*Chương 2: Gặp ở quán bar*

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu thì ngước mắt lên nhìn ấn tượng đầu tiên để lại cho cậu đó là hắn ta có một đôi mắt màu xanh rất đẹp. Nhìn tổng quan thì hắn ta rất có sức hút khuôn mặt góc cạnh từng đường nét trên khuôn mặt rõ ràng, mái tóc thời thượng, ăn mặc cũng rất phong cách. Sau khi đánh giá một lượt từ trên xuống Thiên Tỉ rút ra một kết luận

-"Cậu không quen tên dở hơi này "

"Đêm hôm đó tôi đứng ở sau con hẻm vừa vặn nghe được cuộc đối thoại giữa hai người"- thấy Thiên Tỉ nhíu mày, Vương thiếu gia đành phải nói thẳng

"Ồ, vậy anh nghe lén chúng tôi nói chuyện"- cậu cũng gấp quyển sách lại, mày nhướng cao chờ hắn nói tiếp

Vương thiếu gia cười xòa xòa một tay gãi đầu ngượng ngùng một lúc sau lại tiếp lời

"Tôi tên Vương Tuấn Khải, tôi muốn làm bạn với cậu"

"Thì ra là Vương đại thiếu, tôi đây không dám trèo cao làm bạn với thiếu gia đây. Xin phép đi trước"- nói xong không chờ tên kia phản ứng cậu đã cầm sách đi ra khỏi thư viện

"Chết tiệt"- Tuấn Khải lầu bầu trước giờ ai thấy hắn cũng chạy lại làm quen, làm thân, hắn cũng chưa từng để ai vào mắt nhưng tên kia vừa rồi....vừa rồi.... Tức giận a~.

"Alô, hôm nay ra ngoài chơi, tôi đang khó chịu"- hắn điện ngay cho anh em tốt của mình rồi đứng dậy rời khỏi thư viện đến thẳng quán bar

Về đêm Bắc Kinh khoát cho mình một chiếc áo khác, nói ban ngày thì đây là một khu đô thị sầm uất, các hoạt động thương mại diễn ra còn về đêm thì đây là một thành phố trẻ năng động các tụ điểm quán bar, KTV được mọi người ưa chuộng

Tại quán bar Darkness một quán bar khá nổi tiếng có một hàng xe mô tô đậu trước cửa quán bước xuống là một chàng trai playboy chính hiệu và một cô gái cá tính. Hai chàng trai chỉ đơn giản quần jean, áo phông bên ngoài là áo khoát da nếu biết nhìn hàng thì đây toàn là đồ hiệu. Cô gái mặc một chiếc quần bò, áo drop-top cá tính, tập trung được ánh nhìn của những người xung quanh

Ba người bước vào bên trong quán, bên trong và bên ngoài như hai thế giới khác nhau, bên trong như một thiên đường ăn chơi, tiếng nhạc xập xình đèn xoay đủ sắc, trai gái lắc lư theo địu nhạc. Vào đây không quyền cũng quý vì ở đây có những phục vụ tốt nhất, có những loại rượu quý nhất. Nếu bạn chịu bỏ tiền thì muốn một đêm của tiếp viên ở  đây không khó cho dù là nam hay nữ

-Xin hỏi, các vị dùng gì ?- một nam phục vụ bước đến hỏi khi ba người họ vừa ngồi xuống

-Một Whishky, một Vodka, một Cocktaik- giọng cô gái vang lên, do tiếng nhạc quá lớn nên cô gái phải hét lên

-Dạ cái vị chờ một chút-phục vụ lễ phép bước vào

-Anh Dịch, một Whisky, một Vodka, một Cocktaik- cậu phục vụ lên tiếng nói với bartender

-Ok, năm phút- cậu bartender không ai khác chính là Dịch Dương Thiên Tỉ, hôm nay cậu đến đây là vì nhận lời của một người bạn đến giúp đỡ do bartender của họ hôm nay có việc nhờ cậu đến giúp đỡ

-Vương thiếu gia, cậu nhìn kìa đó không phải cậu sinh viên hôm nay ở thư viện sao- cô gái ăn mặc cá tính đó là Tuyết Mai cô hoa khôi ở trường học

-Tuyết Mai đó là ai ?- người vừa lên tiếng chính là Lưu Chí Hoành bạn thân của Vương Tuấn Khải

-À, xin lỗi rượu của các vị-Tuyết Mai vừa định lên tiếng thì phục vụ đã đem rượu đến trước mặt

-Đó là người đã làm Vương đại thiếu gia của chúng ta hôm nay khó chịu a~- vừa nói cô vừa cầm ly Cocktaik lên nếm thử

-Cha, ngon thật- cô chặc lưỡi không tiếc lời khen

-Thú vị vậy sao, có người có thể chọc giận Vương thiếu gia mà không sao còn có thể đứng đây sao- Chí Hoành tỏ vẻ bất ngờ, sau đó quay sang người nãy giờ mặt đen như than, áp suất thấp kế bên, đặt tay lên vai mơ màng nói

-Ha..ha..ha..thú vị..thú vị, Tuấn Khải à không ngờ cậu có thể có ngày hôm nay ha...ha...ha

Hai người kẻ xướng người họa chọc Vương đại thiếu gia, cả gan vuốt râu hùm khiến ai kia tức đến thổ huyết. Đôi mắt Tuấn Khải từ đầu đến cuối đều không nhìn đến hai người bạn điên khùng của mình mà cứ nhìn châm châm vào Thiên Tỉ đang dừng trong quầy rượu. Hắn đứng lên bước  về đó khiến hai tên kia có dịp xem được kịch vui

-Hey, cậu làm cho tôi một ly đi- Tuấn Khải bước đến ngồi trên ghé cao trước mặt Thiên Tỉ, gõ tay lên bàn

-Anh muốn uống rượu gì ?- khi thấy tên này cậu đã phát ghét nhưng không muốn làm mất khách của bạn nên cậu dành nhịn xuống

-Nghe nói, ở đây cậu pha rượu rất ngon, hay cậu pha thử cho tôi một ly đi uống ngon tôi sẽ thưởng cho cậu - Tuấn Khải rút từ túi ra một tờ tiền mệnh giá lớn để trên bàn nhìn cậu với ánh mắt khiêu khích.

-Được phiền anh chờ một chút - cậu xoay lưng vào lấy rượu tuy trên mặt không có biểu hiện cụ thể nhưng trong lòng cậu đang rất ghét tên kia, cậu thì khó khăn kiếm tiền đi học hắn thì vung tiền như rác.

Hết chương 2.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ominh32