Chương 13 Bạch Viêm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sesshomaru đứng nhìn thật lâu xung quanh tòa cung điện mà các tiên vương đời trước hao hết tâm lực cùng yêu lực mà dựng nên, mục đích là để hậu bối bọn họ cơm áo không lo, thân thể mạnh khỏe, làm cho Tây quốc không ngừng phồn vinh hưng thịnh, nhưng y và Inu Yasha, một vị Vương bị quốc dân cho là đã chết, một bán yêu bị trọng thương, mà thủ phạm dẫn đến việc này lại là hậu bối của Ngụy tộc được Yêu Vương tín nhiệm, không biết nếu các vị Yêu Vương đời trước biết được sẽ nghĩ gì, không chừng sẽ đội mồ sống dậy. Sesshomaru lắc đầu, mang theo Inu Yasha vào cung điện.

Vừa vào cửa, Sesshomaru đã để Inu Yasha xuống, ở trong này y không cần lo lắng sẽ có người nói năng lỗ mãng với Inu Yasha, tin chắc mẫu thân đã sắp xếp xong xuôi mọi chuyện. Quả nhiên, mọi người nhìn thấy hai người bọn họ đều quỳ xuống dập đầu, hô vang: "Điện hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế! Nhị Điện hạ thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!" Văn võ bá quan bước đi đều nhịp, hoàn toàn nhờ trải qua huấn luyện, có thể thấy mẫu thân đại nhân nghênh đón hai người bọn họ rất công phu.

"Cái gì, Nhị Điện hạ là đang nói ta sao?" Inu Yasha lần đầu nhìn thấy trận thế lớn như vậy, đầu óc có chút lơ mơ, chỉ biết hỏi ca ca.

Sesshomaru hơi hướng về Inu Yasha gật đầu, thanh âm tràn ngập uy nghiêm cất lên: "Không tệ, nhưng phải nhớ kỹ, Inu Yasha là Nhị Điện hạ của các ngươi, hắn muốn bất cứ chuyện gì các ngươi đều không được trái lệnh, cho dù muốn các ngươi chết, các ngươi cũng không được do dự mà chết, nếu không trẫm sẽ khiến các ngươi sống không bằng chết!" Sesshomaru nhìn quanh quần thần một vòng, nhìn đến bọn họ đều phát run mà co rúm lại, hài lòng: "Nghe rõ chưa?!"

"Ta không phục!" Một vị nam tử mặc khôi giáp không để ý người khác ngăn cản mà đứng lên. Theo Inu Yasha, người này vóc dáng rất anh tuấn, làn da màu đồng cổ, lông mày đậm hơn ca ca một chút, trên khuôn mặt có hai đường yêu văn như ca ca, mắt xếch, sống mũi cao làm cho hắn rất có khí khái nam tử. Mà điều làm cho Inu Yasha cảm thấy thần kỳ là màu tóc của hắn không giống người khác, trắng đỏ đan xen, dùng dây buộc lên, nhìn vô cùng sạch sẽ gọn gàng.

"A? Bạch Viêm ngươi không phục?" Sesshomaru nhìn Bạch Viêm, ánh mắt tràn đầy nguy hiểm, điều này làm cho Inu Yasha theo bản năng nắm chặt tay áo ca ca, chỉ sợ y lấy mạng gia nhân.

"Bán yêu ti tiện như vậy, không xứng làm Nhị Điện hạ Tây quốc!" Lời Bạch Viêm nói ra làm cho người xung quanh đều hít một ngụm khí lạnh. Nhìn tình huống này cũng biết, bán yêu này được Vương thượng vô cùng sủng ái, chẳng lẽ Tướng quân không biết, còn muốn tự tìm đường chết sao?

Nghe Bạch Viêm nói, trong lòng Inu Yasha có chút đau. Ban đầu đến Tây quốc, hắn chỉ biết người Tây quốc không thích bán yêu, hoặc có thể nói là chán ghét bán yêu. Hắn nghe được lời nói của những thị vệ kia, chỉ là giả vờ như không nghe, hắn cũng biết ánh mắt người trên phố nhìn mình thật chán ghét, chỉ là giả vờ như không biết mà thôi. Ca ca mong hắn không tự ti vì chuyện bán yêu, cho nên luôn che giấu, hắn cũng không muốn y phiền lòng, cho nên vẫn luôn bỏ qua thái độ người khác đối với hắn.

Mọi người vì sợ Sesshomaru nên không dám nói thẳng, dám nói ra những lời này cũng chỉ có một mình Bạch Viêm, tuy rằng Inu Yasha thực không thích những lời này của Bạch Viêm, nhưng khá khen cho vị tướng này gan dạ, có tinh thần rất đáng quý. Có thể thấy được Bạch Viêm là trung thần, không thể giết!

"Ca ca, chuyện này ta có thể tự mình giải quyết không?" Thấy Sesshomaru chuẩn bị rút Bạo Toái Nha, Inu Yasha vội vàng cầm lấy cánh tay đang nắm chặt bội kiếm của Sesshomaru.

Sesshomaru nhìn Inu Yasha, mấp máy miệng: "Ngươi đang bị thương."

"Không sao, ta sẽ cẩn thận, ngươi phải tin ta! Hắn là trung thần, không thể giết!" Inu Yasha liếc qua Bạch Viêm mà nói.

"Cẩn thận một chút, nếu bị thương ta sẽ phạt ngươi!" Sesshomaru tỏ vẻ chấp nhận.

"Ba tháng ca ca dạy ta cũng không uổng phí, ngươi phải tin tưởng ta." Inu Yasha lắc lắc cánh tay, khởi động gân cốt.

"A, tiểu quỷ này..." Sesshomaru sủng nịch xoa đầu Inu Yasha, còn khẽ nhéo đôi tai.

Inu Yasha bị nhéo liền nghĩ đến gì đó, mặt nhất thời đỏ lên, lắc đầu rồi chỉ vào Bạch Viêm: "Ngươi là Bạch Viêm?"

"Đúng, có gì sao?" Bạch Viêm ngẩng đầu, vô cùng khinh thường bán yêu trước mắt.

"Hai chúng ta đánh một trận thì sao? Nếu ta thắng thì ngươi phải làm thị vệ bên cạnh ta, nhưng nếu ngươi thắng, ta liền rời đi không bước vào Tây quốc nữa!"

"Hừ! Ngươi không thể sánh bằng thuần yêu như ta! Ngươi tốt nhất nên tự cút khỏi Tây quốc, không thì có thể sẽ bị ta chém một đao mất mạng!" Bạch Viêm hoàn toàn khinh thường Inu Yasha, hắn thấy một bán yêu đề xuất quyết đấu đối với hắn thật như đang vũ nhục.

"Ngươi nhu nhược!"

"Ngươi nói cái gì?"

"Ta nói ngươi nhu nhược, không dám đánh nhau với một bán yêu, xem ra là ngươi quá yếu, sợ bị nhiều người như vậy chê cười!" Inu Yasha hai tay ôm ngực, vô cùng khinh thường nhìn Bạch Viêm.

"Dám khinh thường ta! Vậy thì đừng có trách ta! Ta sẽ không vì ngươi là đệ đệ của Vương thượng mà thủ hạ lưu tình!" Bạch Viêm từ trong đám người đi ra, tới trước mặt Inu Yasha, hắn hoàn toàn cho rằng bán yêu da mịn thịt mềm này không có năng lực gì, bán yêu ti tiện yếu ớt!

"Hợp ý ta, cứ việc ra tay, thương thế của ta như thế nào ca ca cũng sẽ không động đến ngươi." Y chỉ biết cắn tai ta thôi, nghĩ đến đây, mặt Inu Yasha lại đỏ hồng.

"Vì ngươi không sử dụng được yêu lực, ta cũng chỉ so kiếm thuật với ngươi, đối với ngươi mà nói hẳn là thực công bằng!"

"Ân, quả thực rất công bằng." Inu Yasha cùng Sesshomaru đều không rõ ý tứ mà cười cười, văn võ bá quan phát lạnh một trận.

Theo Bạch Viêm thấy, bán yêu trước mắt hẳn là hoàn toàn chưa được học qua kiếm thuật chính quy gì, về mặt kiếm thuật hắn dễ dàng thắng. Hơn nữa kiếm thuật dễ đả thương người, Vương thượng sẽ không thể tìm hắn gây phiền toái.

Nhưng hắn không biết Sesshomaru mấy tháng điên cuồng huấn luyện kiếm thuật cho Inu Yasha, đùa sao, Yêu Vương tự mình huấn luyện, kiếm pháp kia phải nói là xuất quỷ nhập thần, cho nên kết quả có thể nghĩ, Bạch Viêm chắc chắn thua, thua thực thảm.

Mặc dù cũng có chút chiêu thức giữ lại mặt mũi, kiếm pháp cắt qua Thử Hỏa Bào của Inu Yasha, nhưng miệng vết thương lớn nhỏ trên thân cho thấy hắn thất vọng bao nhiêu. Hắn ngơ ngẩn nửa ngày cũng không thể tin được sự thật là mình lại bại dưới tay một bán yêu.

"Thắng bại đã phân, ta thắng, cho nên, các ngươi phải nghe bất cứ mệnh lệnh gì của Nhị Điện hạ, Bạch Viêm phải làm thị vệ bên người của ta, nghe rõ chưa?!" Inu Yasha thắng Bạch Viêm liền đắc ý, ngay cả nói chuyện cũng có chút kiêu căng.

"Tuân mệnh, Nhị Điện hạ!"

Sesshomaru nhíu mày, nhìn đệ đệ đắc ý hả hê, đột nhiên nhìn đến ngực áo Thử Hỏa Bào có chỗ ướt đẫm, có chút kích động đi đến trước mặt Inu Yasha: "Ngươi bị thương?"

"A? Không có, ta để ý thấy mình không bị chém tới a!" Inu Yasha nhìn trên người mình, ngoại trừ hoa văn trên quần áo hoàn toàn không nhìn thấy vết thương.

"Đáng chết, miệng vết thương nứt ra rồi!" Sesshomaru ôm ngang đệ đệ lên, khiến Inu Yasha hét lên kinh hãi, hai tay ôm cổ ca ca: "Làm gì vậy? Để ta xuống, nhiều người nhìn như vậy!" Tiểu cẩu xấu hổ mặt đỏ rần.

"Đừng nhúc nhích, nháo nữa ta liền cắn tai ngươi."

"Ta không bị thương, ngươi đừng ở đây... A~ Ngươi!" Sesshomaru cắn lên đôi tai Inu Yasha, thân mình hắn lập tức liền mềm nhũn ra.

"Người bệnh phải có bộ dáng của bệnh nhân, không được nháo nữa. Thị vệ bên người sao lại không theo kịp?" Sesshomaru liếc Bạch Viêm một chút, không để ý mọi người kinh ngạc, mang theo đệ đệ vào Lý điện. Bạch Viêm cũng nhận thua cuộc, hiện tại đã biết Inu Yasha thân mang vết thương mà đấu với hắn, tiếp nhận rồi cũng vội vàng đi vào theo.
-

-oOo--

Valentine vui vẻ ♡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net