh... Um... Ah ..." Cặp nhũ hoa đầy đặn của Vụ Linh đung đưa theo chuyển động thao vào, núm nhũ hoa bị Lâm Nham ʍút̼ cắn đỏ tấy và sưng to như quả nho.

"Ah ah . . . . . Thật thoải mái. . . . . . Ưm. . . . . . Ha ah. . . . . . huyệt nhỏ thật thích. . . . . ." Vụ Linh mê ly ngửa đầu nhìn lên, bị thao đến nỗi không còn sức suy nghĩ chuyện khác.

"Hoàng thượng... thần sắp bắn..." Lâm Nham thở hổn hển nói.

"Ưm... bắn vào trong trẫm đi..." Vụ Linh liếm liếm môi, vừa nói xong, một dòng tinh dịch nóng hổi đã bắn sâu vào trong lỗ huyệt.

Ngay khi Lâm Nham rút con côn thịt đã mềm nhũn ra, một đại thần khác lập tức tiến lên, cùng với tinh dịch đang chảy ra, đem con côn thịt thao vào trong lỗ huyệt ướt đẫm của Vụ Linh.

"Ah ah. . . . . . Con côn thịt thứ hai. . . . . . Ưm. . . . . . Ha ah. . . . . ." Vụ Linh thỏa mãn phát ra rên rỉ, y cũng không có khí lực xem hiện tại là ai đang thao mình, chỉ muốn nhận lấy khoái cảm như thế này.

"Ừm... Lão sư... Ah ... Không phải xin mới có thể... mới có thể thao huyệt phụ hoàng sao? Ahhh... Ha..." Phi Mông ôm cậu thao tới cái bàn bên cạnh. Vụ Tuyên bị thao đến giàn giụa nước huyệt, vẫn không nhịn được nhìn phụ hoàng bị người ta thao. Vụ Linh đang ngậm một con côn thịt thô to trong lỗ huyệt và cúc hoa, hai tay cũng tự nắm mỗi bên một cây, còn có đại thần không ngừng đút con côn thịt vào miệng bắt y ʍút̼ cho mình.

"Người được chọn thao xong thì những người khác có thể tùy ý." Phi Mông giải thích.

"Ah... Em sau này... cũng sẽ như thế này sao?" Nhìn thấy từng dòng tinh dịch trắng đục trào ra từ trong lỗ huyệt của phụ vương mình, Vụ Tuyên nuốt nuốt nước miếng.

"Đúng vậy. Bởi vì các đại thần mỗi lần thiết triều đều sẽ giải quyết quốc sự, đây là để thưởng cho bọn họ." Phi Mông hôn lên má Vụ Tuyên.

Trong đầu Vụ Tuyên hiện ra hình ảnh chính mình ngày sau ngồi trên long ỷ bị vô số đại thần hãm hiếp, thế mà lập tức nứng đến nổi phun nước. dâm thủy ướt đẫm bắn đầy trên trên người, giống như tiểu ra quần vậy.

Bữa tiệc kéo dài đến buổi trưa, các đại thần thay lại y phục sạch sẽ xong liền hồi phủ, thân thể hoàng đế dính đầy tinh dịch được bế đi tắm rửa thay y phục. Thái tử thì bị yêu cầu viết ra cảm nghĩ của mình về lần đầu tiên vào triều.

Sau khi trở về tắm rửa thay quần áo, Vụ Tuyên suy nghĩ một chút cầm bút lông viết lên giấy:

"... Chư vị đại thần vi giang sơn xã tắc có đóng góp to lớn. Bổn cung thân là hoàng thất, đương nhiên nên dùng thân thể này khích lệ cho mọi người. Tuy nhiên, một mình hoàng thượng khó để chú ý tất cả. Chỉ có thể chia sẻ lỗ huyệt, cúc hoa, miệng, tay chân để tận lực thỏa mãn dục vọng của chư vị..."

Easter egg: Máy rung cải tiến

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net