Chương 1.1-3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiều hôm sau, sau khi tổ quảng cáo kết thúc cuộc họp với chủ tịch. Trần Hoà Hi sửa sang tốt tài liệu rồi mới đem đến cho Lâm Duệ Dao "Lâm tổng, đây là tài liệu của cuộc họp. Tôi hy vọng không có gì sai sót."

Lâm Duệ Dao nhận tài liệu nói "Tôi luôn cảm thấy rất yên tâm với các tài liệu của giám đốc Trần."

"Anh ấy khen mình! Hạnh phúc quá đi!" Trần Hòa Hi chìm vào thế giới hạnh phúc trong giây lát. Lâm Duệ Dao thích thú nhìn gương mặt tươi cười của Trần Hòa Hi một chút trước khi rời đi.

Ngay khi trở lại tầng của mình, Trần Hòa Hi nhìn thấy một người đàn ông xinh đẹp đang nhìn vào bản đồ bên cạnh thang máy, ăn mặc cũng rất đắt tiền vừa nhìn liền biết không phải người trong công ty. Cậu lễ phép tiến lại gần hỏi "Xin hỏi, ngài cần tìm ai ạ?"

Người đàn ông lạnh lùng liếc nhìn cậu. Trần Hòa Hi ngạc nhiên người đàn ông này là một Omega. Cậu ta khinh thường nói "Beta thì đừng có nói chuyện với tôi!" Nói xong, Omega đi vào thang máy, Trần Hòa Hi bày ra biểu tình không thể hiểu được, lắc đầu nói "Thôi vậy, đi viết thư tình vẫn hơn!"

Lâm Duệ Dao mang theo tài liệu về văn phòng, lúc mở tài liệu thì liền sửng sốt, bởi vì bên trong còn kẹp một bức thư.

"Đến: Lâm tổng

Em thực sự nghiêm túc thích anh

Đừng cảm thấy em kì quái khi viết bức thư như vậy.

Trần XX"

"...Thật kì lạ khi viết loại thư như này."

Lâm Duệ Dao nhìn bức thư. Cho dù trong giờ làm việc, người đó luôn có thể đặt bức thư vào mà không bị phát hiện. Suốt một tháng liên tục gửi thư tình nhưng lại không chịu lộ diện. Lâm Duệ Dao cảm thấy tôn nghiêm Alpha của hắn bị khiêu khích, không cần biết đó là ai giờ đã không thể mặc kệ nữa rồi.  

Hắn nhìn kỹ bức thư, lại nhìn tài liệu, đột nhiên choáng váng "A... Sẽ không phải là..."

"Minh Dao."

"Sao vậy?"

"Anh hình như đã biết người đưa thư tình là ai rồi."

Lâm Minh Dao ngẩng đầu nhìn anh trai "Ai!?"

Lâm Duệ Dao trầm mặc một chút, nói "Em ra ngoài trước, anh muốn bình tĩnh một lát."

"Tại sao?"

"Bây giờ anh khó chịu!" Lời vừa dứt Lâm Minh Dao đã bị anh trai đuổi ra ngoài__ Nhưng mà giọng điệu đó không giống khó chịu chút nào a!

Lâm Duệ Dao đường nhìn thẳng tắp nhìn chằm chằm thư tình, lẩm bẩm "Trần Hòa Hi, hẳn là cậu đi!"

Không bao lâu, đột nhiên có người mở cửa. Lâm Duệ Dao thấy người vào lập tức cau mày, nói "Trương tiên sinh, trước khi đến đây có phải cậu nên hẹn trước không!?"

Trương Lâm Hoằng bước vào tươi cười nói "Thật là, cha mẹ muốn em đến xem chồng tương lai làm việc có phải quá mức bận rộn không, bận đến mức từ chối bữa tối ngày hôm qua với em!"

"Ai là chồng của cậu!?" Lâm Duệ Dao bắt đầu mất kiên nhẫn, nói "Tôi sẽ không đáp ứng bất kì loại liên hôn nào, ai mà không biết Trương gia các người dã tâm lớn đến mức nào, chẳng qua chỉ vì thế lực của Lâm gia mới bám lấy không buông!"

"Mối quan hệ của cha mẹ chúng ta không phải rất tốt sao? Chỉ có pheromone mới có thể mang lại cho chúng ta tình yêu đích thực. Anh không thể bác bỏ nó!" Trương Lâm Hoằng kéo cổ áo của mình nói "Anh rất nhanh sẽ biết thôi."

Lâm Duệ Dao đang muốn gọi bảo vệ. Lúc này, cả văn phòng đột nhiên tràn ngập mùi hương Omega ngọt ngào. Đây rõ ràng là mùi hương khi Omega phát tình.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net